Choáng với lý do chồng mua nhà tiề.n tỷ nhưng không cho tôi đứng tên
Khi tôi hỏi tại sao không để cả tên vợ chồng vào giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì anh bảo vợ chồng ai đứng tên chả vậy, một người là được rồi. Tôi đề nghị được cùng đứng tên thì anh xua tay.
Tôi năm nay 38 tuổ.i, làm nghề kinh doanh mỹ phẩm. Tôi là người gốc Hà Nội còn chồng tôi quê ở miền Trung.
Thuở chúng tôi mới yêu nhau, nhiều bạn bè và người thân đã ngỏ ý ngăn cản khi tôi quyết định lấy anh bởi quê anh xa xôi, hoàn cảnh gia đình anh lại khó khăn, trong khi lương làm công việc hành chính của anh thì ba cọc ba đồng.
Hóa ra chồng không cho tôi cùng đứng tên sổ đỏ là vì toan tính hiểm độc. Ảnh minh họa.
Vậy nhưng vì tình yêu và niềm tin rằng tương lai vợ chồng cùng nỗ lực thì mọi khó khăn sẽ qua nên tôi vẫn quyết định tiến tới hôn nhân với anh.
Cuộc sống sau đám cưới của chúng tôi thiếu thốn trăm bề, phải đi thuê nhà và nuôi con nhỏ trong khi lương chồng tôi ngày một thê thảm do công ty cắt giảm lương.
Nhìn chúng tôi quá khó khăn, bố mẹ tôi đã đón chúng tôi về ở cùng để giảm bớt chi phí thuê nhà. Và quả thật, sau khi yên tâm với nơi ở, chúng tôi đã dần cải thiện công việc. Cửa hàng nhỏ của tôi thêm nhiều mặt hàng mới, còn chồng tôi đã chuyển sang làm cho công ty xây dựng với nhiều mối làm ăn tốt.
5 năm sau ngày cưới, chúng tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện mua nhà riêng. Tôi cứ gom góp được ít tiề.n nào lại thông báo với chồng. Còn anh ngoài khoản tiề.n 5 triệu đồng mỗi tháng đưa tôi để lo sinh hoạt, anh lại gửi vào ATM để tiết kiệm. Anh bảo anh sẽ không đưa cho tôi khoản tiề.n tiết kiệm này vì anh muốn tự tay mình mua được nhà cho vợ con.
Nghe anh nói mà tôi rất mừng vì hóa ra anh không “ăn bám nhà ngoại” như mọi người suy nghĩ, anh có chí tiến thủ và hơn cả, anh rất thương vợ con. Vậy nên tôi cũng không khi nào đề nghị chồng cho kiểm tra tài khoản, anh nói tiết kiệm được bao nhiêu là tôi tin bằng ấy.
Thế rồi ngày mà chúng tôi mong chờ đã đến khi anh thông báo anh đã tìm được căn nhà gần 1 tỉ đồng ở gần khu nhà tôi ở và anh sẽ mua vì số tiề.n tiết kiệm của anh cũng gần đủ.
Video đang HOT
Khi tôi ngỏ ý tôi sẽ bù chỗ tiề.n còn thiếu thì anh gạt đi, giọng đầy âu yếm: “Tiề.n em cứ để đó nuôi con, anh sẽ lo hết vụ mua nhà này”.
Khỏi phải nói lúc đó tôi đã nể phục chồng như thế nào. Thế rồi, chúng tôi cũng chuyển đến căn nhà mới và anh đón bố mẹ anh ra ở cùng.
Và một hôm, tôi vô cùng bất ngờ khi bố mẹ chồng tôi mang giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của ngôi nhà mà chồng tôi mới mua ra khoe. Nhìn cuốn sổ đỏ mang tên bố mẹ chồng tôi mà tôi không khỏi chạnh lòng.
Giật mình hơn nữa khi tôi nghe bố mẹ chồng kể hơn nửa năm nay, chồng tôi đã cậy cục đi đăng ký hộ khẩu Hà Nội cho bố mẹ. Ông bà cũng thắc mắc lý do chồng tôi sao phải chuyển khẩu ông bà vội vã như vậy nhưng chồng tôi chỉ nói trước sau gì cũng phải làm nên làm sớm lúc nào tốt lúc ấy.
Tối đó, tôi có đưa chuyện sổ đỏ căn nhà mang tên bố mẹ chồng ra hỏi thì chồng tôi bảo anh muốn bố mẹ vui.
Tôi cũng không mảy may nghi ngờ hay chạnh lòng gì nữa về chuyện này cho đến khi bố chồng tôi đột ngột ốm nặng. Mẹ giục sang tên sổ đỏ cho vợ chồng tôi nhưng hôm ra phòng công chứng làm thủ tục chuyển nhượng anh không nhắc gì đến tôi và không bảo tôi đi cùng.
Khi tôi hỏi tại sao không để cả tên vợ chồng vào giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì anh bảo vợ chồng ai đứng tên chả vậy, một người là được rồi. Tôi đề nghị được cùng đứng tên thì anh xua tay và bỏ đi không một câu giải thích.
Tôi không vui nhưng cũng chẳng hề nghĩ anh lại có ý nghĩ tồi tệ như vậy cho đến hôm tôi vô cùng nghe được câu chuyện của anh tâm sự với mẹ chồng. Anh nhắc mẹ anh rằng đừng thắc mắc về chuyện tại sao không cho tên vợ vào sổ đỏ nữa. Anh bảo căn nhà này hoàn toàn được mua bằng tiề.n anh kiếm được. Và hơn nữa, phòng khi sau này vợ chồng l.y hô.n, lại phải chia đôi ngôi nhà.
Câu nói: “Cứ để tên mình con dưới dạng bố mẹ tặng lại nhà cho riêng con là an tâm nhất” của anh khiến tôi muốn bốc hỏa. Hóa ra anh làm mọi việc là đều theo toan tín.h xấ.u xa.
Chẳng nhẽ tình nghĩa vợ chồng sống cùng nhau bao năm lại giẻ mạt thế sao? Tôi không biết mình nên làm gì lúc này để lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống với người chồng toan tính này?
Theo Nguoiduatin
Chồng đem tiề.n tỷ mua nhà cho nhân tình
Khi nghe tôi giới thiệu bản thân mình, cô nhân tình của chồng chẳng có gì bất ngờ. Mà người như rơi xuống vực sâu là tôi.
Đọc bài "Thấy tôi, vợ hoảng hốt vơ vội chiếc áo che người" của anh Lê Thành, tôi rất thấu hiểu nỗi giằng xé mà anh đang gặp phải. Bởi vì tôi cũng không khác anh chút nào. Tôi xin kể câu chuyện của mình ra đây, mong độc giả cho tôi lời khuyên.
Năm nay tôi đã 32 tuổ.i. Tôi có hai con, cháu trai đã được bảy tuổ.i, b.é gá.i được năm tuổ.i. Hiện tại tôi đang làm quản lí cửa hàng bán đồ lưu niệm cho khách du lịch. Tám năm trước, khi tôi còn là nhân viên, tôi đã quen anh, một hướng dẫn viên du lịch. Vài lần gặp gỡ, tôi đã bị nét phong trần quyến rũ của anh đán.h gục. Không chỉ vậy anh còn có tài ăn nói. Tôi xiêu lòng khi nghe anh tán tỉnh. Vượt qua sự ngăn cản của bố mẹ, tôi và anh lấy nhau.
Cưới nhau về, tôi và anh sống riêng trong căn hộ bố mẹ tôi đã chuẩn bị trước. Cuộc sống không quá vất vả vì cả hai đều ổn định công việc. Nếu khéo vun vén, tiết kiệm thì không có gì đáng lo. Anh đã từng học quản trị kinh doanh nhưng ra trường không xin được việc. Nhờ sự hậu thuẫn của bố mẹ tôi, cộng với số vàng cưới, anh mở công ty quảng cáo. Công ty không quá lớn nhưng dù sao anh cũng không còn phải đi đây đi đó như trước. Mặt khác tôi cũng có thể biết được anh làm gì nên cảm thấy yên tâm hơn.
Vậy mà, một năm trở lại đây, hàng tháng anh không đưa được cho tôi một đồng và cũng lạnh nhạt với vợ con. Lúc thì anh lấy lý do máy móc hỏng hóc phải sửa, khách hàng nợ tiề.n, rồi anh ở lại công ty qua đêm để hoàn thành nốt kế hoạch, phải đi công tác để ký hợp đồng... Dù rất buồn nhưng tôi nghĩ anh đang khó khăn nên cố gắng chắt chiu, vun vén cho gia đình. Hai đứa con càng lớn, càng phải chi tiêu nhiều, còn tôi, nửa năm trời không dám mua bộ quần áo mới.
Người mở cửa là một cô gái trẻ măng, anh dựng xe xong, cô gái đó liền ôm eo anh đi vào nhà. (Ảnh minh họa)
Cách đây hai tuần, hôm đó cô giáo ở nhà trẻ nơi con gái tôi đang học gọi điện mời đến có việc gấp. Chuyện cũng không có gì quá lớn, đoàn khám răng muốn nhổ răng cho bé, cô giáo cần ý kiến của phụ huynh và dỗ dành cho bé chịu hợp tác. Trên đường về, tôi đi đường tắt cho nhanh.
Nhưng đúng lúc rẽ vào ngõ, tôi nhìn thấy chồng mình cầm một bó hoa, đi vào trong một căn nhà. Và người mở cửa là một cô gái trẻ măng, anh dựng xe xong, cô gái đó liền ôm eo anh đi vào nhà.
Tôi thấy choáng váng cả đầu, tay chân lạnh ngắt. Tôi vào quán nước đối diện ngồi đợi. Phải hơn hai tiếng đồng hồ, chồng tôi và cô ta mới ra khỏi nhà. Trước khi lên xe, chồng tôi còn hôn má cô cô ta. Hai người có vẻ rất quyến luyến. Mặt mũi tôi nóng bừng, cổ họng thì đắng ngắt.
Tôi về chỗ làm nhưng bần thần chẳng biết làm gì. Về nhà, tôi im lặng và cũng không nói gì với anh. Sáng hôm sau, tôi đến nhà cô ta rất sớm. Phải nói là cô ta khá trẻ và rất đẹp năm nay cô ấy chỉ mới 19 tuổ.i đang làm nhân viên cho khách sạn. Cô ta nhỏ hơn chồng tôi 17 tuổ.i.
Khi nghe tôi giới thiệu bản thân mình, cô ta chẳng có gì bất ngờ. Mà người như rơi xuống vực sâu là tôi. Cô ả nhân tình nói: "Em biết chị là vợ anh M, em biết khá rõ về gia đình chị, nhưng anh M nói sẽ li dị với chị đó, chị biết chưa?". Tôi tức giận gào lên: "Ai có quyền li dị, ai đồng ý, hai người quen nhau khi nào?".
Nghe cô ta nói mà tôi muốn chế.t cho xong. Họ quen nhau đã hơn một năm nay. Ngôi nhà này trị giá tiề.n tỷ kia là chồng tôi mua cho cô ta. Việc anh lui tới ăn ngủ nơi đây rất thường xuyên. Ả nhân tình kiêu hãnh như người chiến thắng. Cô ta bảo tôi về nhà xác nhận với chồng mình đi và tốt nhất là tôi nên đồng ý li dị để nhận được khoản trợ cấp nuôi con, còn cố chấp, tôi sẽ mất tất cả.
Tôi tức giận vô cùng, cứ nghĩ anh sẽ biết lỗi, sẽ lo lắng khi tôi phát hiện ra sự thật. Nào ngờ, tôi chưa kịp nói câu nào, anh đã mắng tôi: "Ai cho phép cô đến đó, ai cho cô nhụ.c m.ạ người ta. Giờ cô đã biết hết rồi thì nên li dị cho sớm".
Tôi nghe anh nói vậy, thấy chẳng còn gì nữa, chẳng còn chút sức lực để níu kéo. (Ảnh minh họa)
Bao nhiêu nỗi buồn, nỗi ấm ức và sự chịu đựng bấy lâu nay tôi tuôn ra hết. Tôi kêu anh là kẻ phản bội, kẻ ăn cháo đá bát, là đồ tồi. Anh không đán.h tôi mà đậ.p nát hết tất cả đồ đạc trong nhà. Tôi gào lên hỏi lý do vì sao anh đối xử như vậy với tôi. Nào ngờ, anh trả lời lạnh lùng: "Cô không có lỗi gì hết, chẳng qua là vì tôi chán cô rồi. Giờ tôi tìm được người con gái hợp với tôi, mong cô giải thoát cho tôi". Anh nói xong ra sân lấy xe bỏ đi. Tôi nghe anh nói vậy, thấy chẳng còn gì nữa, chẳng còn chút sức lực để níu kéo.
Hai tuần nay, tôi và hai con về nhà mẹ đẻ. Lúc tôi đi, căn nhà như chiến trường, tôi cũng chẳng thèm dọn dẹp. Tám năm trời, hai đứa con, biết bao tình nghĩa. Tôi đã hi sinh đã vun vén cho gia đình nhỏ của mình. Trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chồng con. Chưa bao giờ dám tiêu xài phung phí cho bản thân. Nhờ ai mà anh có được như ngày hôm nay? Vậy mà, anh đáp lại tấm chân tình của tôi như thế đấy.
Các bạn ơi, tôi chẳng còn thiết tha gì nữa hết. Tôi đã nói với anh, tất cả tài sản sẽ chia làm ba phần. Tôi, anh và hai con. Anh trai tôi đang ở nước ngoài, anh ấy nói sẽ làm thủ tục cho tôi xuất ngoại. Tôi muốn rũ bỏ tất cả, đưa hai con theo cùng. Tôi muốn chúng quên hết về người cha tồi tệ đó.
Chắc chắn, ra nước ngoài, chúng sẽ hiếm có thể gặp bố. Như vậy có công bằng với các con không? Còn nếu ở lại, 3 mẹ con tôi biết sống như thế nào? Đưa con về cho chồng nuôi, liệu bà mẹ kế chỉ hơn các con chục tuổ.i đó có thể chăm lo gì cho con đây? Tôi không biết phải làm sao nữa, mong nhận được lời tư vấn của các bạn!
Theo Afamily
Sự thật bẽ bàng được phát hiện ra từ facebook Rồi cô giật mình đán.h thót một cái, lục lại dòng thời gian trên facebook của Hảo, cô phát hiện ra một sự việc trùng hợp đến lạ kì: mỗi khi chồng cô đi công tác cũng là lúc Hảo nói người yêu đến thăm, khoe quà người yêu tặng với niềm hạnh phúc vô bờ! Dung rất thích trồng hoa, cây cảnh....