Chồng “lục tìm” quá khứ để dằn vặt tôi
Anh ấy cố tình vào trang cá nhân người cũ của tôi, rồi cứ để laptop đó mà đi tắm. Tôi lên phòng thấy hình ảnh người cũ đập vào mắt thì chạnh lòng và đến tắt đi. Anh trở ra thấy tôi không vui thì lại tiếp tục quy kết tôi tơ tưởng tình cũ và giận dỗi.
Anh luôn nghi ngờ tôi tơ tưởng đến người cũ rồi giận dỗi.
Một lời chẳng thể nói sao cho hết. Tôi không bao giờ giận hay trách chồng bởi những cư xử của anh, cả khi anh đánh tôi tôi cũng im lặng và xin lỗi anh.
Từ khi lấy anh tôi không còn chút liên quan nào tới người tình cũ nữa, tôi hận anh ta thì làm sao còn có thể nhớ nhung yêu thương được? Tôi buồn, tôi ít cười, tôi hay thẫn thờ vì nghĩ đến tương lai của mình không biết sẽ trôi về đâu. Thử hỏi tôi làm sao để vui vẻ, cười nói hạnh phúc sau tất cả những khổ đau đó?
Trước khi đồng ý lấy anh, tôi thường xuyên tâm sự và nói nếu anh lấy tôi thì mong anh rộng lượng và cho tôi thời gian. Mong anh chờ đợi để những vết thương trong tôi dần lành lặn, tôi chắc chắn sẽ toàn tâm toàn ý lo cho anh, gia đình nhà chồng. Anh nói dù cả đời tôi sống với anh vì mang ơn cũng được, anh sẽ không ép buộc tôi gì cả.
Video đang HOT
Từ khi là vợ anh, tôi luôn đối xử tốt với mẹ anh. Tôi không bao giờ dùng từ mẹ chồng bởi tôi luôn yêu quý, kính trọng mẹ như chính mẹ đẻ.
Nhưng mọi thứ của tôi đều bị anh kiểm soát và quản lý. Anh bắt tôi cho xem tất cả những cuốn nhật ký mà tôi đã viết, đòi biết mật khẩu Facebook, Yahoo, Mail để vào tìm kiếm thông tin và quản lý. Thẻ ATM của tôi bị anh giữ hộ, tôi không có bất cứ 1 khoản tiền riêng nào trừ tiền hàng ngày anh đưa cho để mua đồ ăn vặt và đi chợ. Điện thoại của tôi cũng thường xuyên bị anh kiểm tra, tài khoản điện thoại thường xuyên chỉ có rất ít tiền vì anh nghĩ nếu để tôi nạp tiền điện thoại tôi sẽ liên lạc với người cũ.
Thậm chí trước hôm cưới chỉ 2 ngày thôi, anh ấy còn post lên Facebook đoạn nhật ký dài của tôi trong những ngày khủng hoảng lựa chọn giữa việc giữ hay bỏ đứa bé. Tôi đau đớn khi thấy anh ấy dùng cách đó để dằn vặt tôi. Có lẽ người cũ đã đọc được những dòng của chồng tôi đã post lên nên đã gọi điện cho tôi, nhưng tôi không nghe máy. Hôm sau chồng tôi kiểm tra, thấy cuộc gọi nhỡ thì mừng ra mặt, nói tôi biết điều hơn rồi đấy!
Tôi thật sự biết ơn chồng rất nhiều nhưng nhiều khi thấy sợ việc anh ấy làm. Như hôm trước anh ấy cố tình vào trang cá nhân người cũ của tôi, rồi cứ để laptop đó mà đi tắm. Tôi lên phòng thấy hình ảnh người cũ đập vào mắt thì chạnh lòng và đến tắt đi. Anh trở ra thấy tôi không vui thì lại tiếp tục quy kết tôi tơ tưởng tình cũ và giận dỗi.
Tôi biết mình đã sai rất nhiều. Tất cả là do tôi tự chuốc lấy! Tôi thật ngu ngốc vì quá tin vào những điều dối lừa. Nhưng hiện tại tôi thật lòng muốn yên bình, muốn chăm sóc cho chồng mình…
Lẽ nào tôi xứng đáng bị quả báo và không bao giờ có được hạnh phúc?
Theo VNE
Bao giờ con lớn...
Buổi sáng thằng nhỏ nì nèo không muốn đi học. "Con chỉ thích ở nhà thôi. Bao giờ con không phải đi học thế này nữa hả mẹ?". "À... thì bao giờ con lớn như mẹ".
- Thế bao giờ con mới lớn hả mẹ?
- Thì khi nào mẹ già, con sẽ lớn bằng mẹ.
- Không, con không muốn mẹ già đâu. Mẹ già thì mẹ phải chết mất.
- Thế thì làm sao. Con vẫn phải đi học thôi.
- Chị hơi sững khi nghe thằng bé nói. Nó cũng biết già là phải chết cơ à? Chị không sợ chết, nhưng già thì hình như có sợ một chút.
- Nhưng thế cứ đi học mãi hả mẹ. Lâu quá! Mẹ có biết cách nào để con vẫn lớn mà mẹ không già không?
- Con học giỏi, ngoan thì mẹ vui, mẹ trẻ mãi mà con vẫn lớn.
- Vậy là phải ngoan ư?
Chị nín cười và thấy xấu hổ khi biết mình đang cố lồng một bài giáo dục công dân vào câu trả lời thắc mắc của con. Ngày xưa chị có ngoan không nhỉ? Liệu trong muôn vàn sợi tóc bạc trên đầu bố mẹ, có bao nhiêu sợi bạc vì những bướng bỉnh, không nghe lời của chị?
Nói lời dạy dỗ bao giờ cũng dễ. Không biết đã mấy lần rồi cuộc đối thoại như thế lặp lại giữa hai mẹ con. Thằng nhỏ hình như "vỡ ra" được điều gì đó sau mỗi lần như thế. Dẫu rằng nói đó rồi nó bỏ đó thôi, chị biết. Nhưng chị hay lại hay nhớ tới câu "mong con mau lớn lại mau từ từ". Bởi càng lớn, con càng xa vòng tay mẹ. Và mẹ cũng già đi theo nhịp lớn của con. Cái chuyện "chẳng đặng đừng" này trong mắt một đứa trẻ như con chị chỉ gắn với đi học. Còn với chị, nó trĩu nặng những lo toan.
Theo VNE
Đối phó với mẹ chồng đòi giữ của hồi môn "... Quả thật mẹ chồng vẫn cứ nhăm nhe số vàng đó nên chỉ vài ngày sau, bà lại vào phòng mình nhỏ nhẹ bảo số vàng đó vợ chồng mình chưa dùng tới thì đưa cho chú thím vay, vì chú thím đang sửa nhà..." Đưa tiền, vàng cho mẹ chồng giữ, mở mồm đòi lại khó như lên trời. Thế nên...