Chỉ vì câu nói đùa của bạn bè mà chồng em đòi đem con đi xét nghiệm ADN để chứng minh không bị “cắm sừng”
Em giật con lại thì chồng giáng cho một tát và chửi em “có tật giật mình”.
Hướng Dương ơi,
Có nỗi đau nào bằng con mình đứt ruột đẻ ra mà chồng còn nghi ngờ nữa? Em đang sống trong những ngày tháng đau khổ cùng cực như thế đấy chị ạ. Đến mức em đang có suy nghĩ ôm con bỏ đi thật xa để chồng em khỏi tìm ra hai mẹ con em nữa.
Chồng em có tính đa nghi, ghen tuông. Lúc nào trong đầu anh cũng có suy nghĩ em làm chuyện giấu giếm, dối trá anh. Em nhiều lần khuyên can nhưng đều không thay đổi được suy nghĩ của anh. Vợ chồng em cãi nhau nhiều cũng vì những chuyện đó.
Mới đây, chồng em lại một hai đòi bắt con đi xét nghiệm ADN. Chẳng là trong một bữa tiệc tại nhà em, bạn bè anh nhìn con trai hơn 1 tuổi của em rồi bảo nhìn nó không giống mẹ cũng chẳng giống cha, chắc giống hàng xóm. Họ còn chỉ ra nhiều thứ như mắt, mũi, miệng, da dẻ, dáng đi, chẳng có gì giống với chồng em cả. Em biết họ nói đùa thôi vì đúng là thằng bé giống bên ngoại chứ không giống chồng em thật.
Ảnh minh họa
Không ngờ khi bạn bè về hết, chồng em lại nổi đóa lên, đòi đánh con trai vì tội “giống hàng xóm”. Em can ngăn, biết anh đang có men nên không làm lớn chuyện. Vậy mà mấy hôm nay, chồng em cứ đòi đem con đi xét nghiệm ADN để chứng minh không bị vợ “cắm sừng”. Em giật con lại còn bị anh tát vì “có tật mới giật mình”.
Vợ chồng em đang chiến tranh lạnh chị ạ. Anh đi làm về là bỏ đi nhậu và không quan tâm đến con nữa. Em bị nghi oan lại không giải thích được nên bất mãn, buồn lòng. Cứ tiếp diễn thế này, chắc vợ chồng em ly hôn quá. Em phải làm gì để chồng em thôi nghi ngờ vợ và thương con như ban đầu đây? (Giấu tên)
Video đang HOT
Hướng Dương tư vấn.
Chào em gái,
Chồng em thật đáng trách. Nhưng bạn bè của chồng em cũng đáng trách. Những câu nói của họ dù vô tình hay đùa giỡn cũng đã đụng chạm đến tự trọng đàn ông. Hơn nữa chồng em hay ghen, vốn dĩ cũng đã nghi ngờ vợ nên những câu nói bông đùa đó càng khiến gia đình em lục đục hơn.
Nhưng dù gì, con em cũng không có lỗi gì cả. Nếu chồng em cứ thờ ơ, lạnh nhạt với con thì thiệt thòi nhất vẫn là bé mà thôi. Hướng Dương khuyên thật lòng: em hãy để chồng đưa con đi xét nghiệm đi. Không phải làm thế là em nhận mình sai mà làm thế để chứng minh sự thật và đem lại bình yên, tình thương cho con em.
Hình ảnh minh họa
Nếu chồng em đã cố chấp, bản thân em cũng cố chấp thì gia đình em sẽ gặp sóng dữ. Vì thế, em cứ chủ động đi cùng chồng làm xét nghiệm cho con. “Cây ngay không sợ chết đứng”. Khi nào có kết quả, em hãy đưa kết quả đó ra cho gia đình hai bên xem và kể hết những tủi cực mà mẹ con em phải gánh chịu vì sự nghi ngờ vô lý của chồng em. Gia đình hai bên chắc chắn sẽ đứng ra bảo vệ mẹ con em, dạy cho chồng em một bài học.
Hơn nữa, em cũng chứng minh được sự trong sạch. Con em sẽ lại nhận được sự quan tâm thương yêu từ bố. Chồng em khi đã biết sai thì sẽ hối hận mà quay đầu, tự nguyện chuộc lỗi thôi. Một tờ giấy xét nghiệm có thể quyết định được tất cả đó em.
Thế nên, hãy cứ để chồng em làm điều anh ấy muốn. Nhưng em cũng phải mạnh mẽ, dứt khoát để chuyện này không lặp lại lần nữa.
Thân gửi.
Theo afamily.vn
Chơi trò "10 năm xưa-nay", tôi bàng hoàng nhận ra vì sao con gái tôi lại xấu như vậy dù bố mẹ đều đẹp
Thật không thể tin được!
Chuyện là thế này, vợ chồng tôi cưới nhau cũng gần 5 năm nay. Vợ tôi là một người xinh đẹp, vóc dáng, làn da hoàn hảo. Hồi đó tôi cũng phải chiến đấu mãi mới có thể rước được em về dinh trong sự hãnh diện.
Chúng tôi sống khá hạnh phúc. Ai cũng nói tôi may mắn khi lấy được vợ vừa đẹp vừa duyên. Không chỉ được lòng bố mẹ tôi, vợ tôi còn được lòng cả dòng họ chồng, hàng xóm. Ai gặp chuyện gì, em sẵn sàng giúp đỡ mà không tính toán thiệt hơn. Nhiều lần bị lừa trắng mấy khoản tiền, em vẫn cười hì hì bảo "của đi thay người" chứ không đánh mất niềm tin.
Về phần tôi, tôi cũng được nhiều người khen là điển trai, nam tính. Khi vợ tôi mang thai, tôi đã hào hứng chờ đợi đứa bé giống tôi hoặc mẹ nó, là gái thì sẽ xinh đẹp, là trai thì nam tính như tôi.
Ấy thế mà sinh rồi, không chỉ tôi mà cả gia đình đều ngạc nhiên bởi đứa bé đúng là chẳng giống ai cả. (Ảnh minh họa)
Ấy thế mà sinh rồi, không chỉ tôi mà cả gia đình đều ngạc nhiên bởi đứa bé chẳng giống ai cả. Con có đôi mắt nhỏ, mũi tẹt, da ngăm đen, mặt thì lấm tấm mụn đỏ mà người ta gọi là "chàm sữa". Nói thật, tôi đã lén lấy mẫu máu con bé đi xét nghiệm ADN. Kết quả đúng là con tôi thật mới bất ngờ chứ.
Dù con bé không xinh nhưng gia đình tôi vẫn thương yêu và cưng chiều hết mực. Được cái nó cũng ngoan, ăn nói lễ phép và "khôn hết phần thiên hạ". Lúc nào con bé cũng đeo bám bố và ông bà nội. Cứ mở miệng là nó nói thương bố, thương ông bà. Hỏi thế thì ai mà không thương, không thích cho được. Vì vậy mà gia đình tôi vẫn giữ được tiếng cười, vẫn yêu thương, trân trọng nhau. Bố mẹ tôi chưa từng nghi ngờ hay hỏi tôi về dòng máu của con bé.
Mà đâu chỉ tôi, hàng trăm người vào bình luận đều tỏ ra ngạc nhiên khi vợ tôi lại từ "cú hóa tiên" thần kì như vậy. (Ảnh minh họa)
Đến khi vợ tôi nổi hứng chơi trò "10 năm, xưa - nay" thì tôi mới bàng hoàng nhận ra vì sao con bé xấu dù bố mẹ nó đẹp rạng ngời. Trong hai tấm ảnh, cách đây 10 năm, vợ tôi xấu khủng khiếp. Mắt hí, mũi tẹt, da đen.
Tôi nhìn mãi cũng không thể nghĩ đây là vợ mình. Sao bây giờ em "dậy thì" quá thành công như thế? Mà đâu chỉ tôi, hàng trăm người vào bình luận đều tỏ ra ngạc nhiên khi vợ tôi lại từ chim cú lột xác thành phượng hoàng thần kì như vậy.
Càng nhìn, tôi càng thấy con bé giống hệt mẹ nó lúc trước. Nhưng tôi thắc mắc quá, liệu có phải vợ tôi phẫu thuật thẩm mĩ không? Nếu thế sao em không nói với tôi? Và nếu không phải thì liệu tương lai con gái tôi có thay đổi được như mẹ nó không đây?
Theo afamily.vn
Bị vợ "cắm sừng" đầy đầu người chồng vẫn chịu đựng vì lý do lạ Thậm chí cả con thứ 2 cũng không phải con tôi. Tôi vốn sinh ra ở nhà quê. Bố mẹ là nông dân. Gia đình thuộc diện hộ nghèo.Tuổi thơ của tôi là những bữa cơm độn khoai và những chiều mò cua bắt ốc. Lớn lên, xem trên ti vi, tôi thấy nhiều bạn bằng tuổi mình được ăn mặc đẹp, được...