Cha con ‘người rừng’ quay quắt nhớ cuộc sống hoang dã
Sau những ngày làm quen với cuộc sống hiện đại, cha con ông Hồ Văn Thanh vẫn khát khao trở lại căn chòi lá trên cây cổ thụ, làm rẫy khai hoang chốn rừng sâu. Ông cứ lẩm bẩm “ Tra xú mờ gót” (nghĩa là muốn trở về núi rừng, thăm rẫy).
Sau ba ngày từ rừng sâu trở về, cha con “ người rừng” Hồ Văn Thanh (phải) và Hồ Văn Lang (trái) mới có dịp gần nhau trò chuyện. Ảnh: Trí Tín.
Tròn ba hôm trở về làng sau 40 năm sống biệt lập ở núi sâu, cha con “người rừng” Hồ Văn Thanh và Hồ Văn Lang vẫn buồn bã, đêm gần như thức trắng. Kiệt sức nằm cấp cứu ở Bệnh viện huyện Tây Trà (Quảng Ngãi) nhưng mỗi khi mở mắt tỉnh dậy ông lại vùng vẫy muốn mọi người đưa về rừng.
Anh Hồ Văn Tri, chăm sóc cha ở bệnh viện kể, miệng ông Thanh cứ lẩm bẩm ngôn ngữ đồng bào Cor “Tra xú mờ gót” (nghĩa là muốn trở về núi rừng, thăm rẫy). “Hai hôm đầu ông chỉ uống sữa không chịu ăn, đến ngày thứ ba thì đòi ăn cháo nấu bằng gạo đỏ (lúa rẫy). Những đêm qua vợ chồng tôi thay phiên nhau thức trông ở bệnh viện, sợ ông bỏ trốn vào rừng lần nữa khó mà tìm lại được”, anh Tri nói.
Theo anh Tri, mỗi lần tỉnh dậy, ông Thanh hết nhìn ra cửa sổ rồi tìm kiếm dưới gầm giường, gặng hỏi mới biết cha đang lo cho anh Lang. Có đêm, khi đi tắt điện phòng cấp cứu cho các bệnh nhân dễ ngủ, các y, bác sĩ phát hoảng khi thấy ông Thanh bật dậy chui xuống gầm giường lẩn trốn, miệng gầm gừ như tiếng rên của loài thú. Các bác sĩ bật điện, thuyết phục mãi ông Thanh mới chịu lên giường.
Bếp lửa là nơi kết nối tình cảm “người rừng” Hồ Văn Lang với người thân ở buôn làng. Ảnh:Trí Tín.
Trong khi đó, “người rừng” Hồ Văn Lang ở nhà người anh con bác ruột Hồ Minh Lâm ở xã Trà Phong cũng quay quắt nhớ cuộc sống hoang dã hệt như cha mình. Sáng 9/8, những người thân gia đình ông Lâm tá hỏa khi phát hiện anh Lang bỏ đi.
“Lang ôm ống lồ ô đựng lá thuốc và lọ vôi ăn trầu chạy ra trước ngõ tìm đường trở lại rừng. May mà mấy đứa nhỏ quanh làng phát hiện gọi chúng tôi đến đưa Lang về”, ông Lâm thuật lại.
Video đang HOT
Trở về nhà, anh Lang ngẩn ngơ không hiểu vì sao nhiều người lại đưa mình và cha rời khỏi rừng sâu. Ông Lâm giải thích, do ông già Hồ Văn Thanh bị bệnh nặng nên phải đưa về cứu chữa, vật dụng của cha con anh vì thế cũng đem theo về.
Đăm đăm nhìn vào những vật dụng sinh hoạt, sản xuất, anh Lang lí nhí nói từng câu ngắt quãng bằng tiếng đồng bào Cor rằng, còn thiếu hai con dao lớn và nhiều ống lồ ô đựng ớt, t.huốc l.á ở rừng. Anh Lang lo sợ rẫy lúa, bắp bị thú rừng vào phá, những ống lồ ô đựng ớt, t.huốc l.á bị hư hỏng nên muốn về lại căn chòi lá ở núi sâu.
Bùi nhùi cạo từ vỏ cây đủng đỉnh được cha con ông Thanh gói bằng lá dong dùng để mồi lửa xẹt ra từ hai viên đá chạm mạnh vào nhau. Họ dùng lửa nấu ăn, sưởi ấm suốt 40 năm qua. Ảnh: Trí Tín.
Những ngày qua, rất đông dân làng kéo đến thăm hỏi cha con “người rừng”. Một số người hỏi anh Lang bằng tiếng Cor “Xun manh lé” (Thích ở đâu), anh đáp gọn lỏn “Manh gốc” (Thích ở rừng). Rồi anh Lang đến góc nhà cầm chiếc rìu làm bằng cây rừng cong queo do mình tự chế lên săm soi và lặng lẽ cười. Thấy lạ, một số người hỏi thì anh cho biết, lưỡi rìu làm từ những mảnh bom nhặt trong rừng.
Nhìn thấy những khúc cây ngoài sân, “người rừng” liền cầm chiếc rìu lao đến bổ từng nhát chắc nịch xuống thân gỗ. Chưa đầy 5 phút, khúc cây lớn rã ra thành nhiều thanh củi nằm vương vãi trên khoảng sân trước nhà. Vừa bổ củi xong thì cơn giông bất chợt ập đến, Lang c.ởi q.uần á.o đứng ngoài sân tắm mưa như chốn không người.
Lần đầu tiên sau 40 năm sống hoang dã, anh được người thân tắm gội và cho đi dép. Trở về cuộc sống đời thường, “người rừng” 41 t.uổi đang phải đối mặt với nhiều khó khăn trước môi trường sống hiện đại. Lang chỉ biết quanh quẩn bên bếp lửa hay ngồi lặng lẽ nơi góc nhà ăn trầu. Thỉnh thoảng anh lấy lá thuốc trong ống lồ ô ra rồi dùng bùi nhùi (cạo từ vỏ cây đủng đỉnh trong rừng) mồi lửa xẹt ra từ 2 viên sỏi đ.ánh vào nhau châm thuốc, nhả khói trầm tư.
Không chỉ cuộc sống cha con “người rừng” bị đảo lộn mà những ngày qua hai gia đình ông Hồ Minh Lâm (con của người anh ruột ông Thanh) và Hồ Văn Tri (con ruột ông Thanh) cũng phải tạm gác việc lên nương rẫy để gần gũi người thân sau 40 năm xa cách.
“Dù hiện tại cha và anh vẫn chưa nhận ra người thân thế nhưng gia đình được đoàn tụ sau bao nhiêu năm còn gì vui sướng hơn. Mong sao cha và anh sớm quen với cuộc sống ở buôn làng đừng chạy trốn vào rừng sâu thì niềm vui những ngày tới của gia đình tôi mới thật sự trọn vẹn”, anh Tri tâm sự.
Theo VNE
Những điều chưa kể về cha con 'người rừng'
Lấy lá chuối làm khố, còn quần áo mang theo gói giữ cẩn thận suốt 40 năm; trừ muối ăn, cha con "người rừng" không bao giờ dùng đến các đồ vật khác.
Anh Lang dần hòa nhập với cộng đồng. Anh đang làm quen với chiếc điện thoại di động.
Giải mã nguyên nhân bỏ làng
Mấy ngày qua, câu chuyện về cha con " người rừng" Hồ Văn Thanh (82 t.uổi) và Hồ Văn Lang (41 t.uổi, quê xã Trà Khê, huyện Tây Trà, Quảng Ngãi) sống trong thâm sâu cùng cốc 40 năm được giải cứu trở thành đề tài bàn tán khắp nơi.
Nhiều người dân Tây Trà khẳng định nếu ông Thanh không bị ốm nặng nằm thoi thóp, thì chắc chắn sẽ không ai có thể đưa được 2 cha con "người rừng" về lại làng. Sự kiên quyết cắt đứt với cộng đồng của cha con ông Thanh khiến dư luận không khỏi thắc mắc.
Những dụng cụ cha con "người rừng" tự chế để sản xuất và sinh hoạt.
Theo lời giải thích của một số cán bộ ở xã Trà Phong, nguyên do chính là ông Thanh bị tâm thần nên ôm con trốn vào rừng sâu suốt 4 thập kỷ. Tuy nhiêu lời giải thích này khó thuyết phục. Bởi lẽ nếu là người tâm thần thì với những thứ mang theo quá ít ỏi (gồm ít thóc giống, 1 con heo nái, 1 cây xà gạc...) liệu ông Thanh có sống được chừng đó năm trong rừng sâu? Đó là chưa nói đến chuyện ông Thanh nuôi đứa con 1 t.uổi (anh Hồ Văn Lang) trưởng thành, khỏe mạnh như bây giờ.
Ông Hồ Văn Tâm, cháu ruột của ông Thanh, khẳng định: "Lần nào tôi vào thăm cũng thấy trong nhà của 2 cha con bác Thanh đầy ắp thóc".
Ngoài ra chỉ bằng một vài thanh sắt, nhôm nhặt được, ông Thanh còn tự chế ra vô số đồ vật để sản xuất và sử dụng, như dao, rựa; làm lược để 2 cha con chải đầu; dùng lá, vỏ cây bện và đan thành tấm mặc thay quần áo và đi mưa cho khỏi ướt... Vì vậy, lời giải thích của ông Tâm rằng "do không chịu đựng nỗi ám ảnh trước cái c.hết của mẹ và con mình do bom đạn thời chiến tranh nên ông Thanh mới bỏ làng trốn vào rừng sâu" thuyết phục nhiều hơn.
Những hành động kỳ quái của "người rừng"
Người thân và nhiều cán bộ ở Tây Trà khẳng định việc ông Thanh và con sống trong rừng sâu họ đã biết cách đây hàng chục năm. Nhiều lần chính quyền và người thân vào vận động trở về lại làng, nhưng bất thành.
Chiếc lược của "người rừng"
Ngoài ông Tâm và một ít người bà con, không ai có thể tiếp cận được cha con ông Thanh. Nếu nghe có tiếng chân, hoặc thấy bóng dáng người lạ thì lập tức 2 "người rừng" liền bỏ chạy vào sâu trong rừng. Ông Hồ Văn Nguy (45 t.uổi, ngụ xã Trà Phong), kể: "Cách đây khoảng 5 năm, khi vào khu vực này thì thấy thấp thoáng cha con ông Thanh đang làm rẫy nên vạch rừng đến hỏi thăm. Tuy nhiên lúc tới nơi thì không thấy ai cả. Vì tò mò, tôi đợi ở gần chòi cách mặt đất 6m của cha con ông Thanh, nhưng suốt đêm hôm đó và gần cả buổi sáng hôm sau vẫn không thấy họ về".
Còn anh Lê Văn Nguyên (46 t.uổi), một thợ săn trầm đã giải nghệ ở Tây Trà, nhớ lại: "Một buổi trưa 7 năm trước, khi đi ngang qua chỗ ở của cha con "người rừng" thì thấy trên chòi có khói. Vừa định trèo lên xem thử thì bất ngờ nhiều khúc cây, thanh lồ ô từ trên chòi ném xuống tới tấp. Sợ bị thương nên tôi chạy ra xa đứng nhìn một lúc rồi bỏ đi".
Còn ông Tâm cho biết vào khoảng năm 1986, khi vào thăm bác thì thấy nương lúa chín vàng rụng đầy xuống đất nhưng không thu hoạch. Khi hỏi thì ông Thanh trả lời: "Lúa đó được gieo từ giống mang vào lần trước. Nhưng vì nó của người làng cũ, còn tao ở làng mới nên chỉ xem thôi, không lấy được".
Và điều làm nhiều người ngạc nhiên là dù phải mặc khố, áo bằng lá và vỏ cây, nhưng các bộ đồ của cha con "người rừng" mang theo từ 40 năm trước được gói giữ cẩn thận và còn nguyên vẹn như chưa được sử dụng bao giờ.
Theo Xahoi
“Người rừng” 40 năm giữ kỷ vật bộ đội Câu chuyện về hai cha con "người rừng" Hồ Văn Thanh (82 t.uổi) và Hồ Văn Lang (41 t.uổi) ở huyện miền núi Tây Trà (Quảng Ngãi) suốt hơn 40 năm lưu lạc giữa rừng sâu, sống biệt lập với thế giới bên ngoài nay trở về lại làng đã khiến nhiều người kinh ngạc, tò mò. Người ta kinh ngạc trước những...