Chồng bối rối vì đưa vợ đi đẻ cũng là lúc cô bồ báo đang lâm bồn
Cô nhìn cô bồ rồi nói rõ từng chữ: “Nếu tôi muốn giành thì 1 đứa thấp hèn như cô cũng chẳng giành được quan trọng là thứ có đáng để tôi giành hay không thôi, gã đàn ông này tôi cho cô đấy. Cô lấy được không?”.
Cô dành cả tuổi thanh xuân để yêu anh, ngày anh đi du học suốt 3 năm trời, ở nhà cô có biết bao anh chàng đại gia giàu có theo đuổi. Nhưng cô vẫn 1 lòng chờ anh, nhiều lúc nhớ anh quá cô chỉ biết ôm lấy con gấu anh tặng để được an ủi.
Ngày anh về nước cũng tròn 7 năm họ yêu nhau, anh nhanh chóng cầu hôn rồi cưới cô làm vợ. Bố mẹ anh từ lâu đã xem cô như con gái trong nhà, nên thấy 2 đứa bàn chuyện cưới xin ông bà vui lắm.
Mỗi tối ôm chặt chồng cô cứ nghĩ đó là giấc mơ, cô hà hít mùi hương của anh chẳng biết chán. Càng ngày cô càng yêu anh nhiều hơn, khi đó anh cũng vậy. Anh luôn cố gắng bù đắp những thiệt thòi mà cô đã chịu. Họ sống bên nhau rất hạnh phúc, cưới nhau về họ kế hoạch chuyện con cái 1 năm để dành thời gian cho nhau.
(Ảnh minh họa)
Đến năm thứ 2 cô bắt đầu muốn có con, họ lao vào nhau mỗi đêm nhưng chờ mãi con vẫn chưa đến. Cô sợ hãi nghĩ mình bị vô sinh, nhưng thật may bác sĩ nói kết quả đều bình thường. Dù vậy cô vẫn hoang mang tột độ vì sao cả 2 đều khỏe mạnh mà thả suốt 1 năm vẫn chưa dính bầu.
Nhiều đêm khi anh ngủ, cô bật dậy ngồi nhìn ra cửa sổ. Nhìn cô khi ấy mong manh và đáng thương đến lạ, mỗi ngày cô đều cầu nguyện mình sẽ có được 1 đứa con, giàu sang cô chẳng cần. Và rồi niềm hạnh phúc ấy cũng đến, ngày kỉ niệm tròn 3 năm ngày cưới cũng là lúc cô hay tin mình đã có bầu. Niềm vui nhân đôi niềm vui ai nấy đều mừng cho cô và anh. Đêm đó cô vui đến mức chẳng ngủ được cứ sờ vào bụng trò chuyện với con mãi.
Bố mẹ chồng biết con dâu có bầu nên chiều chuộng cô lắm, có gì ngon và bổ họ đều gọi con dâu qua ăn. Anh cũng khá quan tâm tới vợ, những đêm anh bận trực hoặc đi công tác anh lại cẩn thận bảo mẹ qua ở cùng vợ mình cho vui.
Cô chờ mong con chào đời từng ngày, niềm hạnh phúc được làm mẹ khiến cô mỉm cười mỗi ngày. Nhìn cô bầu lại xinh hơn đẹp hơn có lẽ là vì tâm trạng tốt. Rồi cuối cùng cái ngày trọng đại ấy cũng đến, ngày cô lâm bồn. Nhưng thật không may vì cô sinh sớm trước ngày dự sinh 2 tuần nên bố mẹ 2 bên đều đang ở Sài Gòn, họ cùng nhau đi du lịch và thăm người bạn bị ung thư ở trong đó.
Mình anh vất vả đưa vợ đi sinh, anh cứ như gà mắc tóc khi cô bồ cũng chuyển dạ vào ngày đó. Vì để chăm cho tiện nên anh đưa cả 2 vào 1 viện cho dễ bề xoay xở, dĩ nhiên cái chuyện tày đình này cô không hề hay biết.
Có nằm mơ cô cũng không tin rằng chồng mình ngoại tình và càng không thể tin anh đã làm cô ta có bầu cũng lúc với vợ. Sau này ngẫm lại cô mới hiểu vì sao anh trực đêm và đi công tác nhiều đến vậy. Cô quyết định sinh thường thay vì sinh mổ, con chuyển dạ khiến cô đau đớn đến kiệt sức nhưng vì con cô đã cố vượt qua tất cả.
Bế con trai trên tay cô bật khóc vì quá hạnh phúc, anh cũng run run. Giây phút đó cô cứ nghĩ tổ ấm mình thế là vẹn đầ. Bên kia cô bồ cũng vừa sinh nên anh lấy cớ ra ngoài vệ sinh để vào thăm cô ta.
1 ngày vất vả anh tất bật chạy 2 nơi để đối phó, còn chị mệt nên được đưa về giường nằm thiếp đi. Tỉnh dậy chẳng thấy chồng đâu, chị yêu cầu cô y tá cho chị được gặp con, cô ấy bế con đến cho chị. Nhưng nhìn chân con chẳng có sợi chỉ đỏ nên chị ú ớ:
Video đang HOT
- Đây không phải là con tôi, cô bế con ai đến đây thế này?
- Nó đúng là con chị mà, chẳng phải nó rất giống chồng chị sao?
- Cô điên à, con tôi mà tôi không biết hay sao hả? Con tôi có 1 vết ruồi nhỏ ở ngón tay cái, cô xem đi đứa bé này có không hả?
Cô sợ hãi tột độ sợ mất con, còn cô y tá cuống lên:
- Thế chắc là lúc này có ai bế nhầm con chị với chị phòng bên cạnh vì chị ấy và chị sinh cùng lúc với nhau và đều là con trai cả. Mong chị thứ lỗi, em thực sự xin lỗi chị, để em đưa bé đi đổi lại ạ.
- Các cô làm ăn vậy mà nghe được à, nếu mất con tôi sẽ không tha cho cô đâu tránh ra đi.
Cô tức giận vô cùng, dù vẫn đau nhưng cô cố bế đứa bé qua phòng bên xem có phải nhầm con mình với con họ không? Để rồi chết sững khi thấy anh đang bế 1 đứa bé đỏ hỏn trên tay, mỉm cười rồi vuốt ve mái tóc người sản phụ. Chốc chốc anh lại hôn lên trán cô ta:
- Em giỏi lắm, em nhìn con mình đi yêu chưa này.
- Nó giống anh nhỉ?
- Ừ giống thật, cảm ơn em nhiều lắm.
- Anh… sẽ cho mẹ con em danh phận chứ?
- Chuyện đó mình nói sau nhé, anh hứa sẽ không khiến mẹ con em chịu thiệt mà giờ em nghỉ ngơi đi đã.
- Anh toàn đánh trống lảng thôi, em sinh con cho anh rồi mà anh còn vậy à. Anh ly dị con vợ già của mình đi.
- Không được cô ấy cũng mới sinh mà, chuyện này để anh tính, em nghỉ đi.
(Ảnh minh họa)
Cô sững sờ bủn rủn suýt đánh rơi cả đứa bé trên tay, cảm giác có ai đó đang nhìn anh và cô bồ giật thót ngoảnh lên. Mặt anh cắt không ra giọt máu khi vợ mình từ từ tiến vào:
- Trả con đây cho tôi, con anh và cô bồ đây này.
- Em đang nói gì vậy?
- Tôi nói gì anh biết mà, đưa con tôi đây.
- Chị nói gì vậy đây là con tôi.
- Làm mẹ mà không biết con mình là ai à, hay ăn nằm và đẻ con cho nhiều thằng quá rồi nên không phân biệt nổi.
- Chị… chị không đấu lại được với tôi đâu.
Dù mới sinh mệt mỏi nhưng khuôn mặt cô vẫn toát lên thần thái ít ai có được:
- Nếu tôi muốn giành thì 1 đứa thấp hèn như cô cũng chẳng giành được quan trọng là thứ đó có đáng để tôi giành hay không thôi, gã đàn ông này tôi cho cô đấy. Cô lấy được không? Con tôi có vết ruồi trên ngón tay cái, anh đưa nó đây.
Cô đặt đứa bé xuống giường rồi ôm con mình về, anh ú ớ chạy theo giải thích nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
- Bỏ bàn tay giơ bẩn của anh ra khỏi người của mẹ con tôi ngay, đừng lấy lời lẽ thân xác đã chung chạ mơn trớn con khác để nói chuyện với tôi. Cút, cút cho khuất mắt tôi từ nay con tôi xem như không có bố.
Chưa bao giờ anh thấy vợ mình lạnh lùng quả quyết và bình tĩnh đến vậy. Về đến phòng chị khép cửa lại, rồi ôm con thật chặt, khi này chị mới gục ngã thật sự. Y tá thấy chị khóc liền bảo:
- Chị bình tĩnh đi chị, bọn em thực sự xin lỗi vì sơ suất này. Chị mà khóc dễ bị hậu sản lắm lại ảnh hưởng đến tính mạng. Vì con chị cố lên nha chị, em xin lỗi chị 1 lần nữa.
Nghe y tá nói vậy cô nhìn xuống đứa bé cô đã vất vả lắm mới có được và cô cố nuốt nước mắt vào trong. Còn anh bủn rủn đứng ngoài không biết phải nói gì với vợ, anh đã làm tổn người phụ nữ của mình. Cô ấy chẳng có lỗi gì cả, lỗi là đã tin anh và yêu anh quá nhiều.
Cô chưa từng nghĩ ngày mình sinh con lại là ngày gia đình mình tan vỡ như vậy. Cuộc đời đúng là chẳng ai đoán trước được chữ ngờ, đàn ông giỏi là đàn ông có thể đương đầu được với cám giỗ nhưng liệu trên đời mấy ai đủ bản lĩnh để làm được điều đó. 1 khi họ sa ngã thì đồng nghĩa với việc họ đã tự tay đánh mất chính gia đình mình.
Theo An Nhiên/ Thể thao Xã Hội
Chồng không có nhu cầu ân ái với tôi
Chồng đi làm xa, cuối tuần mới về, nhưng anh chẳng có nhu cầu ân ái với tôi mà toàn tôi phải chủ động đòi hỏi.
Chồng đi làm xa, cuối tuần mới về, nhưng anh chẳng có nhu cầu ân ái với tôi mà toàn tôi phải chủ động đòi hỏi(Ảnh minh họa)
Chồng 40 tuổi, tôi mới có ngoài 30. Chúng tôi lấy nhau sau khi cả hai đã có 2 năm yêu đương và tìm hiểu, nhưng kể cả từ hồi yêu cho đến tận bây giờ đã thành vợ chồng, có với nhau hai mặt con, tôi luôn là người chủ động trong chuyện tình cảm.
Tôi có cảm giác anh không yêu mình, nhớ lần yêu anh cũng rất dửng dưng, chẳng mấy khi điện thoại cho tôi, chẳng mấy khi muốn hẹn hò gặp gỡ mà toàn tôi phải chủ động hẹn hò, chủ động nhắn tin cho anh rồi anh mới nhắn lại.
Anh không yêu tôi như tôi yêu anh, tôi có cảm giác vậy, nhưng anh vẫn cưới tôi vì có thể lấy tôi anh không phải lo lắng về mọi thứ. Tôi có công việc ổn định, gia đình có điều kiện, cưới xong, bố mẹ cho tôi và anh một căn nhà để ở riêng. Con cái thì có bà ngoại chăm sóc.
Bố mẹ chồng ở xa, chồng cũng thường xuyên đi công tác nên mọi việc nhà cửa, con cái một tay tôi quán xuyến hết. Cuối tuần chồng mới về, nhưng chẳng lúc nào về với vợ con là tôi thấy anh vui vẻ, anh hết mắng vợ để nhà cửa bữa bãi lại quay sang mắng hai đứa trẻ con quấy khóc nhiều, ầm ĩ không có phút nào được yên tĩnh.
Anh cũng không thích cùng tôi và các con đi ra ngoài gặp gỡ bạn bè hay đưa các con đi chơi ở đâu đó, cuối tuần về với vợ, anh chỉ ở nhà, nằm trong phòng, đến bữa ra ăn cơm và lại quay về phòng, ít khi anh chủ động nói chuyện với tôi và cũng ít khi chủ động chơi với con.
Chuyện vợ chồng cũng như vậy, cả tuần mới về một lần nhưng anh không có nhu cầu gì với tôi mà toàn tôi phải chủ động đòi hỏi thì anh mới đáp ứng. Nhiều lần tôi tự ái, cũng chẳng đòi hỏi thì anh cũng chẳng làm gì cả, chuyện cứ như vậy kéo dài cả vài tháng trời, tôi cảm thấy buồn bã và hoang mang.
Chẳng biết tại sao chồng mình lại như vậy, kể với một vài người bạn, họ nghi ngờ chồng tôi có bồ nên không cần vợ, tôi lại càng cảm thấy hoang mang, lo lắng.
Công việc của anh đặc thù, cuối tuần mới về được với vợ con, còn tôi thì bận rộn với công việc cơ quan và hai đứa con nhỏ, không có thời gian để tìm hiểu về các mối quan hệ của chồng. Tôi chẳng biết tại sao chồng lại lạnh nhạt với mình như vậy? Lẽ nào anh có người đàn bà khác nên vài tháng cũng chẳng cần đến tôi.
Theo Tintuc
Vợ đánh ghen bằng 'cảm giác mạnh' khiến cô bồ sợ run người "Để chị giúp em thỏa mãn bằng cảm giác mạnh nhé. Chồng chị yếu lắm, để chị giúp anh ấy. Nào, giờ thì em nằm ngửa ra, chị sẽ khiến em có 1 đêm ân ái nhớ đời". Biết vợ chiều nay lên máy bay vào Nam công tác 3 ngày, Hoàng hí hứng gạ Mai - cô bồ về nhà mình ân...