Chao ôi, vợ thằng bạn…
Lúc ăn xong, thấy vợ thằng bạn ngồi vắt chân lên ghế xỉa răng. Chỉ có bà giúp việc dọn từ đầu tưới cuối mấy mâm cỗ, mồ hôi nhễ nhại, nghĩ mà tội.
Đến nhà thằng bạn thân liên hoan sinh nhật con trai hắn tròn 1 tuổi, thấy vui lạ trong lòng. Vì lâu lắm rồi mới có dịp thăm nom nhà bạn bè, rồi tụ tập anh em cũ, hàn huyên ôn lại chuyện xưa. Chọn bộ quần áo đẹp, thắt cái cà-vạt cho xịn rồi phóng con xe ga đi, làm ra vẻ cũng sang trọng lắm. Dù sao thì cũng phải tạo hình ảnh thật đẹp, sĩ diện tí không thì nhìn bộ dạng xuề xòa, đám bạn quan chức của mình lại nói, &’ông này chắc kinh tế yếu nên luộm thuộm, nhì có vẻ chẳng sang trọng chút nào’.
Khổ là, chia tay nhau từ hồi ra trường đại học, bây giờ mới là lần thứ 2-3 gặp mặt, cũng là nhân cái sự sinh nhật con trai ông bạn thành đạt. Nghe nói, ông ấy lên chức giám đốc nhân sự của một công ty lớn, thế là sự nghiệp đương nhiên cứ phất lên ầm ầm. Người ta gọi ông ấy là sếp, ra ngoài thì quần là áo lượt, nhân viên công ty phải cúi đầu chào. Nghĩ mà sướng… Còn cái phận mình, cho tới tận khi có con lớn rồi, phận chỉ làm thằng nhân viên quèn.
Đến nhà, cô vợ của ông bạn cùng học ra chào đon đả, vào phê nước pha trà cho các bạn cùng lớp tới chơi. Nhân cái sự này thì đứa nào đứa nấy mua quà, hoặc là gửi phong bì mừng cho con thằng bạn, hoặc là mừng cho thằng bạn thăng chức vù vù. Khi anh chồng nói không nhận phong bì của ai cả, muốn tụ tập một bữa bạn bè cho vui thôi, thì ngay lập tức bị cô vợ lườm nguýt, đập tay thật mạnh và cười toét miệng kiểu che đậy đi cái sự thiếu ý tứ của mình. Vì sợ người khác nhìn thấy hành động vừa rồi nên cô vợ vội lảng sang chuyện khác. Thế là phong bì cứ lọt vào tay vợ. Xem ra vợ chồng thằng bạn chưa bàn bạc chuyện này hoặc là cậu ta chưa lường trước việc sẽ có phong vì, có chăng chỉ là quà cáp chung vui.
Thấy vợ bạn càng yêu vợ mình (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cô vợ thằng bạn nhìn rõ đẹp, lộng lẫy lại sang trọng như bà hoàng. Nhìn vợ người ta lại thấy sao vợ mình xấu thế, có lúc quê mùa kinh khủng. Nhưng so gì, người ta là phu nhân của giám đốc, xá gì mà không sang trọng. Vừa lôi được chai rượu ngoại ra mời anh em, bạn bè thì cô vợ túm vội mang vào với lý do là, “uống rượu ngoại nhanh say, các anh cứ dùng cái hãng quan thuộc vodka men cho nó tiện lợi”. Thế là vodka thì không thiếu nhé, cỡ vài chai mà vợ thằng bạn chuẩn bị từ đời nào.
Rồi thế là cuộc vui bắt đầu. Anh này anh kia nói chuyện rôm rả về gia đình mình, chúc tụng nhau, ôn lại chuyện cũ. Có món nào cũng được đưa lên nhưng tí tí lại thấy cô vợ quát cô giúp việc sa sả, quát như đúng bà chủ quát nhân viên. Kiểu rất chi là hách dịch, bạn bè tròn mắt vì thấy cô vợ còn văng tục chửi bậy trước mặt bao nhiêu người.
Khổ hơn, anh chồng vừa nâng cốc lên mời bạn bè đã bị cô vợ cản ngay. Đã thế lại còn cau có mặt mày bảo “uống ít thôi, uống nhiều lắm chuyện”. Mấy anh bạn nghe mà choáng. Chưa hết, vợ thằng bạn còn vào nhà bế đứa con vừa mới đang ngái ngủ ra tranh thủ các chú ăn xong rồi cứ nói: “Xin tiền chú đi nào, cháu bé mà đã biết cầm tiền rồi đấy, tương lai làm sếp”. Thế là, có chú vì ngại lại lôi tiền ra cho cháu nhỏ, và a-dua nhau, chú nào cũng cho cháu tiền. Hành động đó khiến mình có chút suy nghĩ. Thôi thì, cũng đành…
Vợ bạn ghê gớm như bà chằn (Ảnh minh họa)
Lúc ăn xong, thấy vợ thằng bạn ngồi vắt chân lên ghế xỉa răng. Chỉ có bà giúp việc dọn từ đầu tưới cuối mấy mâm cỗ, mồ hôi nhễ nhại, nghĩ mà tội. Tôi thương cái cô giúp việc bao nhiêu thì lại thấy ngứa mắt cái cô vợ bạn bấy nhiêu. Trông rõ là sang trọng, lịch lãm, lại đường hoàng thế mà cư xử chẳng bằng ai.
Chao ôi, vợ thằng bạn. Thế mới biết vợ mình đáng yêu nhường nào. Chỉ cần mâm cơm, mấy món nhậu và mời anh em thân thiết tới nhà ăn uống, câu chuyện vui vẻ đã thấy vui lắm rồi. Vợ giản dị nhưng ấm áp, tình cảm vả lại không bao giờ làm chồng mất mặt trước mặt bạn bè. Thế mới là vợ đáng quý.
Thấy vợ bạn càng yêu vợ mình hơn!
Theo VNE
Yêu bạn thân của chồng, tôi không hối hận
Tôi ly dị chồng, đến với anh và chung sống hạnh phúc. Tôi cảm thấy thoải mái và hạnh phúc viên mãn với người bạn thân của chồng, bởi đó là người đã cưu mang tôi, đã cùng tôi vượt qua bao khó khăn sóng gió. Anh đến với tôi như một người anh trai, người đàn ông thấy tôi khổ sở mà thương cảm. Thế rồi, chúng tôi hàn gắn hai trái tim tổn thương và rồi chúng tôi yêu nhau, hạnh phúc ấm êm.
Còn nhớ cái ngày anh đi qua nhà, định tạt vào nhà thằng bạn thân chơi vì có khi nay nó ở nhà vì cuối tuần. Đùng một cái bát cơm văng ra ngoài cửa, anh giật bắn mình, ngó vào trong nhà, thấy cậu bạn thân đang túm tóc vợ mà tát lia lịa. Tôi ngước mắt lên, nước mắt đầm đìa và bắt gặp ánh mắt anh đang lén nhìn trộm, ngượng ngùng và xấu hổ, tôi chạy vội lên nhà, còn chồng mình thì đứng dậy mời vào bạn vào nhà uống nước.
Chồng tôi không ngớt lời: "Số tôi khổ ông ạ, lấy phải con mụ vợ ăn hại. Chẳng làm gì ngoài việc ở nhà dọn nhà, lau nhà, trông con vậy mà tháng nào cũng ngửa tay ra xin tiền. Người ta đã đưa cho rồi thì biết thân biết phận đừng có mà xin nữa, tiêu pha cho nó hạn chế, cứ hoang phí. Không đi làm chỉ được cái ăn bám, lại còn lắm mồm. Tôi cờ bạc mặc tôi, liên quan gì nhà nó, tôi được tôi thua là tiền của tôi, nó có cho tôi tiền đánh bạc đâu mà phải nhiều lời. Tôi điên không chịu được, tôi tẩn cho nó bao nhiêu trận rồi mà nó không kinh, cứ lèo nhèo".
Tôi đang hạnh phúc bên anh (ảnh minh họa)
Nói rồi, chồng tôi rót nước chè, còn anh bạn thì ngậm ngùi, không nói câu nào đứng dậy xin phép ra về. Xem ra anh đã vào không đúng lúc. Lúc ra cửa, anh ấy chỉ ngoảnh lại nói một câu: "Ông đã bao giờ thử làm việc nhà, trông con cho vợ ông chưa hay chỉ mỗi việc đưa tiền?". Lời nói ấy dù chỉ ngắn ngủi nhưng khiến tôi cảm thấy xúc động vô cùng, ước gì chồng tôi hiểu được tâm tư như thế thì tôi đâu phải khổ thế này? Có sung sướng gì phận người đàn bà ăn bám chồng.
Thế rồi, sau lần ấy, tôi ngượng ngùng mỗi khi gặp lại anh bạn thân của chồng. Anh cũng thường xuyên tới nhà tôi chơi hơn, giống như chuyện dò xét xem chồng còn hay đánh đập tôi không. Tôi cũng cảm thấy được an ủi phần nào mỗi khi anh ấy tới, cảm thấy bớt sợ hơn và dần chuyện anh tới nhà chơi thành thói quen. Cứ cuối tuần anh không tới là tôi lại mong ngóng.
Nhiều lần anh có ý muốn ở lại nhà tôi ăn cơm và cùng vợ chồng tôi nấu món ăn. Tôi cũng trổ tài bếp núc cho anh thấy. À, thì ra tôi nấu ăn ngon vậy, trước giờ chồng tôi chưa từng khen tôi một câu, cuộc sống vợ chồng tẻ nhạt khiến tôi không còn cảm hứng nữa, nhưng sự động viên của người bạn thân chồng khiến tôi thấy phấn chấn và động lực hơn. Anh đến nhà tôi ăn uống cũng thường xuyên hơn.
Tôi không còn là người vợ khổ sở trước đây nữa (ảnh minh họa)
Rồi anh hẹn riêng tôi đi uống nước. Những lần ấy tôi phải trốn chồng. Rồi không hiểu sao, tôi bắt đầu thấy thích anh, nhớ anh. Lần ấy, anh cầm tay tôi và nói &'anh thương em, thật tội nghiệp cho em'. Anh nhìn ra vẻ đẹp trong tâm hồn tôi, nhìn thấy những đức hạnh tốt của tôi, vậy mà cuối cùng tôi lấy phải người chồng vũ phu như vậy. Anh không đồng ý thái độ của chồng với tôi, anh đã nắm tay tôi và nói sẽ cùng tôi vượt qua sóng gió này. Anh muốn được bên tôi, được chở che và bảo vệ tâm hồn trong sáng của người phụ nữ này. Tôi xúc động, gật đầu đồng ý dựa vào vai anh suốt quãng đời còn lại.
Tôi ly dị chồng, đến với anh và chung sống hạnh phúc. Tôi không dám nói quá sớm nhưng những gì chúng tôi dành cho nhau tới giờ phút này cũng đủ để tôi không ân hận về quyết định của mình. Tôi yêu anh, yêu người cha của con tôi và chúng tôi đang vui vẻ. Tôi tin rằng, người đời có thể chê cười tôi nếu họ không hiểu chuyện nhưng lương tâm tôi không làm gì sai cả, tôi thấy mình xứng đáng được như vậy, xứng đáng có được hạnh phúc. Tại sao cứ bắt tôi phải sống cùng người đàn ông vũ phu kia?
Theo Eva
Vợ "hổ mang" Người thì không biết cách dạy vợ, người ý thức cao về việc này nên đã sớm có biện pháp "rèn" vợ. Vợ "lông ngôn", chông đành "ngâm tăm" Ngày cưới Long, chú rể được dịp "nở mày nở mặt" vì ai cũng khen cô dâu xinh. Quyên trắng trẻo, người dong dỏng cao, tính cô lại hay nói nên nhanh chóng gần...