Chết lặng khi phát hiện bí mật rất tày đình về trinh tiết của vợ
Mẹ tôi từng nói “trong thời buổi này tìm được cô gái đoan trang biết giữ gìn trinh tiết khó lắm con ạ”. Tôi thấy mẹ mình nói hoàn toàn đúng, bởi xã hội đang hỗn loạn về mặt giá trị đạo đức. Phụ nữ quanh tôi, đặc biệt là giới trẻ sống thoáng, sống vội nghĩ việc cởi áo trao thân là chuyện thường.
Phải nói là tôi khinh những cô gái mới yêu được dăm ba bữa, chưa cưới xin đã vội vàng lên giường với đàn ông. Theo tôi, họ là những người dễ dãi và không giữ được phẩm chất trinh tiết đáng có của phụ nữ Việt.
Vì thế tôi đã chọn và yêu Vân một cô gái xinh đẹp, trong sáng, đoan trang. Vân hiện đang làm ở một cơ quan nhà nước. Từ nhỏ Vân được bố mẹ dạy dỗ ăn học đàng hoàng tử tế nên em không dễ bị “dòng đời xô đẩy”. Ngay đêm tân hôn, tôi đã phải thốt lên rằng mình hạnh phúc biết chừng nào khi có được cô gái trong trắng như Vân.
Khi tôi nói chuyện mẹ tôi đã sướng đến phát khóc, bà vốn coi trọng người phụ nữ truyền thống. Nên khi biết có nàng dâu vừa xinh đẹp, nết na lại đoan trang bà không ngớt lời ca ngợi Vân với anh em, họ hàng.
Kể từ đó, tới nay đã 2 năm, Vân làm dâu nhà tôi ít khi làm mếch lòng bố mẹ chồng. Em rất khéo ăn nói và giỏi ngoại giao. Có một điều khiến tôi nể phục em nữa là em giỏi uống rượu. Tôi không cổ xúy điều này, nhưng tôi yên tâm mỗi khi em đi tiếp khách, gặp đối tác. Nói thật chẳng có ông chồng nào thích một cô vợ dễ say xỉn và dễ bị lợi dụng cả.
Khi chúng tôi đang ngập tràn hạnh phúc thì tôi bất ngờ nhận được một tin dữ từ bạn bè rằng Vân từng làm tại một quán bar trong Sài Gòn. Nghĩ tới Vân từng học Đại học trong đó tôi lại thêm nghi ngờ. Nhưng tôi tin không thể có mấy chuyện nhảm nhí đó được. Bạn tôi còn chia sẻ thêm, Vân rất đắt khách, bởi cô xinh đẹp và sành điệu nhất trong đám nhân viên ở đó.
Tôi và Vân đã có một cuộc trò chuyện với nhau sau hôm đó. Vân quỳ khóc xin tha thứ, nhưng có lẽ đã quá muộn cho cuộc hôn nhân vội vàng của chúng tôi (Ảnh minh họa).
Tôi nghe mà choáng bởi khi tôi gặp Vân cô ấy rất giản dị, quần bó áo phông hay quần Tây, áo sơ mi. Cô ấy chia sẻ không thích mặc váy, vì ngại ngùng. Tôi thấy chỉ nhiêu thôi cũng đủ chứng minh vợ mình chẳng bao giờ dính vào mấy cuộc sống rẻ tiền đó. Và nói như mẹ tôi “Chắc bọn nó đang ghen tị với con nên đặt điều nói xấu cái Vân thôi con à”.
Video đang HOT
Rồi một ngày khi dọn nhà tôi thấy cái USB của vợ mình để trong một túi xách cất khá kín trong ngăn tủ. Nghĩ mình đang cần copy một số tư liệu từ máy tính nhà lên cơ quan làm tiếp, tôi mở ra chỉ thấy một folder ghi “Ảnh Vân”. Bất ngờ những bí mật về quá khứ ăn chơi trác táng của vợ cũng được phát giác.
Trước mắt tôi là những hình ảnh ngây ngô trong sáng, rồi những hình ảnh sexy gợi cảm của Vân bên những gã trai lạ. Trong đó, có những bộ ảnh giường chiếu táo tợn mà theo tôi chỉ có những cô gái mạt hạng mới làm như vậy? Có lẽ Vân có đủ một bộ ảnh sưu tập những gã trai. Trong đó có cả bạn tôi. Rồi nữa, một bản scan hình hóa đơn phẫu thuật vá màng trinh, ghi rõ ngày giờ, địa chỉ ở đâu.
Lòng tôi đau như cắt, tôi nghĩ mình đã bị Vân lừa một cách hoàn hảo. Nhớ cái ngày tôi quen Vân, một cô sinh viên mới ra trường ngây thơ. Rồi tôi nhớ lần đầu tiên tôi hôn cô ấy, thẹn thùng tới như vậy? Tất cả chỉ là một màn kịch giả dối để đưa tôi vào bẫy.
Đã rõ, Vân chỉ là một cuộc “lột xác gái hư thành gái ngoan” theo tôi là hoàn hảo cách đây 5 phút khi tôi chưa phát hiện ra. Bao nhiêu niềm tin, hi vọng tiêu tan. Tôi chỉ ước giá như Vân đừng giữ lại những điều này để quá khứ ngủ yên, để tôi đừng bao giờ biết.
Gia đình tôi một gia đình danh giá, bố mẹ đều là Tiến sĩ, bản thân tôi cũng là một anh tiến sĩ, nhưng tôi đã lấy phải một cô gái hư đúng nghĩa “hư cả về mặt thể chất lẫn tâm hồn”. Có lẽ đó là một sự sỉ nhục quá lớn vào dòng họ chúng tôi.
Tôi và Vân đã có một cuộc trao đổi trò chuyện với nhau sau hôm đó. Vân quỳ khóc xin tha thứ, nhưng có lẽ đã quá muộn cho cuộc hôn nhân vội vàng của chúng tôi. Tôi không thể tiếp tục sống với một cô gái như Vân được. Tôi trước sau vẫn rõ ràng một quan điểm “không thể lấy một người như Vân về làm vợ”, còn nếu một khi đã lỡ bước thì đừng bao giờ quay đầu lại nữa.
Theo VNE
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...