Chỉ biết cố gắng hết sức có thể
Con trai em đến 3,5 tuổi mới biết nói, đó là cả một quá trình dài em, gia đình và bác sĩ tận tâm với con. Khi con được 18 tháng vẫn chưa biết nói, ra đường thì cắm đầu chạy, thích quay vòng vòng và ăn vạ, biếng ăn..
ảnh minh họa
Chiều nào em cũng ẳm con đi vòng vòng hàng tiếng đồng hồ để con thoải mái, lúc nào em cũng hát những bài hát thiếu nhi, thấy gì em cũng chỉ cho con, đôi lúc em như người điên nói một mình… vì con không phản ứng gì với những điều em nói. Mấy lần con đi lạc, em và chồng bỏ nhà chạy mãi miết tìm con mà khóc. May mọi người thương chạy đi tìm cùng nên tìm thấy con..
Rồi con hai tuổi, em vẫn vậy, tranh thủ nói hết mức có thể và con luôn trong tầm mắt em (vì nếu lơ là một phút con sẽ chạy đi và sẽ bị lạc). Sau bao lần trăn trở, em gửi con đến nhà trẻ tư thục và nói rõ tình hình của con cho cô giáo hiệu trưởng và hai cô dạy cháu biết. Ngày nào đón con là ngày đó em rớt nước mắt, các cô rất thương con và tranh thủ nói chuyện với con như em vậy.
Nhiều khi đến đón con hỏi cháu có nói được từ nào không cô. Biết câu trả lời thì em lại nhói lòng..buồn vô hạn, tranh thủ ngày nghỉ, em lên mạng mở mấy clip dạy trẻ nhận biết con vật và cố gắng nói đi nói lại với hy vọng con sẽ nhớ trong đầu. Nhiều đêm ngủ, em mơ thấy con mình biết nói, biết hát mà em vui sướng vỡ òa..thế nhưng thức giấc thì chỉ thấy nước mắt lăn dài trên má mình thôi chị.
Con trai 2,5 tuổi, em và chồng chuyển về ngoại thành sống, căn nhà rộng rãi có sân vườn, hàng xóm hòa đồng và rất nhiều trẻ con, chiều nào sau giờ làm em và chồng cũng tranh thủ chạy từ trung tâm thành phố về với con sớm nhất có thể, nhà em lúc nào cũng mở cửa cho trẻ con vào chơi, với hy vọng con em có thể hòa nhập chị ạ.
Video đang HOT
Hai tháng sau khi về nhà mới, một đêm trước khi ngủ, con trai tự dưng hát liền mấy bài hát cho thiếu nhi…em và chồng mừng đến phát khóc..và ôm con khóc. Cũng từ đó, con biết nói theo mình (chỉ như vẹt thôi)..Em nói trần nhà, con nói trần nhà; em nói ô tô con nói ô tô, em nói cái gì đây con (lúc đó em đang cầm cái ô tô đồ chơi) thì con cũng nói cái gì đây con.
Rồi em mua hình ảnh các loại con vật, trái cây, màu sắc dán đầy tủ lạnh máy giặt, ti vi, cửa tủ, cửa phòng, màu sắc và giấy cho con vẽ (phá thì nhiều), em nhận thấy con mình rất thích các con vật và siêu nhân, em lại đóng vai siêu nhân hay các con vật nói chuyện với nhau và dạy con nói (con cũng chỉ nói theo, mỗi câu dài nhất cũng chỉ 4,5 từ).
Hơn một năm kiên trì vừa cho con đi học nhà trẻ, vừa dạy con thì bây giờ con biết nói rồi chị à. Em vẫn dạy bé nhiều lắm, bây giờ con có thể giúp mẹ lấy chén ăn cơm, quét nhà, giặt đồ của bé, tự cất đồ (phá thì nhiều hơn nhưng em mong điều đó), biết nói yêu cầu của mình, tuy vẫn lóng ngóng và đôi lúc sai ngữ pháp “mẹ bánh gạo mua cho con”, “trái banh anh tèo của con lấy”. Vẫn biết con mình còn khờ khạo nhưng vợ chồng em đã rất rất vui và tự hào vì những cố gắng của con.
Cũng có thể là do may mắn, con em nằm trong tốp 60% trẻ tự kỷ có thể hòa nhập được nên mới được vậy. Bây giờ con em đã 5 tuổi, hết hè này cháu sẽ vào mẫu giáo lớn và đã đọc được bảng chữ cái, đọc được khá nhiều con số, chỉ mấy phép toán cộng trừ thì vẫn rất chậm, thì mình phải tiếp tục kiên trì cùng con thôi.
Cũng may là từ khi con biết nói thì con đã cởi mở nhiều hơn, biết chơi đá banh với các bạn biết nói yêu cầu của mình, biết tự ngồi ăn và vệ sinh cá nhân, biết cách đáp ứng câu hỏi của người khác (tuy vẫn thua các bạn) và ở trường, con chỉ chậm hơn các bạn phép toán cộng trừ còn học chữ cái, đọc thơ con ngang bằng các bạn.
Em nói nhiều chỉ muốn chia sẻ đôi chút với chị thôi, vì em biết bệnh này không có thuốc trị dứt điểm, chỉ có tình thương con vô bờ bến cộng với quá trình can thiệp lâu dài thôi chị à, may mắn thì con mình có thể hòa nhập được, nếu không thì ít ra con cũng thể nói được một vài từ và bớt nóng giận hơn chị à.
Theo VNE
Chết lặng trước những dòng chat sex của chồng
Ngày nào anh cũng vào một trang web hẹn hò trên mạng để tán gái. Cô nào anh cũng gạ gẫm làm bạn tình, anh bảo không yêu vợ, không có cảm xúc, không muốn gần gũi vợ.
Tôi 26 tuổi, chồng hơn 5 tuổi. Tôi lấy chồng được 10 tháng, có thai 5 tháng. Suốt thời gian sau khi cưới thật sự cuộc sống của vợ chồng như địa ngục, lỗi tại cả hai trước khi cưới không tìm hiểu kỹ, anh có một mối tình đẹp với người yêu cũ suốt 6 năm, còn tôi yêu một người 4 năm trời. Chúng tôi đến với nhau khi cả hai chới với, gặp nhau rồi thành vợ chồng trong hoàn cảnh như vậy.
Ngày tôi cưới, bạn bè đều ngỡ ngàng, không tin đó là sự thật. Tôi khi bình tĩnh lại cũng không tin mình lấy chồng. Cưới được một tuần tôi phát hiện anh còn rất yêu người cũ, nhắn tin tha thiết, khi đọc được những dòng chữ ấy tôi như chết lặng vì quá đớn đau. Tôi thẳng thắn nói chuyện với chồng, anh mong tôi hãy cho cơ hội và thời gian để quên đi người bạn gái ấy. Tôi đau lắm nhưng vẫn tha thứ cho anh, giải thích rất chân thành để anh biết hiện tại mới là quan trọng còn quá khứ hãy để nó ngủ yên.
Tôi cố gắng lấy lòng để anh yêu, cố gắng chăm sóc anh nhưng dường như chẳng ý nghĩa gì. Suốt 3 tháng sau khi cưới, tôi sống trong nước mắt, ngày anh đi làm, tối nói chuyện tán gái vu vơ trên mạng đến 2h đêm mới đi ngủ. Những việc anh làm tôi đều biết hết, cố nén nước mắt để anh hiểu được tình cảm và tấm chân thành, cuối cùng anh vẫn không quay về gia đình. Tôi quen anh được hơn một tháng thì cưới, chưa kịp yêu, chưa tìm hiểu hoàn cảnh gia đình, tôi quá liều và bồng bột với quyết định này, đến giờ ân hận đã quá muộn.
Sau 3 tháng ở với nhau đau khổ, tôi quyết định chia tay, viết đơn hai người cùng ký. Một tuần sau tôi biết mình có thai, lúc này anh đang đi làm xa trong Nam. Biết tin tôi có thai, vợ chồng đồng ý quay lại vì con và hứa cả hai cùng cố gắng để thay đổi lại mối quan hệ. Công việc ngoài Hà Nội của tôi không ổn định, lại thuê nhà ở một mình, tôi nghe lời anh chuyển về quê ở cùng bố mẹ chồng.
Bố mẹ anh làm nông nghiệp, ông bà thật thà chất phác, từ bé nhà tôi không làm nông nghiệp, chỉ ăn và học, tôi không biết làm gì, nấu ăn cũng rất đơn giản. Bố mẹ chồng cứ tham việc rồi làm suốt ngày, tôi chỉ ăn và chơi ở nhà nên cũng ngại, xin đi làm công nhân ở khu công nghiệp.
Làm được một tuần tôi bị cúm, anh gọi điện về chửi tôi thậm tệ. Anh bảo tôi không làm gì để anh hài lòng, thật sự lúc đó anh mới bộc lộ đúng bản chất của mình. Tôi đã chỉ biết khóc, sau 3 tháng nghén tôi đấu tranh với anh quyết liệt để lên Hà Nội làm việc. Cuối cùng anh cũng đồng ý và để tôi đi. Anh chuyển công tác ra ngoài Bắc làm ở Thái nguyên, còn tôi ở Hà Nội.
4 tháng mang thai anh thờ ơ lạnh nhạt, bỏ mặc tôi một mình ngoài Hà Nội. Tôi tự thuê nhà, tìm việc và lo cho cuộc sống. Tôi cơ cực, không thể xin được việc làm với cái bụng bốn tháng, tốt nghiệp đại học vậy mà thời gian ấy tôi chấp nhận đi làm ôsin, anh vẫn không hề biết. Làm giúp việc theo giờ được gần 3 tuần tôi cũng xin được một công việc văn phòng nhàn hơn, vậy mà tháng ngày bình yên vẫn không đến với tôi.
Chị dâu không ưa tôi nên nói đặt điều với chồng là tôi nói xấu gia đình anh. Chồng càng được đà căm ghét tôi. Đến lúc này không thể chịu được nữa, tôi muốn thoát khỏi gia đình ấy, biến khỏi cuộc đời của chồng nên quyết định chia tay. Tôi đi thật xa để sinh con một mình vì quá mệt mỏi, kiệt sức thật sự. Khi biết được ý định đó của tôi, anh đã cầu xin, kéo tôi trở lại, hứa sẽ thay đổi và gần gũi với tôi nhiều hơn.
Tôi biết anh không yêu mình, sau tất cả những đau khổ ấy tôi cũng không yêu chồng, nhưng luôn chịu đựng và cố gắng vì lỡ cưới. Tôi cố gắng vì không muốn gia đình đổ vỡ nhanh như vậy, bố mẹ hai bên rất đau lòng, bạn bè, mọi người sẽ cười và quan trọng là vì con. Tôi khóc rất nhiều, suy nghĩ bao nhiêu, bảo sẽ nghe lời anh lần này chuyển về Thái Nguyên ở cùng anh để vợ chồng cùng nhau, cải thiện mối quan hệ. Nếu không thay đổi được gì thì không có lần sau nữa.
Tôi về Thái Nguyên ở cùng chồng được 10 ngày, phát hiện ngày nào anh cũng vào một trang web hẹn hò trên mạng để tán gái. Cô nào anh cũng gạ gẫm làm bạn tình, anh bảo không yêu vợ, không có cảm xúc, không muốn gần gũi vợ. Anh vẫn nhắc về người yêu cũ với những kỷ niệm rất đẹp, vẫn yêu người đó, không lấy được cô ấy anh bất cần đời.
Nhìn những dòng chat sex của anh nước mắt tôi nghẹn ngào, đây là chồng mình, là bố của con mình sao? Tôi mới lên được 10 ngày, chưa quen ai cả, anh để tôi ở nhà một mình và đi du lịch với mọi người. Ở xa tôi anh như được giải thoát, lại tung tăng và tha hồ chém gió với các em trên Facebook. Tôi không biết bây giờ mình phải làm gì nữa. Chúng tôi lấy nhau hoàn toàn tự nguyện vậy mà ra nông nỗi này. Thật sự lúc này tôi rất muốn bỏ đi, biết trước sau gì người đàn ông ấy cũng ngoại tình. Giờ kinh tế khó khăn anh còn thế sau này anh xá gì? Tôi quá mệt mỏi, mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Muốn ly hôn vì lấy phải chồng đần Anh nhu nhược và yếu đuối, vụng về và lười suy nghĩ, chỉ được cái chăm đi làm từ sáng sớm đến đêm khuya, được bao nhiêu tiền đưa cả cho vợ. Anh lấy việc đưa tiền cho vợ là niềm vui, không giữ lại cho mình chút nào. Sau khi kết hôn tôi rất thất vọng nhưng sợ tai tiếng, ngày ấy...