Chồng lên phố kiếm sống, vợ ở quê tằng tịu với anh họ
Tôi đã rước đĩ về làm vợ. Nếu chỉ vì một vụ ngoại tình mà tôi gọi cô ấy như thế thì hơi quá nhưng đằng này, tôi nai lưng kiếm tiền nuôi gia đình, thì cô ấy lại ở nhà được dịp tòm tem hết với người này đến người kia, thậm chí là anh họ tôi thì tôi chẳng ngần ngại gọi cô ấy là loại đàn bà lăng loàn kia.
Tôi và cô ấy vốn chẳng được học hành nhiều, tiền bạc gia đình hai bên cũng chẳng có, hai vợ chồng trẻ ngày ngày kiếm sống trên mảnh đất Hà Tây mãi cũng đói. Tôi bỏ vợ ở quê lên Hà Nội kiếm sống, làm công nhân lau cửa kính mãi rồi tôi cũng gặp may có người giúp đỡ được vào làm công nhân một xưởng gỗ mỹ nghệ. Ông chủ là một người Trung Quốc khá tốt tính, bao nhiêu kinh nghiệm đều truyền đạt lại cho tôi. Một thời gian sau, ông phải về nước để chăm sóc người vợ già đang ốm nặng đã nhượng lại cho tôi xưởng đó và còn cho tôi một khoản nhỏ duy trì thời gian đầu.
Ảnh minh họa
Xưởng nhỏ, toàn cánh đàn ông với nhau nên tôi chưa tiện mang vợ con lên ở cùng nhưng vẫn thường xuyên về thăm. Cũng chẳng nghĩ ngợi gì đến chuyện vợ có thiếu thốn tình cảm hay không bởi nghĩ cái nghèo còn đeo bám thì làm gì có chuyện rửng mỡ cặp kè làm gì, còn họ hàng chòm xóm cạnh bên nữa.
Vợ tôi còn trẻ lại là gái một con đương tuổi xuân cũng thường xuyên than chuyện chăn gối lạnh nhạt với chồng nhưng tôi bỏ ngoài tai vì lý do còn bận kiếm tiền nuôi con, sau này sẽ đón cô ấy lên sau.
Tôi đã mở cho cô ấy một cửa hàng tạp hóa nhỏ để cô ấy không còn phải làm ruộng, và buồn chán khi nông nhàn nữa. Nhưng cũng từ đây, hiểm họa lại ập đến.
Mời độc giả lắng nghe tâm sự “Rước vợ về làm đĩ” của bạn đọc Quốc Huy:
Video đang HOT
Đám đàn ông trong làng cứ thường xuyên lui tới, giả như mua thuốc lá, mua rượu, sim thẻ để ve vãn cô ấy. Có hôm tôi về bất ngờ còn gặp một gã trai miệng còn hôi sữa sàm sỡ cô ấy, tôi đã lao đến đấm cho hắn một trận nhừ tử. Hắn cũng không vừa đánh trả lại, còn nói rằng “vợ mày ngủ với bao nhiêu thằng rồi, tao sờ một tý chả thấm vào đâu đâu”. Cơn điên lên tôi đã đánh hắn tới tấp đến mức phải nhập viện, vụ đó tôi đã phải đền cho người ta cả chục triệu.
Sau vụ đó, tôi trông chừng vợ hơn, thu xếp để cô ấy lên sớm hơn với tôi, cũng đồng nghĩa tôi phải nhận thêm nhiều hợp đồng, thuê thêm thợ và làm việc nhiều hơn cùng anh em. Công việc vắt kiệt sức của tôi khiến mỗi lần về quê gần vợ tôi không thể “lên” được, vợ lại thở dài, quay lưng lại. Dạo này tôi lại thường xuyên nghe họ hàng xì xào chuyện vợ tôi qua lại với nhiều đàn ông trong làng.
Sợ vợ sẽ vì thế mà chán nên đâm ra thói lăng nhăng, tôi nhờ một cô em họ lên ở cùng để canh chừng vợ, phụ giúp cô ấy bán hàng. Nhưng cô ấy nằng nặc không chịu, bảo ở với người lạ không chịu được.
Tôi đâm nghi ngờ và cảnh giác hơn bởi “không có lửa làm sao có khói”, tôi bảo mẹ tôi trông chừng con dâu. Ít lâu sau, tôi nhận được tin động trời, vợ tôi quan hệ với anh họ con bác tôi bị bắt quả tang.
Chỉ vừa bước vào nhà tôi đã bị mẹ tôi lôi vào nhà mà khóc rằng “mày đi làm chỉ tổ hành xác mày thôi, ở nhà người ta ăn no mặc kĩ lại rửng mỡ đi làm đĩ kia kìa”. Tôi xót xa nhìn cô ấy tóc tai bù xù, mắt sưng vù, đang sắp xếp đồ đạc để ra khỏi nhà chồng. Mẹ tôi vẫn không thôi khóc lóc, than kể.
Cô ta đi khỏi nhà chồng mà không về nhà mẹ đẻ, nghe đâu lên ở nhà người quen đâu trên Sơn La, còn tôi vẫn chưa hết sốc sau vụ việc vợ ngủ với anh họ của mình nên cũng chẳng màng gì đến chuyện làm ăn nữa. Thằng con trai nhỏ cứ liên tục đòi mẹ không chịu ở với bà nội, tôi lại phải đón về ở xưởng.
Ngẫm lại mọi chuyện tôi lại thấy ê chề, mình nai lưng kiếm tiền để vợ ở nhà ngủ hết người này đến người khác, anh họ mình còn không tha. Nhưng biết trách ai bây giờ, phụ nữ trẻ khó mà xa chồng triền miên như vậy được. Tôi phần còn yêu cô ấy, lại thêm đứa con còn nhỏ cần có mẹ nên phần muốn gọi cô ấy về, phần lại không bởi nhìn thấy cô ấy tôi sẽ lại hình dung cảnh cô ấy cắm sừng tôi nhiều lần. Tôi sợ mình sẽ khó mà vượt qua lòng tự ái của đàn ông mà tha thứ cho cô ấy.
Tôi phải làm sao đây, có nên gọi cô ấy về làm lại từ đầu hay không?
Theo VNE
Chồng cướp đời con gái vợ sắp cưới của người bạn thân
Rồi anh về nhà thú nhận với tôi, khóc lóc trong đau đớn rằng, trong giây phút say khướt, không giữ được mình, anh đã làm điều sai lầm.
Số là, tôi với anh lấy nhau đã hơn 1 năm nay nhưng vợ chồng chưa có con. Trước đó, anh cũng từng có vài ba mối tình và cô này là mối tình sâu đậm của anh. Tuy nhiên, vì nhiều lí do hai người đó chia tay nhau. Nhưng không hiểu sao, sau đó cô ấy lại yêu người đàn ông khác và chính là bạn thân của anh. Nghe nói, hình như cũng vì chuyện cô này đem lòng thích anh kia mà chồng tôi bực tức, lấy tôi để cho cô ấy biết tay. Nhưng người ta vốn không dành nhiều tình cảm cho mình thì khi mình có bến mới, biết đâu người ta lại hạnh phúc và an tâm hơn.
Tôi tìm hiểu thì được biết, cô ấy cũng yêu chồng tôi nhưng qua vài chuyện hiểu lầm, với lại, người đàn ông kia hợp tuổi, còn chồng tôi thì trong tứ hành xung nên đành thôi. Sợ là sau này lấy nhau về có gì bất trắc thì không hay, rồi bạn bè lại nói cho không ra gì. Sau nhiều cố gắng, họ chia tay nhau để cho cả hai có tương lai tốt hơn. Và vì thế, anh chọn lấy tôi, người phụ nữ anh cũng yêu thương và cho rằng, tôi là người vợ hợp với anh hơn cả. Tôi biết chồng có tình cũ nhưng ai chẳng có quá khứ, có là gì đâu. Thế nên, tôi cũng mặc kệ, không nghĩ chuyện cũ, chỉ cần hiện tại chúng tôi yêu thương nhau là đủ.
Ban đầu, có lẽ chuyện chia tay của anh dễ dàng nhưng về sau, khi sống cùng tôi lại mãi không có con, anh bắt đầu suy nghĩ. Anh hay tin người con gái đó đi lấy chồng, lại là lấy đúng anh bạn thân của mình, anh có vẻ không hài lòng. Thực ra con người ta ai cũng ích kỉ. Có thể từ bỏ tình yêu của mình, để cô ấy yêu người khác, nhưng khi biết người ta hạnh phúc hoặc người ta đang yêu người thân của mình thì lại ích kỉ, muốn chiếm lại. Ví như bạn thân của anh cũng vậy, anh ta sẵn sàng đón nhận tình cảm này và chấp nhận người con gái đã từng là người yêu của bạn mình, thật tình là khiến anh khó chịu.
Thời gian đó, tôi thấy anh liên lạc với cô ấy. Tôi hay đọc được những tin nhắn dạng như: "Em có hạnh phúc không, em còn nhớ anh không, em có yêu người ta thật lòng không?". (ảnh minh họa)
Hai người họ đã chuẩn bị kế hoạch kết hôn. Những ngày đó, chồng tôi có vẻ buồn, tôi cảm nhận được. Tôi cũng động viên anh nhiều vì tôi không muốn anh phải suy nghĩ hay cũng không muốn anh nghĩ tôi ích kỉ. Tôi chỉ muốn bên cạnh anh vì ai cũng có những cảm xúc như vậy, nhất là người mà anh rất yêu. Anh có vẻ không hài lòng khi cô ấy lấy bạn thân của mình. Vì nếu như vậy, sau này, hai người bạn sẽ khó lòng qua lại với nhau, anh cũng khó xử khi tới chơi nhà bạn.
Thời gian đó, tôi thấy anh liên lạc với cô ấy. Tôi hay đọc được những tin nhắn dạng như: "Em có hạnh phúc không, em còn nhớ anh không, em có yêu người ta thật lòng không?". Nghe anh nói mà tôi đau hết lòng. Chẳng lẽ, anh lại còn vương vấn người ta như vậy sao?
Chúng tôi trao cho nhau những tình cảm tốt đẹp, cả hai cảm thấy vui vẻ thì mới lấy nhau, thế mà giờ anh lại thay lòng, lại còn tương tư tình cũ làm gì. Tôi chẳng hiểu sao anh lại như vậy. Rồi tôi thấy anh lén lút ra ngoài gặp cô ấy. Hôm đó, anh đi thông đêm không về, rồi sáng hôm sau anh thú nhận với tôi và khóc lóc rằng, anh đã hại đời người ta. Anh không ngờ người con gái anh từng yêu đến giờ vẫn còn trinh tiết. Và anh chính là thủ phạm đã cướp mất đời con gái của người đó.
Anh bảo, đêm đó anh đã hẹn cô ấy đi chơi cùng mình coi như là gặp gỡ chia tay đời độc thân của cô ấy. Thế rồi không hiểu sao, cô ấy cũng uống say và hai người họ đã đưa nhau vào nhà nghỉ. Chẳng lẽ, cô ấy lại yêu chồng tôi nhiều vậy sao?
Tôi thật lòng không biết nên nói thế nào. Tại sao anh lại khiến tôi khó khăn và đau lòng thế này...? Chỉ tội cho anh bạn thân của chồng tôi! (ảnh minh họa)
Chồng tôi không hiểu thế nào mà lại làm ra cái chuyện tồi tệ như vậy. Bây giờ anh lại ân hận vì mình đã đánh mất bản thân, đã cướp mất đời con gái của người đó khi chỉ còn vài ngày nữa là cô ấy cưới. Sự thật trớ trêu nhưng biết làm sao được, mọi thứ gần như đã quá đà, cô ấy không giữ mình thì chồng tôi cũng làm tới. Tôi trách chồng nhưng cũng trách người con gái kia. Nhìn những giọt nước mắt của anh, tôi hiểu, có lẽ là anh ân hận thật. Mọi việc với anh mà nói thật quá vội vàng và nông nổi. Nhưng hơn hết, anh biết mình sao.
Tôi thật lòng không biết nên nói thế nào. Tại sao anh lại khiến tôi khó khăn và đau lòng thế này...? Chỉ tội cho anh bạn thân của chồng tôi!
Theo VNE
Tôi có còn cơ hội? Tiễn con trai và chồng ra sân bay, lòng tôi chênh chao khó tả. Nhìn con trai 13 tuổi hồn nhiên, hớn hở bên ba nó, tôi bỗng thấy thật cô đơn. Con trai tôi đang háo hức trước viễn cảnh tươi đẹp bên trời Tây mà ba nó sẽ đưa nó đến. Rồi đây, tương lai thằng bé sẽ tốt đẹp, rộng...