Choáng váng khi biết mối quan hệ của bạn trai với người bán vé số
Phản ứng của Trường khi chạm mặt người bán vé số làm tôi rất ngạc nhiên. Phải chăng giữa 2 người có mối quan hệ gì đó.
Ảnh minh họa
Hôm thứ 7 vừa rồi, tôi và Trường đi uống cà phê. Tôi thấy một người đàn ông bán vé số nhìn khắc khổ nên gọi lại mua giúp vài tờ. Vừa nhìn thấy Trường, người đàn ông ấy mừng rỡ gọi tên anh. Ông ấy định nói câu gì đó nhưng bạn trai tôi đứng dậy, đặt 2 tờ tiền trên bàn rồi kéo tôi đi.
Ra đến chỗ gửi xe, tôi yêu cầu anh giải thích về hành động kỳ lạ vừa xong. Anh bảo tôi sau này gặp người đàn ông đó tránh xa ra. Rồi anh chở tôi về mà không nói thêm câu nào.
Theo trí nhớ, tôi thấy gương mặt người đàn ông kia khá giống Trường. Ông ta lại tỏ ra mừng rỡ khi gặp anh, nên chắc hẳn hai người phải có mối quan hệ gì đó khá thân thiết nhưng Trường lại không muốn tôi biết.
Ngay hôm sau, tôi đi làm về sớm hơn mọi ngày và qua nhà Trường gặp bác gái để hỏi chuyện. Vì trước sau tôi cũng là dâu con trong nhà, không thể giữ mãi bí mật được. Thế nên, bác ấy đành phải nói hết sự thật với tôi.
Video đang HOT
Khi trước bác trai làm nhiều tiền lắm, còn bác gái ở nhà nội trợ. Vì có tiền nên bác trai đối xử với bác gái chẳng ra gì. Không chịu nổi người chồng tệ bạc, bác gái quyết định ly hôn, bác trai có điều kiện nên giành được quyền nuôi con.
Tuy nhận nuôi con nhưng bác trai đối xử tệ với Trường, nhiều lần con muốn về thăm mẹ đều bị cấm cản. Đến khi chuyện làm ăn của bác trai gặp trục trặc thì Trường mới được trở về bên cạnh mẹ và từ đó anh ấy có ác cảm về bố.
Dù bác gái đã tha thứ cho bác trai nhưng Trường vẫn còn hận thù với bố nên đã thề không bao giờ coi ông ấy là bố nữa.
Cuộc hôn nhân dang dở của bố mẹ khiến bạn trai tôi có tuổi thơ dữ dội và những vết sẹo tâm hồn không bao giờ lành lại được. Có lẽ bác trai rất hối hận về những việc đã làm. Tôi nghĩ nên đóng lại quá khứ, xây dựng tương lai tốt đẹp. Nhưng thái độ của Trường ở quán cà phê khiến tôi hiểu anh rất cương quyết trong vấn đề này. Tôi không biết phải nói sao để hàn gắn tình cảm của hai bố con anh ấy nữa?
Ông bố trẻ thất thần khi thấy thứ không ngờ trong cốp xe của cậu con trai ngoan
Chồng tôi bàng hoàng và sốc đến mức đã hỏi tôi để trị liệu tâm lý.
Tôi là một bác sĩ tâm lý, công việc khá bận rộn căng thẳng, thế nhưng nếu người ngoài nhìn vào thì không ít người cho rằng ngành tôi chọn là chọn "khôn", bởi trông có vẻ như vừa nhiều tiền lại vừa nhàn hạ.
Ngay chính trong gia đình chồng tôi chứ chẳng đi đâu xa, cũng vài ba bận bố mẹ chồng muốn tôi học thêm để chuyển khoa khác làm cho nó "đúng nghĩa là bác sĩ đi".
Cũng may, chồng tôi là người hơn ai hết hiểu được đặc thù ngành nghề của vợ mình nên luôn ủng hộ tôi hết mình. Mỗi lần có lời ra tiếng vào thì anh đều tìm cách xử yên rồi chạy về an ủi vợ. Nói chung thì để tôi có thể theo đuổi công việc mình đam mê như hiện tại, thì công lớn thuộc về anh chồng của tôi.
Chúng tôi có với nhau một cậu con trai, năm nay thằng bé 15 tuổi. Khác hoàn toàn với đám nhỏ cùng độ tuổi bắt đầu bước vào giai đoạn phản nghịch thì có vẻ như con trai tôi không có quá nhiều thay đổi. Nếu có thì tất cả đều dừng ở mức tôi kiểm soát được và chồng tôi thì không thấy bị choáng váng.
Vì sao tôi nói như vậy? Đó là chồng tôi là một người đàn ông khá mong manh yếu đuối về mặt tâm lý. Anh rất giỏi và thông minh nhưng lại rất dễ tổn thương trái tim. Cùng là một chuyện, tôi thấy nó rất đỗi bình thường thì anh sẽ bị tác động tâm lý nhiều hơn rất nhiều.
Tôi với cương vị một bác sĩ tâm lý có rất nhiều bệnh nhân là trẻ dưới tuổi vị thành niên, tức là chạc chạc tuổi con tôi đã nhận thấy những dấu hiệu nho nhỏ khác thường từ cậu bé vài tháng gần đây. Bởi vậy, tôi đã nói chuyện với chồng để anh chủ động theo sát con trai để kịp thời hỗ trợ thằng bé.
Thế nhưng chồng tôi không tin. Với sự tin tưởng con trai tuyệt đối của một ông bố luôn sẵn sàng bênh con trai yêu một cách mù quáng thì tôi cũng không lấy gì làm lạ hết. Tôi định bụng khi có cơ hội sẽ từ từ phân tích để anh hiểu và nắm được tình hình.
Ấy vậy mà cơ hội đó cũng đến sớm hơn tôi dự đoán và mức độ tổn thương tinh thần của chồng tôi thì nghe chừng cũng nặng nề hơn tôi đoán.
Cậu quý tử nhà tôi đi học khá xa so với nhà, sau khi thấy quãng đường đủ an toàn nên chúng tôi đồng ý cho thằng bé đi xe đạp điện đến trường. Buổi chiều hôm trước, chồng tôi mẫn cán mang xe đạp điện của con trai ra rửa, trong quá trình đó vô tình phát hiện một hộp cà phê để bên trong cốp.
Điều đáng nói là bên trong hộp cà phê này lại không có gói cà phê nào mà thay vào đó là một bao thuốc lá đã dùng được vài điếu.
Chồng tôi thất thần mang "tang chứng vật chứng" vào nhà mách vợ. Anh nhìn tôi với ánh mắt bàng hoàng, hoảng hốt và vô vàn những cảm xúc khác.
Thậm chí, chồng tôi còn tự trách bản thân là đã cãi vợ khi tôi nói anh để ý xem con có gì bất thường không. Kế đó, anh liệt kê ra cả một bầu trời tương lai đen tối với việc con hút thuốc lá sớm.
Tôi dở khóc dở cười nhìn anh chồng nhìn thì to cao lực lưỡng, trông thì có vẻ chín chắn cứng rắn nhưng tận sâu bên trong là một trái tim mong manh đến lạ.
Chồng tôi bàng hoàng và sốc đến mức đã hỏi tôi để trị liệu tâm lý. Tôi đã phải mất cả một khá trị liệu để củng cố tinh thần cho anh rằng mọi chuyện không quá bi kịch như như anh nghĩ và mình vẫn có thể dạy dỗ và nói để con hiểu hút thuốc không phải hành động tốt.
Nhiều khi tôi cảm thấy cứ như thể mình là mẹ của 2 cậu con trai vậy. Thế nhưng không thể phủ nhận, tôi rất hạnh phúc vì có một người chồng hết lòng vì vợ con như vậy!
Tôi choáng váng khi phát hiện thân thế thật của chú lao công ở văn phòng Chắc nhiều người sẽ đoán chú lao công chính là sếp giả danh như mấy bộ phim trên mạng. Nhưng không, người ấy đối với tôi còn thân thiết hơn nữa... Mấy hôm nay Hà Nội trời nồm, chắc ai cũng khó chịu như tôi khi mọi thứ xung quanh đều nhớp nháp. Sáng dậy thay quần áo đi làm tôi phải sấy...