Chồng cũ tha thiết tặng căn hộ 3 tỷ xin hàn gắn, nhưng vừa nhìn danh thiếp tôi đưa, anh vội đỏ mặt quay đi
Đợi chồng cũ nói xong, tôi nhẹ nhàng lấy tấm danh thiếp trong túi đưa anh. Quả nhiên vừa nhìn tấm danh thiếp ấy, mặt anh biến sắc đỏ bừng.
Ngày mới kết hôn với Lâm, ai cũng nghĩ tôi may mắn lấy được chồng giỏi giang, thành đạt, kiếm ra tiền. Nhưng giữa tôi với anh lại không chung quan điểm sống. Lâm luôn muốn vợ nghỉ việc ở nhà lo nội trợ để mình anh làm kinh tế. Anh nói, phụ nữ sau khi kết hôn không cần sự nghiệp, chỉ cần tập chung lo cho gia đình. Không ít lần anh ép tôi lựa chọn một trong 2, song tôi nói rõ:
“Với em gia đình và sự nghiệp đều quan trọng. Em sẽ không từ bỏ công việc của mình”.
Sau nhiều lần to tiếng, chúng tôi quyết định ly dị, kết thúc 2 năm chung sống. Thời điểm tôi chia tay chồng, nhiều người khuyên can, nói tôi dại dột, lấy chồng tài giỏi, kiếm ra tiền lại không biết đường yên phận. Có người lại mắng tôi sướng không biết hưởng, tự đẩy mình xuống hố nhưng tôi lại không thấy thế. Bởi chỉ người trong cuộc như tôi mới biết cuộc hôn nhân của mình thực sự có hạnh phúc hay không, người đàn ông mình gọi là chồng có là chỗ dựa cả đời được cho mình hay không. Do vậy, dù ly hôn là điều không muốn nhưng tôi vẫn nghĩ sự lựa chọn của mình là đúng.
Rất nhanh sau khi ly hôn, Lâm cưới một cô gái trẻ đẹp. Nghe đâu kết hôn xong, vợ mới của Lâm đã nghĩ việc ở nhà sinh nở, chăm con, lo nội trợ theo ý chồng.
Còn tôi vẫn tiếp tục công việc yêu thích của mình. Bằng tất cả nỗ lực của bản thân cộng thêm chút may mắn mà sự nghiệp ngày càng phát triển hơn. Cuộc sống cũng thoải mái, tự tại.
Sau nhiều lần to tiếng, chúng tôi quyết định ly dị, kết thúc 2 năm chung sống. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau gần 5 năm ly hôn, tôi bất ngờ gặp lại Lâm trong một bữa tiệc sinh nhật của người bạn chung. Hai chúng tôi chỉ chào hỏi xã giao một chút cho phải phép, chứ không nói chuyện nhiều.
Tuy nhiên ngay tối hôm ấy, Lâm nhắn tin cho tôi:
“Lâu ngày không gặp, nhìn em dạo này khác quá, trẻ đẹp hơn trước rất nhiều”.
Tôi đáp lại tin nhắn của anh bằng một icon vui vẻ. Lâm vẫn tiếp tục hỏi về cuộc sống hiện tại của vợ cũ, rồi nấn ná mời cà phê. Tôi không nhận lời, anh lại thuyết phục:
“Chúng ta tuy không còn duyên vợ chồng nhưng vẫn là bạn bè. Sao em cứ tránh anh như vậy”.
Qua bạn bè biết địa chỉ căn hộ tôi thuê, Lâm nhiều lần tìm tới gặp. Trong cách nói chuyện, anh bóng gió tỏ ý muốn quay lại song tôi đều làm ngơ, không để ý.
Cho tới ngày sinh nhật tôi, gọi điện nhắn tin không thấy tôi hồi đáp, Lâm ôm hoa đến tận cửa đợi. Anh thẳng thắn nói rằng nhận ra bản thân vẫn còn nhiều tình cảm với tôi. Còn với vợ mới, anh đã chán ngán bởi cô ấy chẳng biết gì ngoài nội trợ. Sống cạnh vợ mới, anh thấy cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt, không màu sắc nên muốn ly hôn. Đặc biệt, để thể hiện thành ý muốn tái hợp cùng tôi, Lâm đề nghị:
Sinh nhật tôi, Lâm tới gặp tôi xin tái hôn. (Ảnh minh họa)
“Anh thấy em lủi thủi một mình, nhà cửa đi thuê, cuộc sống bấp bênh biết bao giờ ổn định. Chỉ cần quay về bên anh, anh sẽ sang tên căn hộ 3 tỷ mới mua cho em đứng tên, coi đó là món quà cầu hôn anh dành tặng em. Đồng thời cũng lập tức ly hôn vợ để chúng mình đường hoàng tái hợp”.
Đợi chồng cũ nói xong, tôi nhẹ nhàng lấy tấm danh thiếp trong túi đưa anh. Quả nhiên vừa nhìn tấm danh thiếp ấy, mặt anh biến sắc đỏ bừng. Bởi anh không thể ngờ, vợ cũ của mình hiện đã là bà chủ của một thương hiệu nổi tiếng, ít ai không biết tới.
Mặt Lâm vẫn chưa hết vẻ ngạc nhiên, tôi liền lên tiếng:
“Nếu như vì tiền thì trước đây tôi đã không chọn ly hôn anh. Ngần ấy năm trôi qua, anh vẫn không nhận ra sự ích kỷ của mình à?”.
Dứt lời, tôi đóng cửa vào nhà nghỉ ngơi, để mặc chồng cũ ở đó với câu hỏi bỏ ngỏ mà có lẽ cả đời anh vẫn chẳng thể ngộ ra.
Đến nhà tôi ăn tối, chị đồng nghiệp nói một câu chua xót
Tôi bất ngờ khi nghe câu nói hờ hững nhưng đầy chua xót của chị đồng nghiệp thân thiết.
Ảnh minh họa
Từ trước đến nay, trong suy nghĩ của tôi, chị Hòa là một người phụ nữ may mắn. Bởi chị ấy có công việc ổn định, có một người chồng giỏi giang, nhiệt huyết, kiếm ra tiền. Mỗi lần đi dự tiệc ở công ty, chị Hòa đều dẫn chồng theo. Anh ấy chiều chuộng, quan tâm vợ từng chút một khiến tôi thầm ngưỡng mộ.
Chồng tôi không giỏi kiếm tiền như chồng của chị Hòa. Anh ít nói, trầm lặng và ít khi nổi giận. Dù chồng vẫn nấu ăn, chăm sóc con, không tiêu xài tiền bạc, tôi vẫn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình có phần nhàm chán. Phải chi chồng nói nhiều hơn một chút, biết tặng vợ món quà nhỏ hay bông hoa hồng vào dịp lễ thì tốt biết bao? Tôi từng nghĩ và so sánh chồng mình với nhiều người đàn ông khác rồi tự cảm thấy chán nản trong lòng. Cho đến khi nghe chị đồng nghiệp trút nỗi lòng qua câu than thở, tôi mới chợt nhận ra suy nghĩ của mình thật sai lầm.
Chẳng là mấy hôm trước, chị Hòa đến nhà tôi ăn cơm tối. Chị nói chồng chị đi công tác nước ngoài cả tuần nay, một mình chị ở trong căn hộ rộng lớn rất cô đơn. Về nhà mẹ đẻ hoài thì lại sợ hàng xóm đàm tiếu, lại xảy ra lắm chuyện hiểu lầm.
Trong lúc chị em tôi ngồi nói chuyện ở ngoài ghế đá, chồng tôi trong nhà tất bật nấu ăn rồi tắm cho con gái nhỏ. Con bé ở với bố nhiều hơn nên rất quấn bố, suốt ngày đi theo làm "cái đuôi nhỏ" của bố. Tôi đi làm về chỉ việc ngồi hóng mát, uống trà gừng và đợi chồng dọn cơm ăn thôi.
Chị Hòa hỏi tại sao tôi không giúp đỡ chồng? Tôi thật thà thừa nhận mình chẳng đảm đang chuyện bếp núc, chăm con bằng chồng mình. Vả lại, anh ấy cũng chưa bao giờ để tôi đụng vào mấy việc này. Hàng ngày, tôi chỉ rửa bát, phơi quần áo thôi, còn lại chồng tôi lo hết.
Chị đồng nghiệp bỗng thở dài, nói bâng quơ một câu: "Chị ước có cuộc sống bình yên, hạnh phúc như em quá". Câu nói tuy bình thản nhưng vẫn chất chứa đầy chua xót. Chị trút nỗi lòng, nói chồng chị chưa bao giờ giúp vợ việc nhà, ngay cả khi chị bệnh. Hàng tháng, anh ấy đưa cho vợ 50 triệu là xong nhiệm vụ.
Những gì chị Hòa kể đã giúp tôi tỉnh ngộ. Hóa ra, tôi có một cuộc sống bình yên và một người chồng tuyệt vời nhưng tôi lại không nhận ra. Tôi còn so sánh chồng mình với người đàn ông khác để rồi dằn vặt lẫn nhau. Từ bây giờ, có lẽ tôi phải thay đổi cách nhìn và ứng xử với chồng.
Buộc chồng phải ghi sổ nợ, viết giấy vay khi mượn tiền vợ Trong lúc tôi đang đau đầu chuyện tiền bạc thì vợ vẫn vui vẻ đi mua sắm, đi chơi cùng bạn bè, chi tiêu rất thoải mái. Trên đường trở về nhà sau kỳ nghỉ lễ, tôi nhún nhường hỏi vợ: "Việc chú Út mượn tiền sửa nhà, chắc vợ chồng phải sắp xếp chứ từ chối sao được!". Vợ lạnh lùng: "Anh...