Chết lặng: bắt gặp bố chồng ở trong nhà nghỉ
Tôi không thể đối xử với bố chồng như trước. Mỗi lần ông hỏi, tôi không buồn trả lời hoặc ăn nói nhát gừng.
Sự chạm trán bất đắc dĩ của tôi và bố chồng trong khách sạn, khi tôi đang đi làm việc, càng khiến tôi cảm thấy ghê sợ bố chồng mình. (ảnh minh họa)
Đọc câu chuyện của chị HA mà tôi nghĩ tới câu chuyện của mình. Sau khi chứng kiến bố chồng vào khách sạn với gái trẻ, lòng kính trọng tôi dành cho ông ấy đã hoàn toàn sụp đổ.
Tôi làm du lịch, thường xuyên đặt khách sạn, hay nhà nghỉ cho khách hàng. Một lần, đang đứng ở bàn lễ tân để chuẩn bị làm việc với đối tác, tôi đã sững người khi nhìn thấy ông và cô gái kia. Tập tài liệu trên tay rơi phịch xuống. Tôi chưa kịp nói gì thì ông vội vàng đẩy tay cô gái trẻ ra khỏi vòng tay mình và vội vàng chạy ra ngoài. Cô gái kia cũng tất tưởi chạy theo, vừa gọi vừa nhõng nhẽo: “Anh chạy nhanh thế, làm sao em đuổi kịp. Vừa kêu mệt mà giờ đã khỏe như trâu ấy”.
Tôi cảm thấy ghê sợ, coi thường và xen lẫn sự thất vọng. Hình ảnh một người cha, người ông rất đáng kính trọng giây phút này bị sụp đổ hoàn toàn. Bố chồng tôi ngoại tình với cô gái không bằng tuổi con mình ư? Tôi không thể tin được đây lại là sự thật. Cô gái này chính là cô gái có hình ảnh khỏa thân mà hôm trước vô tình tôi thấy trong máy của ông.
Hồi tôi mới kết hôn, họ hàng nội ngoại ai cũng mừng vì tôi “vớ” được gia đình bên chồng trí thức gia giáo, kinh tế thì khá giả. Đặc biệt, bố mẹ chồng lại hết lòng yêu thương con cháu.
Bố chồng tôi năm nay gần 70 tuổi. Trong mắt mọi người, ông là một người cha, người chồng, người ông rất đáng kính trọng. Không chỉ giỏi giang, thành đạt mà còn mẫu mực và sống rất tình cảm, tâm lý.
Nghe chồng tôi kể lại, ngày trước, trong những năm 80, khi mẹ chồng tôi bôn ba ở Liên Xô, thì ông ở nhà quán xuyến mọi việc, từ việc cơm nước, giặt giũ đến chuyện học hành của con cái ông đều chu toàn. Cả khu đều khen ông hết mực, và tất cả những người phụ nữ trong ngõ đều mang ông ra làm “đích” cho các ông chồng nhìn vào đó để phấn đấu và noi theo.
Giờ đây, dù đã có tuổi nhưng do tham công tiếc việc lại có sẵn “máu” kinh doanh trong người, mẹ chồng tôi vẫn mở cửa công ty nhỏ do bà trực tiếp làm giám đốc. Lúc nào cũng thấy bà bận rộn với đống giấy tờ sổ sách và những mối quan hệ xã hội. Tuy vậy, bà lại hết mực yêu thương chồng. Bất cứ lúc nào, gặp gỡ ai, bà cũng kể về ông với một tình cảm trìu mến, tự hào.
Video đang HOT
Thỉnh thoảng, khi có thời gian, bố mẹ chồng tôi lại đi du lịch thăm thú bạn bè. Ở tuổi của bố mẹ, tình yêu vẫn còn nồng nàn đến nhường ấy khiến tôi vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ. Chỉ ước sau này già rồi, vợ chồng tôi cũng sẽ giữ được “lửa yêu” ấy.
Nhưng cuộc sống vốn không lãng mạn như những thước phim. Một hôm, bố chồng tôi để quên sạc pin ở nhà một người bạn nên có mang lên phòng vợ chồng tôi sạc nhờ bộ sạc của chồng. Đang sạc thì đứa con trai tôi nghịch ngợm định cầm lên chơi thì tôi kịp giằng lại, bất ngờ nhìn vào màn hình, tôi nhìn thấy ảnh một cô gái trẻ, chụp ảnh khỏa thân. Tò mò, mở cả thư mục ảnh, tôi còn thấy nhiều tấm hình của người phụ nữ này.
Theo bản năng người phụ nữ, ngờ có chuyện chẳng lành, tôi vào cả mục tin nhắn thì hỡi ôi, tôi không thể tin vào mắt mình nữa, chân tay tôi như rụng rời khi đọc được những lời lẽ mật ngọt, bỡn cợt, tình tứ thậm chí còn có cả những câu vô cùng hư hỏng của bố chồng tôi và người đàn bà kia.
Sự chạm trán bất đắc dĩ của tôi và bố chồng trong khách sạn, khi tôi đang đi làm việc, càng khiến tôi cảm thấy ghê sợ bố chồng mình.
Trong lòng tôi lúc này đầy những băn khoăn: Ông tới với những người phụ nữ kia chỉ vì dục vọng, sự trẻ trung như ông nói hay vì ông đã không còn yêu bà. (ảnh minh họa)
Tối hôm đó, bố tôi gặp riêng tôi để nói chuyện. Tôi những tưởng ông sẽ tỏ ra ăn năn, hối lỗi nhưng hoàn toàn ngược lại với những suy nghĩ đó. Ông xoay ngược tình thế khi quả quyết, vì bà đã già yếu lại không đáp ứng được nhu cầu vẫn “hừng hực” trong ông nên ông phải ra ngoài “giải tỏa”. Hơn nữa, ông nói rằng chỉ quan hệ với cô gái kia về mặt tình cảm chứ không hề có chuyện mang tiền cho nhân tình, nên nghĩ không ảnh hưởng gì nên sẽ tiếp tục. Ông cấm tôi không cho mẹ chồng biết, vì sợ bà không chịu được cú sốc này.
Hàng ngày, mỗi lần nhìn thấy bố chồng, tôi đều cảm giác ghê sợ, khinh bỉ. Sao ông có thể lừa dối bà lâu như vậy, sao hàng ngày ông vẫn mang khuôn mặt giả tạo ấy với bà, vẫn xưng “anh-em” trìu mến, vẫn sẵn sàng bóp vai, tầm quất khi bà kêu mỏi. Bà chiều ông như thế, đi chợ đều chọn lựa những đồ tốt cho sức khỏe và đúng sở thích của ông. Đi đâu về cũng nhớ mua quà cho ông. Vậy mà ông lỡ lừa dối bà.
Tôi không thể đối xử với bố chồng như trước. Mỗi lần ông hỏi, tôi không buồn trả lời hoặc ăn nói nhát gừng. Mẹ chồng quát tôi: “Con ngày càng vô lễ”. Không khí gia đình không ít lần căng thẳng, song làm sao tôi có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra?
Trong lòng tôi lúc này đầy những băn khoăn: Ông tới với những người phụ nữ kia chỉ vì dục vọng, sự trẻ trung như ông nói hay vì ông đã không còn yêu bà. Cô gái kia chỉ đến với ông vì tình cảm hay còn ý đồ nhòm ngó khối tài sản, tiền bạc của ông?. Tôi có nên nói cho chồng hay mẹ chồng mình biết chuyện này để họ can thiệp?.
Từ chuyện này, tôi bỗng mất lòng tin vào cuộc sống hôn nhân. Người ta thường nói “hổ phụ sinh hổ tử”, liệu chồng tôi có lừa dối vợ, đi cặp kè với người đàn bà khác không? Tôi lo lắng cho hạnh phúc của mình, tổ ấm của mình. Khi ngày càng có nhiều chuyện ngoại tình bị “vỡ lở”, gia đình tan vỡ.
Theo VNE
Mệt quá, 1 ngày chồng thử làm vợ
Mới thử được tới công đoạn đi chợ mua thức ăn, chuẩn bị đồ ăn sáng mà tôi đã thấy mệt phờ người.
Thấy bà vợ suốt ngày than khổ, kêu trời kêu đất, quát tháo các ông chồng là: "Các ông thử làm đàn bà xem, nếu làm được thì tôi phong các ông là Thánh sống". Ý vợ là, làm vợ cực khổ, cực khó, lại mệt nhọc. Tôi thì tôi không cho là thế, vì đàn ông chúng tôi, gánh nặng cơm áo gạo tiện, kiếm tiền cho cả nhà, nuôi vợ, nuôi con mới là việc lớn. Chúng tôi ngoại giao, công việc rồi tiền bạc, không có chúng tôi thì đàn bà các chị, các em lấy gì mà nương tựa. Chúng tôi không vất vả thì thôi, nói gì mấy bà đàn bà.
Nhưng vợ tôi bĩu môi dài thườn thượt, bảo tôi là không biết gì, không hiểu cho người vợ phải vất vả thế nào. Vợ còn bảo: "Kiếm tiền á, đổi vai đi, ai chẳng kiếm được tiền, đâu chỉ đàn ông. Nếu anh thích, thử làm vợ một ngày xem sao?".
Nhất định không chịu thua bà vợ, thế nên, sáng nay, không giống như mọi ngày ngủ tới tận sưng mắt mới dậy, rồi đánh răng rửa mặt, ăn đồ ăn sáng xong đi làm, tôi dậy rất sớm. Còn vợ vẫn nằm trên giường ôm con.
Việc đầu tiên tôi làm là chạy ra chợ mua ít đồ. Bình thường, sáng ta nếu không đi đâu sớm, tôi thường dậy chạy thể dục rồi mới về nhà chuẩn bị đi làm. Nhưng hôm nay, không cần chạy. Tôi lượn ra chợ, xách mấy túi đồ ăn sáng, xách cả thức ăn buổi trưa buổi tối bỏ tủ lạnh cũng đã nhọc lắm rồi. Mỏi rã rời cánh tay, nói chi tới chuyện chạy bộ làm gì.
Việc đầu tiên tôi làm là chạy ra chợ mua ít đồ. Bình thường, sáng ta nếu không đi đâu sớm, tôi thường dậy chạy thể dục rồi mới về nhà chuẩn bị đi làm. (ảnh minh họa)
Khổ nhất là cái khâu mặc cả, vợ đã dặn, không được họ nói bao nhiêu là mua từng ấy, vì đàn ông đi chợ hay bị bắt nạt lắm. Thế là cứ trả lên trả xuống vài đồng bạc. Cuối cùng bực quá, tôi chẳng buồn mặc cả nữa, họ cứ nói bao nhiêu thì tôi mua ngần ấy. Về tới nhà, vợ hỏi giá, bị vợ nói cho một trận mát cả mặt. Lúc ấy, vợ tôi mới dậy đánh răng, rửa mặt, thong dong đi vào ngồi đợi chồng chuẩn bị bữa sáng cho ăn.
Mới thử được tới công đoạn đi chợ mua thức ăn, chuẩn bị đồ ăn sáng mà tôi đã thấy mệt phờ người, lại còn bị phen mất mặt vì mặc cả quá đà ở hàng chợ. Cuối cùng, khi tới lượt mình đánh răng rửa mặt, chuẩn bị đi làm thì đã gần muộn. Tôi hộc tốc phi xe đến cơ quan, may ra kịp, vừa chạy vào quẹt thẻ vừa thở hổn hển, ai nhìn cũng tưởng tôi có việc gì trọng đại. Ấy thế mà sáng nào vợ tôi cũng dậy sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng, thong thả đánh răng rửa mặt đi làm, mà vợ còn làm sớm hơn cả tôi. Bái phục!
Tôi không phải đưa con đi học, vì trường học cùng đường đi tới cơ quan vợ. Nhưng đón con là chuyện của tôi, vì tối ấy vợ có việc bảo về muộn. Hết giờ hành chính, tôi lập tức đứng dậy đón con. Trời ơi, lâu lắm rồi tôi mới về tầm này, bình thường, sau giờ tan tầm khoảng 1 tiếng, tôi mới thong dong đi về, vừa đi vừa hút thuốc vì lúc đó luôn nghĩ, đã có vợ chuẩn bị cơm nước ở nhà. Nhưng giờ, không về thì không kịp đón con, còn đi chợ. Tôi vội chạy xe đến trường, tìm mãi không thấy lớp của cô giáo. Đã nhờ vợ miêu tả tỉ mỉ, còn xin cả số điện thoại của cô, thế mà tìm hoài không ra. Trước giờ tôi đâu có làm việc này, trường của con ra sao, lớp học con ra sao tôi còn không hay biết, đón thì làm sao mà đón nhanh được. Tôi vội gọi cho cô, cô lại bảo tôi đi đường ấy, thế là cứ lòng vòng mãi. Cuối cùng cũng may tìm được lớp. Khi ấy thì trời đã tối mò.
Vợ gọi mãi mà sao chưa thấy tôi về, tưởng tôi có việc gì. Khi đó, tôi mới chạy qua chợ, mua vội tí thức ăn, một món rau, một món thịt.
Về tới nhà, đầu tóc tôi bù xù, con thì khóc thét vì bố lao xe ầm ầm, lạng lách, con sợ quá. Quyết không thua vợ, tôi vào bếp chuẩn bị món ăn. Tôi gọi vợ: "Dầu đâu, chảo đâu em, nồi đâu, gạo ở đâu...?", tất cả những thứ ấy tôi đều không biết, tôi phát mệt lên vì phải tìm chúng. Tôi cứ hỏi thì vợ lại bảo: "Việc anh, anh làm, không là được thì anh thừa nhận thua đi". Thế là tôi lại tìm, mò mẫm, cuối cùng thì xong được bữa cơm đúng chỉ có hai món. Tôi ăn ngấu nghiến như người chết đói không biết tới ngon là gì. Còn vợ tôi thì nhăn mặt, chê món mặn, món nhạt thếch. Tôi thử nậm giọng, đúng là mặn thật, trời ơi, thế mà tôi ăn không hay biết gì.
Tôi đi tắm, còn vợ ngồi xem ti vi, như cái việc mà tôi vẫn thường làm khi vợ dọn dẹp.(Ảnh minh họa)
Tôi đi tắm, còn vợ ngồi xem ti vi, như cái việc mà tôi vẫn thường làm khi vợ dọn dẹp. Vợ bảo tôi rửa bát, lau nhà, tôi cũng làm, mồ hôi vã ra, vừa tắm xong lại như người chưa tắm. Con còn chưa ngủ thì tất nhiên việc dạy con học là phần của tôi. Bắt thằng cu lôi sách vở ra cũng mệt, hướng dẫn nó học chữ này, chữ nọ còn bực hơn. Cứ nằm hướng dẫn con như thế, tôi thiếp đi ngủ lúc nào không hay. Mở mắt ra thì đã sáng.
Vợ tôi gọi dậy, bảo: "Anh không dậy đi chợ, mua đồ ăn sáng à, còn đưa con đi học nữa...". Tôi sợ quá, chắp tay lạy vợ bảo: "Thôi em ạ, em tha cho anh, anh thua rồi. Từ nay em cứ làm thiên chức của người vợ, anh kiếm tiền, anh không thắc mắc gì cả. Anh biết em vất vả rồi, anh chịu đấy, không dám làm việc này ngày thứ hai. Không đổi vai gì hết, ông trời sinh ra là thế, em cứ làm vợ, còn anh cứ làm chồng. Thôi em đi chợ đi, anh ngủ tiếp đây". Nói rồi tôi lại lăn ra ngủ, tôi sợ quá, may mà vợ không bắt bẻ nhiều.
Đúng là một ngày làm vợ, dù mới trả qua mấy việc cơ bản mà đã thấy sợ hãi, mệt mỏi rồi. Thế mà làm cả đời với việc đi chợ, nấu nướng, giặt giũ, trông con thì chắc chết. Giờ mới hiểu được nỗi thống khổ của chị em. Từ nay tôi xin chừa cái thói so đo, tính toán...
Theo VNE
Làm người thứ ba, tôi cũng đau đớn lắm! Cái ngày tôi trao thân cho anh, gật đầu nhận lời yêu anh, tôi biết mình đang đánh cược với cuộc sống của mình. Tôi đã bỏ lại sau lưng tất cả những lời đàm tiếu, những lời chửi rủa và cả sự khinh miệt của người thân, những người biết tôi đang say đắm một người đàn ông có vợ. Và tôi...