Chị dâu chán chồng đòi ly hôn, 8 tháng sau anh mất nghe di chúc chị gào khóc lạc giọng
Sau tang lễ của anh, chúng tôi tìm được bản di chúc anh viết sẵn từ bao giờ trong phòng riêng. Ngoài phong bì thư có tên cả chị dâu cũ nên gia đình tôi mời chị tới nghe.
Tôi vẫn không quên được ngày hôm đó, anh tôi về nhà trong bộ dạng thất thần ngơ ngác, bảo rằng chị dâu vừa đệ đơn ly hôn. Lúc đó họ mới cưới nhau hơn một năm, còn chưa sinh con. Chị dâu nói thích tự do độc lập, anh không ngần ngại đưa vợ ra ở riêng.
Cả nhà hốt hoảng hỏi nguyên nhân tại sao, anh nghèn nghẹn bảo rằng chị chê anh bất tài. Lúc trước chị đồng ý cưới anh vì anh tốt quá, yêu thương nâng niu chị từng chút một. Cưới về rồi chị không hài lòng với điều đó nữa. Chị muốn một người đàn ông giỏi giang thành đạt, có thể cho chị cuộc sống giàu sang hơn người. Nhưng anh tôi không làm được điều đó.
Tuyệt vọng và đau khổ nhưng anh tôi vẫn đồng ý để chị ra đi. (Ảnh minh họa)
Nói vậy không có nghĩa là anh tôi thua kém so với mặt bằng chung. Lương anh gần 20 triệu, cùng chị dâu đi làm hai vợ chồng vẫn thoải mái chi tiêu và nuôi con. Nhưng điều chị dâu muốn là những bộ cánh đắt tiền, những chiếc túi xách hàng hiệu và các khoản mua sắm không cần suy nghĩ. Ra ngoài gặp gỡ nhiều người đàn ông thành đạt, về nhà nhìn người chồng kém cỏi của mình, chị chán nản quyết định chia tay. Nhân lúc còn xuân sắc chị mong tìm bến đỗ khác. Tuyệt vọng và đau khổ nhưng anh tôi vẫn đồng ý để chị ra đi.
Video đang HOT
Nhà tôi biết khuyên anh ra sao, chỉ động viên anh cố gắng giữ tinh thần, rồi sẽ tìm được người phụ nữ khác. Sau đó anh dọn về nhà ở chung với bố mẹ, thấy anh vẫn đi làm, sinh hoạt bình thường, chúng tôi dần yên tâm.
Cách đây một tuần, anh tôi bất hạnh qua đời vì một tai nạn thương tâm trên đường đi làm về muộn. Anh không uống rượu, chẳng biết có phải anh thất thần vì điều gì hay không mà dẫn đến tai nạn. Bố mẹ tôi ngất lịm khi nghe tin con trai gặp chuyện chẳng lành, tôi khóc hết nước mắt vì thương anh và thương bố mẹ.
Sau tang lễ của anh, chúng tôi tìm được bản di chúc anh viết sẵn từ bao giờ trong phòng riêng. Ngoài phong bì thư có tên cả chị dâu cũ nên gia đình tôi mời chị tới nghe.
Di chúc đọc lên, mẹ tôi khóc nức nở còn chị dâu cũ thì gào lên lạc cả giọng. Toàn bộ tài sản của anh tôi đều để hết lại cho vợ cũ! Tuy không nhiều nhưng con số cũng lên đến gần 1 tỷ. Có lẽ khoảng thời gian sau ly hôn, anh đã làm việc chăm chỉ và tích góp được thêm kha khá.
Nhìn chị dâu cũ sụp xuống gào khóc, tôi hiểu chị ấy lúc này cũng rất áy náy, hối hận và cả tiếc nuối. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi không cần con cái báo hiếu vì ông bà có lương hưu, tự lo được cho bản thân. Anh để lại cho chị dâu cũ, bố mẹ chẳng ghen tị, có điều ông bà vừa thương lại vừa giận con trai. Anh lụy tình quá, vợ cũ đối xử phũ phàng, ngoảnh mặt quay lưng không tiếc nuối. Vậy mà đã là người dưng rồi, khi qua đời anh vẫn muốn dành hết những gì mình có thể cho chị ta.
Nhìn chị dâu cũ sụp xuống gào khóc, tôi hiểu chị ấy lúc này cũng rất áy náy, hối hận và cả tiếc nuối. Tôi không biết chị ta đã tìm được người mới cho chị những điều như mong muốn hay chưa, tôi cũng không muốn quan tâm, tìm hiểu. Nhưng phàm là được voi đòi tiên thì mấy ai có thể hạnh phúc?
Chị ta muốn một người chồng giàu có nhưng lại phải hết mực nâng niu, chăm chút cưng chiều vợ và chung thủy tuyệt đối như anh tôi, sợ rằng phải rất lâu hoặc chẳng bao giờ chị ta có thể tìm được. Chỉ biết bây giờ chị có khóc lóc hay đau khổ thì cũng đã vĩnh viễn mất đi một người đàn ông hết lòng hết dạ vì mình cho dù chị ta có đối xử tệ bạc với anh…
Được mời vào vị trí thư ký giám đốc mà tôi vẫn thích đi làm giúp việc hơn
Nói ra có vẻ ngược đời nhưng có rơi vào trường hợp như tôi thì mới biết tôi đang khó nghĩ đến thế nào? Nên đi làm công ty hay tiếp tục làm giúp việc đây?
Tôi tốt nghiệp đại học, nói thông thạo 2 thứ tiếng và đang làm giúp việc. Tôi làm nghề này cũng được 5 năm rồi, từ thời còn là sinh viên và đi làm gia sư cho chủ nhà. Sau đó, thấy tôi hiền lành, thật thà lại giỏi giang nên chị chủ thuê tôi về làm giúp việc cao cấp. Công việc thường ngày là đưa đón và dạy kèm con trai chị Thu - chị chủ, về nhà nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Dù làm giúp việc nhưng mức lương của tôi hiện tại là 22 triệu/tháng cùng các đãi ngộ rất tốt, còn cao hơn cả bạn bè cùng trang lứa đang đi làm ở các công ty.
Nhưng để nhận mức lương đó, tôi cũng phải làm tươm tất mọi việc. Cơm ngày 4 bữa, mỗi bữa 3 món và một tuần không được trùng món với nhau. Trong nhà phải sạch bóng, tủ gương, cửa kính đều có thể soi gương được. Tôi còn dạy bé Tít tiếng Anh, Pháp và những kỹ năng như chơi đàn, chơi cờ, tập thể dục mỗi ngày.
Tôi hài lòng với công việc này nên chưa từng có suy nghĩ tìm việc làm mới. Oái oăm là chính chị Thu lại đề nghị tôi chuyển đến công ty của chị ấy làm việc. Chị nói nhân viên thư ký của chị xin nghỉ làm đột xuất vì có thai, giờ chị đang rối rắm tìm người. Nghĩ đi nghĩ lại, chị bỗng nhớ đến tôi. Chị khen tôi có năng lực, tinh thần trách nhiệm tốt, nếu cứ làm giúp việc mãi thì cũng uổng; chi bằng làm thư ký riêng cho chị.
Tôi nói chị Thu cho tôi thời gian để suy nghĩ. Trong cả tuần nay, tôi cùng chị ấy đi ký hợp đồng hay dịch những bản hợp đồng ra tiếng nước ngoài giúp chị mà không lấy công. Thấy tôi làm chuyên nghiệp, chị Thu lại càng động viên tôi chuyển nghề.
Chỉ là mức lương khởi điểm của công việc mới là 15 triệu, còn thấp hơn lương giúp việc của tôi nữa. Chưa kể, làm giúp việc thì tinh thần thoải mái, còn làm thư ký ngày nào cũng ngập mặt trong giấy tờ sổ sách. Làm cho nhà chị thì tôi được ở hẳn trong nhà, có phòng riêng nên cũng không tốn tiền thuê nhà; bây giờ làm thư ký thì tôi phải ra ngoài ở trọ. Có quá nhiều thứ để tôi đắn đo suy nghĩ giữa được - mất.
Tôi không biết có nên đồng ý với lời đề nghị của chị chủ nhà không nữa? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Phát hiện chồng chăm con hàng xóm, mẹ tôi nổi trận ghen tuông nhưng nhận về cái kết bẽ bàng Cả gia đình tôi đều không tưởng tượng được cái kết bất ngờ như thế. Mẹ tôi bối rối mãi không biết xin lỗi thằng bé kiểu gì. Đã hơn 3 tháng kể từ khi gia đình tôi dọn ra ở riêng. Tuy cách nhà ông bà nội không xa nhưng cũng gọi là độc lập, được sống tự do thoải mái hơn...