Choáng váng ông vua cùng lúc dâm loạn với cả 2 người con dâu
Những “chiến tích” sa đọa của ông vua triều Hậu Lương này khiến không ít đế vương dâm loạn khác phải ngả mũ bái phục.
Hoàng đế dâm loạn Chu Ôn.
Chu Ôn là người huyện Đãng Sơn, Tống Châu thời nhà Đường. Tuy xuất thân nghèo hèn xong với bản tính xảo quyệt, gian trá, Chu Ôn lần lượt leo lên vị trí đế vương.
Mặc dù là kẻ vô học và thô lỗ song đối với phu nhân là Trương Huệ, Ôn rất mực kính trọng và khâm phục. Trong thời gian Trương Huệ còn sống, Ôn luôn bị Huệ kìm kẹp, giám sát rất chặt chẽ, vì vậy, bao nhiêu sự phóng túng ham muốn, Ôn đều phải đem chôn chặt vào tận đáy lòng. Có lẽ chính vì vậy mà đến khi Trương Huệ mất, Ôn lại đã yên vị trên chiếc ngai vàng triều Hậu Lương, vị Hoàng đế nhà Hậu Lương này được dịp thỏa sức phóng túng hưởng thụ.
Những thành tích trong việc hưởng lạc và bản tính háo sắc của Chu Ôn có thể nói là khó có vị Hoàng đế nào trong lịch sử Trung Quốc có thể bì kịp. Bởi lẽ, đối tượng mà Ôn dùng để thỏa mãn bản tính háo sắc của mình không phải ai khác mà chính là vợ của các quan đại thần, thậm chí là vợ những đứa con của mình.
Sử chép, năm Càn Hóa thứ 2, tức năm 912, Chu Ôn thua trận, trên đường rút chạy trở về thì bị bệnh. Để trị bệnh, sau khi về tới Lạc Dương, Chu Ôn đến ở trong khu vườn Hội Tiết của một quan đại thần trong triều là Trương Toàn Nghĩa để tránh nắng nóng. Thời gian Ôn ở tại vườn Hội Tiết vỏn vẹn có 10 ngày, tuy nhiên, thê thiếp của họ Trương, tất thảy đều bị Ôn gọi vào “hầu ngủ”, dâm loạn, không hề chú ý gì tới đạo quân thần.
Thành tích “đáng nể” nhất của Chu Ôn phải nói là chuyện “sủng hạnh” các cô con dâu của mình. Ôn vốn có 7 người con trai, con cả là Hữu Dụ, con thứ lần lượt là Hữu Khuê, Hữu Chương, Hữu Trinh, Hữu Ung, Hữu Huy, Hữu Tư và Hữu Kính. Hữu Dụ chết sớm, được truy phong là Sâm Vương, Hữu Khuê là Sính Vương, Hữu Chương là Phúc Vương, Hữu Trinh là Quân Vương, Hữu Ung là Hạ Vương,… Hữu Kính còn nhỏ nên chưa phong vương tước.
Ngoài 7 đứa con trai, Chu Ôn còn nhận thêm một người con nuôi, tên là Chu Hữu Văn. Chu Hữu Văn vốn họ Khang, tên là Cần. Khang Cần từ nhỏ đã khôi ngô, tuấn tú lại là kẻ thông minh mồm mép nên Ôn nhận làm con nuôi, đổi tên thành Hữu Văn và phong cho làm Bác Vương.
Trong số 8 người con của Chu Ôn thì Hữu Dụ là con trưởng, vì vậy, ngôi Thái tử vốn thuộc về Dụ. Tuy nhiên, Dụ lại chết quá sớm. Theo lý thì khi con cả là Dụ chết, con thứ là Hữu Khuê đương nhiên trở thành con trưởng và là người kế vị. Tuy nhiên, Khuê lại là một kẻ bất tài và gian xảo không kém vì cha mình, hoàn toàn không có đủ năng lực để trở thành người kế thừa ngai vàng.
Video đang HOT
Trong số những người con còn lại, Chu Ôn có phần nghiêng về người con nuôi Chu Hữu Văn. Có lẽ vì là con nuôi chứ không phải con ruột nên cả tài năng lẫn phẩm hạnh, Hữu Văn vượt trội hơn so với những Hoàng tử khác.
Vợ của Văn và Khuê vì cũng muốn được ngồi lên ngôi mẫu nghi thiên hạ trong tương lai nên chẳng nề hà gì, ra sức tìm cách quyến rũ ông bố chồng háo sắc của mình. Bản tính hoang dâm vô độ, nay mồi ngon lại dâng tới tận miệng, Chu Ôn làm sao từ chối cho đặng. Vì vậy, hai cô vợ của hai người con lần lượt được Ôn triệu vào hậu cung cả ngày để “hầu ngủ”.
Vì ngôi Thiên tử trong tương lai, Chu Hữu Văn và Chu Hữu Khuê không những không cảm thấy tức giận vì chuyện loạn luân của cha mình, ngược lại, còn lợi dụng chuyện đó để mưu lợi cho mình. Sau mỗi lần ân ái với vị cha chồng hoang dâm, hai cô con dâu lăng loàn có nhiệm vụ là thủ thỉ nói tốt về chồng mình, để một ngày nào đó, chồng của mình được kế thừa ngôi báu. Những tưởng chuyện quái lạ trong thiên hạ cũng chỉ đến mức như vậy mà thôi.
Trong cuộc chạy đua vào vị trí Thái tử, đứa con nuôi Chu Hữu Văn lại chiếm ưu thế. Lý do rất đơn giản: Vợ của Chu Hữu Văn là Vương thị rất xinh đẹp, có thể nói là một trang tuyệt sắc giai nhân. Vì vậy mà Chu Ôn chết mê chết mệt, thường xuyên cho gọi Vương thị vào hậu cung “hầu ngủ”.
Và sau rất nhiều lần được cha chồng “sủng hạnh” như vậy, cuối cùng, Vương thị cũng đã thuyết phục được Chu Ôn nhường ngôi lại cho chồng mình là Chu Hữu Văn. Vợ của Khuê là Trương thị tuy cũng thường xuyên được Chu Ôn “sủng hạnh”, song nhan sắc lẫn công phu trên long sàng vẫn kém Vương thị một bậc thành ra, trong cuộc chạy đua “hối lộ tình dục” này, người con nuôi Chu Hữu Văn lại trở thành kẻ chiến thắng.
Năm 912, Chu Ôn ốm nặng, bệnh tình ngày một nguy kịch, ngai vàng buộc phải lựa chọn người kế vị, Ôn mới nói với Vương thị thông báo cho Chu Hữu Văn vào gặp để dặn dò chuyện hậu sự.
Vương thị vừa đi, Ôn nói với tể tướng Kính Tường rằng: “Hữu Văn kế thừa ngôi báu, các Hoàng tử khác ta không lo, chỉ lo một mình Hữu Khuê”. Kính Tường là quân sư của Ôn từ thời còn chinh chiến trên chiến trường, vì vậy, ông rất hiểu Hoàng tử Hữu Khuê chẳng thua kém gì cha mình về sự gian xảo và phản trắc. Giờ đây, cách duy nhất để Hữu Khuê không có cơ hội “giở trò” là phong cho Khuê làm Thích sử Thái Châu, một vùng đất cách rất xa kinh thành Lạc Dương. Ông nghe nói vậy, cho rằng là phải, sai người lập tức thảo Chỉ dụ.
Tuy nhiên, cả Chu Ôn lẫn Kính Tường đều đã tính sai. Khi Vương thị vui vẻ đi tìm Hữu Văn thì vợ của Chu Hữu Khuê là Trương thị cũng biết được việc này và nhanh chóng sai người báo với Khuê, thúc giục Khuê phải hành động ngay.
Nhận được tin vợ, Khuê thực sự cảm thấy bất mãn. Có phải lão già bệnh nặng quá mà hồ đồ rồi không? Chu Hữu Văn chỉ là con nuôi, còn mình là con đẻ, vì sao lại truyền ngôi cho hắn mà không truyền ngôi cho mình? Giờ lại phong cho mình làm Thích sử ở vùng Thái Châu xa xôi, rõ ràng là có ý đề phòng mình. Nếu mình ngoan ngoãn nghe theo, chắc chắn sẽ bị giết chết. Nếu như cha mình không giết thì sau này khi tên Hữu Văn lên ngôi cũng chẳng tha cho mình. Chi bằng phải liều một phen.
Nghĩ vậy, Chu Hữu Khuê quyết định lợi dụng đội quân cấm vệ bảo vệ Hoàng cung cùng với quân đội của những tay chân thân tín của mình phát động chính biến. Đêm ngày 18/7/912, khi bệnh tình Chu Ôn đang trở nên nguy cấp thì cậu con trai Chu Hữu Khuê cùng tay chân của mình xông vào bên trong. Chu Ôn giật mình tỉnh dậy, hỏi: “Kẻ nào làm phản?”. Chu Hữu Khuê nói: “Ông đoán xem!”. Chu Ôn nghe thấy giọng của Chu Hữu Khuê, quát: “Quả là mày. Thằng súc sinh, mày giết cha, trời đất khó dung!”.Khuê nổi giận đùng đùng, còn quát to hơn: “Lão tặc đáng phải băm vằm thành trăm mảnh!”. Lúc này, Chu Ôn biết mình gặp nguy, bệnh tình cũng bay biến đâu mất hết, lồm cồm bò dậy bỏ chạy. Không ngờ, chưa kịp chạy bao xa đã bị một thuộc hạ của Chu Hữu Khuê đuổi kịp đâm một đao ngay giữa bụng, chết ngay tại chỗ. Chu Hữu Khuê lệnh cho thuộc hạ lấy thảm bọc thi thể của cha mình rồi đem chôn ngay dưới nền của hậu cung.
Chu Hữu Khuê còn làm giả Chiếu chỉ, ra lệnh cho quân lính đóng ở Đông Đô dưới sự chỉ huy của Quân Vương Hữu Chinh đem quân tiêu diệt Hữu Văn. Chu Hữu Chinh không biết thật giả, lập tức đem quân đến bắt Hữu Văn rồi giết ngay tức khắc. Vợ của Hữu văn là Vương thị chưa kịp tìm gặp chồng, đã bị quân của Hữu Khuê giết nốt.
Theo xahoi
Quái chiêu phòng the của các hoàng đế
Để khỏi nhàm chán do có quá nhiều mỹ nữ, không ít vị hoàng đế cố sức tìm tòi những "cách tân", thậm chí là quái chiêu trong chuyện mây mưa.
1. Cuộc "cách mạng" về tình dục được cho là vô sỉ và dâm loạn nhất có lẽ là do ông vua cuối thời Đông Hán có tên gọi Hán Linh đế thực hiện. Trong việc cai trị đất nước, Hán Linh đế chẳng để lại công trạng gì, nhưng cho tới tận ngày nay, các sử gia vẫn không thể không nhắc tới ông vì những "thành tích" ăn chơi, hưởng lạc khét tiếng.
Đầu tiên là cuộc "cách mạng" về trang phục cho các phi tần trong hậu cung. Vốn là người háo sắc và dâm loạn có tiếng, mỗi khi Hán Linh đế nhìn thấy ai vừa mắt là lập tức kéo ngay lên giường "hành sự". Trong chốn hậu cung 3.000 mỹ nữ mà chỉ có một người đàn ông, các phi tần cả ngày chỉ biết đến chuyện điểm trang sao cho vừa mắt hoàng đế, thành ra ai cũng quần là áo lượt. Thế nhưng, những bộ quần áo lộng lẫy này đôi khi lại phản chủ, đặc biệt là đối với một ông vua tai quái như Hán Linh đế. Trong rất nhiều lần nổi hứng bất thình lình, ông vua dâm loạn này đã bị những bộ quần áo lượt thượt cản trở chuyện "sủng hạnh" chớp nhoáng của mình.
Chính vì vậy, Hán Linh đế ra lệnh cho tất cả các phi tần, trên là hoàng hậu, quý phi, dưới là tài nhân, cung nữ đều phải mặc loại quần thủng đáy. Hán Linh đế cho rằng, một khi các cung nữ mặc quần thủng đáy, việc "sủng hạnh" không chỉ nhanh chóng, tiết kiệm thời gian cho một bậc hoàng đế vốn trăm công ngàn việc mà còn giảm được không ít "sức lực" khi phải đối mặt với một đống quần áo mà các phi tần mang trên mình. Tuy nhiên, sức sáng tạo của ông vua nhà Hán không chỉ dừng lại ở đó.
Vào năm 186, Hán Linh đế sai người xây dựng một cung điện hơn một nghìn gian. Khác với những cung điện khác, các hành lang cung điện này chính là những kênh nước. Các bậc thềm được Hán Linh đế ra lệnh phủ một lớp rêu xanh. Sau khi xây xong cung điện, Hán Linh đế lựa chọn những mỹ nữ ưng ý nhất cho vào ở.
Hán Linh Đế
Mỗi khi hứng thú nổi lên, Hán Linh đế lại ra lệnh cho các cung phi nhất loạt bỏ hết quần áo, chơi trò đuổi bắt dưới các kênh nước để mình tùy ý lựa chọn. Có những lúc cao hứng, Linh đế cũng cởi phăng quần áo rồi nhảy xuống kênh chơi đùa cùng các mỹ nữ. Chính vì vậy, cung điện này thời bấy giờ còn được gọi là "Mỹ nhân khỏa du quán" (nhà bơi khỏa thân của mỹ nữ).
Một lần, sứ giả Tây vực đến tiến cống một loại hương liệu quý, Hán Linh đế ra lệnh nấu thành nước rồi đổ vào con kênh trong "nhà bơi khỏa thân" cho các cung phi và mình cùng tắm. Tác dụng của loại hương liệu quý khiến vị hoàng đế cao hứng nói rằng: "Nếu như một vạn năm sau mà cứ như thế này thì ở đây khác gì cảnh tiên?".
Kể từ đó, suốt ngày Hán Linh đế ở lì trong "nhà bơi khỏa thân", không chịu ra ngoài. Nhưng nếu cứ ở lì trong phòng, không chịu ra ngoài thì không biết được ngày giờ, thành ra, Hán Linh đế quyết định xây một phòng nữa gọi là "phòng gà gáy" để giúp mình báo hiệu khi nào trời sáng, khi nào trời tối. Tuy nhiên, các thái giám, ai cũng muốn lấy lòng hoàng đế nên tranh nhau học theo tiếng gà gáy, thành ra, nửa đêm gà gáy, Hán Linh đế nghĩ trời đã sáng, lại trở dậy sai cung phi tiếp tục cuộc vui.
Ngập đầu trong những cuộc truy hoan quái gở, nên đến năm 189, Hán Linh đế đã chết một cách tức tưởi khi tuổi mới 34.
2. Một "sáng tạo" quái lạ khác thuộc về ông vua khai quốc triều Tây Tấn Tư Mã Viêm với việc dùng dê để lựa chọn người qua đêm với mình. Trong hậu cung của Viêm có tới gần một vạn mỹ nữ chứ không phải là 3.000 như người ta thường nói. Thế nhưng, việc quá nhiều gái đẹp cũng đẩy ông vua hoang dâm này vào chỗ khó xử. Hàng vạn mỹ nữ chỉ đợi chờ ơn mưa móc của mỗi một vị hoàng đế, biết sủng hạnh ai cho công bằng đây? Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng, Tư Mã Viêm cũng nghĩ ra được một biện pháp "sáng tạo". Bản thân mình khó quyết thì hãy để người khác quyết hộ cho.
Nhưng biết chọn ai làm người quyết thay mình bây giờ? Suy đi tính lại, cuối cùng, Tư Mã Viêm đã chọn một con dê làm "người đại diện" của mình. Viêm sai người buộc con dê vào một cỗ xe, tự mình ngồi lên trên rồi đánh cho con dê chạy vào trong hậu cung. Con dê dừng lại ở đâu thì Viêm ở đó để qua đêm.
Cách lựa chọn mỹ nữ để qua đêm đầy ngẫu hứng của Tư Mã Viêm khiến hàng trăm vị hoàng đế nổi tiếng dâm loạn khác cũng phải ngả mũ cúi chào. Tuy nhiên, sự sáng tạo của Tư Mã Viêm đã gây ra không ít phiền toái cho các mỹ nữ. Nhiều cô gái xinh đẹp nếu như trước đây có thể dựa vào nhan sắc của chính mình để được sủng hạnh, rồi một ngày nào đó trở thành quý phi thì nay phải phụ thuộc vào một con dê. Biết khi nào con dê mới có "nhã hứng" dừng lại trước cửa phòng mình đây? Muốn nó dừng trước cửa phòng mình, đương nhiên là phải làm thân với nó. Vì vậy, các cung nữ tranh nhau chăm sóc con dê, coi nó như một con vật cưng vô giá.
Sau đó, một cung phi không biết nghe được từ đâu rằng dê rất thích ăn muối, vì vậy, nàng đem muối rải ra phía trước cửa phòng. Quả thực con dê chạy tới phòng ở của cung phi nọ, sau đó nhất định không chịu đi. Bén mùi, hôm sau con dê lại chạy đến phòng cung phi này để được ăn. Thế là vị cung phi trong suốt nhiều ngày trở thành người được hoàng đế Tư Mã Viêm sủng hạnh.
Tuy nhiên, bí quyết sau cùng cũng bị lộ. Các cung phi thay nhau dùng muối dụ dỗ con dê khiến muối trong hậu cung trở nên vô cùng quý giá. Con dê ăn quá nhiều muối sinh bệnh, lăn ra chết, phải thay bằng con khác. Rồi cả mười mấy con dê đều chết vì ăn quá mặn.
3. Sáng tạo thứ ba thuộc về chiếc "xe tùy ý" của ông vua khét tiếng Tùy Dạng đế. Đó chính là chiếc long sàng di động mà ông ta chuyên dùng để "sủng hạnh" thiếu nữ. Trên chiếc xe đặc biệt này, Tùy Dạng Đế cho thiết kế rất nhiều chi tiết giúp giữ chặt tay chân của những thiếu nữ được ông ta đưa vào trong xe, khiến họ không thể cử động được, chỉ còn cách nằm yên "chịu trận" cho ông vua dâm loạn thỏa sức giở trò. Tùy Dạng Đế coi đây là một sáng tạo công phu vì nó giúp ông ta không tốn nhiều sức lực mà vẫn thoải mái hưởng lạc.
Sách "Tùy Dạng Đế diễm sử" có đoạn miêu tả việc Tùy Dạng Đế sử dụng chiếc "xe tùy ý" này như sau: Tùy Dạng Đế dụ một thiếu nữ tuổi mới 13 tên là Nguyệt Tân lên xe, nói dối là đưa Nguyệt Tân đi chơi. Nguyệt Tân không biết là kế của ông vua dâm loạn nên vừa bước lên xe đã bị rất nhiều các móc bằng vàng khóa chặt chân tay.
Tùy Dạng Đế cười nói: "Thật là thú vị, hôm nay thì không sợ ngươi chạy lên trời nữa rồi!". Sau đó mặc cho Nguyệt Tân tha hồ giãy giụa, kêu la, Tùy Dạng Đế điềm nhiên cởi bỏ y phục rồi giở trò đồi bại với Nguyệt Tân. Sau khi đã thỏa mãn xong, Tùy Dạng Đế mới mở các móc khóa để Nguyệt Tân xuống xe, và tiếp tục cuộc du ngoạn của mình như không hề có chuyện gì xảy ra.
Nhìn khắp lịch sử của các triều đại phong kiến Trung Hoa, có thể khẳng định rằng Hán Linh đế, Tấn Vũ đế Tư Mã Viêm và Tùy Dạng đế là những ông vua hoang dâm số một. Để thỏa mãn dục vọng của mình, họ đã nghĩ ra không ít những "quái chiêu" mà một người bình thường khó ai có thể tưởng tượng ra nổi. Đương nhiên, họ càng "sáng tạo" bao nhiêu thì số phận những cung nữ trong hậu cung lại càng thê thảm bấy nhiêu.
Theo Phunutoday
Sự thực về công chúa hiếu dâm nhất Trung Quốc Thông dâm với em trai, hèn hạ bày mưu lập kế dụ dỗ cả chú dượng, Sơn Âm công chúa Lưu Sở Ngọc thật xứng với danh xưng "đệ nhất háo dâm" trong lịch sử phong kiến Trung Quốc. Sơn Âm công chúa Lưu Sở Ngọc là con gái của Nam Tống Hiếu Vũ đế Lưu Tuấn. Mẹ nàng là Văn Mục hoàng...