Chốn riêng
Những năm đầu về làm dâu, không gian riêng của chúng tôi thật đơn sơ, chỉ là chiếc giường tre chắc chắn, một chiếc chiếu hoa, đôi gối thêu, và mùng, mền. Không gian riêng ấy được ngăn với bên ngoài bởi một chiếc màn thun.
Chiếc màn mỏng manh đến nỗi, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ hất tung nó, làm phơi bày mọi thứ trên chiếc giường. Biết vậy, nên tôi luôn ý thức mỗi khi cùng chồng sống trong không gian riêng của mình. Tôi nói thế, vì tôi đã từng bị “bắt quả tang” khi đang được chồng ôm ấp, vuốt ve. Hôm ấy, đám cháu lít nhít gọi tôi bằng mợ đi tìm tôi để “méc tội” nhau. Chúng nó vô tư xông thẳng vào buồng, ngay trong giờ “cao điểm”.
Chồng tôi vốn hiền lành, nhỏ nhẹ, nhưng anh không thể giữ được bình tĩnh. Tiếng hét như một phản xạ, làm đám cháu hoảng hồn ù chạy. Mẹ chồng nghe tiếng lớn, ôm choàng lấy đám cháu mà miệng cứ liên hồi “hú vía”, rồi căn dặn từ rày tuyệt đối không đứa nào được vào phòng cậu mợ. Đám trẻ chưa được… huấn luyện trước, nên cứ há hốc mồm, ra điều người lớn thật vô lý và khó hiểu!
Từ hôm ấy, tôi trở nên dè chừng những khi cùng chồng trong phòng ngủ. Dù đã được chồng trấn an sẽ không bao giờ đám trẻ dám bước chân vào phòng, nhưng cảm giác không an toàn ấy vẫn ám ảnh tôi. Tôi luôn làm chồng mất hứng, chỉ cùng chồng “yêu” lúc nửa đêm, vì thế chất lượng đời sống vợ chồng có phần giảm sút. Tôi sợ nhất cử nhất động của mình sẽ được phô diễn qua bức màn mỏng manh kia, sợ đám trẻ con rình mò vụng trộm… Ban đầu chồng tôi ra vẻ giận dỗi, nhưng rồi anh ấy cũng quen dần và thống nhất thời điểm “giao ban”.
Muốn cuộc sống ngày càng chất lượng, nhất là phải tạo cho mình một không gian riêng, chúng tôi cố gắng làm việc để xây lại ngôi nhà. Nhà xây xong, vợ chồng tôi lúc đó đã 40 tuổi, đứa con đầu lòng vào tuổi trăng tròn. 15 năm làm dâu nhà chồng, tôi đã có những tháng ngày hạnh phúc, dù cuộc sống có phần vất vả. Đến tận bây giờ, chúng tôi mới thật sự có được không gian riêng, dù không sang trọng nhưng cũng đầy đủ tiện nghi. Chiếc chiếu hoa được thay thế bằng chiếc nệm êm ái, thêm chiếc kệ trang điểm như thể làm duyên cho căn phòng. Đặc biệt, cánh cửa phòng bằng gỗ được sơn đen bóng loáng, có thêm tấm rèm thay chiếc màn thun trước kia. Từ đó, tôi thật sự yên tâm và chúng tôi xóa bỏ “hợp đồng yêu vào lúc đêm khuya” mà vợ chồng tôi từng duy trì cả mười mấy năm trời.
Nhin các bạn trẻ bây giờ mới chuẩn bị cưới đã tính chuyện xây nhà ở riêng, mới thấy thương mình và những người cùng hoàn cảnh. Ước mong có được một không gian riêng kín đáo, thoải mái ngay trong ngôi nhà của cha mẹ chồng là điều quá xa xỉ, chưa nói đến chuyện làm dâu. Vì thế, khi tổ chức lễ cưới cho con trai, tôi sẽ cố gắng trang hoàng phòng cưới thật đẹp, mong rằng con trai hãy sống thật hạnh phúc với không gian riêng của mình, để mỗi ngày, mỗi giờ trôi qua đều ý nghĩa với người mình đã lựa chọn, yêu thương.
Video đang HOT
Theo VNE
Giết chồng xong, vợ lộ danh "bố thật" của con
Sau khi giết chồng, sự thật về 2 đứa con của Linh mới bị phát hiện. Kết quả ADN cho thấy, chúng đều không phải là con của người chồng này.
Ngày 8/5, Tòa án nhân dân (TAND) tỉnh Gia Lai đã xét xử và tuyên phạt sơ thẩm 8 năm tù đối với bị cáo Nguyễn Thị Hồng Linh (39 tuổi, trú thôn 2, xã Tân Sơn, TP.Pleiku, Gia Lai) vì tội "giết người".
Theo cáo trạng, khoảng 21h ngày 26/10/2010, anh Nguyễn Đức Hiếu (SN 1972, là chồng bị cáo Linh) và vợ nảy sinh mâu thuẫn cãi vã. Anh Hiếu liền nói "ly dị đi" thì Linh liền chạy ra sau nhà lấy cây cuốc bổ vào khắp người chồng, khiến nạn nhân bất tỉnh. Mặc dù được người dân phát hiện đưa đi cấp cứu nhưng anh Hiếu đã tử vong trước khi đến bệnh viện.
Anh Hiếu bị chết vì đứt động mạch gân kheo, đứt bánh chè, trụy tim mạch do 3 nhát cuốc vào chỗ hiểm. Tổng cộng trên người anh Hiếu có 8 nhát cuốc sắc nhọn. Còn Linh không hề bị xây xát gì.
Điều đáng nói, sau khi liên tiếp bổ cuốc vào người chồng, Linh liền lau vết máu trên người anh Hiếu và dưới sàn nhà, rồi mang đồ dính máu ra vườn vứt, để mặc chồng mình với vết thương trên sàn nhà.
Tại phiên tòa sơ thẩm lần 1 xét xử vào cuối tháng 5/2011, TAND TP.Pleiku đã tuyên phạt sư thẩm bị cáo Linh 8 năm tù về tội "cố ý gây thương tích dẫn đến chết người".
Tuy nhiên, vụ án này gây bức xúc trong dư luận không chỉ vì Linh là phụ nữ nhưng có hành vi hung hãn với người đầu ấp tay gối với mình. Mà sau khi anh Hiếu chết, Linh ngoại tình và thêm một sự thật được phơi bày. Đó là 2 đứa con chung (1 trai và gái) giữa Linh và anh Hiếu mà bấy lâu nay anh luôn thương yêu, quan tâm, chăm sóc có kết quả ADN lại là con của người khác chứ không phải là anh Hiếu.
Linh tại phiên sơ thẩm lần thứ nhất
Không chỉ vậy, sau khi tòa tuyên án, với tội danh thuộc loại gây nguy hiểm cho xã hội nhưng Linh không bị tạm giam trong thời gian chờ kháng án mà lại được tại ngoại!
Ngày 19/9/2011, TAND tỉnh Gia Lai đã đưa ra xét xử phúc thẩm vụ này, và tuyên hủy án sơ thẩm, yêu cầu cơ quan chức năng điều tra lại để làm rõ vấn đề theo hướng "giết người".
Trước vành móng ngựa, điều khiến gia đình bị hại đau lòng không chỉ là sự thật phũ phàng trên, mà còn là sự ngoan cố của Linh khi bị cáo luôn cho rằng vợ chồng mình sống "hạnh phúc", và Linh luôn chối tội.
Bà Lê Thị Lan (67 tuổi), mẹ anh Hiếu đau đớn: "Trước khi xảy ra án mạng, vợ chồng Linh luôn xảy ra xích mích. Nhiều lần Linh dùng hung khí chém chồng đến chảy máu. Lần cuối trước khi Hiếu bị chết, Linh đã chém con tôi và con tôi đã chạy về khóc kể cho tôi nghe".
Vấn đề này, Công an xã Tân Sơn cho biết, thường xuyên chứng kiến và giải quyết việc "bạo hành ngược" từ gia đình Hiếu- Linh. Có lần, anh Hiếu bị vợ dùng hung khí gây thương tích dẫn đến có vết thương nặng.
Và phiên sơ thẩm lần này Linh trắng trẻo, xinh đẹp hơn, luôn quanh co chối tội đổ lỗi cho chồng mình
Luật sư Võ Thị Tiết (Trưởng văn phòng Luật sư Võ luật) bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho gia đình bị hại cho rằng, điểm nhấn của vụ án này chính là việc, Linh là phái yếu, anh Hiếu cũng là người đàn ông khỏe mạnh, nhưng chỉ vì một câu nói của chồng mà bị cáo đã chạy ra vườn lấy cuốc để bổ chết chồng. Sau khi giết chết người chung chăn gối với mình, bị cáo không hề có biểu hiện hối lỗi mà ngược lại luôn quanh co chối tội.
Mẹ nạn nhân (ngồi giữa hàng ghế đầu) đau đớn trước sự việc trên
Mẹ nạn nhân đau đớn than: "Con tôi đã mất rồi, cháu tôi "bỗng dưng" thành cháu người khác. Tòa án lương tâm mới là hình phạt cao nhất, nhưng Linh lại không hề tỏ ra hối lỗi mà luôn quanh co chối tội... khiến tôi rất đau lòng. Chính vì vậy, chúng tôi rất cần sự nghiêm minh của luật pháp, để cho Linh có một bài học hoàn thiện mình hơn, nhưng sau khi xét xử 3 lần, từ tội "cố ý gây thương tích" chuyển sang tội "giết người" mà mức án của Linh cũng chỉ là 8 năm".
Cuộc 'yêu' bất thành dù đã học 'tuyệt chiêu' Chuẩn bị chu đáo không gian, thời gian, tâm lý... để cuộc 'yêu' thêm trọn vẹn, nhưng chồng vẫn uể oải, làm cho xong việc. Chúng tôi cưới nhau vừa tròn 3 tháng. Năm nay tôi 26, ông xã 30 tuổi. Cả hai có công ăn việc làm ổn định, vợ chồng có không gian riêng. Để cuộc 'yêu' trọn vẹn, buổi tối,...