Chồng mải làm gầy sọp, vợ ân ái với anh bán than
“Khi vợ thừa nhận đã lén lút quan hệ tình ái với người đàn ông chở than đồng thời cũng chính là hàng xóm ngay trước mặt gia đình tôi, tôi chỉ có nước ngồi ôm mặt khóc rưng rức”…. anh Hoàng Tiến Dũng (Lương Sơn, Hòa Bình) đau khổ.
Anh Dũng bị vợ chê còm nhom
Anh Dũng 31 tuổi, cao 1,7m nhưng chỉ nặng 50kg, trong khi vợ anh 25 tuổi, cao 1,55m nhưng nặng tới 60kg nên anh luôn bị vợ chê là còm nhom, không đáng sức trai khi càng cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình.
Anh cũng đang lâm vào bi kịch không thể cân bằng giữa đời sống phòng the và nỗ lực dùng sức khỏe kiếm tiền, giữ gìn hạnh phúc.
Được một thời gian, tôi yêu Hồng
Năm 2005, sau khi tốt nghiệp trường Trung cấp y Hòa Bình, tôi về làm y tá tại Bệnh viện Đa khoa Hòa Bình. Suốt thời gian làm việc, tôi luôn chứng minh mình là một y tá có trách nhiệm, được nhiều người quý mến.
Phải nói tôi là người rất hiền lành, nếu không muốn nói là hiền như cục đất. Tôi hơi nhút nhát nên ra trường cả mấy năm trời tôi vẫn chưa biết yêu là gì.
Năm 2007 có một đoàn sinh viên vào thực tập, tôi cũng được phân chia hướng dẫn mấy em trong đó có Hồng (SN 1987, phường Chăm Mát, TP. Hòa Bình). Hồng khá xinh, trắng nhưng quá mập.
Lúc đầu nhìn Hồng, ai cũng có cảm giác người hình vuông, lăn nhanh hơn đi. Hồng cũng là cô gái khá bạo dạn, năng động và rất biết cách thể hiện mình nơi đông người. Được một thời gian, tôi yêu Hồng.
Sau khi tốt nghiệp, cô ấy cùng về làm tại bệnh viện nhưng khác khoa với tôi. Yêu nhau được khoảng 1 năm chúng tôi làm đám cưới. Tôi đi cùng vợ, giống như đôi đũa lệch, tôi thì hơi gầy còn vợ lại căng tràn sức sống. Tôi sống khép mình, ít giao lưu vợ tôi lại thích tụ tập, hát hò nhảy múa.
Để tiện cho công việc, bố mẹ tôi mua nhà cho hai vợ chồng ở ngay thành phố chứ không phải về quê sống cùng bố mẹ. Hàng ngày cứ hết giờ làm tôi lại về nhà cơm nước còn vợ thì chơi thể thao, đi mua sắm, spa làm đẹp.
Tôi không thích mấy trò vô bổ, mất thời gian đó nhưng cũng không phản đối vợ vì mục tiêu giảm cân, nâng cấp nhan sắc theo lời cô ấy nói.
Nhưng tôi phải thừa nhận, trong khoản đó vợ tôi chuẩn hơn tôi rất nhiều. Hồng luôn là người chủ động, khi đã nhập cuộc tôi chỉ có nước khóc thét. Không phải là người yếu sinh lý nhưng mỗi lần giao ban tôi phải làm hai lần Hồng mới thỏa mãn rồi lăn ra ngủ.
Nhiều lần, Hồng cũng bảo tôi lười vận động nên người cứ ốm nhom, phải năng tập thể thao thì mới khỏe, cơ thể mới săn chắc nhưng tôi không thích.
Video đang HOT
Không biết vợ có ý gì không, có lần Hồng cũng nửa đùa nửa thật nói khéo tôi là yếu, không dẻo dai nhưng tôi mặc kệ. Quan trọng là làm việc tốt, kinh tế ổn định và vẫn đáp ứng đầy đủ nhu cầu của bà xã.
Làm việc 2 năm, tôi được một suất đi học liên thông tại Trường Đại học Y Thái Bình nhưng tôi đã nhường cho vợ đi học vì cô ấy còn trẻ, thông minh, đi học sẽ tốt hơn tôi.
Nhưng nghĩ lại, giá mà tôi không để vợ đi học thì có lẽ gia đình tôi đã tránh được bi kịch đổ vỡ.
Còng lưng kiếm tiền cho vợ sex với anh bán than
Suốt 3 năm nuôi vợ ăn học, tôi không mảy may nghi ngờ hay có ý nghĩ lo lắng vợ sẽ phản bội chồng mà bồ bịch bên ngoài.
Tính vợ tôi tôi biết, có hay đùa, hay tụ tập nhưng chắc chắn không bao giờ trai gái lăng nhăng. Vợ tôi cũng năm lần bảy lượt nói thế thì làm gì có chuyện trốn chồng ăn vụng.
Tôi yên tâm làm việc, gửi tiền chi tiêu hàng tháng để vợ yên tâm học hành. Thời gian đầu, mỗi tháng cô ấy về 2 lần, sau thưa dần rồi thì có khi nửa năm mới về một lần, nghe vợ giải thích tập trung học để sau này về làm việc cho tốt không phụ lòng chồng, tôi tin ngay.
Đến cuối năm học thứ 2, vợ tôi cần tiền nhiều hơn, trước tháng chỉ 2 triệu thì nay lên 3 triệu, (tiền học phí cơ quan nuôi).
Thu nhập của một y tá quèn như tôi chẳng bao nhiêu, cả thưởng, cả trách nhiệm các loại một tháng tôi cũng chỉ được khoảng 4 triệu đồng là nhiều.
Để có thêm thu nhập, tôi mở thêm dịch vụ tiêm, truyền nước tại nhà. Khách không nhiều nhưng mỗi tháng tôi cũng có thêm 2 triệu.
Nhiều tháng, vợ tôi điện về bảo gửi gấp 5 triệu vì phải “đi thầy”, thế là tôi lại còng lưng co kéo gửi tiền cho vợ. Những tháng như thế tôi bị “móm nặng”, xăng xe, tiền ăn uống, thuốc nước… tất tật chỉ gói gọn trong 1 triệu đồng còn lại.
Thấy Hồng ngày càng hiếu học tôi càng điên cuồng làm lụng, không nghĩ gì đến bản thân. Những lần Hồng về thăm nhà, vợ chồng cũng chỉ ân ái qua quéo.
Ba năm đi học, vợ không biết ở nhà tôi sống ra sao, làm sao tôi có tiền để gửi cho cô ấy mà tôi cũng tuyệt nhiên không kể lể gì với vợ.
Không muốn vợ phân tâm, tôi lại phải nhờ vả cả bố mẹ đẻ giúp đỡ thêm để chu cấp cho Hồng ăn học.
Nếu chỉ là lo cho vợ ăn học thì chuyện không có gì để nói, nhưng mãi đến khi Hồng học xong đang trong thời gian chờ bằng, mọi chuyện vỡ lở lúc đó tôi mới biết mình bị lừa đau đớn.
Nếu không có chị Linh, vợ anh bán than hàng xóm ngay trước nhà bố mẹ tôi ở Lương Sơn mang những tin nhắn tình tứ, hẹn hò của vợ tôi với chồng chị ấy sang đập vào mặt bố mẹ tôi thì không biết tôi còn bị vợ xỏ mũi dắt đi đến bao giờ.
Phải nói bố mẹ tôi là người rất tử tế, ông bà gọi cả hai vợ chồng về rồi để vợ tôi giải thích. Ngồi trong nhà có 4 người, mỗi người một góc, tôi không muốn nhìn mặt vợ.
Khi bố mẹ tôi hỏi, Hồng kể chuyện tỉnh bơ: “Con ở dưới ấy, mỗi lần anh ấy chở than xuống thì anh ấy lại vào chỗ con ở qua đêm hôm sau anh ấy về. Chúng con cũng qua lại được khoảng 2 năm, tháng nào anh ấy cũng xuống ở với con khoảng 4-5 lần”.
Sex hay kiếm cơm?
Nghe vợ nói chuyện ngủ với trai mà nhẹ như lông hồng khiến tôi càng uất. Nhưng từ trước tới giờ tôi không biết nói to, không quát mắng, càng chưa bao giờ nghi ngờ vợ. Lần này, tôi chỉ biết ngồi ôm mặt khóc rưng rức, tức nghẹn đầy cổ mà không nói được gì.
Tôi cũng khn ông biết họ quen nhau từ bao giờ, vợ chồng tôi ở thành phố ít về thăm nhà. Tháng có khi về một lần, rồi cô ấy lại đi học suốt hơnữa sao không cặp với ai mà cặp ngay với thằng bán than, lại là hàng xóm sát với nhà tôi mới nhục.
Anh ta là Tuấn hơn vợ tôi 9 tuổi, gia đình Tuấn mở đại lý than bùn khá lớn, chuyên cung cấp than cho nhiều nơi. Tuấn không đẹp trai, đen nhưng rất lực điền, trai tráng. Theo lời Hồng, mỗi lần vợ chồng tôi về thăm nhà, Hồng đều qua thăm hỏi hàng xóm.
Hồng thân với vợ Tuấn như chị em. Có lần sang nhưng chị Linh không có nhà, thấy Tuấn cợt nhả trêu đùa “chồng yếu, khi nào thiếu thì cứ nhờ anh”, tưởng đùa mà hóa lại làm thật.
Biết Tuấn hay chở than xuống Thái Bình, Hồng lại học xa nhà nên cả hai đã ăn nằm với nhau mà gia đình không ai biết.
Khi Hồng học xong về nhà thì mọi cuộc gặp gỡ vẫn diễn ra nhưng lén lút, điểm đến thường là nhà nghỉ. Phát hiện chồng ngoại tình, chị Linh đã làm ầm ĩ mọi việc khiến bố mẹ tôi xấu hổ không còn chỗ để chui.
Còn tôi thì không dám nhìn mặt ai, tôi suy sụp đóng cửa tự dằn vặt hành hạ mình đã quá ngu ngốc.
Giờ tôi cũng không biết làm gì, bố mẹ tôi đã cho cô ấy một con đường “Nếu con còn thương chồng thì phải dứt khoát mà quay về làm lại từ đầu”, nhưng bản thân tôi chưa thể tha thứ cho vợ. Lòng tin của tôi đã hoàn toàn sụp đổ, tôi đã yêu vợ, đã tin vợ một cách mù quáng, không chút đề phòng.
Nhưng vợ tôi đang mang bầu, đứa con cô ấy khẳng định là của tôi, tôi có nên ly hôn hay chờ đứa bé ra đời?
Lấy nhau được 5 năm nhưng chúng tôi phải kế hoạch vì chuyện học hành của vợ, giờ vợ tôi có bầu thì lại xảy ra chuyện thế này.
Bố mẹ tôi biết có cháu vừa vui lại vừa tủi, không biết là cháu mình hay cháu người nữa?
Nếu có ly dị để lấy vợ khác, tôi phải làm gì để cân bằng giữa sex và kiếm cơm? Thằng đàn ông chỉ cần giỏi phòng the với thân hình cường tráng hay hi sinh sức khỏe nuôi sống gia đình?
Theo VNE
Cha ghen tuông khi con trai có bạn gái
Tôi phát hiện mình đã yêu cậu con trai nuôi từ lúc nào không hay. Cảm giác thật tội lỗi khi có ý đồ làm tình với con trai mình.
Tôi 52 tuổi, là viên chức, sống trong gia đình có nề nếp. Tôi là con út nên được thương yêu nhiều hơn các anh. Công việc của tôi tốt, thu nhập ổn định, đời sống vật chất tinh thần chẳng thiếu gì, chỉ thiếu tình yêu, thiếu một gia đình nhỏ có vợ chồng, con cái. Mong ước của tôi là mỗi khi đi làm về được ôm vợ vào lòng, cùng nấu nướng, dạy dỗ con cái... Chỉ bấy nhiêu thôi nhưng đó là niềm ước ao xa xỉ của tôi.
Từ bé tới khi kết hôn, tôi là một thanh niên có vẻ ngoài bảnh bao. Thời còn đi học, tôi là tâm điểm chú ý của các cô trong trường. Tôi và cô ấy quen nhau khi học đại học, tốt nghiệp được vài năm rồi kết hôn. Cuộc sống hạnh phúc chẳng được bao lâu khi tôi hay tin cô ấy vô sinh. Tinh thần tôi suy sụp, đắm chìm trong men rượu. Vì yêu vợ và nhờ sự động viên của bạn bè, tôi dần lấy lại thăng bằng cho cuộc sống, chấp nhận tất cả điều đó. Nhưng dưới áp lực của gia đình tôi, cô ấy càng khó xử, nhiều lần nhìn vợ khóc, tim tôi đau nhói như bị dao cắt. Thương vợ, tôi cùng cô ấy dọn ra ngoài sống trước sự phản đối kịch liệt của gia đình.
Cuộc sống riêng của hai vợ chồng lúc đầu cũng hạnh phúc, không khí trong nhà ấm cúng hẳn lên. Ngoài công việc, tôi không còn chút áp lực nào phải phiền não. Các cụ cũng không gây khó dễ gì nữa, cuộc sống bình yên trở lại. Vợ tôi nảy sinh ý định xin con nuôi nhưng tôi không đồng ý. Tôi nghĩ: "Có phải con mình đâu mà nuôi giùm thiên hạ". Còn vợ tôi bảo: "Chả lẽ kiếm vợ khác đẻ con cho anh à". Nghe vợ nói thế, tôi chấp nhận phương án xin con nuôi.
Chúng tôi tới cô nhi viện, vợ thấy thằng bé 6 tuổi dễ thương quá nên xin về nuôi luôn. "Xin trẻ sơ sinh phải trong nom, cho bú sữa cực lắm, vợ chồng mình không có thời gian", cô ấy lý giải. Gia đình nhỏ có thêm thành viên mới cũng vui nhà vui cửa hẳn ra. Nhưng cuộc sống không kéo dài được bao lâu, cô ấy bỏ tôi theo người yêu cũ ra nước ngoài. Tôi rất sốc khi vợ phản bội, ra đi không lời từ biệt. Tôi hụt hẫng, từ thiên đường rơi xuống địa ngục, chán nản, buồn rầu. Có lần tôi nghĩ đến cái chết nhưng vì thương gia đình nên thôi.
Ảnh minh họa: Pandagon.
Tôi bỏ quê vào Sài Gòn làm lại cuộc đời. Tại đây, tôi được người quen giới thiệu vào làm trong cơ quan nhà nước. Công việc dần ổn định, tôi lao đầu vào làm để quên đi nỗi đau trong lòng. Nhờ chăm chỉ, siêng năng nên tôi được thăng chức nhanh hơn người khác. Dần dần, nỗi đau trong lòng vơi đi, tôi đưa cậu con trai nuôi vào Sài Gòn. Nó lớn lên từng ngày và mới đây, cháu đã tốt nghiệp đại học, giờ đang làm cho công ty nước ngoài.
Dạo gần đây tôi, không biết mình có bị tâm thần không khi nghe tin con có bạn gái. Tôi như thay đổi tính tình, hay ngăn cấm, đa nghi... Tôi không thể lý giải được vì từ trước đến nay, tâm sinh lý tôi bình thường, không bị rối loạn về sinh lý. Không hiểu sao tôi lại yêu đứa con trai mà tôi nuôi nấng, dạy dỗ từ nhỏ. Tôi không hiểu bản thân mình sao nữa. Tôi chỉ biết như bị ai đó lập trình sẵn. Mỗi lần nhìn thấy nó đi chơi, hẹn hò với bạn gái, trong lòng tôi như bị ai đó bóp nghẹt lại, càng khó chịu hơn như đang ghen với cô bạn gái của nó. Có lần, nó dẫn bạn gái của nó về ra mắt tôi, không hiểu tại sao tôi lại quát mắng làm cho cô bạn đó phải ra về.
Tôi phát hiện mình đã yêu cậu con trai của mình từ lúc nào không biết. Cảm giác thật tội lỗi khi lúc nào cũng có ý đồ làm tình với cậu con trai của mình. Tôi hiếu kỳ đến nỗi tự cho mình là kẻ biến thái, bệnh hoạn, thường truy cập vào các trang web đen xem những cập đồng tính làm tình. Mỗi lần xem, tôi tưởng tượng cảnh ân ái với con mình. Mỗi ngày tôi điều xem, nếu không xem, tôi không thể nào ngủ được.
Tôi tự nhủ sẽ không như thế nhưng lý trí của tôi lại không thắng được dục vọng đang ngự trị trong người. Tôi suy nghĩ rất nhiều, nếu gia đình tôi biết được, họ sẽ thất vọng và đau khổ biết chừng nào và đứa con trai mà tôi thương yêu từ nhỏ sẽ xem thường người cha này. Tôi không muốn như thế. Mỗi lần ngồi trước máy vi tính là như có ai đó mách trong đầu tôi hiện ra cảnh làm tình và những trang web đen kia.
Tôi rất đau khổ, nhiều đêm tôi cứ trách móc lương tâm, không thể nào ngủ ngon giấc được. Tôi cứ đê mê sống trong trong thế giới ảo. Tôi muốn thoát khỏi cuộc sống cay nghiệt này. Các bạn hãy cho tôi một lời khuyên để không làm ai tổn thương thêm cũng như giúp tôi thoát khỏi ám ảnh này. Tôi không muốn phạm phải sai lầm không thể sửa chữa được. Cám ơn các bạn!
Theo VNE
Mong em và con luôn bình an Khi em và mẹ quyết tâm đưa đơn, anh ký ngay không níu giữ vì biết tình yêu không ở nơi tờ giấy mà ở trong tâm hồn. Tôi là tác giả của bài viết ly thân vì bất đồng cách chăm con, chúng tôi đã ly hôn được một năm. Và cũng chừng ấy thời gian xa nhau, tôi không gặp được...