Chị tôi bị nhà bạn trai xỉ vả khi có bầu
“Mẹ chồng tương lai” của chị đến tận nhà trọ để truy lùng, chửi bới, mỉa mai đủ thứ rằng chị chỉ là thứ đu bám theo nhà giàu.
Ảnh minh họa
Chị tôi vốn là con gái ở quê, xinh xắn, ưa nhìn nhưng cũng như bao người con gái quê chân ướt chân ráo mới lên thành phố khác, chị vô tư đến mức dễ dãi. Chị có nhiều mối tình, ai cũng đến chớp nhoáng, toàn những tên nhà giàu ăn chơi trác táng. Những ngày chị tôi sống ở phố, lối ăn chơi đua đòi đã thấm vào người, biến chị từ một cô gái thôn quê giản dị thành một thiếu nữ không thể thiếu nổi những món hàng sành điệu – thứ mà chắc chắn gia đình chị không thể chu cấp. Những lúc như thế tôi nghĩ chắc chị phải khó chịu lắm, cứ sợ không sánh bằng bạn bằng bè để rồi bản thân lại tự động tìm đến những “thiếu gia” giàu có, họ biết chị cần họ, họ cứ đùa giỡn chị như một món đồ để khoe với nhau, đưa đi đây đi đó.
Tôi phải thành thật rằng, những lúc thấy một người con gái như vậy, dẫu là chị, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tôn trọng. Trên cương vị một thằng con trai, tôi đã có lúc khinh chị, bĩu môi khi nghĩ đến chị. Tôi từng hả dạ rằng chị rồi sẽ phải nhận hậu quả của một đứa con gái hư hỏng, như một lẽ dĩ nhiên. Cái gì đến rồi cũng phải đến, vì quá cả tin một người đàn ông tồi mà chị đã mang thai. Nếu họ thực sự yêu nhau, tôi sẽ chẳng bao giờ phải buồn đến thế này. Tôi nói chuyện với mẹ, mẹ bảo sao mày lo chuyện bao đồng, trước giờ mày với nó cũng có thân thiết gì đâu, con gái con lứa mà khờ quá thì phải chịu lấy.
Tôi không thể cãi mẹ rằng chị không có lỗi, cũng phải công nhận chúng tôi không là ruột thịt (chỉ là chị em họ) nhưng tại sao tôi cố ngồi đây để viết những điều này mong được tư vấn? Có lẽ là vì khoảnh khắc bất chợt tôi nhìn thấy chị ngồi khóc rấm rứt phía sau hè khi “mẹ chồng tương lai” đến tận nhà trọ để truy lùng, chửi bới chị, mỉa mai đủ thứ rằng chị chỉ là thứ đu bám theo nhà giàu. Nhưng tôi nghĩ chị khóc không phải chỉ vì chuyện đó, bởi từ khi việc mang thai bị lộ, có lẽ những ngày “sống thử” bên “nhà chồng” cũng quen với những điều này rồi. Tôi chỉ mong chị khóc không phải vì mẹ chị, không phải vì nỗi khát khao được sống đơn thân nuôi con dù phải chịu điều tiếng. Họ hàng khăng khăng bắt chị đi đăng ký kết hôn, bên nhà chồng còn chẳng định tổ chức cưới xin cho tử tế, đến ngày đi đăng ký gã chồng tương lai kia cũng chẳng có mặt. Tôi tự hỏi, rồi đây chị tôi sẽ sống ra sao?
Tôi chưa bao giờ dám nói chị không có lỗi nhưng chị đã nhận ra được lỗi lầm của mình và không muốn tiến sâu vào sự ràng buộc nữa thì hà cớ gì mà mọi người lại cứ ngăn cản? Họ có sống thay chị tôi được đâu? Thà làm mẹ đơn thân, tự mình nỗ lực nuôi con có khi lại làm chị trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Được sống tự do trong sự giúp đỡ của người thân ắt sẽ hạnh phúc hơn nhiều so với ở một nơi cứu lấy danh dự nhưng giết hại cả một đời mình. Trên đây chỉ là suy nghĩ của riêng tôi, một thằng con trai không được phép nói nếu không muốn bị mắng là lắm chuyện. Rất mong được nhận sự chia sẻ từ mọi người, khi đang viết những dòng này, tôi đã được nghe rằng ngày mai chị sẽ phải làm giấy đăng ký kết hôn, tôi không thể ngăn nhưng vẫn mong muốn có được những lời khuyên từ mọi người để chị tôi, ít nhất cũng sẽ có thể vui cười và hạnh phúc một chút. Tôi có bi quan quá không?
Video đang HOT
Theo VNE
Bắt quả tang vợ vụng trộm còn bị vợ xỉ vả chê già yếu
Tôi thấy đau lòng vô cùng, tôi cứ ngỡ cô ấy yêu tôi thật lòng... ai ngờ đâu tôi chỉ là thứ để cô ấy lợi dụng mà thôi.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi kết hôn mới được gần 3 năm, có một cô con gái hơn 1 tuổi.
Tôi ngoài 40, hiện là giảng viên một trường đại học, vợ kém tôi hơn 20, cô ấy chính là sinh viên của tôi.
Tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, vợ cũ của tôi ngoại tình với đồng nghiệp nên chúng tôi ly hôn. Sau khi chia tay, con trai theo mẹ, cô ấy tái hôn sau đó không lâu, hàng tháng tôi vẫn đến thăm con và gửi tiền trợ cấp cho vợ.
Cũng may, con trai tôi là người biết nghĩ, thằng bé không quá suy sụp khi bố mẹ chia tay mà chỉ bảo bố mẹ cứ vui vẻ, hạnh phúc là được, thỉnh thoảng con cũng sang ăn cơm, trò chuyện cùng tôi.
Lại nói về Trinh, vợ mới của tôi. Cô ấy từng là một sinh viên giỏi, không phải thi tốt nghiệp mà bảo vệ khóa luận, tôi là giảng viên hướng dẫn trực tiếp của Trinh. Quá trình hai thầy trò gặp nhau khiến chúng tôi nảy sinh tình cảm. Trinh nói không để ý đến quá khứ của tôi. Miễn sao hai đứa thương nhau thật lòng là được.
Vậy là chúng tôi yêu nhau, nửa năm sau thì làm đám cưới. Lúc đó, tôi đã lo cho Trinh một công việc tốt. Tôi đã hi vọng rất nhiều vào cuộc hôn nhân lần hai này.
Thời gian đầu mọi thứ khá êm đềm, vợ luôn tỏ ra ngoan ngoãn, đảm đang. Vậy mà khi sinh xong con gái một thời gian tôi thấy vợ khác nhiều. Cô ấy làm đẹp suốt, trang điểm, quần là áo lượt và có nhiều dấu hiệu rất lạ.
Tôi bắt đầu nghi ngờ, bóng gió thì vợ bảo "Anh không tin em à?", "Em không bao giờ phản bội anh, em khinh loại đàn bà như thế..." Nói chung cô ấy khiến tôi yên tâm hơn.
Không phải một lần bắt quả tang vợ đang ôm một gã chặt cứng trên phố, có lẽ tôi không bao giờ có thể biết cô ấy đã phản bội tôi.
Hôm đó về, tôi như thằng điên quát tháo, ép vợ nói rõ mọi chuyện. Mới đầu cô ấy còn e dè, sau đó chuyển thái độ xỉ vả với tôi.
Vợ nói tôi già rồi, yếu rồi, cô ấy trẻ mà cả tuần mới một lần gần gũi cô ấy không chịu được. Trinh nói thẳng: "Tôi tưởng lấy chồng già là sung sướng, được cung phụng, ăn sung mặc sướng như hóa ra tôi nhầm. Anh còn già nua, đến chuyện vợ chồng làm cũng không xong, tôi thấy chán quá rồi".
Tôi sững sờ khi nghe vợ nói vậy, vì quá nóng nên đã cho vợ cái bạt tai. Cô ta cứ trâng trâng lên nhìn rồi bỏ đi.
Đến nước này tôi không còn biết phải nói gì hay làm gì nữa. Chỉ cảm giác như mọi thứ lần nữa kết thúc rồi, lần nữa thất bại rồi.
Nghĩ chỉ thấy đau xót quá, tôi cứ tưởng cô ấy yêu thương, thông cảm với tôi thật lòng, ai ngờ đâu ngay từ đầu đã toàn toan tính...
Tôi phải làm gì bây giờ đây, sao tôi lại bất hạnh thế này.
Theo Phunutoday
Giữa hàng trăm cô gái anh quen, sao lỡ chọn chị tôi để cưới? Có thể với anh, cuộc tình cùng tôi chỉ là qua đường nhưng tôi thực sự yêu anh rất nhiều. Vậy mà giờ đây, người anh định cưới làm vợ không ai khác lại chính là chị gái của tôi. ảnh minh họa Tôi không bao giờ nghĩ, có ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh trái ngang này. Tôi vốn luôn tự...