Chồng đòi ly hôn vì tôi gửi cho em trai 100 triệu, mẹ chồng nói một câu anh cúi mặt xin lỗi tôi
Hai vợ chồng cứ thế cãi qua cãi lại, anh trách tôi coi thường anh, thậm chí dọa ly hôn. Mẹ chồng thấy hai vợ chồng to tiếng giữa đêm liền vội vàng chạy sang.
Hơn 12 giờ đêm, tôi đang ngủ ngon thì bất ngờ bị chồng kéo dậy. Anh giận giữ gằn lên từng chữ:
- Cô còn ngủ được à? Cô là thứ ăn cây táo rào cây sung, hai tay lúc nào cũng dâng tiền cho người. Cô có nghĩ đến cảm nhận của tôi, nghĩ đến cái nhà này không?
Tôi giật mình tỉnh giấc, trong đầu hoang mang không biết mình đã làm sai chuyện gì mà chồng lại quở trách nặng lời như vậy. Khi chưa định thần được chuyện gì, chồng liền bật điện thoại của tôi lên rồi dí sát mặt tôi hỏi:
- Chuyện này là như thế nào? Tại sao cô gửi 100 triệu về cho em trai cô mà không nói với tôi tiếng nào? Tôi vất vả đi làm kiếm tiền, còn cô cứ dấm dúi về nhà ngoại.
- Anh có cần phải nặng lời với em thế không? Anh cứ nói như cái nhà này một mình anh đi làm ấy. Em cũng đi làm, cũng kiếm ra tiền chứ không phải ăn bám anh. Tiền em gửi về cho em trai là tiền của em, em nó có việc gấp cần tới tiền nên em mới làm như vậy, sau này nó sẽ trả lại.
- Còn tiền của chồng, tiền của vợ nữa cơ à? Đã lấy nhau thì là tiền của chung, với lại mỗi tháng cô làm được mấy đồng mà lên mặt, chẳng phải phần lớn là tiền tôi bỏ ra sao? Vậy mà cô còn hống hách cãi lại.
- Trước đây vì sợ anh tự ti, muốn giữ mặt mũi cho anh nên em không dám nói, nhưng giờ em cũng nói thẳng với anh luôn nhé. Lương của em gấp 3 lương anh đấy. Anh nghĩ mỗi tháng anh đưa cho em 10 triệu mà đủ để lo học phí cho con, tiền thuốc men của mẹ, chi tiêu ăn uống trong cái nhà này à?
Em chu đáo chăm sóc mẹ chồng, không tiếc bà thứ gì, nhưng anh thử ngẫm lại bản thân xem, từ khi hai đứa cưới nhau đến giờ anh đã biếu bố mẹ em được thứ gì chưa?
12 giờ đêm chồng dựng tôi dậy chửi mắng vì gửi tiền cho em trai. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hai vợ chồng cứ thế cãi qua cãi lại, anh trách tôi coi thường anh, thậm chí dọa ly hôn. Mẹ chồng thấy hai vợ chồng to tiếng giữa đêm liền vội vàng chạy sang can ngăn.
- Hai đứa làm cái gì thế hả? Nửa đêm nửa hôm không cho ai ngủ nữa à?
Đến lúc này hai vợ chồng mới ngừng cãi nhau. Không kiềm chế được cảm xúc, tôi bất lực ngồi khóc nức nở. Mẹ chồng liền an ủi, dịu giọng hỏi:
- Con nín đi, nói mẹ nghe xem hai vợ chồng rốt cuộc cãi nhau vì chuyện gì? Nếu thật sự là lỗi của con trai mẹ, mẹ nhất định sẽ dạy cho nó một bài học.
Nghe mẹ chồng nói như vậy, lòng tôi chợt thấy ấm áp. Mỗi lần vợ chồng tôi cãi nhau, mẹ chồng đều là người đứng ra giảng hòa, ai sai bà mắng thẳng không phân biệt con trai hay con dâu, nếu không chắc hai đứa ly hôn từ lâu rồi cũng nên.
Thế là tôi vừa khóc vừa nói với mẹ chồng về việc gửi tiền cho em trai tôi. Em dâu tôi mới sinh con, không ngờ đứa bé khi chào đời lại gặp nhiều biến chứng, cần gấp 150 triệu để điều trị. Vì không đủ tiền, em trai đành gọi cho tôi hỏi vay 100 triệu.
Do tình huống cấp bách, tôi không kịp bàn bạc với chồng mà chuyển tiền luôn cho em trai. Tính tối về sẽ nói với chồng nhưng bận bịu công việc nên tôi quên mất…
Mẹ chồng nghe hai vợ chồng to tiếng liền chạy tới can ngăn. (Ảnh minh họa)
Tưởng mẹ chồng nghe xong sẽ trách tôi như chồng. Lý do của tôi là chính đáng, nhưng dù sao tôi đã mang tiền trong nhà đi mà không nói với anh. Không ngờ câu nói tiếp theo của mẹ chồng đã khiến chồng tôi cúi mặt xin lỗi, không dám nhắc đến 2 chữ “ly hôn” nữa.
- Khánh à, con làm chồng, con hãy đặt mình vào vị trí của vợ mà nghĩ thử xem. Bố mẹ cái Ly mất sớm, hai chị em nó nương tựa vào nhau mà sống. Nó tuy là chị nhưng phải đảm đương vai trò của một người mẹ, người bố. Khi em trai con bé gặp khó khăn, nếu không nhờ cái Ly thì nó có thể nhờ ai?
Hơn nữa đứa trẻ còn nằm trong bệnh viện, tính mạng nguy hiểm. Con không những không giúp còn ở nhà mắng vợ, đòi ly hôn vì xót tiền. Con có đáng mặt đàn ông không?
Mà vợ chồng có chuyện gì cũng nên ngồi lại bàn bạc, đừng nóng giận nhất thời rồi hở tí là đòi ly hôn. Hai đứa đã có con rồi, làm bố làm mẹ rồi thì càng phải cẩn thận lời ăn tiếng nói, nói gì làm gì cũng phải suy nghĩ, nghĩ đến con cái của mình nữa chứ.
Chồng tôi im bặt một lúc rồi nghiêm túc nói với mẹ:
- Con sai rồi, con nghĩ cạn quá. Lúc đó con chỉ cảm thấy bị vợ coi thường, không được tôn trọng vì giấu con gửi tiền cho em trai. Con cả giận mất khôn.
Nói xong, anh quay sang nắm tay tôi xin lỗi vì quá nóng nảy. Tôi cũng biết lỗi sai của mình nên nói lời xin lỗi với anh, hai vợ chồng làm hòa rồi cùng xin lỗi mẹ chồng vì khiến bà phải nhọc lòng. Nghĩ lại, tôi cảm thấy thật may mắn vì có một người mẹ chồng thấu tình đạt lý, cho vợ chồng tôi những lời khuyên quý báu, nếu không vợ chồng tôi thật sự ly hôn mất rồi.
Anh chồng ba đời vợ mắng em dâu hỗn láo, khuyên em trai ly hôn
Người ta thường nói "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng" nhưng với tôi thì hoàn toàn khác.
Cuộc hôn nhân của tôi trên bờ vực tan vỡ do sự cay nghiệt của anh chồng. Tôi kết hôn được 3 năm, có một bé trai 2 tuổi. Hiện tại, tôi chỉ ở nhà nội trợ, còn chồng tôi làm việc trong xưởng cơ khí của bố mẹ chồng.
Vợ chồng tôi sống chung bố mẹ chồng, vợ chồng anh chồng và các cháu. Tuy nhà cửa rộng rãi nhưng nhiều người chung đụng nên nảy sinh vô số vấn đề phức tạp.
Tôi không đi làm nên mọi người mặc định tôi phải quán xuyến tất cả, từ rửa chén, lau nhà cho đến lo cơm nước.
Lúc trước cưới, tôi nghe chồng kể mỗi tháng được mẹ trả lương khoảng 12 triệu đồng. Thế nhưng, từ ngày tôi về sống chung, mẹ chồng chỉ đưa cho chúng tôi 5 triệu đồng.
Khi tôi hỏi số tiền còn lại, mẹ chồng nói bà cất giữ, lúc nào vợ chồng tôi cần thì sẽ đưa ra. Mẹ chồng khắt khe, chi tiêu chặt chẽ khiến tôi bức bối. Thế nhưng, anh chồng còn đáng sợ hơn. Anh ấy rất kỹ tính và keo kiệt.
Mỗi lần tôi rửa chén, lau nhà, anh chồng đều bĩu môi chê không sạch sẽ. Anh bảo tôi nấu cơm không vừa miệng, nhạt nhẽo... Bất kể tôi làm việc gì cũng đều không vừa ý anh chồng.
Theo lời kể của chồng tôi, anh chồng từng có ba đời vợ. Người vợ nào cũng chỉ chịu đựng được khoảng 2-3 năm thì ly hôn. Hiện tại, anh ấy chuẩn bị cưới vợ thứ tư.
Làm dâu đã khổ, gặp phải anh chồng quá quắt càng đáng sợ hơn. Ảnh minh họa: Pexels.
Dù vợ mới còn chưa về sống chung, anh chồng đã dọa nạt tôi đủ kiểu. Anh ấy nhắc đi nhắc lại chuyện tôi phải làm hết chuyện nhà, không được tỵ với chị dâu. Chị dâu là người học thức, làm công chức, không quen động tay rửa chén, quét nhà...
Không chỉ có vậy, anh chồng còn can thiệp vào chuyện tình cảm của vợ chồng tôi. Lần đó, trong khi con bị ốm mà chồng tôi bỏ đi sinh nhật bạn, lúc về lại say khướt. Tôi tủi thân và tức giận nên có trách móc vài câu.
Không ngờ, trong lúc say, chồng tôi đem chuyện vợ chồng rêu rao trên mạng xã hội. Đọc được chia sẻ của chồng tôi, anh chồng lập tức bình luận: "Vợ hỗn láo, mất dạy như thế thì bỏ đi, cưới con khác. Đàn bà có thiếu đâu mà lo".
Trước bình luận cay nghiệt của anh chồng, tôi tức điên nhưng không biết phải phản ứng như thế nào. Bởi anh ấy rất đáng sợ, có chửi nhau tôi cũng không thể thắng.
Nếu tôi đem chuyện này nhờ bố mẹ chồng phân xử thì người bị mắng chắc chắn là tôi, chứ không phải anh chồng. Thực sự, tôi quá bí bách, ngột ngạt khi phải sống trong hoàn cảnh như hiện tại.
Tôi từng nghĩ đến chuyện rời bỏ cuộc đời này nhưng nghĩ đến con thơ, tôi đành ngậm đắng nuốt cay sống tiếp. Thế nhưng, tôi càng nhẫn nhịn, cách hành xử của nhà chồng càng thêm quá đáng.
Tôi phải làm sao để thoát khỏi cảnh tình oái ăm, liệu chồng tôi có đồng ý ra ở riêng? Đôi lúc, tôi thấy mình còn khổ sở hơn cả nhân vật Son trong phim Dưới bóng cây hạnh phúc đang được chiếu trên ti vi.
Không biết rồi đây, tôi và những phụ nữ chịu cảnh làm dâu phải làm gì để thay đổi số phận, tự lập và mạnh mẽ hơn...
Tái hôn mang theo con gái riêng, vô tình nghe mẹ và chị chồng nói chuyện, nước mắt tôi chực trào Khi biết tôi từng ly hôn và có một đứa con, bố mẹ anh phản đối kịch liệt. Chồng cũ ngoại tình nên tôi và anh ta đã ly hôn sau 3 năm hôn nhân, con gái do tôi nuôi dưỡng. Một năm sau ly hôn, tôi tình cờ gặp người chồng hiện tại. Anh kém hơn tôi 2 tuổi, đẹp trai và...