Chăm con dâu đẻ rất chu đáo, nhiều người ngỡ mẹ chồng là mẹ ruột
Tối đến, sợ tôi ngủ thiếp đi vì mệt, bà thức xuyên đêm trông cháu. Bà chăm hai mẹ con tôi chu đáo đến nỗi nhiều sản phụ khác cùng phòng cứ đinh ninh đó là mẹ đẻ của tôi.
Vợ chồng tôi cưới nhau được ba tháng thì tôi có bầu. Thời gian thai nghén với tôi thực sự rất vất vả. Lần đầu tiên bầu bí lại không có người thân bên cạnh, tôi xoay như chong chóng, người lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi, uể oải, mặc dù tôi đã cố gắng tự chăm lo cho bản thân, cố gắng tẩm bổ nhưng cứ ăn vào lại cho ra. Cơn ốm nghén hàn.h h.ạ khiến tôi gần như kiệt sức.
Gia đình tôi thì ở xa, mẹ đẻ dù rất quan tâm đến tôi nhưng cũng không thể bỏ công việc đồng áng đến bên cạnh tôi được. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng.
Rồi thời gian ốm nghén cũng qua, nhưng những lo lắng lại ngày một chồng chất, chuyện chuẩn bị tiề.n nong cho kỳ sinh nở, chuyện về nhà nội hay nhà ngoại sinh… khiến vợ chồng tôi nhiều khi mâu thuẫn dẫn đến cãi vã. Gần ngày sinh, mọi chuyện càng trở nên rối ren khi tôi và chồng không biết nên về nội hay về ngoại để sinh con. Vì mới lấy nhau, lại chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm.
Vài lần về chơi, tôi thấy ông bà hiền lành lại thương con quý cháu nên cũng cảm thấy dễ chịu. Nhưng bạn bè tôi khuyên “xa thơm gần thối”, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Chúng khuyên tôi nên về nhà mẹ đẻ sinh con vì chẳng ai thương mình như mẹ.
Nhưng suy đi tính lại, tôi và chồng vẫn quyết định về sinh con ở nhà nội bởi dù sao nhà nội ở thị trấn cũng tiện nghi, đầy đủ hơn nhà ngoại ở nông thôn, hơn nữa, mẹ chồng lại có nhiều kinh nghiệm chăm cháu hơn mẹ đẻ (từng chăm thằng cu đích tôn con anh trai và hai thằng cháu ngoại con chị gái).
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu tôi có chút băn khoăn, lo lắng về nơi sinh nở, e ngại bệnh viện huyện không đủ tiện nghi, không có bác sĩ chuyên môn cao nhưng mẹ chồng bảo có người quen làm ở đó, vả lại thằng cháu đích tôn của ông bà cũng sinh trong này khỏe mạnh, “mẹ tròn con vuông” nên tôi cũng yên tâm phần nào.
Video đang HOT
Ngày tôi sinh trong viện, vì bố chồng đã già yếu, anh chồng và chị dâu mải đi làm nên chỉ một tay bà chăm sóc hai mẹ con tôi. Đón cháu từ tay bác sĩ, tôi thấy giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt hoắm sâu của bà và tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thực sự, từ đáy lòng của bà nội dành cho thằng cháu bé bỏng.
Thời gian nằm viện, chồng tôi công tác xa nên không về kịp, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm con dâu. Hàng ngày, bà đạp xe 10 cây số về nhà nấu nướng, mang cơm đến viện cho tôi. Tối đến, sợ tôi ngủ thiếp đi vì mệt bà thức xuyên đêm trông cháu, bà sợ thằng cu thức giấc không có người dỗ dành, cho uống sữa. Bà chăm hai mẹ con tôi chu đáo đến nỗi nhiều sản phụ khác cùng phòng cứ đinh ninh đó là mẹ đẻ của tôi.
Ngày ra viện, về đến nhà, tôi cảm động đến phát khóc khi ông bà nhường cho mẹ con tôi cả căn phòng rộng rãi, tiện nghi. Tôi thắc mắc bố mẹ sẽ ngủ ở đâu khi bị mẹ con tôi “chiếm phòng” thì bà cười xòa: “Bố mày cả ngày bận với chim chóc, cây cảnh ở suốt ngoài vườn, còn mẹ mải cơm nước, nấu nướng ở dưới bếp nên cần gì phải phòng riêng. Hơn nữa, trẻ con mới sinh nhạy cảm lắm, cần ở phòng kín gió, con cứ yên tâm ở đây không phải ngại. Tối bố mẹ ngủ ở phòng khách vẫn tốt mà”.
Vì lần đầu sinh con, kiến thức của tôi về việc chăm con gần như bằng không, từ việc cho con bú thế nào, tắm táp ra sao tôi đều nhờ mẹ chồng chỉ dạy. Bà không trách mắng vụng về hay lườm nguýt, đ.á xé.o mà tỉ mỉ chỉ cho tôi từng ly từng tý.
Sáng sớm, trong khi cả hai mẹ con tôi còn say giấc ngủ, thì mẹ chồng tôi đã đi chợ về với chiếc giỏ đầy đồ tẩm bổ. Bà bảo phải đi chợ sớm, chọn đồ mới tươi và ngon được. Thằng cún con thì bà chăm sóc chu đáo đến từng li từng tí. Chỉ vì lo cháu thức giấc nửa đêm tôi lại mải ngủ không kịp dậy cho con bú, cứ khoảng 1, 2 tiếng bà lại lục tục trở dậy, xuống phòng tôi xem cháu ngủ có ngoan không. Đêm nào thằng cún khó ngủ, chỉ cần một tiếng khóc nhỏ là mẹ chồng tôi lại chạy sang ngay, thậm chí có những đêm ngủ luôn cùng mẹ con tôi cho yên tâm.
Thấy tôi có vẻ mệt mỏi, bà bảo tôi cứ ngủ để bà trông cháu, người mới sinh không nên thức khuya vì dễ dẫn đến thiếu sữa.
Nhiều khi ái ngại, thương bà vất vả, tôi cố gắng ngồi dậy đỡ đần thì bị bà mắng tới tấp. Mẹ chồng bắt tôi phải ở cữ đúng ba tháng, không được động vào bất cứ việc gì kẻo sau này hối không kịp.
Vậy là ba tháng đầu ở cữ, tôi không phải làm bất cứ việc gì ngoài nhiệm vụ ngồi trên giường cho thằng cu bú tí, thay tã lót cho con và thỉnh thoảng ngồi dậy, đi lại cho khỏe khoắn.
Hết ba tháng ở cữ, tôi xin phép ông bà cho về nhà ngoại chơi vài tuần. Ngày về nhà ngoại, mẹ chồng tôi tuy không nói nhưng tôi biết bà buồn lắm vì không muốn xa con, xa cháu.
Thực tâm tôi cũng không muốn xa bà vì ba tháng ở bên, tôi đã cảm nhận được tình yêu thương bà dành cho mẹ con tôi.
Theo VNE
Khó chịu khi bố chồng can thiệp quá vào đời sống riêng tư
Có lần bị mất tiề.n tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên.
Chúng tôi kết hôn được một năm, cảm giác khó chịu, nhất là đối với bố chồng. Gia đình anh chỉ có duy nhất anh, nhiều người bảo tôi sướng vì sẽ được chiều, tôi cũng cảm nhận được thế, chả ai là tròn vẹn cả, được cái này mất cái kia.
Ngày làm đám cưới, sau khi mọi việc xong xuôi, tôi tranh thủ vào phòng nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt vì cả sáng đứng tiếp khách, mở cửa bước vào phòng thấy bố anh nằm ngủ trên giường tân hôn, trong đó tôi chưa được nằm lần nào. Nghĩ chắc ông cũng mệt, nhưng tôi hơi thắc mắc vì còn nhiều giường khác chứ đâu chỉ có mỗi giường vợ chồng tôi, tôi cũng lờ đi.
Ảnh minh họa: HH
Khoảng một tháng sau, vì chồng làm xa nhà, thỉnh thoảng mới về chơi một hai hôm nên tôi hay xuống chơi với anh. Lần đó tôi xuống chơi cũng lâu nên anh đưa tôi về nhà, cũng là nghỉ ngơi luôn. Về đến nhà tôi thấy phòng mình sáng, đi vào thấy bố chồng đang nằm xem tivi trong phòng, mặc dù nhà tôi có hai tivi. Tôi ngồi ở ngoài chán chê đợi ông ra để vào, vì ngại không muốn vào phòng khi ông chưa ra, lâu quá đến nỗi anh phải quát lên "Bố đi ra cho bọn con đi ngủ". Chần chừ một lúc ông mới ra.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản ông xem tivi trong phòng vì màn hình to, cũng hơi khó chịu một chút. Rồi về sau, hễ tôi ra ngoài là ông lại vào phòng tôi, nhiều lần đồ đạc trong phòng bị đảo lộn hết, mỗi ngày tôi càng thêm khó chịu. Tôi không thích như vậy, không thích ai can thiệp quá vào đời sống riêng tư của mình, cũng tránh những mập mờ giữa bố chồng con dâu. Tôi nói với chồng không thích bố vào phòng, anh chỉ nghe chứ không nói lại với bố mẹ, thậm chí tôi còn nói với chị con nhà bác, chị có nói lại với bà, mà bà chẳng nói gì với ông. Việc đó vẫn diễn ra cho đến tận giờ.
Có lần bị mất tiề.n tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên, đến cái cốc uống nước của tôi trong phòng ông cũng lấy ra dùng rồi làm vỡ. Có lần vào phòng tôi, chẳng biết ấn khoá thế nào cửa sập vào, không mở được ra, chìa khoá để trong phòng, cuối cùng phải phá cửa. Cứ ngỡ chồng sẽ nói bố không vào hoặc cần gì thì hãy vào, nhưng đâu vẫn đóng đấy.
Ngoài ra, trong bữa cơm, nếu có cá là y như rằng ông dầm nguyên đầu cá vào bát nước chấm, vừa tanh vừa không có chỗ để chấm thức ăn, tôi chẳng bao giờ chấm thức ăn gì cả. Nước canh tôi không cho mì chính là lại làu nhàu "Chả có cái mẹ gì cả", rồi đứng phắt dậy, ném đũa xuống mâm cơm. Lại nữa, ông chuyên mặc quần sooc ngắn, thói quen của ông là ăn cơm thu cả 2 chân lên ghế, làm tôi vừa thấy ngại vừa không dám nhìn, chỉ biết gục mặt xuống ăn.
Tôi hay mua đồ về chế biến các món để ăn, một phần vì đang có bầu và phần để cho ông bà thưởng thức, nhưng cứ nấu lên ông lại kêu "Kinh bỏ mẹ", rồi vẫn ăn hết thậm chí còn ăn khỏe hơn tôi. Ông luôn chê tôi nhà quê, trong khi đó tôi là gái phố, bố là chủ xây dựng còn mẹ kinh doanh; nhà chồng là phố núi, ông bà không có lương. Tôi luôn im lặng trước những câu nói của ông, không dám nói lại vì sợ mọi người bảo cãi láo. Nhiều lúc ấm ức, tủi thân chỉ biết nằm trong phòng nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tôi nói tất cả những suy nghĩ của mình với chồng nhưng anh không nói gì cả, mỗi lần tôi động đến là anh lại lảng sang chuyện khác. Các bạn bảo tôi phải làm sao, có phải tôi quá kỹ tính hay bố anh quá vô tư? Thưc sự mọi hành động của ông làm tôi rất khó chịu.
Theo VNE
Em đã lên giường với sếp chẳng khác gì gái Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Gửi cho chị Lâm Tường Khánh Linh điều mà chị thực sự muốn nghe lúc này trong bài "Tình em không có nhưng nghĩa với...