Cho dù thế nào anh cũng không từ bỏ em… đơn giản bởi vì đó là em, chỉ vậy thôi…!
Em rất trẻ con và bướng bỉnh, chả bao giờ chịu nghe lời anh cả. Lại còn hay khóc nhè, mít ướt nữa. Buồn cũng chẳng nói anh, cứ một mình rồi lại bảo ” Anh có thương em đâu”. Ấy thế mà cũng đáng yêu phết.
Anh còn nhớ rất rõ cái hôm trời mưa, anh đứng trước cửa tiệm cắt tóc đón em. Lần đầu gặp nhau, anh nhớ như in cái cảm giác nghe giọng nói của em. Và cũng từ ngày hôm đó, em chính thức bước vào cuộc đời anh, trở thành mối quan tâm duy nhất và chúng ta cùng nhau đến bây giờ. Một năm rồi đấy em nhỉ? Hạnh phúc là một trạng thái tâm tư tình cảm rất phức tạp. Trước đây – trước khi gặp em đối với anh là như vậy. Nhưng một năm nay, anh cảm nhận được cái hạnh phúc giản đơn rồi. Chả cần gì nhiều, chỉ là một cái nắm tay, một cái ôm hay là được nhìn thấy em cười vô tư anh đã cảm thấy cái sự ấm áp của hạnh phúc ở ngay đây rồi.
Em rất trẻ con và bướng bỉnh, chả bao giờ chịu nghe lời anh cả. Lại còn hay khóc nhè, mít ướt nữa. Buồn cũng chẳng nói anh, cứ một mình rồi lại bảo ” Anh có thương em đâu”. Ấy thế mà cũng đáng yêu phết. Hay thích cãi nhau với anh này, hở tí lại nhõng nhẽo rồi làm anh bực lên mới chịu cơ. Anh nóng tính, hay nói mấy câu làm em bị tổn thương. Nói ngoài miệng thế thôi, anh bực thế thôi, nhưng trong lòng lại đang hối hận lắm đấy, thương em lắm đấy mà chả biết phải nói với em như thế nào cho thỏa. Anh không phải kiểu lãng mạn hay gì cả. Bản tính anh nó đã khô khan rồi nên mỗi lần muốn làm điều gì để em bất ngờ đều thất bại. Thật đáng chê mà cũng tức cười anh quá em nhỉ!?
Video đang HOT
Nhưng mà tình yêu thì phải có chút hờn ghen, chút sóng gió thì mới cùng nhau đi đến cuối bến bờ hạnh phúc được. Lạ quá, tình yêu cho dù có khó khăn đến đâu, con người có nhút nhát đến thế nào thì vẫn muốn một lần được thử và sống với nó. Có thể vì đây là lần đầu anh yêu nên mọi thứ nó hơi không được suôn sẻ với anh. Nỗi thất vọng khi có chuyện xảy ra nó cũng nặng nề và trở nên quan trọng hóa với anh hơn. Nhiều lúc anh cảm thấy mình thật nông cạn và trẻ con. Suy nghĩ không kĩ rồi lại làm người anh thương buồn nhiều. Cho dù có thế nào thì anh cũng sẽ không từ bỏ em. Bởi vì đó là em, chỉ vậy thôi…
Anh đã từng thử nhắm mắt lại để quên đi những cơn đau và nghĩ đến những tháng ngày hạnh phúc của chúng ta. Nhưng rồi mọi ý nghĩ đều hướng về em. Nhắm mắt lại và anh thấy em rõ ràng. Xung quanh em là một vùng nắng sáng, mái tóc xõa ngang vai bồng bềnh theo từng luồng gió, bờ vai nhỏ bé cùng nụ cười xóa hết mọi buồn lo. Em của anh xinh đẹp, bé nhỏ như thế khiến anh cứ muốn dang đôi tay bảo vệ em mãi thôi.
Anh luôn ở đây, ngay cạnh em này!
Theo Guu
Cho con học sớm trước khi vào lớp một có phải là hại con
Tôi không biết có nên dừng việc rèn cháu học hàng ngày không, không biết phải dạy con học thế nào cho đúng?
(Ảnh minh hoạ).
Tôi có một cậu con trai 5 tuổi, cháu là một đứa trẻ hiếu động. Tôi cho cháu đi học từ khi cháu 18 tháng nhưng 4 tuổi mới cho cháu vào học trường mầm non công lập. Năm đầu tiên khi bước vào trường mới, con trai tôi tỏ ra rất bướng bỉnh, nghịch ngợm. Các cô giáo dạy con phê bình rất nhiều, cô còn nghi ngờ cháu bị tăng động, đồng thời cũng trao đổi với tôi bé rất tự do và lo lắng bé khó có thể theo học được khi bước vào lớp 5 tuổi, đặc biệt là vào lớp một. Nghe cô giáo nói vậy tôi rất lo lắng, cho cháu đi kiểm tra thì bác sĩ nói hoàn toàn yên tâm, con chỉ hiếu động chứ không phải tăng động. Bác sĩ khuyên tôi nên kiên nhẫn và chịu khó rèn con.
Suốt năm học lớp 4 tuổi là một cực hình với con và với cả mẹ. Con không thích đi học, tỏ ra sợ đi học, suốt ngày đòi về lớp học cũ khiến tôi rất buồn. Khi con bước vào lớp 5 tuổi, biết tính con, tôi đã gặp và trao đổi với cô chủ nhiệm của con. Trái với năm trước, bé đã nề nếp hơn, đi học đều và không còn tình trạng sợ đi học như trước nữa. Cô nhận xét bé thông minh, có trí nhớ tốt nhưng còn tự do. Để rèn tính nề nếp cho con, mỗi buổi tối tôi bỏ ra một ít thời gian để dạy con tập ghép vần, tập tô chữ và làm toán. Bên cạnh đó, tôi cũng dạy con một số kỹ năng để cháu có thể tự bảo vệ mình như khi bị lạc mẹ thì cháu phải làm gì; giả sử khi bị đối tượng lạ mặt bắt cóc cháu phải thế nào.
Tôi cũng chỉ nghĩ là thôi thì mỗi ngày dạy con một chút, được từng nào thì được, cũng không ép con và quan trọng là để rèn tính tập trung cũng như nề nếp học tập cho con. Qua việc kèm cháu học, tôi nhận thấy cháu tiếp thu rất tốt, chỉ chưa đầy 2 tháng cháu đã có thể tự đọc trơn thành thạo. Toán thì chưa đầy một tháng cháu đã có nhận biết được các số từ 1 đến 100; làm được các phép toán cộng trừ trong phạm vi 20. Thấy con có tiến bộ và tiếp thu tốt tôi rất mừng. Thế nhưng nhiều người lại bảo tôi đang dạy con sớm như vậy là hại con, rằng khi bé vào lớp một sẽ chủ quan, không tập trung nghe cô giảng và sẽ học ngày càng yếu đi. Do vậy tôi thấy rất lo lắng về việc này.
Hiện tại việc học hành của cháu ở nhà đã vào nề nếp. Cháu hiểu được rằng sau khi ăn cơm tối xong, nghỉ ngơi một chút là cháu sẽ phải ngồi vào bàn học. Học xong cháu mới được tự do chơi các trò chơi mà mình thích hoặc xem ti vi. Bản thân tôi nghĩ rằng việc rèn luyện cho cháu như vậy để sau này khi vào lớp một cháu quen với nề nếp học hành sẽ không bị bỡ ngỡ. Nhưng đọc những thông tin trên mạng, thấy có nhiều người nói việc dạy con sớm là đang hủy hoại con khiến tôi rất hoang mang. Tôi không biết có nên dừng việc rèn cháu học hàng ngày hay không? Tôi không biết phải dạy con học thế nào cho đúng?
Theo VNE
Cuộc sống Mỹ: Lên giường với vợ cũng phải xin phép ? Hôm nay tôi xin tiếp tục chia sẻ với quý cô bác anh chị một khía cạnh mới về cuộc sống Mỹ. Đó sẽ là câu chuyện và những lời thật lòng của tôi để giải đáp câu hỏi khá thú vị: Có phải ở Mỹ muốn lên giường với vợ cũng phải xin phép hay không? ảnh minh họa Đầu tiên tôi...