Chăm mẹ chồng nằm viện được 7 ngày, vợ tôi đã đòi thuê ô sin để trút gánh nặng
Người già ốm đau rất mong con cái tự tay chăm sóc, vậy mà vợ tôi mới chăm mẹ chồng được một tuần đã vội vã tìm giúp việc để trút gánh nặng cho người ta.
Cách đây hơn 1 tuần, mẹ tôi bị đột quỵ, phải nhập viện điều trị. Nhà chỉ có hai anh em trai, em tôi lại sống và làm việc ở miền Nam nên mọi việc chăm sóc mẹ do vợ chồng tôi lo liệu.
Xác định bệnh của bà phải nằm viện lâu dài vì cần nhiều thời gian hồi phục, hai vợ chồng phân chia nhiệm vụ để có thể tiện chăm sóc bà. Buổi tối, sau khi hết việc cơ quan, tôi sẽ lên trông và ngủ ở viện, còn chăm sóc mẹ ban ngày là phần việc của vợ tôi.
Cũng may là con cái đã lớn, có thể chủ động đi học nên vợ chồng tôi có thể dành toàn thời gian cho mẹ. Bác sỹ cho biết, nhờ phát hiện và cấp cứu sớm nên mẹ tôi hồi phục khá nhanh; thời gian điều trị sẽ rút ngắn. Hiện bà có thể bám tường đi lại chứ không nằm liệt trên gường như ngày đầu.
Chưa kịp mừng vì sự tiến triển của mẹ thì giữa tôi và vợ tôi xảy ra bất đồng quan điểm. Biết công việc của vợ khá nhàn, cơ quan lại ngay gần bệnh viện, có thể linh động đi lại nên tôi bảo vợ sắp xếp thời gian ban ngày qua hỗ trợ bà ăn uống, đi vệ sinh.
Video đang HOT
Vợ tôi lo công việc bị ảnh hưởng do chăm mẹ nằm viện. (Ảnh minh họa: AI)
Mấy ngày đầu, mọi việc diễn ra khá ổn, nhưng sang ngày thứ 5 là vợ tôi bắt đầu thở ngắn thở dài. Vợ bảo cứ đến cơ quan được một lúc lại phải chạy sang bệnh viện nên công việc của cô ấy bị tồn đọng, không hoàn thành được. Tôi nhắc vợ cố gắng khắc phục bằng cách tối làm bù; nhà có người ốm, chắc các sếp cũng thông cảm. Tuy nhiên, cô ấy có vẻ không hài lòng với hướng giải quyết này.
Được 1 tuần, vợ tôi bàn chuyện thuê người chăm mẹ ở bệnh viện. Lý do cô ấy đưa ra là có thể bà phải nằm viện cả tháng để điều trị, nếu cứ tiếp tục thế này sẽ rất ảnh hưởng tới công việc ở cơ quan. Trong khi đó, những người chuyên chăm sóc bệnh nhân lại giàu kinh nghiệm, họ sẽ làm rất tốt các việc hỗ trợ bà đi vệ sinh, ăn uống hay dìu bà tập đi.
Những lý do cô ấy đưa ra rất hùng hồn khiến tôi bất giác thấy chạnh lòng về người vợ có phần ích kỷ của mình.
Bố tôi mất sớm, mẹ tôi bao năm sống một mình ở quê. Tôi nhiều lần ngỏ ý đón mẹ lên ở cùng nhưng bà từ chối. Nhà ở quê có đất vườn rộng rãi, bà làm hẳn một trang trại gà để có thêm thu nhập, tích cóp được đồng nào là gửi cho hai anh em tôi với lý do cho các cháu ăn học. Ngay cả căn chung cư chúng tôi mua cũng có một nửa tiền bà gom góp từ việc chăn nuôi.
Cũng vì làm việc nhiều mà mẹ tôi lơ là sức khỏe, tới mức đột quỵ. Đáng lẽ vợ tôi phải coi đây là dịp để báo hiếu, vậy mà mới chăm sóc được một tuần đã muốn bỏ chạy, trút gánh nặng cho người khác. Mặc dù vợ tôi nói cô ấy sẽ vẫn sẽ đến bệnh viện hằng ngày, mang cho bà bữa sáng và bữa tối, nhưng tôi vẫn cảm thấy không ổn.
Lẽ ra, là dâu trưởng, cô ấy hoàn toàn có thể xin nghỉ phép một thời gian để toàn tâm toàn ý chăm sóc mẹ chồng. Vậy mà cô ấy cứ mải lo công việc ở cơ quan, chỉ tranh thủ chạy qua chạy lại, được mấy hôm đã tìm cách thoái thác việc túc trực ở bệnh viện cho người khác. Cô ấy thừa biết người già ốm đau rất dễ tủi thân, luôn muốn con cái ở bên, tự tay chăm sóc, nếu bên cạnh là người lạ chắc sẽ chạnh lòng. Nếu để bà giận dỗi thì rất ảnh hưởng đến tâm lý, có thể khiến bệnh kéo dài hơn.
Thấy tôi kiên quyết không đồng ý, vợ tỏ thái độ hờn trách ra mặt, nói tôi không tôn trọng công việc của cô ấy. Vợ bảo cô ấy chỉ có thể cố được 2 tuần, nếu kéo dài thì nhất định sẽ tìm người chăm. Những lời cô ấy nói đẩy tôi vào thế khó xử, vì tôi biết thời gian mẹ điều trị sẽ mất ít nhất 1 tháng.
Tôi không thể nghỉ việc để chăm mẹ cả ngày, còn thuê người thì tôi rất sợ mẹ suy nghĩ rồi ảnh hưởng sức khỏe. Lẽ ra những lúc thế này, người đàn ông có vợ làm chỗ dựa, vậy mà vợ tôi chỉ khăng khăng làm theo ý mình chứ không hề đếm xỉa tới những phân tích của chồng.
Vừa chăm mẹ nằm viện vừa căng thẳng với vợ, tôi rất mệt mỏi. Rất mong độc giả cho tôi lời khuyên để có thể sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.
Hào hứng vì nghĩ sẽ được chia tài sản, tôi bị mẹ chồng "giội gáo nước lạnh" đầy cay đắng bẽ bàng
Tôi nghỉ làm, chăm sóc mẹ chồng nằm liệt giường 3 tháng ròng rã. Có ai ngờ, bà vẫn không cho tôi một phần đất nào.
Sau khi cưới một tháng, vì bất đồng với bố mẹ chồng nên vợ chồng tôi xin ra ở riêng. Họ cũng không giữ mà đồng ý ngay. Khi tôi xây nhà, bố chồng cho 50 triệu mua nội thất, mẹ chồng cũng thường qua lại trông coi thợ xây giúp. Ơn nghĩa đó, tôi vẫn nhớ mãi, khắc ghi trong lòng.
Năm ngoái, anh chồng từ thành phố chuyển về quê ở. Anh ấy ly hôn vợ được 5 năm nay rồi, hiện tại mới cưới vợ lần 2. Vợ mới của anh không thích cuộc sống xô bồ ở thành phố nên anh đưa chị về quê. Bố mẹ chồng tôi mừng rỡ ra mặt, bảo rằng chỉ cần chị dâu biết sống, hiếu thuận, đừng cãi lời ông bà thì ông bà sẽ sang tên sổ đỏ nhà đất cho. Nghe bố chồng nói, tôi buồn lắm. Cùng là phận dâu con trong nhà nhưng ông vẫn xem trọng người mới hơn người cũ.
3 tháng trước, mẹ chồng tôi té ngã trong nhà tắm, bị chấn thương nặng vùng xương đùi, phải nằm liệt giường. Anh chồng chỉ chăm sóc ở bệnh viện, khi mẹ về nhà rồi thì lấy lý do bận bịu công việc để ép vợ chồng tôi sang chăm sóc bà. Chồng tôi làm ở công ty nước ngoài, không thể nghỉ được nên bảo tôi xin nghỉ việc không lương nửa năm, đợi đến khi sức khỏe của mẹ ổn định thì đi làm lại.
Ảnh minh họa
3 tháng ròng rã, tôi lo ăn uống, vệ sinh cá nhân cho mẹ chồng. Anh chồng chị dâu chỉ trông coi bà lúc ban đêm thôi. Tính chị dâu cũng hiền lành, thường nói cảm ơn vì tôi đã giúp đỡ anh chị chăm sóc mẹ. Chỉ có anh chồng là soi mói, bảo tôi đanh đá, chua ngoa, chăm mẹ chồng mà mặt mày cau có. Mà có phải thế đâu, có mặt tôi vốn dĩ đã hơi dữ dằn, tôi lại ít cười nói nên càng khiến người khác cảm thấy khó gần thôi.
Nhờ tôi chăm sóc kỹ nên sức khỏe mẹ chồng cải thiện nhanh chóng. Bây giờ, bà đã có thể đi đứng ở khoảng cách gần dù vẫn cần gậy chống. Nhưng như thế cũng đã tốt lắm rồi, bà có thể tự đi vệ sinh, tự đi loanh quanh trong nhà mà không cần ai giúp đỡ nữa.
Hôm chủ nhật, trong bữa cơm tối, bố mẹ chồng bỗng nhắc đến chuyện chia tài sản. Tôi hào hứng nghĩ rằng mẹ chồng sẽ cho mình một mảnh đất. Thứ nhất, chồng tôi cũng là con cái trong nhà, theo lý cũng phải được nhận một phần đất tổ tiên để lại. Thứ hai, tôi chăm sóc mẹ chồng bao lâu nay, xem như hóa giải mâu thuẫn cũ rồi.
Thế nhưng mẹ chồng giội cho tôi một gáo nước lạnh. Bà vẫn giữ nguyên lập trường cũ là để hết tài sản cho vợ chồng anh chồng, còn vợ chồng tôi chỉ được nhận 200 triệu thôi. Mẹ chồng còn nói tôi chăm bà mà không tình nguyện, mặt mày không vui, không cười nói rôm rả, thoải mái như chị dâu nên bà không thích, chẳng qua chị dâu bận nên bà mới phải đồng ý cho tôi chăm. Tôi cay đắng, nuốt nước mắt vào trong vì uất ức. Cuối cùng thì bao nhiêu tình cảm, nỗ lực của tôi vẫn không được bố mẹ chồng công nhận. Tôi có nên nhận 200 triệu không hay kiên quyết đòi đất, tài sản chính đáng thuộc về vợ chồng mình?
Tôi vất vả chăm mẹ chồng suốt 3 năm nhưng thẻ lương hưu thì bà âm thầm đưa cho em dâu sử dụng Tôi không thể chịu đựng nổi chuyện quá phi lí này. Tuấn, em chồng tôi lấy vợ được 4 năm nay. Vừa cưới xong, vợ chồng em đã bàn tính chuyện xây nhà riêng. Lúc đó, mẹ chồng tôi vẫn còn khỏe mạnh, có tiền tiết kiệm. Bà họp gia đình, nói sẽ rút hết tiền tiết kiệm là 300 triệu cho em...