Chị chồng ly thân mang con nhỏ về đòi ở chung, nhưng người đàn ông đi cùng khiến vợ chồng tôi chết sững
Tôi không ngờ chị lại vì người đàn ông này mà quyết ly hôn chồng bằng được.
Trải qua vài mối tình giông bão tuổi trẻ, năm 26 tuổi tôi nhận lời cầu hôn của bạn cũ thời cấp 3. Chúng tôi có một tổ ấm vô cùng hạnh phúc khi con gái đầu lòng ra đời, bạn bè ai cũng ghen tị với tôi vì làm dâu nhà giàu có, được chồng thương bố mẹ chồng quý, lại được ở riêng chẳng cần lo nghĩ gì.
Chồng tôi là con trai duy nhất, trên anh còn một chị gái lấy chồng xa. Chị ở cách chúng tôi hơn 50km, cứ cuối tuần là cả nhà tụ họp ăn uống với ông bà. Anh rể rất ít nói, thường hay gắt gỏng với chị chồng tôi, nên tôi cũng không lấy gì làm lạ khi chị thông báo quyết định ly hôn cách đây 2 tuần.
Lý do ly hôn được chị khoe công khai trên Facebook rằng chồng không tôn trọng chị, tính trăng hoa hay tán tỉnh các cô gái làm cùng công ty. Anh rể không lên tiếng câu nào, cũng không xuất hiện trong bữa cơm cuối cùng cả gia đình có mặt đông đủ, nên vợ chồng tôi chẳng biết có đúng như lời chị nói hay không.
Bố mẹ chồng tôi cố gắng khuyên bảo chị, nói chị vì 2 đứa cháu mà nhường nhịn chồng, có vấn đề gì thì bình tĩnh ngồi lại giải quyết. Nhưng tính chị ương bướng, gần 40 rồi vẫn như đang tuổi dậy thì. Chị quyết không hàn gắn với anh rể, nên cả nhà đành kệ cho chị tự quản lý cuộc đời.
Video đang HOT
(Ảnh minh hoạ)
Chiều nay đang lúi húi nấu cơm trong bếp, con gái 4 tuổi của tôi bỗng chạy vào kéo áo gọi báo nhà có khách đứng chờ. Vội rửa tay chạy ra mở cửa, hóa ra là chị chồng và 2 đứa con. Chị không hề gọi điện báo trước, cứ thế xách vali cùng túi to túi nhỏ xông vào nhà, thậm chí mở cửa phòng con gái tôi bỏ đồ của 2 đứa nhỏ vào đó, kêu chúng tự ngồi chơi với nhau.
Tôi không hiểu chị đang làm gì nên ngồi xuống hỏi chuyện. Chị vô tư cười bảo: “Đang chờ tòa giải quyết ly hôn nên chị chuyển sang nhà cậu mợ ở tạm”. Tôi giật mình hỏi chị đã nói với chồng tôi chưa, tại sao chúng tôi chưa đồng ý mà chị đã tự tiện xách đồ qua như thế.
Chị lườm tôi, mỉa mai câu đắng ngắt: “Nhà cậu mợ ở chung cư to đẹp thế, hôm trước thằng Tú vừa nói thừa phòng định đẻ thêm đứa nữa đây, mẹ con chị sang ở hộ cho mà cũng ki bo thế à?”. Chị còn lẩm bẩm em dâu gì mà đối xử tệ với chị chồng, tôi câm nín không biết nói gì nữa.
Nhưng mọi thứ không dừng lại ở đó. Khi tôi đang bối rối hoang mang định gọi điện cho chồng về xử lý, bỗng ngoài cửa lại có tiếng bấm chuông. Chị đứng phắt dậy, tự chạy ra mở. Cái gì thế này? Sao bạn trai cũ của tôi cách đây 6 năm lại đến nhà tôi?
Không đợi tôi kịp hỏi, chị tuyên bố tỉnh bơ: “Bạn trai mới của chị đấy, chuyển đồ hộ chị qua đây thôi, có gì đâu mà trợn mắt lên thế. Chồng chị cặp bồ nên chị cũng phải cho anh ta trắng mắt ra”. Ôi Trái Đất quá tròn, tại sao chị lại yêu đúng bạn trai cũ của tôi?!? Mà vẫn chưa chính thức ly hôn, chị chồng tôi đã làm chuyện động trời thế này?!? Cú sốc này nối tiếp cú sốc khác, tôi phải giải quyết chúng ra sao đây?…
Thấy mẹ xếp đồ vào vali, con trai tôi khóc lóc ôm mẹ rồi hỏi một câu khiến tôi lặng người
Câu hỏi của con trai cứ lảng vảng trong đầu tôi suốt mấy ngày nay. Vali vẫn nằm đó, đồ đạc cũng xếp xong rồi nhưng tôi rối ren quá.
Tôi và chồng cũ ly hôn được nửa năm nay. Tôi nhận nuôi con trai nhỏ, năm nay cháu được 3 tuổi. Con tôi là một đứa bé nhạy cảm, tự lập và rất thương mẹ. Chỉ cần thấy vắng mẹ, thằng bé sẽ hỏi bà ngoại rồi khóc đòi mẹ bằng được. Tuy nhiên, bé lại chưa bao giờ hỏi đến bố. Thỉnh thoảng tôi có hỏi: "Con nhớ bố không?", thằng bé đều lắc đầu. Chồng cũ của tôi cũng chưa từng đến thăm con hay chu cấp cho con một đồng nào.
Vì thiếu sự chu cấp của chồng cũ nên cuộc sống của mẹ con tôi khá khó khăn. Vì con, tôi phải nhịn ăn nhịn mặc, kiếm việc làm thêm như may vá đồ đạc để kiếm thêm tiền. Công việc chính tôi đang làm là kế toán trong một nhà máy, lương thấp, áp lực công việc cao. Thậm chí tháng vừa rồi, nhà máy thua lỗ nên còn nợ lương của công nhân. Tôi phải vay mượn tiền để sống qua ngày trong chán chường.
Vì con mà tôi chần chừ, đồ đạc đã xếp sẵn sàng vào vali nhưng tôi vẫn chưa đi được. (Ảnh minh họa)
Cho đến một hôm, tôi vô tình gặp lại một người bạn cũ. Sau một hồi trò chuyện, cô ấy rủ tôi lên thành phố học và làm thợ uốn tóc, sau đó về quê mở tiệm để làm nhưng phải xa con vài năm. Bạn tôi còn nói rằng phải làm chủ cuộc đời chứ nếu cứ làm công ăn lương mãi như thế này thì biết khi nào tôi giàu có nổi. Nghe cũng có lý nên tôi suy nghĩ rồi đồng ý.
Nhưng đêm xếp đồ đạc vào vali, con trai lại khóc lóc, ôm lấy tôi rồi hỏi: "Mẹ không thương Bi nữa à? Mẹ không muốn ở với Bi nữa à?". Câu hỏi của con khiến tôi chết lặng. Là một người làm mẹ, tôi thương con chứ. Nhưng nếu không đi xa, tôi không biết sẽ làm gì để có mức lương cao, đủ để mẹ con tôi sống thật sung túc. Nếu ở lại, tôi chỉ có thể làm công nhân trong khu công nghiệp vì tôi đã nộp đơn xin nghỉ việc ở chỗ cũ. Hơn hết, tôi muốn đem lại cho con một cuộc sống đầy đủ nhất, để con không phải thiếu thốn bất cứ thứ gì.
Vì con mà tôi chần chừ, đồ đạc đã xếp sẵn sàng vào vali nhưng tôi vẫn chưa đi được. Đêm nào thằng bé cũng ôm chặt lấy mẹ, thủ thỉ kể chuyện ở trường học rồi lại bảo sợ mẹ đi, sợ mất mẹ. Tôi thương con bao nhiêu thì xót xa và tự giận mình bấy nhiêu. Tôi đã không đem lại được cuộc sống đầy đủ nhất cho con. Mấy hôm nay, tôi bối rối và không biết phải quyết định như thế nào? Mong nhận được tư vấn của mọi người.
(Xin giấu tên)
Hết lòng vì chồng mà anh vẫn nhớ người cũ Tôi kết hôn gần 9 năm, có bé trai 7 tuổi. Tôi và chồng đều là người ngoại tỉnh, làm tại TP HCM. Ảnh minh họa Tôi làm quản lý ở một công ty tư nhân, lương hơn 20 triệu; chồng kinh doanh tự do. Từ khi lấy nhau, chồng chơi lô đề, thua khá nhiều, cụ thể bao nhiêu tôi không rõ...