Vì muốn cứu mẹ mà chị tôi đã bán đời con gái cho một đại gia
Rồi một chuyện xảy ra đến với gia đình mình. Mẹ mình cần gấp một số tiền lớn để phẫu thuật. Trong lúc túng thiếu, chị mình nhắm mắt bán đời con gái cho một đại gia để có tiền chữa trị cho mẹ.
Gia đình mình có ba chị em: Chị gái, anh trai và mình là con gái út. Lên 2 tuổi ba mình bất ngờ qua đời sau một lần tai nạn. Ba mất, mẹ mình vì quá nhớ thương ba mà sinh bệnh. Từ đó gia đình mình lâm vào cảnh túng thiếu triền miên.
Năm mình học lớp 5, chị mình học lớp 11, mẹ mình bệnh càng nặng hơn nên việc nuôi con rất vất vả. Một người bạn trai thân thiết học cùng lớp với chị mình đem lòng yêu chị mình và hai người trở thành 1 cặp. Nhà bạn trai này có ba trước đây là bạn thân của ba mình và có mẹ là bạn thân của mẹ mình. Nhờ có ba mẹ mình mà họ trở thành vợ chồng.
Trái với gia đình mình, gia đình bạn trai rất giàu có và có tiếng là lương thiện trong vùng. Anh là con một nhưng lại không ỉ lại gia đình mà rất có chí hướng và học rất giỏi. Người yêu của chị mình đề nghị với với ba mẹ mình là nhận chị về nuôi, lúc đó gia đình anh không hề biết anh và chị mình đang yêu nhau. Cả nhà hai bên đều đồng ý.
Nhưng rồi nhà anh thay đổi, nhận nuôi mình. Bởi chị mình là chị đầu, có trách nhiệm với gia đình, anh trai mình là con trai, cũng không tiện làm con nuôi người khác. Vì thế, dù không có giấy tờ nhưng mình trở thành con nuôi của nhà anh. Những ngày sau đó mình có một cuộc sống sung sướng và được gia đình anh yêu thương rất mực.
Rồi gia đình anh chuyển về thành phố, mình theo gia đình anh. Mình nhận anh làm anh nuôi, cũng như anh rể của mình. Anh rất quý mình, chăm sóc mình chu đáo và dạy học cho mình rất tận tình. Anh hay kể cho mình nghe tình yêu đẹp giữa anh với chị cho mình nghe. Anh yêu chị rất nhiều. Vào năm mình học lớp 8, lúc mới dậy thì, mới biết yêu mình lai rung động với anh, bắt đầu thấy thích anh.
Anh có về thăm chị gái mình, rồi lên thành phố lại kể cho mình nghe. Những năm sau đó, khi mình học lớp 11, 12 anh chị càng thân thiết hơn. Thay vì chúc cho anh chị thành công thì mình lại hay ghen tuông với chị mình. Mình quá ích kỉ. Mình cứ so bì sao chị lại có được một người tuyệt vời như thế mà mình lại không có. Mình rất khó chịu khi anh kể chuyện hai người hoặc khi nghe anh điện thoại cho chị.
Gia đình mình ngày càng vất vả hơn, mẹ mình bệnh càng nặng và không thể đi làm được, anh trai phải nghỉ học giữa chừng. Những chuyện này gia đình giấu mình và anh nên không ai biết được. Anh với chị ở xa nên chủ yếu liên lạc qua điện thoại, mặc dù vậy hai người cũng rất yêu nhau và chị nói ở nhà vẫn bình thường.Vì mặc cảm về gia đình nên chị mình thấy e ngại khi được anh yêu nhiều đến thế.
Rồi một chuyện xảy ra đến với gia đình mình. Mẹ mình cần gấp một số tiền lớn để phẫu thuật. Trong lúc túng thiếu, chị mình nhắm mắt bán đời con gái cho một đại gia để có tiền chữa trị cho mẹ. Nhưng rồi mẹ mình cũng không qua nổi. Sau đó chị muốn chia tay anh vì thấy không còn xứng đáng nữa. Chị gặp anh và nói sự thật. Anh không những không chịu chia tay mà lại yêu chị hơn và cảm phục về sự hi sinh của chị cho dù chị tìm mọi cách để ruồng rẫy anh. Anh chỉ trách chị mình là không nói cho anh biết để anh hỗ trợ tiền điều trị cho mẹ.
Video đang HOT
Thế rồi chị mình bị bệnh rất nặng, phải lên điều trị ở thành phố và tưởng chừng như không qua khỏi. Lúc đó chỉ có anh là người chăm sóc và chịu mọi chi phí điều trị cho chị. Lúc nằm viện, chị gọi mình lại và nói rằng, gia đình mình chịu quá nhiều ơn từ gia đình anh. Chị muốn mình thay chị chăm lo cho gia đình anh. Chị hỏi mình về anh, mình thú nhận là đã yêu đơn phương anh từ lâu.
Chị nói bệnh của chị chỉ sống được chừng 3-4 tháng nữa là cùng. Sau đó chị gọi anh đến và nói rõ nguyện vọng của mình. Anh không đồng ý cũng không phản đối. Lúc này mẹ nuôi mình bất ngờ bị tai biến và nằm viện chung với chị. Mẹ chưa biết chuyện anh chị yêu nhau. Hai người cùng nằm viện và thật bất ngờ mẹ lại muốn sau này mình trở thành con dâu chứ không phải con nuôi như bây giờ.
Chị và mẹ nuôi gọi anh và mình đến, năn nỉ cho mình và anh thành một cặp để sau khi qua đời, họ thanh thản hơn. Ba anh cũng hưởng ứng nhiệt tình. Được sự cổ vũ của ba mẹ, anh đồng ý. Trước mặt chị và ba mẹ, anh hứa sẽ lo cuộc sống cho mình suốt cuộc đời, còn mình cũng hứa sẽ hết lòng vì gia đình.
Anh kể cho mình nghe là anh có cảm tình với mình lâu rồi nhưng vì đang yêu chị nên anh chỉ dành tình cảm cho chị. Anh nói thật là nếu trước đây không gặp chị, thì anh cũng đã chọn mình, sau khi chị mất rồi anh sẽ tỏ tình với mình.
Bệnh tình của mẹ nuôi ngày càng nặng và sợ không qua khỏi, mẹ nuôi muốn mình với anh kết hôn trước khi bà qua đời. Chị mình ủng hộ. Nhưng mình còn đi học, ba chồng lại sợ mang tiếng vì mình mới 19 tuổi. Thế là mình và anh đăng kí kết hôn và ba mẹ cho phép mình được ở chung với nhau nhưng chưa được có con.
Vừa đăng kí kết hôn xong thì sức khỏe của chị mình bất ngờ tốt hơn, mẹ chồng thì vẫn vậy nhưng được đưa về nhà điều trị. Chị mình khỏe lại và được bác sỹ cho xuất viện. Ba mẹ chồng mình đưa chị về nhà ở một thời gian, chị sợ chúng mình khó xử nên không đồng ý nhưng nhà chồng lại hết lời khuyên bảo chị ở lại dưỡng bệnh và tái khám.
Lúc này mình với anh thực sự khó xử nhưng cũng đồng ý với cha mẹ chồng. Chị muốn về quê nhưng ba mẹ chồng mình lại muốn chị ở lại và cho chị làm việc ở công ty do ba chồng quản lý. Chị không muốn nhận nhưng cũng không có việc gì làm, không thể từ chối lòng tốt của họ nên miễn cưỡng đồng ý. Chị muốn ở thuê nhà ở trọ nhưng công ty lại gần nhà. Mẹ chồng đi lại rất khó khăn, chị là người chăm sóc. Chị ngủ chung với mẹ ở lầu dưới để tiện chăm sóc bà, còn vợ chồng mình ở lầu trên.
Ba mẹ chồng rất quý chị và coi chị gái mình như người trong nhà. Mẹ chồng mình với chị rất hợp nhau, bà không cho chị mình đi đâu khác. Nhìn thấy ba mẹ chồng như vậy chị cũng không đành lòng đi nơi nào khác. Anh trai mình được ba mẹ xin vào một công ty khác với mức lương cao. Sức khỏe của mẹ không tốt nên bao nhiêu tài khoản, tiền bạc bà giao cho mình quản lý.
Nhà mình đang xây một ngôi nhà mới, ba mẹ chồng còn nói rằng, sau khi xây xong, họ sẽ nhường ngôi nhà này cho chị. Họ không hề biết chị mình với anh đã từng yêu nhau. Chị càng không có lý do gì để xin việc khác hay chuyển đi nơi khác được.
Lúc này ván đã đóng thuyền nên không làm được gì khác. Chồng mình chăm sóc mình rất chu đáo và chúng mình rất yêu thương nhau. Trước đây mình đã từng ghen với chị mình như thế nào nên mình hiểu tâm trạng của chị. Nhiều khi mình đã thấy chị khóc một mình, cả mình và anh đều nhói lòng.Vài lần mình đã đề cập chuyện này với chị, an ủi chị nhưng chị nói chỉ có mình mới xứng đáng làm vợ anh thôi, chị hoàn toàn không xứng đáng.
Chị nói không còn tình yêu nào với chồng mình nữa, nhưng trong ánh mắt của chị thì cả mình và anh đều hiểu. Chồng mình trước đây gọi chị bằng em thì giờ đổi xưng hô bằng chị. Chị liên tục nói với mình chăm sóc chồng và nhà chồng cho tốt. Vì mình rất vụng về và không được nhanh nhẹn như chị.
Chị mình làm việc rất chăm chỉ nên chỉ ít tháng thì được cất nhắc làm phó phòng rồi trưởng phòng. Nhờ có sự năng nổ của chị mà công ty càng ăn nên làm ra, ba mẹ chồng hết lòng ca ngợi chị và nói đưa chị lên làm phó giám đốc nhưng chị nói không đảm nhận được.
Chị nói rằng sẽ không yêu ai và không cưới ai vì không thấy xứng đáng với ai nữa. Mình hiểu rất rõ chị đang suy nghĩ gì. Mình muốn chị mình yêu và lấy một ai đó. Mình viết bài này mong các bạn có lời khuyên để là sao tốt cho chị mình. Xin cảm ơn.
Theo tri thuc tre
Tôi đã trao đời con gái cho em rể
Nhưng bất ngờ, vào một đêm, tôi đang ngủ say khi có tiếng mở cửa phòng. Trong cơn ngái ngủ, tôi lờ mờ nhận ra có người bước vào. Tôi chưa kịp chấn tĩnh để phản ứng lại thì người đó leo lên giường và ôm ghì lấy tôi....
Bước sang tuổi 30, có đủ tiền tài sự nghiệp trong tay, tôi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, chưa muốn xây dựng hạnh phúc gia đình chỉ vì một lý do... Cuối tuần qua là sinh nhật tôi, ngày tôi tròn 30 tuổi. Đáng lẽ ra, ở cái tuổi của tôi, những người phụ nữ khác đã yên bề gia thất, có con bồng cháu bế rồi, nhưng tôi vẫn chăn đơn gối chiếc. Ở tuổi 30, tôi gần như có tất cả, tiền bạc, sự nghiệp, bạn bè... duy chỉ thiếu duy nhất một thứ đó là hạnh phúc gia đình.
Có thể bạn sẽ nghĩ tôi là tuýp phụ nữ quá mải mê theo đuổi sự nghiệp mà bỏ quên tình yêu, hay là một người đàn bà xấu tính, xấu nết tới mức chẳng có nổi một cuộc tình. Tôi xin khẳng định, cả hai lý do trên đều không phải. Tôi không xinh, nhưng chẳng tới mức xấu, xung quanh tôi vẫn luôn có vài ba người đàn ông theo đuổi, nhưng tôi chưa thấy ai có thể làm tim mình rung động. Tôi là người phụ nữ có tham vọng trong công việc, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ sẽ đánh đổi hạnh phúc gia đình để lấy sự nghiệp. Trong thâm tâm tôi luôn mơ về một mái ấm hạnh phúc, có chồng và những đứa con thơ. Nhưng chỉ vì một bí mật mà giờ tôi vẫn không thể mở lòng mình.
Tôi có một người em gái, con bé may mắn yêu và kết hôn với một người đàn ông thành phố khá thành đạt. Em rể hơn tôi 3 tuổi, là giám đốc một công ty cổ phần truyền thông, khá ưa nhìn và vì làm lãnh đạo nên cậu ấy khá hiểu đời. Nói chung, trong mắt tôi, đó là một người đàn ông hoàn hảo.
Nói thật, tôi từng rất mừng khi thấy em gái kết hôn được với một người đàn ông tốt như vậy, tuy nhiên, trong thâm tâm tôi vẫn thi thoảng lóe lên suy nghĩ ghen tị. Trong suốt một thời gian dài, tôi lấy em rể ra làm tiêu chí kén bạn đời cho mình. Những người đàn ông quanh tôi không ai đạt được mức đó. Người chân thành thì quá thấp so với yêu cầu của tôi, người gần gần đạt mức tôi mong muốn thì lại chẳng chân thành yêu tôi. Khi ấy tôi mới 25, trẻ trung và nhiều lựa chọn.
Nhưng rồi, cuộc đời tôi bước sang một hướng khác vào một đêm định mệnh cách đây hơn 3 năm về trước. Thời gian đó, em gái tôi đang mang bầu, tôi chuyển hẳn về ở nhà vợ chồng em để tiện chăm sóc, đỡ đần gia đình.
Nhưng bất ngờ, vào một đêm, tôi đang ngủ say khi có tiếng mở cửa phòng. Trong cơn ngái ngủ, tôi lờ mờ nhận ra có người bước vào. Tôi chưa kịp chấn tĩnh để phản ứng lại thì người đó leo lên giường và ôm ghì lấy tôi.
Đó là em rể tôi, trong người nồng nặc men say. Không hiểu sao lúc đó, tôi định hét lên gọi em gái nhưng lại thôi. Tôi không hiểu mình đang nghĩ gì, làm gì, chỉ biết, người tôi mềm nhũn, đầu óc mụ mị trong vòng tay người em rể mà tôi thầm mến mộ ấy. Tôi như người vô hồn, ngả vào lòng người đàn ông say ấy.
Đêm ấy, tôi đã cho em rể cái quý nhất đời người con gái. Tôi cứ hi vọng là người đó cũng có chút tình cảm với mình, thậm chí còn ảo tưởng rằng em rể yêu mình. Tôi đã nghĩ, thậm chí sẽ chấp nhận làm người tình trong bóng tối của em rể nếu như người đó thực sự yêu tôi.
Nhưng...3 giờ sáng hôm sau, khi rượu tan, người ấy hoảng hồn nhận ra đang nằm cạnh tôi. Tất cả chỉ là hiểu lầm. Cậu ta say rượu, tưởng nhầm tôi là vợ, còn tôi thì như có ma xui quỷ khiến, tình nguyện làm người tình một đêm của cậu ta. Nhìn cậu ta vội vã bỏ đi và xin tôi đừng nói gì chuyện này với em gái mà lòng tôi đau quặn. Em gái tôi vẫn ngủ ngon, không hề hay biết chồng đã về nhà và qua đêm với chị gái nó.
Chúng tôi thỏa thuận với nhau, chuyện hôm qua chỉ là hiểu lầm. Cậu ấy xin lỗi và hứa sẽ có trách nhiệm với tôi nhưng tôi không nhận. Tôi hứa sẽ giữ kín bí mật này, bí mật chuyện tình một đêm với người đàn ông trong mơ của tôi.
Nhưng cũng vì chuyện động trời đêm đó mà tôi nhận ra rằng, tôi đã yêu. Nhưng tôi thấy mình thật đáng chết khi lại yêu chính người chồng của em gái mình. Tôi đã rất đau khổ và dằn vặt khi biết chuyện tình cảm này chẳng thể đi tới đâu.
Gần 1 năm trời tôi không dám ghé nhà em gái, lao đầu vào công việc, nhận đi công tác triền miên. Tôi cố tìm cách quên, tìm cách giấu diếm những tình cảm trong lòng. Nhưng càng cố quên đi thì tôi lại càng thấy mình yêu người đàn ông kia mãnh liệt hơn. Không ai hay biết, người đó cũng không hiểu hết được tình cảm của tôi.
Tôi một mình ôm mối tình đơn phương suốt nhiều năm trời. Không một người đàn ông nào đủ để thay thế hình bóng người em rể trong trái tim tôi. Tôi biết dù chỉ yêu đơn phương thôi nhưng cũng đã là một cái tội. Tôi thấy xấu hổ và có lỗi với em gái tôi vô cùng.
3 năm trôi qua, vợ chồng em gái đã có hai thiên thần mà tôi vẫn lẻ bóng. Mỗi lần đoàn tụ gia đình là tôi lại phải đối diện với cảm giác sợ hãi khi bị giục lấy chồng. Tôi dù cố tỏ ra tự nhiên nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt người đàn ông kia. Nhiều đêm tôi mất ngủ, tự hỏi đến bao giờ mới có thể thoát ra được khỏi cái mê cung trận tình cảm do chính mình bài trí này.
Theo Phununews
Gần 400 ngày hoảng loạn vì bị cướp đời con gái Đã 1 năm trôi qua kể từ cái ngày khủng khiếp ấy tôi vẫn không thể nguôi ngoai được nỗi đau bị một 'con yêu râu xanh' cướp mất đời con gái của mình. Tôi năm nay 19 tuổi, đang là sinh viên năm thứ nhất. Tôi chưa từng yêu ai nhưng được cái xinh xắn, cao ráo nên có nhiều chàng trai...