Chồng đi cờ bạc, đổ tại vợ không kiếm ra tiề.n
Khi tôi sinh, trong 2 tháng anh ‘phá nát’ cửa hàng của hai vợ chồng. Rồi anh bảo vì tôi mà phải lao vào đường ấy.
ảnh minh họa
“Vì thiếu tiề.n, vì cô không đi làm nên tôi mời cờ bạc”, lời chồng tôi nói như con dao cứa vào tim, vào lòng tự trọng của tôi. Kết hôn 4 năm, vợ chồng tôi được bố mẹ hai bên mở cho một cửa hàng, việc kinh doanh khá thuận lợi vì cửa hàng rất đông khách. Cho tới khi tôi sinh em bé, con nhỏ và sức khỏe yếu nên tôi giao toàn bộ việc trông coi cửa hàng cho chồng để trông con. Nào ngờ, chính lúc ấy chồng tôi bắt đầu cờ bạc.
Video đang HOT
Con được 2 tháng, tôi đã phải lên Hà Nội bán hàng trở lại. Nhưng khi ấy, cửa hàng chỉ còn lại một nửa vốn vì chồng tôi thua đã rút hết vốn trả nợ. Kinh doanh mà hàng lúc nào cũng thiếu, rồi hai tháng bị bỏ bê nên cửa hàng của tôi mất khách. Tôi cố gắng cứu vãn cửa hàng của mình nhưng không được. Cuối cùng, vợ chồng tôi tay trắng, không còn gì.
Hai bên gia đình động viên, bảo quên hết đi, làm lại từ đầu. Mọi người khuyên tôi cố gắng động viên anh, để anh bỏ hẳn cờ bạc. Tôi cũng cố gắng ngày ngày động viên chồng. Tôi biết, chỉ cần anh bỏ cờ bạc là chúng tôi có thể làm lại. Chồng tôi cũng hứa không bao giờ cờ bạc. Anh tìm được việc lái xe, thu nhập cũng được 10 triệu đồng một tháng.
Vợ chồng tôi ở với ông bà ngoại nên không tốn kém gì, toàn bộ tiề.n lương của chồng, chúng tôi dành trả nợ. Mặc dù trước đây cuộc sống của tôi rất sung túc và đầy đủ, nhưng tôi không than phiền gì, không thấy buồn khi không được đi ăn nhà hàng, mua sắm… Tôi học cách sống tiết kiệm và luôn động viên chồng.
Vì con nhỏ nên tôi chưa tìm được việc làm. Mặc dù vậy, mẹ con tôi chi tiêu, ăn uống hoàn toàn được bà ngoại và các anh chị tôi bao bọc. Chính chồng tôi cũng luôn động viên là tôi ở nhà chăm con, từ từ rồi đi làm. Anh nói, anh cố gắng đi làm lại, anh đủ sức nuôi mẹ con tôi. Nhưng mới được 2 tháng, tôi lại phát hiện chồng mình cờ bạc.
Khi tôi hỏi thì anh chối cãi, đến khi có bằng chứng rõ ràng thì hai vợ chồng cãi nhau. Và anh nói, cờ bạc vì thiếu thốn, vì tôi không đi làm, mọi gánh nặng anh phải gánh. Tôi thực sự tức giận. Bao tháng qua, tôi đã tin tưởng, động viên anh. Bao nhiêu ngày qua, tôi không than trách anh, nhưng hôm nay tôi đã tức giận mà đòi l.y hô.n. Vì ai mà tôi mất hết tất cả? Vì ai mà tôi và con phải sống cuộc sống thiếu thốn? Anh đi làm chưa từng cho mẹ con tôi được cái gì, vậy mà có thể nói với tôi như vậy sao?
Theo VNE
Có lỗi với chồng con vì không kiếm ra tiề.n
Không kiếm được tiề.n, chồng lại không lo đủ kinh tế cho gia đình, tôi cảm thấy buồn và có lỗi với chồng con lắm.
ảnh minh họa
Tôi là nữ, 33 tuổ.i, lập gia đình và có 2 cô con gái đang học mẫu giáo. Tôi lập gia đình năm 26 tuổ.i, làm thiết kế đồ họa vi tính, lúc mới lập gia đình và trước đó tôi khá bận rộn, ban ngày đi làm cho công ty quảng cáo, tối đến đi dạy vi tính đồ họa tại trung tâm tin học. Đến năm 2007 tôi sinh bé đầu tiên, vì bận rộn tôi bỏ dạy từ năm ấy, ban ngày đi làm tối về chăm con và lo cơm nước cho gia đình chồng.
Năm 2011 tôi sinh cháu thứ hai, công việc không còn trôi chảy như trước, vì vài biến cố nhỏ nhặt trong gia đình. Nuôi bé sau hơi khó, cho đến giờ bé vẫn khóc đêm mỗi ngày, bé không bệnh gì cả có điều nhõng nhẽo, nhưng ngoan và biết nghe lời. Trong những khó khăn đó, tôi tự tìm cách kiế.m tiề.n, lo lắng cho gia đình cùng chồng. Tôi lập công ty vừa làm vừa chăm sóc việc nhà rồi chăm con, vợ chồng được ra ở riêng, không còn ở chung với ông bà nội các bé nữa.
Công việc không ổn định, lúc việc rất nhiều, lúc chẳng có. Tôi biết mình cũng không giỏi marketing, khách hàng làm toàn người quen giới thiệu hoặc làm vài lần người ta sẽ liên lạc tiếp tục khi cần. Không kiếm được tiề.n, chồng lại không lo đủ kinh tế cho gia đình, tôi cảm thấy buồn và có lỗi với chồng con lắm. Không có việc tôi chỉ ở nhà chăm sóc nhà cửa, lo đưa đón con cái đi học về, kinh tế không được thoải mái.
Tôi vẫn tiết kiệm, vẫn muốn làm thêm gì đó để có tiề.n phụ giúp chồng và thêm khoản để nuôi dạy con tốt hơn. Tôi cũng muốn học thêm gì đó bổ sung kiến thức cho mình nhưng mọi thứ thật khó khi kinh tế eo hẹp. Tôi buồn quá, muốn được chia sẻ cùng các bạn.
Theo VNE