Chồng gầy rộc vì tình công sở bủa vây
Chồng làm giám đốc, vợ làm trưởng phòng, có hai con, một trai một gái, còn gì vui hơn, còn gì sung sướng hơn? Gia đình giàu có, tiề.n bạc cũng khá giả, chẳng phải lo về kinh tế. Vợ chồng khỏe mạnh, con cái ngoan ngoãn. Đó là một mẫu gia đình mà ai cũng muốn hướng đến. Ấy thế mà, chồng lại đi ngoạ.i tìn.h.
Bao nhiêu lần, chị biết chồng có tình nhân bên ngoài. Nhưng vì yên ấm gia đình, và vì chị xác định, chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, nên chị cũng mặc, cho qua hết. (ảnh minh họa)
Dường như, khi con người ta quá viên mãn, vợ đẹp con ngoan, tiề.n bạc đầy, họ không còn gì để làm và sinh ra đổ đốn. Có những người chồng luôn như vậy, vì họ nghĩ, họ làm ra tiề.n và phải hưởng thụ những đồng tiề.n ấy. Một trong các cách họ chọn chính là… nuôi bồ nhí.
Chồng chị, vốn ở nhà là một gã chồng ngoan, hết mực nghe lời vợ, cái gì cũng chiều theo ý vợ. Nên hàng xóm láng giềng vô cùng khen ngợi, ghen tị với chị vì anh ta đúng là một người đàn ông tốt. Chị không phủ nhận điều đó. Duy chỉ có việc, anh ta có tiề.n lại còn có quyền, thế nên, đàn bà con gái, nhất là mấy em trẻ đẹp ở công ty cứ bủa vây lấy, vừa là lấy lòng, vừa là muốn có quan hệ bất chính với chồng chị, nhăm nhe túi tiề.n của anh.
Bao nhiêu lần, chị biết chồng có tình nhân bên ngoài. Nhưng vì yên ấm gia đình, và vì chị xác định, chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, nên chị cũng mặc, cho qua hết. Vì chồng chị đẹp trai, ga lăng, lại là người đàn ông có tiề.n, có địa vị, không theo gái thì gái cũng bủa vây vào. Ban đầu, chị tính chuyện ngăn chặn, đán.h ghe.n nhưng thật sự, chị không dư sức làm những việc đó. Vì bồ xung quanh anh cứ xếp hàng. Người này thừa nhận, người kia không thừa nhận. Có nói anh thì anh lại chối bay chối biến. Làm găng quá, sẽ dẫn tới hậu quả khó lường. Có thể, chị và anh sẽ phải chia tay nhau và đó là điều chị không bao giờ muốn.
Bây giờ, chị sống cho các con chị là chính. Chị mong có một nền tảng kinh tế vững chắc, để sau này con chị được học hành đàng hoàng, được ra nước ngoài học, được đi đây đi đó, mở mang tầm nhìn. Nếu b.ỏ chồn.g, chị nặng gánh gia đình. Chị không tội gì làm điều đó. Chuyện chồng ngoạ.i tìn.h, trước sau cũng sẽ diễn ra mà thôi. Có thể, anh chơi chán rồi sẽ quay về.
Thế nên, chị buông lơi những chuyện anh léng phéng bên ngoài. Có cô bồ của anh còn gọi điện trắng trợn cho chị, nói chị b.ỏ chồn.g và hăm dọa chị. Chị cười sảng khoái &’em có giỏi thì cướp chồng chị đi’.
Chị và anh đã kí kết sẵn một bản giao ước, dù có thế nào cũng không thể l.y hô.n, không thì, tài sản của anh là của chị toàn bộ. Anh vốn nghĩ cho con nên cũng không có ý định b.ỏ v.ợ con. Anh chỉ muốn chơi bời mà thôi. Chuyện gia đình chị, thật mà như đùa. Nói chuyện kí kết thỏa thuận không bỏ nhau, được tự do chơi bời mà nghĩ đến cười.
Video đang HOT
Bây giờ, mỗi ngày anh đi sớm về muộn, chị không cần hỏi. Chỉ cần, cuối tuần dành thời gian đưa con cái đi chơi. Còn lại, chị tự nấu nướng, anh ăn thì báo, không ăn thì thôi.
Nghe nói, ở công ty, anh tuyển toàn những cô chân dài xinh đẹp. Mỗi cô đều qua tay anh, cặp kè với anh, chán thì anh lại cho ra rìa. Nhìn anh gầy rộc vì tình công sở, có lúc chị cũng xót chồng. Giá như anh sớm nhận ra, những kiểu chơi bời ấy chẳng mang lại lợi ích gì thì chị đã không bận lòng. Đằng này, anh cứ như người còn xuân sắc, chơi bời chán chê.
Mới có 2 tháng nay, anh gầy đi 5 kg. Chỉ vì cái tội không ăn cơm ở nhà. Trước đây, tối nào cũng về ăn cơm với vợ, vợ nấu món ngon cho. Bây giờ, cả ngày đi làm vất vả, tình ban trưa, tình ban tối tranh thủ vì còn phải về nhà chơi với con, thành ra, người anh cứ sút cân không kiểm soát.
Thời gian anh dành cho bồ còn nhiều hơn cả cho vợ con. Không biết, anh có bao nhiêu cô bồ. Mà bấy nhiêu chị cũng không bận lòng nữa. (ảnh minh họa)
Trưa đến phải chiều lòng bồ, đưa bồ đi mua sắm rồi đi nhà hàng. Mà nhà hàng thì ăn được gì. Ăn tranh thủ còn đi nhà nghỉ. Tối đến, nếu có trót hẹn với cô nào thì lại nhịn ăn đi cà phê lãng mạn, cầm tay cầm chân nhau, chứ đi ăn uống thì ăn xong đã hết cả tối. Đêm thì không thể đi, đêm phải về nhà với con với cái.
Thân làm người có chức có quyền có tiề.n như anh, thật chẳng dễ chút nào. Phận làm đàn ông đẹp lại giàu, đàn bà bám dai như đỉa. Đã có lúc anh về nhà với bộ dạng mệt nhoài, bảo sao, anh bảo &’đàn bà vây quanh nhiều quá, phát mệt’. Ấy vậy mà chị không mảy may suy nghĩ, không hỏi thêm câu thứ hai, nghĩ buồn cười. Người ta sẽ cười vào mặt khi thấy vợ chồng chị sống với nhau giả tạo. Nhưng mà chị mặc kệ, có còn hơn không, vì có b.ỏ chồn.g cũng chẳng khác gì. Chị đâu còn thiết tha chuyện đàn ông. Chị chỉ muốn lo cho con mình cuộc sống yên ấm.
Thời gian anh dành cho bồ còn nhiều hơn cả cho vợ con. Không biết, anh có bao nhiêu cô bồ. Mà bấy nhiêu chị cũng không bận lòng nữa. Chị có ngăn cũng không ngăn được. Anh đã nói nếu cấm anh, chỉ có nước bỏ nhau. Thế nên, chị mặc kệ vì chỉ muốn giữ gia đình này cho con cái, còn bản thân chị, nếu một khi muốn, chị cũng sẽ ngoạ.i tìn.h.
Chỉ là, chị đã tự nhủ với lòng mình, không thể ngoạ.i tìn.h, phải sống để làm gương cho con cái. Sau này con lớn, biết bố mẹ chúng lăng nhăng bên ngoài rồi chúng nó khinh cho. Như anh, rồi sau này, con anh lớn lên mà anh vẫn thói trăn.g ho.a, có lẽ, con sẽ co.i thườn.g bố mình.
Theo Giadinh.net
Bỏ mặc tôi với 3 con suốt 10 năm, chồng thản nhiên bồ bịch
Bên nội ai cũng biết chuyện anh lăng nhăng. Mọi người bảo khuyên răn tiếp, chứ tôi mà bỏ đi thì không đủ sức để nuôi con.
Tôi năm nay 37 tuổ.i, kết hôn đã được mười năm và có ba con (hai gái, một trai). Hiện anh có công ty riêng còn tôi ở nhà chăm con. Tôi và anh đều là dân tỉnh lẻ. Nhà anh cũng nghèo như nhà tôi, có điều anh em nhà anh được học hành đến nơi đến chốn. Tôi nghỉ học từ năm lớp 8, lên thành phố buôn gánh bán bưng từ khi mới 13 tuổ.i. Tôi nung nấu ý định đi học lại sau sáu năm miệt mài kiế.m tiề.n cho mẹ sửa lại nhà và lo thuố.c thang cho ba tôi, sau đó ba tôi cũng mất. Lúc đấy, mấy anh chị tôi đã có gia đình, trừ tôi và em trai.
Anh đã từng là gia sư của tôi, là người luôn ở bên cạnh tôi những lúc tôi cần
Lúc tôi đi học lại bổ túc, anh trở thành gia sư của tôi. Phải công nhận anh rất thông minh, tôi rất ngưỡng mộ ở anh điều này. Tôi nhanh chóng hoàn thành chương trình phổ thông hệ bổ túc nhưng thi trượt đại học. Tôi học trung cấp và dự tính sau này học liên thông. Ngày tôi nhập trường cũng là ngày anh đi biền biệt. Viện cớ vì công việc, anh đi suốt, không còn mỗi tối ngồi chỉ bài cho tôi hay giúp tôi buôn bán. Tôi rất mực chung thủy cũng như đặt niềm tin vào anh tuyệt đối. Tôi động viên anh cố gắng kiế.m tiề.n xây nhà vì tôi và anh đã đính hôn từ năm tôi học lớp 11.
Tôi học xong và bắt đầu tìm việc. Không tìm được việc theo ý mình, tôi mở cửa hàng kinh doanh nhỏ. Bước đầu thuận lợi nhưng về sau thấy không ổn nên tôi sang lại cửa hàng và xin vào làm cho một công ty. Lúc đấy, tôi và anh đã có con gái đầu lòng sau sáu năm kể từ ngày đính hôn. Chúng tôi thuê phòng trọ nhỏ sinh sống. Ngày nào anh cũng đi từ sáng đến tối mịt, ít khi về nhà ăn cơm.
Con tôi do sinh thiếu tháng nên khó nuôi, có lỗi do anh rất lớn. Lúc mang bầu hơn bốn tháng, tôi mới biết anh quen với rất nhiều người, có cô đã gọi điện phá tôi vì giữa anh và cô đó xảy ra xung đột. Tôi rất sốc vì tôi tưởng anh cũng chung thủy như tôi. Tôi chỉ biết khóc nhưng rồi cũng cho qua. Có phải tôi quá ngây thơ và thật thà không? Lúc nào tôi cũng nhẹ nhàng với anh. Tôi sẵn sàng tha thứ cho anh nhưng mãi về sau anh mới chia tay với cô ta.
Khi con đầu lòng được hơn ba tuổ.i, anh hợp tác mở công ty cùng một người bạn. Công việc đang trên đà phát triển, lãi nhiều, tôi khuyên anh nên rút ra một ít để làm nhà. Anh bảo để từ từ, anh sẽ tìm miếng đất rộng hơn (lúc đấy chúng tôi đã có miếng đất nhỏ). Tiề.n anh làm ra, tôi không quản lý được. Tôi cần tiêu gì thì anh đưa, anh nói vốn còn lưu động chưa rút được. Rồi chuyện làm ăn của anh gặp trục trặc.
Tiề.n anh làm ra, tôi không quản lý được. Tôi cũng không biết anh đã có bao nhiêu mối tình
Anh và bạn làm chung xảy ra xung đột vì chuyện tiề.n lãi. Anh tách ra làm riêng, rồi lại hợp tác với người khác nữa nhưng thua lỗ, chúng tôi vẫn ở phòng trọ. Bao nhiêu vất vả khó khăn chồng chất, anh lại tách ra và thành lập công ty của gia đình (bao gồm mấy anh chị em của chồng tôi). Công ty giẫm chân tại chỗ, có lúc tưởng chừng như phải giải thể. Chính lúc khó khăn ấy, tôi sinh lần thứ hai (lần này lại sinh đôi). Tôi phải nghỉ làm, ở nhà chăm con vì không đủ khả năng thuê người. Một mình tôi chăm luôn hai bé, bà ngoại chỉ giúp tôi đến khi cháu hơn một tuổ.i vì bà quá yếu. Chị em mỗi người góp một ít khi tôi khó khăn về tài chính. Nuôi ba bé thật sự tốn kém, một mình anh gánh vác thật cũng khó.
Nếu việc chỉ dừng lại đó thì không có gì để nói. Ngày tôi mang bầu lần hai không bao lâu, tôi phát hiện anh cặp bồ với cô tiếp viên ở nhà hàng. Anh hứa mua xe, iPhone... cho cô ta. Tôi giận lắm vì trong lúc khó khăn, công ty vẫn còn lỗ mà anh lại làm như thế. Tuy nhiên, sợ ảnh hưởng thai như lần trước nên tôi cố gắng không nghĩ tới, chỉ thỏ thẻ với anh để anh sửa sai.
Tôi hàng ngày tối tăm mặt mũi với ba đứa con còn anh thì đi từ sáng đến tối, thật sự công việc anh tôi không quản được. Anh chưa hề động tay vào chuyện chăm con, chỉ thỉnh thoảng chở con đi khám khi con bệnh thôi. Đứa lớn cũng vậy, tôi phải dạy cháu học, anh không biết đến. Tôi nhắc nhở thì anh bảo công việc không sắp xếp được. Còn chuyện vợ chồng thì khỏi phải nói. Anh không hề đụng đến tôi kể từ ngày tôi mang bầu lần hai, anh lấy lý do nhà cửa chật chội rồi tôi phải chăm sóc con.
Lúc hai bé sau được hơn hai tuổ.i, nhà nội bảo tôi gửi trẻ để đến công ty quản lý phụ anh, anh kịch liệt phản đối. Tôi cũng đọc được suy nghĩ của anh vì anh sợ tôi sẽ kiểm soát tiề.n nong. Nhiều lúc tôi rất buồn và tủi vì hai lần tôi sinh hay khi con nằm viện, anh chưa lần nào túc trực với mọi lý do không cãi vào đâu được. Rồi chuyện đưa con đi chơi hay Tết về thăm nội, ngoại, anh đều để tôi đi một mình. Chuyện nhà cửa con cái và tiề.n nong rồi chuyện anh lăng nhăng khiến tôi quá mệt mỏi. Tôi bị mất ngủ kéo dài, trở thành tâm bệnh, tôi giấu hết gia đình bên ngoại.
Cách đây ít hôm tôi lại phát hiện cô tiếp viên năm nào nhắn tin cho chồng tôi hết sức nồng nàn vì hôm ấy anh nhậu đến say mèm. Sáng ra, tôi hỏi, anh không thể chối vì còn bằng chứng rành rành. Thực sự, tôi đã quá thất vọng về anh. Đã mười năm trôi qua, ngày nào anh cũng về muộn và luôn trong trạng thái say xỉn, còn tôi luôn chịu đựng và tin tưởng anh đang cố gắng để cho mẹ con tôi được cuộc sống sung túc hơn. Tôi không ngờ ngần ấy năm, anh vẫn qua lại cùng cô gái đó, cung phụng tiề.n cho cô ta. Còn tôi chẳng một xu dính túi, cần gì anh mới đưa.
Hơn một năm nay, công ty làm ăn khá hơn, anh xây nhà cho mẹ con tôi. Tôi bảo anh mở tài khoản cho mẹ con tôi để những lúc ốm đau khỏi phải xin tiề.n anh, anh cũng không đồng ý. Chuyện gái gú, anh bảo chỉ chơi cho vui chứ chưa bao giờ anh có ý định bỏ mẹ con tôi. Tôi thực sự cảm thấy mình bị ức chế bởi câu nói quá bình thản của anh. Trái tim tôi thắt lại và cũng không còn khóc được nữa.
Anh chẳng hề nghĩ tới cảm giác cô đơn trống trải của tôi. Anh như một khách trọ vậy. Nhiều lần tôi tính gửi con để đi làm trở lại nhưng nhà nội bảo chỉ sợ đến lúc nghỉ hè, ba đứa nghỉ thì gửi cho ai, nội già chăm không nổi, ngoại thì ở quá xa. Chuyện anh lăng nhăng bên nội ai cũng biết, mọi người bảo thôi để mọi người khuyên răn tiếp, chứ bây giờ tôi mà bỏ đi thì cũng không đủ sức để nuôi con.
Chẳng lẽ tôi phải cam chịu như thế này, chẳng lẽ mãi mãi anh không nhìn thấy sự hy sinh của tôi? Có công việc nào dành cho tôi, để tôi vừa kiếm ra tiề.n vừa chăm được con? Tôi muốn l.y hô.n vì biết sẽ chẳng bao giờ anh bỏ được chuyện gái gú và cũng vì muốn thoát khỏi nỗi buồn đang mang. Tôi muốn được mạnh mẽ hơn không phải lệ thuộc như bây giờ, tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chồng tôi "nhậu" thâu đêm với đồng nghiệp nữ Tâm sự của một người vợ có chồng ngoạ.i tìn.h nơi công sở. Tôi năm nay 32 tuổ.i, đã có gia đình và hai đứa con, một trai, một gái. Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 8 năm nhưng thời gian ở gần nhau thì không được nhiều vì anh làm nghề xây dựng nên phải đi xa suốt. Trong khoảng thời...