Cậu bạn thân tỏ tình dù tôi có chồng và 2 con
Dù chồng không có tình yêu nhưng sống với nhau ở cái nghĩa và con cái. Tôi không thê đi quá sâu, như thế sẽ ngã.
Tôi là người phụ nữ có gia đình và 2 con. Hôn nhân đến với tôi là một sự ép buộc cay đắng của ba mẹ dành cho.
Tôi lênh đênh giữa dòng người đầy mưu mô toan tính tranh giành lẫn nhau. Ấy vậy mà ba mẹ ruột đành lòng thôi nhau, bo tôi một mình ở thế giới không người thân.
Một con bé ngây ngô vừa tròn 18 chưa yêu ai bao giờ, chưa từng có mối quan hệ yêu đương với ai đã chập chững bước đi đến ngày hôm nay trên những con đường trải đầy gai nhọn.
Cuộc sống khó khăn, người chồng vô tâm chỉ biết đi làm, ngoài ra chẳng bao giờ nói với vợ được một lời có cánh, chưa bao giờ dẫn vợ đi chơi hẹn hò hay bất cứ thứ gì mà các cặp tình nhân hay có.
Những lúc bệnh đau, sinh nở cũng ở một mình trong bệnh viện, không người thân bạn bè. Lúc mới trải qua ca sinh mổ, tôi phải tự ẵm con đến cho y tá tắm bé, mỗi bước đi thật nặng nề và uất hận trong tim, nước mắt trực trào.
Ấy vậy mà tôi vẫn gắng sống vì con, vì hiểu nỗi đau khi ba mẹ không sống với nhau.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Dường như số tôi chẳng bao giờ được hạnh phúc, khi 2 đứa con vừa khôn lớn thì đứa em trai duy nhất của tôi lại lao vào vòng pháp luật.
Mọi thứ tôi phải thay cha mẹ lo hết, từ những lần gửi đồ vào trại rồi lại lo cho con và vợ của cậu em, tôi điều gánh hết. Đôi vai tôi mỗi ngày một nặng hơn, chẳng dám than thơ với chồng vì chắc chắn anh chỉ khinh thêm.
Tôi đang trong tình trạng không niềm tin, chẳng còn hy vong thì cậu bạn thân quay về. Từ bé cậu ấy đã học cùng lớp, luôn bảo vệ, lo lắng cho tôi như người anh trai.
Đúng như lời cậu ấy nói, nếu cậu ấy đã về thì tôi không cần phải lo gì hết. Trong lúc tôi sợ hãi, buồn khổ, cậu ấy luôn bên tôi, chỉ là những câu đơn giản như ‘gắng lên đi bà, khóc gì mà khóc’.
Bất chợt tôi nhìn lại người chồng mình chung sống nhiều năm qua, chợt thấy mệt mỏi quá. Anh đi làm suốt cả tháng, ở nhà được 2 ngày, mọi thứ đều do tôi lo toan.
Rồi ngay khi tôi đặt niềm tin quá nhiều vào người bạn học cũ thì cũng là lúc anh thổ lộ tình cảm.
Tôi bất ngờ với câu nói đó, lật lại từng trang ký ức, hóa ra đúng là cậu ấy có quan tâm lo lắng nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện cậu ấy yêu mình.
Là người có gia đình, dù chồng không có tình yêu nhưng sống với nhau ở cái nghĩa và con, vì thế tôi không thê đi quá sâu, như thế tôi sẽ ngã.
Từ ngày ấy tôi không dám đối diện cậu ấy nữa, dăn lòng không than thơ gì dù bản thân cần người chia sẻ.
Theo Tinngan
Vừa ngủ dậy, đập vào mắt tôi là lá đơn ly hôn
Nhắm mắt lại, tôi suy nghĩ về những ngày tháng qua, những ngày tôi chịu bao nhiêu buồn khổ và ấm ức, nghĩ về những kỳ vọng của ba mẹ tôi...
Sinh ra và lớn lên trong gia đình công nhân viên chức, bố và mẹ đều theo nghiệp báo, nên ngay từ nhỏ tôi đã luôn được hướng tới việc trở thành một nhà báo trong tương lai. May mắn thay, tôi yêu thích và cảm thấy đam mê với công việc viết lách và đem lại tin tức cho mọi người. Mẹ tôi luôn dặn, theo nghề là phải hết mình với nghề, mình là con gái, nhiều lúc gian nan vất vả không kể xiết nhưng phải biết linh hoạt, biết yêu thương và gắn bó với nghề mình đã chọn...
Tôi chưa bao giờ suy nghĩ quá nhiều, bởi đơn giản là tôi cảm thấy yêu và tự hào về nghề làm báo. Có lẽ vì vậy mà mọi ấm ức đổ dồn lên tôi khi mẹ chồng tôi không nghĩ như vậy.
Ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ anh mừng lắm, các em trai, em dâu anh đều hớn hở ra mặt: 'Tuyệt vời, cuối cùng thì cũng có người rước anh đi rồi nhá, chị dâu xinh thật đấy'. Nhìn nụ cười hạnh phúc của anh và ba mẹ, tôi vui sướng vô cùng. Tôi đã nghĩ rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, nụ cười trên môi mẹ anh bỗng vụt tắt khi bà biết tôi là nhà báo. Bà nói bóng gió với cả nhà rằng: 'Thằng Hải là con trưởng nhà này, nó phải lấy người phụ nữ biết vun vén cho gia đình, cho chồng con. Lấy làm gì cái thứ ngủ ngày cày đêm đó?'. Sau hôm đó, bà cấm anh qua lại với tôi, tôi cũng cố gắng tránh mặt anh vì không muốn ba mẹ anh phải buồn.
Không được gia đình chấp thuận, Hải như biến thành một con người khác. Anh sa ngã, ăn chơi, rượu chè bê bết, có hôm còn qua đêm không về. Ba mẹ anh vô cùng xót ruột, họ tìm cách mai mối hết đám này tới đám khác cho anh nhưng anh vẫn không thay đổi. Sau một thời gian, ba mẹ anh đến tìm tôi và mong tôi quay về trở thành con dâu của ông bà. Tôi vô cùng vui mừng vì vừa theo đuổi được đam mê lại vừa được ở bên anh.
Thế nhưng, cuộc sống không như là mơ. Về làm dâu nhà anh được mấy tháng, tôi ít khi ăn cơm ở nhà đúng giờ. Tối hôm ấy, lần đầu tiên tôi về trước 18h để làm bữa cơm cho gia đình.
Vừa bước chân vào cổng, mẹ chồng tôi nói to trong phòng khách: 'Đấy, xem đi, tôi nói có sai đâu, nó như cái bóng trong nhà, đi không ai biết về không hay, lấy nó về để phục vụ nó luôn, từ ngày về đây nó đã nấu được bữa cơm nào tử tế chưa?
Nhìn cái Linh, cái Hà kìa, đi làm vẫn đi mà việc nhà vẫn chu toàn. Tôi cũng chẳng biết bao giờ tôi có nổi một đứa cháu để bế nữa. Nói rồi mà còn cứ lao đầu vào rước cái của nợ đấy về. Thằng Hải, mày thấy mày ngu chưa con?'.
Ảnh minh họa
Giọt nước mắt lăn dài trên má. Bao vất vả, cố gắng để có thể thay đổi đã bị mẹ chồng tôi dội gáo nước lạnh. Tôi có cố gắng đến mấy cũng chỉ bị xem như 'đồ thừa' trong căn nhà đó thôi.
Tối hôm đó, sau khi có cuộc liên hoan với các đồng nghiệp, tôi trở về nhà trong bộ dạng say khướt. Tôi cũng không thể nhớ chính xác là đã có chuyện gì xảy ra, chỉ nhớ mang máng là hình như anh và mẹ có cãi nhau rất to.
Sáng hôm nay vừa tỉnh dậy, đập vào mắt tôi là lá đơn ly hôn được đặt ngay ngắn trên bàn. Nhắm mắt lại, tôi suy nghĩ về những ngày tháng qua, những ngày tôi chịu bao nhiêu buồn khổ và ấm ức, nghĩ về những kỳ vọng của ba mẹ tôi, nghĩ về nghề nhà báo tôi đã trân trọng và theo đuổi suốt nhiều năm tháng.
Đúng vậy, đã một lần dám đánh đổi tình yêu vì nghề thì không có lý do gì để không có lần thứ hai. Lấy hết can đảm, tôi thu dọn hành lý, ký vào đơn ly hôn và đi khỏi nơi luôn khiến tôi mệt mỏi. Từ ngày mai, tôi sẽ được trọn vẹn với đam mê của mình.
Theo Tinngan
Đau đớn biết sự thật về ngày trăng mật năm đó Sau khi có được anh nhờ những toan tính, cuộc sống của tôi không một ngày hạnh phúc, càng đau đớn hơn khi biết anh đã phải bội tôi ngay trong kỳ trăng mật. Tôi gặp anh trong một lần tham gia câu lạc bộ guitar. Anh chơi đàn khá đỉnh, cộng với cái vẻ lãng tử hào hoa ngay lập tức làm...