Chồng cứ hay ghen, cấm vợ đi học
Em đã vội vàng lấy anh để trả ơn nên không tìm hiểu kỹ. Và giờ em đang rất khổ tâm với tính cách của anh.
ảnh minh họa
Em sinh ra trong một gia đình trung nông. Tuy hoàn cảnh gia đình không giàu nhưng cha mẹ chỉ có em và đứa em trai nên tình thương không bao giờ thiếu. Em cũng được ăn học như ai và khi nhận được tấm bằng cao đẳng, em xin vào làm việc tại một công ty.
Ngày đó, em rất hiền. Em chỉ muốn làm tốt công việc của mình, song đời không như em mong muốn. Chị kế toán trưởng công ty đã bắt tay với quản lý tiếp thị, thông đồng làm thất thoát hàng tỷ bạc bằng cách xóa phiếu phần mềm. Em làm thủ kho mới vài tháng nên bị mang tiếng oan. Bao nhiêu tiếng xấu một mình em chịu. Em chỉ muốn c.hết vì lòng tự trọng của em bị tổn thương.
Video đang HOT
Khi cuộc sống gần như bế tắc thì anh đến. Anh vẫn tin em vô tội và cùng bà chủ đi tìm hiểu sự thật. Anh khích lệ em sống và hy vọng. Lúc đó, em như vớ được chiếc phao cứu hộ. Em được minh oan nhưng trái tim em vẫn còn mang vết “sẹo”. Em chấp nhận lấy anh vội vàng mà chưa tìm hiểu gì, em chỉ muốn trả ơn và vì muốn tìm cho mình một chốn bình yên.
Thời gian hai năm sống trong hạnh phúc, em đã sinh một cô công chúa đáng yêu. Vì không muốn áp lực đè lên vai chồng, em đã đi làm và quyết định học liên thông. Và từ đây bắt đầu nổi sóng. Anh ghen hờn với em, nói bóng, nói gió. Em đi học trễ 15 phút thì anh cũng giận, gọi điện thoại anh cũng kiểm tra. Tuy chồng em học thức không bằng ai nhưng anh là người thật thà và thẳng tính. Anh chỉ có nghề lái xe và trình độ thì chưa hết lớp 9. Nhưng em đã chọn anh thì mọi khiếm khuyết của anh, em không quan trọng. Em chỉ muốn sống bên anh và lo cho con sống tốt hơn.
Em đã ngồi tâm sự với anh, trải lòng cùng anh nhưng thay vì hiểu em, anh lại nói em biện minh. Anh nói công việc đang ổn tự dưng học hành làm chi? Nghe mà đau lòng. Anh đâu biết khi trình độ mình càng cao thì cơ hội nghề và lương cũng cao. Em đã nhờ cha mẹ hai bên nhưng không được mà còn tệ hơn. Giờ em biết làm sao? Chẳng lẽ lại l.y h.ôn? Còn con thì làm sao? Mỗi lần em đi học, anh lại đổi sắc mặt. Bây giờ nói làm sao cho anh ấy thông hiểu và cùng em tạo dựng một gia đình hạnh phúc đây? Cho em lời khuyên đi.
Theo VNE
Mất cảm giác yêu vì nàng chảnh
Chẳng bao giờ anh nghĩ anh lại là người chủ động chia tay em. Bởi lẽ, chỉ bản thân anh mới biết anh yêu em đến nhường nào. Có những lúc, anh đã ngỡ mình sống chỉ vì em và thậm chí có thể c.hết vì em...
Em là một cô gái đẹp, lại là con một gia đình khá giả. Từ thời trung học, em đã là hoa khôi của trường, những "cái đuôi" đeo đuổi em xếp hàng dài cả cây số. Ở nhà em được ba mẹ cưng như trứng mỏng, ra đường thì được các "cây si" hết lòng chiều chuộng. Và thói quen đòi hỏi, thói quen ra lệnh, thói quen mình luôn luôn là tâm điểm đã ăn sâu vào tính cách em.
Anh gặp em trong buổi tiệc sinh nhật của một người bạn. Em hớp hồn anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau cả năm dài đeo đuổi, cuối cùng anh cũng được em nhận lời yêu. Một năm đeo đuổi và hai năm yêu nhau, em đã cho anh biết bao ngọt bùi, hạnh phúc. Nhưng cũng ngần ấy thời gian, em hành anh đến tội bởi tính khí thất thường của mình...
Ba năm yêu em, anh và... ông xe ôm đầu ngõ nhà em vô tình trở thành bạn. Bởi lẽ, một tuần vài lần, anh bị em cho đứng chờ mốc meo ngay đầu ngõ. Em có mọi lý do để cho anh chờ, lúc thì "Anh đợi em trang điểm chút nha", lúc thì "Chờ em chút, nhà đang có việc"... Mà cái "chút" của em kéo dài ít thì một tiếng, nhiều thì cả hai ba tiếng!
Điều làm anh đau đầu nhất là em hết đòi hỏi cái này lại đòi hỏi cái kia. Cứ đến ngày kỷ niệm hai đứa quen nhau là em đòi anh quà. Tốn t.iền không nói, anh khổ nhất là cứ phải vất vả lựa chọn, bởi quà mà không hấp dẫn, thiếu ý tứ là em giận ngay...
Em có cái tật rất lạ, muốn gì là phải được ngay, bất chấp người khác ra sao. 2 giờ đêm, anh đang ngủ ngon thì em điện thoại, bảo "Anh nói chuyện với em chút nha, em muốn có người tâm sự!". Không ít lần anh đang ở cơ quan thì em nhắn tin kiểu như: "Anh đến nhà chở em đi cà phê liền!" - "Anh đang họp" - "Không chở thì từ nay đừng gặp em nữa!". Xong rồi em lại giận.
Ba năm bên em, lòng anh cứ thắc mắc hoài một câu hỏi: Tại sao em thích l.àm t.ình làm tội anh đến thế? Mãi đến gần cuối cuộc tình, anh mới đau khổ nhận ra một điều: Em vui khi làm những điều đó. Những đòi hỏi quá đáng, những hờn giận vô lý, những buồn vui thất thường, những dằn vặt vô cớ đó chỉ là cách để em chứng tỏ quyền lực, chứng tỏ sự "trên cơ" của mình với anh. Em đã quen rồi cái cảm giác quyền lực ấy!
Thế nên tình yêu trong anh cứ c.hết mòn. Và chúng mình chia tay - sau bao nhiêu hẹn hò, bao nhiêu mặn nồng, bao nhiêu yêu thương gắn bó... Thật kỳ lạ, cuộc chia tay chẳng nhiều đau khổ như anh tưởng. Chẳng day dứt, chẳng tiếc nuối, chẳng x.ót x.a, anh chỉ thấy nhẹ nhàng, thanh thản, như vừa giải thoát một gánh nặng.
Theo VNE
Than... ủ lửa Người Việt xưa vốn trọng nam khinh nữ, vậy mà khi nhìn thấy sức mạnh "vong thân" của vợ yếu ớt, đàn ông cũng buộc phải la lên "lệnh ông không bằng cồng bà". Tại sao có thể gọi sức mạnh của phụ nữ là sức mạnh vong thân? Trông người phụ nữ nhỏ bé, yếu ớt, nhu mì chịu đựng là thế...