Chồng đề nghị vợ đóng vai gái bao
Tâm trạng của tôi lúc này vô cùng rối bời, người thì cứng giống như khúc gỗ vậy. Tôi không dám soi gương vì sợ sẽ nhìn thấy hình ảnh của một gái bao.
ảnh minh họa
Chính vì muốn chiều theo ý của chồng mà tôi đã mặc nó. Sau đó 1 ngày, chỉ cần chồng tôi rảnh rỗi, bất kể ban ngày hay đêm anh đều bảo tôi “đóng vai” vào một người phụ nữ mà anh ấy tưởng tưởng ra.
Người ngoài khi nhìn thấy chồng tôi đều có chung một ấn tượng về anh, đó là một người đàn ông rất “hoang dã”, chính vì tính cách này mà anh rất thành công trong sự nghiệp, bất kể khó khăn nào anh cũng chinh phục tới khi giành được chiến thắng thì thôi. Trước khi kết hôn, anh ấy luôn chăm sóc, bảo vệ tôi từng li từng tí, vì vậy tôi luôn cảm thấy vô cùng hạnh phúc và an toàn khi ở bên anh. Sau khi kết hôn cũng vậy, chúng tôi lúc nào cũng quấn quýt với nhau như đôi chim sẻ vậy. Thế nhưng kể từ khi sự nghiệp của anh phát triển, việc gần gũi vợ chồng của chúng tôi dần ít đi và tôi cảm giác ở anh có điều gì hơi kỳ cục.
Một hôm, sau khi vừa ăn cơm xong, chúng tôi ngồi trên ghế sô pha xem ti vi thì đột nhiên anh ấy quay sang nhìn chằm chằm vào tôi và nói rằng, thân hình của tôi vẫn rất tuyệt và anh bảo tôi lấy bộ đồng phục của quán bar ngày trước ra mặc lại cho anh xem. (Vốn trước đây tôi làm việc ở quán bar một thời gian ngắn, nhưng chỉ làm phục vụ bưng bê mà thôi). Anh nói muốn xem tôi – vợ anh có ngang hàng được với các cô tiếp tân hạng 5 sao hay không.
Quả thật, người phụ nữ nào cũng muốn chồng khen ngợi là có thân hình khêu gợi, vì vậy tôi đã chiều theo ý của chồng. Sau khi mặc vào, anh ấy nhìn tôi đắm đuối. Vì đã từ rất lâu rồi chúng tôi không có một lần gần gũi “chất lượng”, nên trong khung cảnh như vậy, tôi đã từ từ cởi bỏ quần áo trên người. Thế nhưng đáp lại, anh nói rằng muốn tôi đóng vai một cô phục vụ để anh “thưởng thức”.
Video đang HOT
Nghe anh nói xong tôi rất tự ái và nghĩ, không lẽ cưới nhau đã mấy năm rồi, giờ đây anh ấy lại muốn dằn vặt quá khứ của tôi vì tôi đã làm phục vụ trong quán bar. Mặc kệ suy nghĩ của tôi, anh lao vào đè tôi xuống và bắt tôi làm theo những gì anh muốn. Dù lâu lắm rồi anh mới nồng nhiệt như thế nhưng tôi lại không thấy “nhập cuộc” chút nào. Sau khi kết thúc, tôi rất muốn hỏi anh tại sao hôm nay anh lại có ý muốn kỳ cục như thế, nhưng lại không thể mở miệng.
Mấy ngày hôm sau anh phải đi công tác. Khi trở về anh có mua tặng tôi một cái túi rất đẹp, bên trong còn có một túi nhỏ, hình như là đựng một cái áo hoặc cái váy. Tôi háo hức mở ra xem thì thật không ngờ lại là một bồ quần áo lót cực kỳ sexy. Anh nói muốn có một buổi tối thú vị bên tôi. Chính vì muốn chiều theo ý của chồng mà tôi đã mặc nó. Liên tiếp những ngày sau đó, chỉ cần chồng tôi rảnh rỗi, bất kể ban ngày hay đêm anh đều bảo tôi “đóng vai” vào một người phụ nữ mà anh ấy tưởng tượng ra. Lúc thì anh ấy muốn tôi làm người tình trong bộ dạng của một cô thư ký, lúc thì với bộ dạng của một cô gái khêu gợi đang rửa xe, lúc trong vai của một cô sinh viên…
Tâm trạng của tôi lúc này vô cùng rối bời, người thì cứng giống như khúc gỗ vậy. Tôi không dám soi gương với bộ dạng của mình lúc này, bởi tôi sợ sẽ lại nhìn thấy hình ảnh của một gái bao với bộ quần áo hở hang, khêu gợi.
Theo Kienthuc
Cảm ơn anh đã đi qua đời em
Biết rằng giờ không còn là của nhau như đã ước hẹn nhưng em vẫn thổn thức khi nghĩ đến anh.
Vậy là đã gần 8 năm trôi qua em đã không gặp anh kể từ buổi chia tay ở ga tàu quê anh năm đó. Vẫn biết giờ không còn có thể là của nhau như đã ước hẹn nhưng sao lòng vẫn thổn thức khi nghĩ đến anh, đến những kỉ niệm của chúng mình.
18 tuổi, em xa nhà đến một miền đất mới. Em không biết được nơi đó đã trở thành 1 phần quan trọng trong kí ức thời con gái của em. Nơi- em đã gặp và đã yêu anh- mối tình đầu.
Anh còn nhớ buổi tối lần đầu tiên anh đến phòng em ở KTX không? Em đã rất thích khi nhìn anh cười, nghe anh nói chuyện, một giọng nói miền Trung rất lạ nhưng thật ấm áp với em. Em và anh đã đi dạo rồi trò chuyện rất lâu dưới trời mưa nhẹ trong khuôn viên của trường mình, đi qua khung cửa sổ lớp học - nơi mà sau buổi tối đó anh đã chuyển lên ngồi cùng em ở bàn đầu. Cuộc sống của em có thêm sắc màu mới từ khi có anh.
Anh còn nhớ không buổi tối 7/3? Anh hẹn gặp em ở phòng trọ và đã nói là anh thích em. Em nói không thế vì em nghĩ quê hai đứa mình ở xa nhau quá, liệu rồi tình yêu của mình sẽ đi đến đâu? Đêm đó em đã rất buồn, em đã khóc vì đã không dám nói lên tình cảm của mình. Em đã nói với chị Y và chị đã giúp em và anh đến với nhau.
Em còn nhớ rất rõ cảm giác hạnh phúc và ấm áp khi lần đầu tiên anh nắm tay em, anh đã hôn lên má em. Mãi mãi em không bao giờ có thể quên được.
Em không biết bắt đầu từ đâu để viết cho anh? Cũng như những tình yêu sinh viên khác, tình cảm của em và anh cũng trải qua nhiều cung bậc yêu - thương - hờn - giận. Có những buổi tối đi dạo qua những hàng cây tuổi 16 dọc đường Lê Lợi, mình cùng nắm tay nhau và cùng thưởng thức những món ăn bên đường mà em rất thích. Cũng có những lúc hờn giận làm cả hai rất mệt mỏi, nghĩ lại thấy mình thật trẻ con, yêu nhiều mà giận cũng nhiều. Nhiều năm rồi không biết vết thương trên vai trái anh có còn sẹo không?
Anh có nhớ quán cafe Hạ Hồng? Quán có rất nhiều đèn bóng nhiều màu ấy? Mình còn có thể đến đó cùng nhau một lần nữa không anh? Chắc không còn được nữa rồi anh à.
Định mệnh đã cho mình gặp nhau nhưng có lẽ duyên phận mình không thể ở bên nhau phải không anh? (Ảnh minh họa)
Anh đã nói anh sẽ ra với em vậy mà nụ hôn ấy là lần cuối, một vòng tay ôm thật chặt để rồi mãi xa nhau.
Em như người mộng du trong khoảng thời gian dài. Em đã đớn đau trong nỗi nhớ anh đến cùng cực. Anh không điện thoại, không thư từ, không liên lạc. Em cô đơn, trống rỗng. Vẫn biết cả anh và em đều có lí do của riêng mình. Anh chưa có gì trong tay, còn em không thể ra đi cùng anh.
Em ở lại quê và trả lại cho anh lời ước hẹn. Hai năm sau em lập gia đình, em báo tin cho anh. Lúc đó, em không biết cảm giác của anh ra sao, nhưng mà chỉ mới đây thôi khi em nhận được tin nhắn của anh "Anh sắp cưới" em mới biết được cảm giác của anh khi đó. Chắc cũng giống em bây giờ. Nhắn tin lại cho anh "Chúc mừng anh" mà sao nước mắt cứ tuôn rơi. Vậy là hết thật rồi một lời hẹn ước đã chia đôi. Anh cất vào góc riêng, em để trong tim miền kí ức ngọt ngào.
30 tuổi, 12 năm biết anh, 5 năm có anh để rồi mỗi đứa một nơi với nhiều điều còn dang dở. Mình đã hứa sẽ cùng nhau Đà Lạt, đến thung lũng tình yêu, anh sẽ hái cho em nhiều hoa dã quỳ, anh hứa sẽ đưa em đi thăm động Phong Nha quê anh, anh hứa sẽ nắm tay em đi hết cuộc đời...
Anh còn nhớ không buổi tối hôm em ở nhà anh mình cùng nhau ngồi dưới trăng và anh đã nói: nếu chúng mình xa nhau, khi nào có trăng em hãy nhìn lên thì cũng sẽ thấy anh cũng đang nhìn trăng và nhớ về em. Vậy mà đã bao mùa trăng qua đi và anh cũng đã hứa sẽ tặng em chiếc vòng cổ màu trắng trong ngày cưới của em.
Định mệnh đã cho mình gặp nhau nhưng có lẽ duyên phận mình không thể ở bên nhau phải không anh? Giờ đây mỗi người một phương trời, khoảng cách đã rất xa rồi nhưng em và anh vẫn luôn giữ được kỉ niệm và hình ảnh đẹp về nhau. Vậy là hạnh phúc rồi phải không anh?
Cảm ơn anh đã cho em tình yêu đầu thật đẹp, trong sáng. Cảm ơn anh đã đi qua cuộc đời em. Cảm ơn anh đã cho em miền kí ức ngọt thời con gái ngọt ngào.
Anh yêu! Xin được gọi anh một như vậy bởi đây là lần cuối em viết cho anh. Như em đã hứa với mình, khi nào anh có người thương thì em sẽ trở về là hoài niệm của riêng anh. Em yêu anh!
Theo VNE
Cái giá của tình yêu (P.13) Anh ôm chặt cô vào lòng. Hơi ấm cơ thể anh lan sang người cô khiến cô cảm thấy ấm áp hơn. Sau khi dọn dẹp xong, cô lên phòng ngồi nói chuyện với mẹ anh, còn anh và ba bàn chuyện công ty ở dưới nhà. Mẹ anh hỏi thăm về gia đình, cô cũng thành thật trả lời. Rồi bà nhìn...