Chồng đánh con vì cháu không muốn đi du lịch với bà nội
Sau vụ việc trên, tôi thà ly dị chồng chứ không muốn con tiếp xúc nhiều với ông bà nội nữa.
ảnh minh họa
Tôi 35 tuổi, lấy chồng được 10 năm, có một cháu trai 9 tuổi và một cháu gái 3 tuổi rưỡi. Chồng tôi làm kinh doanh vật liệu xây dựng nối nghiệp bố mẹ, tôi là quản lý bộ phận cho một doanh nghiệp nước ngoài. Kinh tế trong nhà do anh đóng góp chủ yếu, bù lại anh bận rộn đi lại các nơi, ít có thời gian giúp đỡ tôi việc nhà và dạy dỗ chăm sóc các con. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn là sinh viên. Sau khi ra trường, tôi xin học bổng đi du học thạc sĩ tại Ba Lan 2 năm, còn anh không đi kiếm việc mà tiếp quản công việc quản lý cửa hàng vật liệu xây dựng của bố mẹ.
Trải qua nhiều sóng gió, cuối cùng chúng tôi cũng đến được với nhau dù hai gia đình phản đối. Bố mẹ tôi làm công chức nhà nước, mong muốn tôi lấy một người có cùng gia cảnh và học vấn. Tôi học thạc sĩ còn chồng tốt nghiệp một trường cao đẳng hạng trung, một phần cũng vì tôi không theo tiếp chương trình học tiến sĩ mà về nước để lấy anh. Bố tôi từng hy vọng chuyện tôi tiếp tục học tiến sĩ ở nước ngoài vì ông đã dang dở cơ hội này. Tuy nhiên tôi thấy mình không đủ can đảm để học tiếp 5 năm nên đã về nước rồi kết hôn. Còn phía gia đình chồng tôi ban đầu không thích tôi, lý do tôi trầm tính, ngoại hình bình thường, công việc không thể hỗ trợ gì cho việc kinh doanh của anh.
Tôi đến bây giờ cũng nhiều lúc thấy hối hận khi không nghe lời khuyên của bố ngày trước. Việc nền tảng, lối sống của hai gia đình khác nhau khiến cuộc sống chúng tôi có nhiều mâu thuẫn. Chồng tôi đã suy nghĩ thoáng hơn bố mẹ anh, nhưng nhiều quan niệm sống và tư duy của anh vẫn có nhiều điều giống ông bà nội, đặc biệt trong vấn đề giáo dục con cái. Trong khi tôi luôn hướng cho 2 con tự lập, sống giản dị, yêu thiên nhiên, ham thích khoa học thì phía nhà nội luôn chê trách tôi dạy con không khéo, để các cháu còi dù chiều cao cân nặng các cháu đều trong chuẩn, đen vì các cháu đều thích vận động ngoài trời, không cho cháu đi học thêm, không ăn diện cho các cháu.
Mỗi lần cho các cháu về nhà nội chơi là một lần tôi phải căng mình để bảo vệ các con khỏi những “lời dạy dỗ” của nhà nội. Tôi dạy con ý thức bảo vệ thân thể mình thì ông bà chê trách các cháu không tình cảm, lạnh lùng như mẹ, không cả cho bà nội “sờ chim”. Con trai tôi rất thích chó thì ông bà bắt cháu xem cảnh làm thịt chó “để sau này còn biết mà làm” khiến cháu bị ám ảnh mất nhiều ngày, đến bữa còn bắt cháu ăn dù cháu không thích, mắng cháu yếu đuối. Cô em gái của chồng tôi thì mang con gái tôi ra trang điểm để chụp ảnh đăng lên mạng xã hội. Hai ông bà thường xuyên lén tôi cho các cháu ăn bánh kẹo, trà sữa, đồ ăn vặt chiên rán để vỗ béo cháu. Ông nội đi đánh bài ăn tiền còn rủ con trai tôi đi cho cháu “tập làm toán”. Bà nội và cô cho con gái tôi mặc những trang phục không phù hợp, nhồi vào đầu cháu suy nghĩ “sau này phải xinh đẹp thì mới lấy được chồng giàu có”.
Tôi đã nhiều lần nói với chồng về việc này, nhưng chồng tôi chỉ ậm ừ. Anh nói hiểu cách giáo dục cháu của ông bà không phù hợp nhưng lại không nói thẳng thắn được với ông bà. Có lẽ chính anh cũng một phần ngầm đồng tình với những điều đó. Đỉnh điểm là việc con trai tôi đạt giải thưởng một cuộc thi sáng tạo cho trẻ em, phần thưởng cho cháu là một chuyến du lịch 2 ngày 2 đêm quan sát thiên nhiên tại một khu du lịch với một người thân là cha mẹ hoặc ông bà ruột thịt. Đây là thành quả nỗ lực của cháu suốt nhiều tuần đọc sách tìm hiểu, ghi chép và làm mô hình với sự giúp đỡ của ông ngoại. Cháu rất hào hứng cho chuyến đi và muốn ông ngoại đi cùng.
Video đang HOT
Bà nội cháu biết chuyện, muốn đi cùng nhưng cháu nói là muốn đi cùng ông ngoại do ông đã giúp đỡ rất nhiều trong việc xây dựng mô hình. Trong lúc tức giận, bà có chửi cháu: “Mày được thông minh giỏi giang như này là giống nhà nội, chứ giống ông ngoại mày thì được cái trò trống gì”. Con trai tôi cãi lại: “Ông ngoại trước đây làm kỹ sư mới lắp được mô hình cho cháu, cả nhà nội toàn người không đi học có ai biết gì mà giúp cháu đâu”. Ngay lập tức, cháu bị bố đánh vì tội láo, dám cãi ông bà. Chồng còn chỉ trích tôi dạy con khinh thường nhà nội dù tôi chưa bao nói điều gì không tôn trọng nhà nội với cháu.
Hiện tại chúng tôi chiến tranh lạnh với nhau. Bố tôi biết chuyện, gọi điện nói dối cháu là có hẹn với bạn nên không đi với cháu được, còn động viên cháu rủ ông bà nội đi cùng. Tuy nhiên nhìn cháu buồn rầu, đi chơi trong miễn cưỡng làm tôi không cam lòng. Vợ chồng tôi đều bận không thể đi được cùng cháu, chứ tôi không muốn bao công sức cháu cố gắng để rồi lại có một chuyến đi không vui vẻ. Làm sao để nhà nội tôn trọng cách sống và quyết định của các cháu? Sau vụ việc trên, tôi thà ly dị chồng chứ không muốn con tiếp xúc nhiều với ông bà nội nữa.
Theo VNE
Vợ tôi sẵn sàng ly dị vì gã thợ xây bẻm mép
Tôi là bác sĩ ở bệnh viện huyện còn vợ tôi làm văn thư tại ủy ban xã. Sau 4 năm chung sống, vợ chồng tôi đã có đứa con trai kháu khỉnh. Cháu được ông bà nội ngoại chăm bẵm hết lòng nên vợ tôi cũng nhàn, càng ngày càng xinh đẹp, đúng kiểu gái một con.
ảnh minh họa
Tôi thì bận hơn, hàng ngày trực ca kíp nên ít có thời gian cho gia đình. Tuy vậy vợ tôi chưa một lời than thở về công việc của tôi. Thỉnh thoảng thấy tôi đi trực đêm cô ấy chỉ nói: "Giá mà anh làm hành chính thì tốt nhỉ, đêm ở nhà một mình em thấy trống trải lắm".
Tôi chỉ cười xòa động viên vợ thông cảm với nghề nghiệp của chồng rồi vợ chồng cùng nhau cô gắng.
Ảnh: Shuttestock
Sau nhiều năm làm ăn, chịu khó tích lũy tôi mua được mảnh đất 120m2 mặt đường. Mẹ tôi bảo, đàn ông 37 tuổi là tuổi đẹp nhất để xây nhà nên tôi quyết định xây ngôi nhà 3 tầng, thiết kế tầng 1 làm phòng khám tư nhân.
Tôi thuê nhóm thợ ở tận Bắc Ninh, họ vừa hoàn thành căn nhà giả cổ cho anh bạn tôi nên tôi rất ưng ý. Nhóm thợ có cả thảy 6 người, 5 thợ chính và 1 người chuyên lo việc nấu cơm.
Khi nhóm thợ vào làm công trình, tôi nhờ ông nội đến trông coi giúp. Vợ chồng tôi cũng thuê nhà cách công trình chừng 100m để tiện chạy vật liệu và giám sát việc xây dựng.
Nói là giám sát nhưng mọi việc đều do vợ tôi và bố tôi lo. Tôi chỉ có mặt vào những buổi trọng đại như động thổ, đổ móng, đổ trần vì công việc của tôi quá bận rộn.
May mắn, nhóm thợ làm việc khá hiệu quả và đúng ý gia chủ. Nếu có việc phát sinh như đi lại mua bán nguyên vật liệu, bố tôi lại nhờ cậu Huy hộ tống vợ tôi.
Huy là thanh niên duy nhất trong nhóm thợ chưa có vợ con. 6 năm trước, Huy cũng là sinh viên một trường đại học xây dựng. Tuy nhiên Huy đang học thì bố vướng vòng lao lý, phải đi tù. Từ đó, Huy đành bỏ học đi làm phụ mẹ nuôi hai em.
Với bản chất thông minh, chăm chỉ lại khéo nói Huy rất được lòng cai thầu. Ngay cả bố tôi cũng hết lời khen ngợi Huy nên tôi cũng khá có cảm tình. Tôi còn trêu Huy, có cần tôi mai mối cho mấy cô y tá trẻ mới về bệnh viện không, Huy chỉ tủm tỉm cười.
Công trình xong xuôi, chúng tôi dọn về nhà mới, tôi mới nhận ra, vợ tôi xanh xao ủ rũ nên quyết định thưởng cho cả nhà một kỳ nghỉ ở Nha Trang. Tuy nhiên vợ tôi từ chối không đi. Cô ấy muốn ở nhà nghỉ ngơi để lấy lại sức khỏe.
Sau đó, vào một buổi tối cuối tuần, cô ấy gửi con đến ông bà nội rồi hẹn tôi ra nhà hàng quen thuộc. Tại đây cô ấy chìa tờ đơn ly hôn trong sự choáng váng tột độ của tôi.
Cô ấy xin lỗi tôi vì đã có thai với Huy, khi gặp Huy cô ấy mới biết thế nào là tình yêu...
Tôi hỏi hai người yêu nhau từ bao giờ thì vợ tôi nói, mấy tháng nay vợ tôi và Huy hẹn hò nhau vào buổi trưa để tránh bị lộ. Vì vậy bây giờ cô ấy muốn ly hôn. Cô ấy xin tôi cho cô ấy nuôi con trai và không mang theo bất cứ tài sản nào.
Những lời nói rõ ràng và đầy dứt khoát của vợ như ngàn mũi kim buốt nhói đâm vào trái tim tôi.
Tôi hết lòng yêu vợ, quý con, tại sao tôi lại gặp phải bi kịch khủng khiếp này. Ước gì tôi đừng vội xây nhà thì có lẽ giờ này tôi vẫn có tổ ấm gia đình...
Theo Vietnamnet
Cháu sẽ không được như vậy mãi, vợ người ta biết, bị đánh ghen...! Khi gắn bó cháu mới biết cháu là chim trong lồng. Ông ấy tìm thấy điểm yếu của cháu là trơ trọi một thân một mình nên trói cháu trong cuộc sống già nhân ngãi non vợ chồng. ảnh minh họa Cô kính mến! Bố mẹ bỏ nhau khi cháu mới tám tuổi. Không bỏ cũng không được vì mẹ đi tù, lý...