Chồng do dự mãi không cho sinh mổ vì sợ tốn tiền, tôi vừa đau vừa tức hét lên 1 câu khiến anh đỏ mặt
Trong lúc nguy cấp ấy, chồng tôi vẫn đắn đo có nên ký vào giấy sinh mổ cho vợ hay không. Quá đau đớn và tức giận, tôi đã hét lên giữa bệnh viện mà không màng gì giữ danh dự cho anh nữa.
Tôi vừa trải qua một cơn thập tử nhất sinh. Và cũng chính vì thế, tôi bỗng có suy nghĩ khác về cuộc hôn nhân của mình…
Tôi và Lĩnh yêu nhau được hơn 2 năm rồi mới kết hôn. Ngày đó, ai cũng bảo tôi gia đình khá giả, xinh xắn, lương cao thế mà sao lại yêu và lấy anh công nhân quèn? Tôi chỉ cười và nghĩ âu cũng là cái duyên cái số.
Thế nhưng, khi về chung sống tôi mới thấy hôn nhân không có kinh tế thì cũng dễ mâu thuẫn. Mặc dù chúng tôi đã không sống cùng bố mẹ chồng nhưng tôi cũng thấy đau đầu và mệt mỏi vì đủ thứ chuyện. Nhưng chung quy lại thì cũng là do thiếu tiền mà ra.
Lĩnh đi làm mỗi tháng lương, thưởng tổng vào chắc được 5 – 7 triệu. Thử nghĩ xem, với con số đó mà sống ngoài Hà Nội thì nuôi bản thân còn khó huống chi chăm lo cho vợ, tích cóp cho tương lai? Thế nên việc lớn, việc nhỏ trong gia đình đều trông chờ vào đồng lương của tôi.
Thậm chí, khi em gái của Lĩnh lấy chồng, anh cũng chỉ có hơn 5 triệu tiết kiệm online, anh bối rối hỏi “mượn” tôi. Bực lắm, nhưng tôi đành phải rút tiết kiệm ra đánh cái nhẫn 3 chỉ cho cô em chồng.
Sau lần đấy, tôi đã cảm thấy thất vọng về chồng mình lắm rồi. Thế nhưng cũng may, Lĩnh luôn biết điều và cố gắng làm việc nhà, chăm sóc tôi hết mức có thể nên tôi lại nguôi ngoai. Chỉ thi thoảng vào dịp lễ, dịp Tết thấy bạn bè khoe váy áo xúng xính, quà cáp xịn sò được chồng, người yêu tặng tôi mới có chút tủi thân.
Tới khi tôi bầu được 7 tháng, hai vợ chồng quyết định về quê xin việc và tiện ông bà đỡ đần. Thời gian này, tôi và gia đình bên chồng mới nảy sinh nhiều vấn đề.
(Ảnh minh họa)
Đầu tiên là cách chi tiêu, ăn uống trong gia đình quá khác biệt. Bố mẹ chồng tôi hầu như không bao giờ mua đồ ăn vặt. Tôi thì bầu bí cần tẩm bổ, nên tôi đều tự bỏ tiền ra mua. Nhưng vấn đề là tôi mua về, bản thân ăn thì ít, gia đình chồng thì nhiều. Nhưng nghe lời mẹ đẻ, tôi cũng không tính toán gì, coi như một cách để chăm sóc bố mẹ chồng.
Video đang HOT
Nhưng chuyện nào chỉ có thế, ông bà ăn đồ tôi mua nhưng lại liên mồm chê bai tôi hoang phí, ở nhà ăn bám mà còn không biết điều. Tôi buồn bực, không lẽ lại nói thẳng rằng suốt thời gian qua đều là tôi lo cho gia đình chứ con trai của bố mẹ chẳng giúp được mấy đồng? Nhưng nhìn thấy Lĩnh vẫn nhẫn nhịn, rồi ra sức an ủi, động viên tôi lại thương nên thôi.
Tới sát ngày sinh, bố mẹ tôi đề nghị lên thành phố sinh con cho an toàn. Tôi thấy cũng phải, hơn nữa sức khỏe của tôi còn yếu. Thế nhưng mẹ chồng tôi một mực từ chối, bà cho rằng ra trạm y tế xã là tiện lợi nhất.
Thuyết phục bà không được, tôi nói chuyện với Lĩnh. Nào ngờ anh cũng ậm ừ bảo:
- Thôi theo mẹ đi em. Anh thấy người lớn nói có sai đâu. Sinh nở là chuyện ai chẳng phải trải qua, trạm xá mình giờ cũng tốt mà.
Tôi tức quá, hét lên với Lĩnh:
- Tiền tôi, tôi sẽ tự đi.
Rồi sát ngày sinh, tôi nói bố mẹ đẻ đưa mình lên viện. Thế nhưng, sau hơn 1 ngày đau đớn tôi vẫn không đẻ được, hơn nữa do sức khỏe yếu, bác sĩ đề nghị tôi sinh mổ. Lúc này, Lĩnh vừa lên tới khoa sản. Mới nghe thấy tôi nói phải ký giấy sinh mổ, anh thần người ra.
Rồi mặc cho tôi giục nhắng lên, Lĩnh vẫn cầm cây bút đầy do dự. Cáu quá, tôi gắt:
- Anh còn nghĩ ngợi cái gì mà không ký mau đi?
- Anh… Anh không đủ tiền. Mổ có tốn không em?
Nghe câu nói của chồng, tôi vừa đau đớn, vừa tủi hơn, vừa uất hận. Rồi không kiềm chế được, tôi hét lên giữa bệnh viện, khiến tất cả đều quay lại nhìn Lĩnh:
- Giờ phút này anh coi trọng tiền bạc hay tính mạng của vợ, của con anh? Nói để anh biết, đây, tôi sẽ tự trả, trả đủ. Còn nếu anh không ký thì để bố mẹ đẻ tôi ký.
Lĩnh đỏ mặt, bối rối, rồi ngại ngùng trước hàng chục ánh mắt đổ dồn về. Anh ký vào giấy đó. Còn tôi, sau hôm đó tôi rất buồn và thất vọng. Tới tận bây giờ, khi đã về nhà chồng nhưng trong lòng tôi cảm thấy thật trống rỗng. Dường như tình yêu sâu đậm với Lĩnh đã chết vào khoảnh khắc tôi trong phòng mổ kêu gào còn anh vẫn do dự vì vài đồng bạc. Mặc dù không vì chuyện này mà ly hôn, nhưng chắc chắn tương lai tôi cũng sẽ không nhẫn nhịn, bao bọc anh như trước nữa.
Theo Afamily
Sợi dây chuyền chồng tặng và cuộc nói chuyện với kẻ thứ 3 khiến vợ cay đắng ký đơn ly hôn
Lúc này Tâm im lặng đặt sợi dây chuyền và đơn ly hôn xuống bàn. Rồi cất tiếng...
Người ta cứ ví hôn nhân là dấu mốc của hạnh phúc. Nhưng đâu ai biết được rằng nếu đến với hôn nhân chỉ vì yêu mà không biết vun đắp mọi thứ, không biết vì nhau thì cuối cùng lá đơn ly hôn là lựa chọn không thể tránh khỏi.
Tâm cũng từng một thời yêu đương nồng nhiệt với Sơn như thế. Bất chấp bạn bè khuyên rằng: "Sơn lăng nhăng lắm, anh ta từng có nhiều mối tình với các em nhân viên trong công ty. Nghe đâu cuối cùng họ đều phải nghỉ làm cả.". Những câu nói như vậy dần trở thành thứ mà Tâm thỉnh thoảng lại phải nghe.
Nhưng bản tính Tâm khá quyết đoán, yêu bất kỳ ai cũng sẽ chẳng màng thiên hạ nói gì. Thế nên cô chỉ quan niệm đơn giản là: "Yêu thì chỉ biết yêu thôi, chứ đã cưới đâu mà sợ". Thế nhưng đâu phải nghĩ như thế nào thì mọi chuyện sẽ xảy ra thế ấy. Bằng bản tính thích chinh phục của mình, đúng đêm sinh nhật Sơn đã có thể dụ dỗ Tâm lên giường. Tâm đã nghĩ rằng bản thân đã trao cái ngàn vàng cho đúng người.
Cô qua lại với anh một thời gian, chiều theo cảm xúc mà người yêu mong muốn. Thế nhưng trong những lần Sơn uống say, anh lại thỉnh thoảng nhắc đến tên một cô gái khác. Lúc đấy Tâm đã sinh nghi, nhưng khi hỏi người yêu thì anh hoàn toàn phủ nhận mọi chuyện.
Ảnh minh họa.
Khi thông báo chuyện mình đã có bầu với Sơn, anh đã tỏ ý muốn cô bỏ đứa bé. Sơn biện đủ mọi lý do, từ công việc chưa ổn định cho tới việc cô còn quá trẻ để làm mẹ. Còn Tâm thì đau xót lắc đầu nói: "Em muốn giữ đứa bé lại, dù sao đó cũng là con của chúng ta".
Sau câu nói đấy của người yêu, Sơn xin cô một vài ngày để suy nghĩ tìm hướng giải quyết. Cuối cùng hôm gặp lại, anh đã ngỏ lời cầu hôn Tâm. Chính quyết định đó của Sơn đã khiến Tâm vỡ òa cảm động. Cô đã tưởng tượng rằng đây chính là khởi đầu hạnh phúc mà mình chọn. Thế nên một lần nữa cô bỏ qua lời khuyên của bố mẹ và bạn bè rồi gật đầu đồng ý kết hôn với anh.
Trải qua quãng thời gian đầu tiên của cuộc sống hôn nhân quá êm đềm. Hai vợ chồng Sơn sống tại một căn hộ cho thuê rồi phấn đấu mua nhà, xe đầy đủ nơi thành phố. Ngày Sơn đi công tác về, anh bất ngờ tặng vợ một sợi dây chuyền tinh xảo rồi không quên hứa hẹn đủ điều. Mọi thứ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như một ngày Tâm không phát hiện được những dòng tin nhắn lạ gửi đến điện thoại chồng.
Mặc dù anh lưu danh bạ là công việc nhưng những từ ngữ trong tin nhắn lại khiến Tâm thấy nghi ngờ. Vờ như không để ý đến điều đó, Tâm âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của chồng. Cuối cùng sự thật mà cô nhận được chính là chồng mình đang qua lại với một người phụ nữ khác. Không ai khác đó lại là mối tình cũ của anh hồi học đại học.
Ảnh minh họa.
Sau ngày hôm đó, Tâm cố gắng tìm hiểu đủ mọi thông tin về người phụ nữ kia rồi trực tiếp gọi điện hẹn gặp cô nàng. Đến địa điểm hẹn từ sớm, Tâm đã chuẩn bị sẵn đủ tâm lý và cả những gì cần nói nhưng đến khi cô nàng kia xuất hiện. Tâm như chết lặng vì nhìn thấy chiếc dây chuyền lấp lánh trên cổ cô gái kia y hệt sợi dây chuyền của mình.
Cả hai người đưa mắt nhìn nhau, đến khi hỏi ra mới vỡ lẽ rằng Sơn là gã đàn ông "chân đạp hai thuyền". Anh ta đã dùng nó để thề thốt, hứa hẹn với cả hai người phụ nữ những câu y hệt nhau.
Một mặt anh ta lừa dối vợ để qua lại với người đàn bà khác. Một mặt anh ta lại hứa hẹn tương lai với người tình cũ và nói sắp ly hôn với Tâm. Cuộc nói chuyện đã khiến Tâm dường như mất đi hoàn toàn bình tĩnh. Cô rời khỏi chỗ hẹn về thẳng nhà với suy nghĩ sẽ chuẩn bị sẵn đơn ly hôn như những điều mà chồng cô đã nói với cô gái kia.
Về đến nhà, Tâm lập tức viết đơn ly hôn rồi chuẩn bị sẵn đồ đạc rời đi. Khi Sơn vừa về, anh cất tiếng gọi: "Vợ yêu đã đi đâu về sớm thế?" thì nhận được sự im lặng của vợ.
Lúc này Tâm im lặng đặt sợi dây chuyền và đơn ly hôn xuống bàn. Rồi cất tiếng: "Em đi gặp người tình của anh. Bây giờ em để anh toại nguyện, mình ly hôn thôi". Tâm nói rồi nhanh chóng kéo vali đi, mặc Sơn đứng như trời chồng chưa kịp phản ứng bất cứ điều gì. Anh vội vã chạy theo níu kéo nhưng đối với cô mà nói. Tất cả những thứ chồng mình làm đều đang minh chứng một điều rằng bấy lâu nay anh vẫn luôn là kẻ lăng nhăng và lừa dối mà thôi.
Theo Afamily
3 điều mà bất luận thế nào người phụ nữ cũng không nên đánh mất sau khi kết hôn Dù có mối liên hệ mật thiết nhưng rõ ràng hôn nhân và chuyện yêu đương không hề giống nhau. Yêu đương thiên về tính lãng mạn, hôn nhân lại đòi hỏi trách nhiệm. Nhiều phụ nữ quan niệm rằng, đã kết hôn rồi thì đàn ông có trách nhiệm chăm lo hết thảy còn họ chỉ cần quán xuyến mọi việc trong...