Câu chuyện khiến người phụ nữ nào đọc xong cũng rơi nước mắt
Cứ vậy thời gian trôi qua cho đến 9 tháng 10 ngày thì Ly đau đẻ, đúng cái ngày cô đau đẻ thì Cường lại đi công tác nước ngoài không thể về kịp. Ly một mình ôm bụng, xách làn đến bệnh viện…
Ly và Cường kết hôn đến nay đã được hơn 3 năm, nếu nhìn bên ngoài ai cũng ngưỡng mộ Ly và cho rằng cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất khi lấy được một người chồng tử tế. Vậy nhưng sự thật thì đó chỉ là trước kia, còn bây giờ nếu không phải Ly níu kéo thì có lẽ vợ chồng cô đã ra tòa ly hôn từ lâu lắm rồi. Nguyên nhân bắt nguồn từ cái việc đó là người ta cưới 1, 2 tháng đã có con này nọ, thế nhưng dù “thả phanh” nhiệt tình thì Ly vẫn chẳng thể có thai được.
Mới đầu khi biết vợ như vậy Cường cũng quan tâm rồi tự nhủ hai vợ chồng cố gắng. Thế nhưng năm này qua năm khác vợ vẫn như “cau điếc” khiến Cường ngán ngẩm vô cùng, đường đường là giám đốc công ty nhưng vì cái chuyện vợ không thể có con được nên ai cũng xì xào cho rằng anh vô sinh. Quá điên tiết nên Cường trút hết mọi sự tức giận lên đầu vợ.
- Tôi đúng là vô phúc khi cưới con đàn bà như cô? Rốt cuộc trước đây cô ngủ với thằng nào, phá thai bao nhiêu lần mà giờ không đẻ được thế này hả?
- Em xin anh…đêm tân hôn anh cũng thấy giọt máu đó rồi cơ mà. Em xin thề, em không làm gì có lỗi với anh cả.
- Giọt máu thì chứng minh được điều gì? Cô dùng màng trinh giả thì sao tôi biết, nếu cô không muốn tôi ly hôn thì lo mà đẻ đi. Không thì đừng trách tôi kiếm con bên ngoài.
- Em xin anh đừng bỏ em…em sẽ cố gắng sinh con.
Ly gạt nước mắt rồi tự nhủ phải mang bầu càng sớm càng tốt, ở đâu người ta bán thuốc dễ thụ thai Ly cũng tìm mua cho bằng được. Nhiều khi cô cảm giác như mình bị trầm cảm…nhưng vì chồng cô vẫn phải cố gắng. Và rồi sau bao nhiêu ngày tháng cuối cùng Ly cũng sung sướng biết mình có thai, mà phải đến khi bụng to lên thì cô mới dám tin. Ly không dám đến viện khám vì cô sợ nhận kết quả đau lòng. Giây phút biết mình mang thai Ly hạnh phúc lắm.
- Cuối cùng vợ chồng mình cũng có con rồi anh ạ.
- Em làm tốt lắm. Nhất định phải sinh cho anh đứa con trai khỏe mạnh đấy.
(Ảnh minh họa.)
Từ khi có bầu thì Ly được chồng quan tâm nhiều hơn, đối với cô như vậy mọi chuyện cũng ổn thỏa. Cô biết vì sao chồng mình lại nổi nóng như vậy nên dù có tủi thân Ly vẫn chịu đựng được. Ly cố gắng ăn uống để đứa con trong bụng khỏe mạnh.
Cứ vậy thời gian trôi qua cho đến 9 tháng 10 ngày thì Ly đau đẻ, đúng cái ngày cô đau đẻ thì Cường lại đi công tác nước ngoài không thể về kịp. Ly một mình ôm bụng, xách làn đến bệnh viện, cô đau suốt 12 tiếng đồng hồ mới lên bàn mổ được. Cứ tưởng sẽ là một đứa con trai khỏe mạnh, thế nhưng khi nằm trên bàn mổ suốt gần 5 phút thì bác sỹ nhìn Ly rồi thảng thốt.
Video đang HOT
- Cô xuống đi….cô không phải đau đẻ đâu. Chúng tôi sẽ chuyển cô sang khoa khác.
- Bác sỹ nói cái gì vậy? Tôi đau đẻ thật mà, suốt 12 tiếng tôi chịu đựng rồi…xin hãy cứu lấy con tôi.
- Không phải tôi không muốn cứu…mà trong bụng cô không hề có đứa bé nào cả?
Bác sỹ dứt lời mà Ly lặng người đi, cô gào khóc…
- Anh nói dối…sao anh là bác sỹ mà có thể nói câu đó được chứ? Sao lại không có thai nhi…con tôi ở trong bụng tôi suốt 9 tháng cơ mà…Tôi còn có dấu hiệu đau đẻ cơ mà. Tôi cảm nhận được đứa con của mình…xin anh….
- Đúng là bụng cô to lên như mang bầu..và cô có hiện tượng đau đẻ…nhưng đó tất cả là giả. Chỉ là do cô quá khao khát có con nên tưởng tượng ra mình mang bầu… Chồng cô đâu…chúng tôi sẽ nói chuyện với anh ấy. Cô cần phải nghỉ ngời
- Không thể nào…không thể như thế được. Nếu chồng tôi biết anh ấy sẽ bỏ tôi mất. Xin anh hãy mổ thai nhi ra đi…tôi phải sinh cho chồng tôi đứa con trai nếu không anh ấy sẽ bỏ tôi mất. À không…là con gái cũng được. Xin hãy nói tôi có con đi…làm ơn đi.
Ly quá sốc nên cô gào thét thảm thiết, có lẽ ngay giây phút đó là phụ nữ, là người đã đang và sắp làm mẹ không ai kìm nổi nước mắt. Một người phụ nữ như Ly quá đáng thương…khi cô mong chờ đứa con nhất thì tất cả lại là chỉ do cô tưởng tượng ra. Ly cứ thế bật khóc, ôm lấy bụng mình…cô thật sự không biết phải làm sao…Cô thật sự không biết chồng mình sẽ làm điều gì với mình. Ly sợ…cô sợ vô cùng…
Rơi nước mắt trước câu chuyện gia đình cảm động, ai cũng nên suy ngẫm về cuộc đời
Có người ví tình thương của cha mẹ trong cuộc đời này giống như một bản trường ca, có khúc hào hùng, có khúc bi tráng.
Cũng bởi tình thương ấy có lúc nhận được sự cảm ân, có lúc vấp phải sự vô tình của những người con. Câu chuyện về dòng sữa mẹ trong bài viết dưới đây vừa cảm động lòng người vừa vô cùng chua xót, như một lời nhắc nhở chúng ta hãy nhìn lại bản thân mình, nhìn lại tấm lòng mình dành cho cha mẹ.
Bà lão cầm trên tay cuốn sổ xét nghiệm ung thư gan thời kỳ cuối của ông lão nhà mình, vừa khóc vừa chạy đến trạm điện thoại trước cổng bệnh viện gọi điện cho con gái. Ở đầu dây bên kia, bà nghe những tiếng báo điện thoại không liên lạc được, điện thoại bàn trong nhà cũng không có người nghe.
Lau khô những giọt nước mắt lăn dài trên mặt, bà lão trở lại bệnh viện. Bà động viên ông lão: "Không có chuyện gì cả đâu, mình già rồi, trong người khó tránh khỏi có chút vấn đề, chỉ cần cố gắng tĩnh dưỡng sẽ ổn ngay thôi."
Bà lão khi biết tin ông lão mắc bệnh nặng đã vô cùng đau khổ nhưng cố gắng trấn tĩnh bản thân (Ảnh minh họa)
Bài học sâu sắc bố mẹ chuẩn bị trong chiếc hộp 10 năm, khi mở ra cô khóc nghẹn
Làm xong thủ tục xuất viện, bà lão đỡ ông lão ra đón xe taxi và trở về nhà. Trên đường về, ông lão cảm thấy đói bụng, nên đã đề nghị bà lão dừng lại ở một quán ăn bên đường.
Vừa bước ra khỏi xe, bà lão nhanh chóng choàng áo ấm và khăn cho ông lão, sau đó họ dìu nhau vào quán ăn. Ở trong quán, ông lão chỉ gọi 3 món: một là chả giò chiên giòn, đây món mà ông thích ăn; một là gà hấp xả, đây là món bà thích ăn; còn có một đĩa sườn chua ngọt, đây là món mà cô con gái bảo bối của họ thích ăn. Bà lão ngồi nhìn ba đĩa thức ăn, nước mắt bà chảy ra từ hai khóe mắt buồn rầu và đầy thương nhớ. Tất cả mọi niềm vui, nỗi buồn của cả gia đình bỗng chốc ùa về.
Con gái của họ từ nhỏ đã thích ăn món sườn chua ngọt. Mỗi dịp cuối tuần, ông lão đi làm về đều mua một phần sườn chua ngọt cho con. Niềm hạnh phúc của hai vợ chồng đong đầy theo những năm tháng trưởng thành của con gái: từ khi cô bé bước chân vào trường mẫu giáo, lên tiểu học, trung học đến đại học và cho đến khi cô lấy chồng. Giờ đây, con trai lớn của cô đã học lớp hai tiểu học, món sườn chua ngọt của bố mẹ với cô đã không còn sức hấp dẫn nữa.
Cha mẹ mỗi ngày đều mong ngóng con gái về nhà (Ảnh minh họa)
Sống trên thành phố, thi thoảng cô gái đưa con trai về thăm ông bà ngoại, nhưng mỗi lần cũng chỉ ngồi lại một buổi chiều rồi lại vội vàng về. Trước ngày tết trung thu, chồng cô có về thăm cha mẹ và mang theo một giỏ quà, trước khi đi có dặn lại: "Nếu cha mẹ có chuyện gì thì cứ gọi điện cho chúng con." Tuy nhiên, đã từ rất lâu, ông bà không nhận được điện thoại của con, thậm chí khi bà gọi họ cũng không có thời gian nhấc máy.
Hai ông bà lặng lẽ ngồi ăn cơm, không ai nói một lời nào, cũng không ai đụng tới đĩa sườn chua ngọt ấy. Về đến nhà, bà lão pha nước ấm chuẩn bị rửa chân cho ông lão, tuy nhiên, ông giữ bà ngồi lại trên ghế và nói: "Lần này hãy để tôi rửa chân cho bà vậy".
Nhìn từng nếp nhăn trên đôi bàn chân già nua của bà lão, ông lão bật khóc: "Đây rất có thể sẽ là lần cuối cùng tôi rửa chân cho bà."
Hôm sau, ông cụ đi ra ngoài từ sáng sớm, đến giữa trưa mới về. Nhìn dáng vẻ lo lắng của bà lão, ông nói: "Bà mang cho tôi món đồ mà hôm qua chúng ta đã cùng xem nhé".
Nói rồi ông lão lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp rất tinh xảo, cẩn thận bỏ món đồ mà bà lão vừa mang ra vào trong và khóa lại. Làm xong, ông quay sang nhìn bà lão, gương mặt có vẻ mệt mỏi và thoáng chút buồn: "Tôi có ghé chỗ làm của con gái rồi, nó bảo hai ngày nữa sẽ qua đây".
Hai hôm sau, cả nhà con gái trở về thăm ông bà. Nằm ở trên giường, gương mặt tái nhợt và không còn một chút hồng hào, ông lão nói với con gái: "Con à, cha e rằng mình không còn nhiều thời gian nữa. Mấy năm này, cha mẹ có tích cóp được một chút tiền, hãy để dành cho cháu ngoại của cha mai này ra nước ngoài du học".
Sau đó, ông lấy ra chiếc chìa khóa nhét vào trong tay bà lão, nói: "Thứ này sau khi cha đi rồi, mẹ con cũng không được mở ra; sau khi mẹ con đi rồi, các con hãy mở ra xem. Nhất định phải nhớ lấy lời của cha, nếu không cha sẽ không thể yên lòng mà ra đi được" và ông lão đã không thể gắng gượng sang năm mới.
Thoáng cái đã 10 năm, bà lão sống vui vẻ và hạnh phúc cùng các con cháu. Khi cháu trai thi trung học, bà lão trên đường đưa cơm đã không may gặp tai nạn. Nằm trên giường bệnh, bà lão nắm lấy tay con gái, nước mắt tuôn trào và nói: "Con à, mẹ xin lỗi các con".
Bào lão run run tháo chiếc chìa khóa luôn đeo bên mình trao cho con rồi thanh thản ra đi. Nhận chiếc chìa khóa, cô con gái mở chiếc hộp và tìm thấy trong đó một lá thư.
"Gửi con gái yêu quý của cha mẹ
Khi con xem được lá thư cũng là lúc cha mẹ đã đoàn tụ ở cõi bên kia rồi.
Trong cuộc đời này, niềm vui duy nhất của cha mẹ chính là con, vướng bận duy nhất của cha mẹ chính là con, nỗi day dứt duy nhất của cha mẹ cũng là con. Cha mẹ thực sự xin lỗi con.
Mấy năm nay, nhà chúng ta ngoài việc cho con học đại học ra, thì không có được khoản tích cóp nào nữa. Sau khi con lấy chồng, cha mẹ uống thuốc khám bệnh, cũng không còn dư lại được bao nhiêu tiền, vậy nên cũng không có chút tài sản giá trị nào để lại cho con.
Phía bên dưới lá thư này chính là dòng sữa của mẹ con. Ngày xưa, khi cất giữ nó, cha xuất phát từ việc hiếu kỳ, bởi vì cha cảm thấy chất lỏng màu trắng sữa đó thật kỳ diệu, có thể khiến cho một sinh mệnh yếu ớt nhỏ bé như vậy mai này sẽ trở thành một thiếu nữ cao ráo xinh đẹp! Ngày cha nhận được kết quả xét nghiệm, cha mẹ đã cùng thu dọn các món đồ kỷ niệm và vô tình thấy được bình sữa này. Cha mẹ đã vô cùng kinh ngạc và xúc động, dòng sữa năm nào trải qua 40 năm cô đọng, đã biến thành màu nâu đỏ, giống như một bình máu loãng. Nhưng, trên đời này lại có mấy người con có thể biết được rằng bản thân chúng lớn lên chính là nhờ dòng sữa mẹ, dòng máu loãng ấy."
Nước mắt không ngừng lăn dài trên mặt cô gái. Tất cả kí ức của những năm tháng qua xa xưa ùa về trong cô, từ những ngày cô háo hức với món sườn chua ngọt cha mua về, tới lần đầu tiên cô đến trường cùng mẹ và cả lúc cha dẫn cô vào lễ đường, ông khóc khi buổi lễ kết thúc. Cô vẫn luôn yêu thương cha mẹ mình, nhưng sự tất bật của cuộc sống khiến cô nghĩ rằng chỉ cần trong lòng cô luôn có cha mẹ là đủ rồi. Cô không nhận ra chỉ một cuộc gọi điện thăm hỏi hay đôi lần trò chuyện với cha mẹ lại chính là điều quý giá vô cùng với cha mẹ cô.
Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể, bởi ta đâu biết ngày mai mang đến là điều gì (Ảnh minh họa)
Chúng ta trong cuộc sống nhiều bộn bề, lo toan này hẳn cũng đã có những lúc từ vô tình mà thành vô tâm như cô gái ấy. Nhưng cha mẹ của chúng ta có khi không thể đợi tới ngày ta nhận ra sự thiếu sót của mình, bởi vì đời người là hữu hạn. Cha mẹ dẫu trong hoàn cảnh nào vẫn luôn dành cho chúng ta vị trí quan trọng nhất trong trái tim họ, bởi vậy, chúng ta đừng bao giờ cô phụ những tấm lòng vị tha vĩ đại ấy. Hãy yêu thương cha mẹ và luôn nhớ về cha mẹ khi còn có thể, bởi ta đâu biết ngày mai mang đến là điều gì...
ĐKN (ST)
Yêu nhau 7 năm chỉ được làm vợ 1 ngày và câu chuyện đọc rơi nước mắt Không ai ngờ được cuộc đời lại trớ trêu đến như vậy, tôi và anh đã đấu tranh suốt 7 năm ròng rã, vậy mà tôi lại cay đắng chịu mất anh chỉ sau ngày cưới có 1 ngày. Tôi đau đớn ôm anh khóc nức nở. (Ảnh minh họa) Tôi có 1 mối tình kéo dài 7 năm, suốt quãng thời gian...