Cặp vợ chồng già dành gần 20 năm trồng cây trên sa mạc
Một cặp vợ chồng già về hưu đã chống chọi với tình trạng sa mạc hóa ngôi nhà của họ ở Khu tự trị Nội Mông, miền bắc Trung Quốc trong 19 năm bằng cách trồng hàng trăm cây trồng chịu hạn.
Tububatu 70 tuổi và vợ Taoshengchagan sống trong một ngôi làng ở ngoại ô Badain Jaran, sa mạc lớn thứ ba Trung Quốc đã dành thời gian kể từ khi nghỉ hưu (vào năm 2002) để chống lại sự phát triển của sa mạc với sự giúp đỡ của đời sống thực vật.
Những người khác đã cố gắng chiến đấu trên sa mạc và thất bại, nhưng Tububatu chỉ muốn biết liệu ông có thể tạo ra sự khác biệt hay không.
Người đàn ông này đã bắt đầu trồng 50 cây nhưng đã tăng gấp đôi nỗ lực của mình đến mức bây giờ ông đã trồng hàng nghìn cây giống mỗi năm. Ốc đảo sa mạc nhỏ hiện nay rộng hơn 266 ha và có hàng chục nghìn cây chịu hạn.
Cặp vợ chồng nghỉ hưu chỉ dựa vào lương hưu của họ đã từ từ và đều đặn phát triển khu rừng sa mạc nhỏ của mình. Mặc dù trồng hầu hết các loài chịu hạn như cây sacsaoul (Haloxylon) và cây bìm bịp sa mạc, 2 vợ chồng Tububatu và Taoshengchagan vẫn tưới nước cho chúng ít nhất một lần mỗi ngày để đảm bảo các cây trồng được phát triển.
Video đang HOT
Hai vợ chồng ở lại làng của mình, cách thị trấn gần nhất gần 100 km, mặc dù các con của họ đã cố gắng rất nhiều để bố mẹ chuyển đến một ngôi nhà hiếu khách hơn.
Cặp vợ chồng già cũng bị chế giễu bởi các thành viên trong cộng đồng của chính mình, những người tin rằng nỗ lực của họ để chống lại sa mạc đã kết thúc, nhưng hai vợ chồng Tububatu và Taoshengchagan đã không để điều này ngăn cản họ khỏi nhiệm vụ của mình. Họ rất có thể sẽ thất bại, nhưng ít nhất họ đã cống hiến hết mình.
Trong 19 năm qua, cặp vợ chồng này đã trồng hơn 266 mẫu sa mạc và không có kế hoạch bỏ cuộc. Tububatu không chỉ làm chậm quá trình phát triển của sa mạc, mà nó còn phát triển mạnh nhờ những nỗ lực của mình, vì cistanche sa mạc là một loại dược liệu phổ biến có thể được bán với giá lên tới 100 nhân dân tệ (15,5 USD) mỗi kg.
Tờ China Daily đưa tin, Tububatu và vợ đã trồng hơn 70.000 cây cho đến nay, tiêu tốn hơn 1 triệu nhân dân tệ (154.000 USD) tiền tiết kiệm.
Điều kiện khắc nghiệt đã ảnh hưởng nặng nề đến sức khỏe của cặp vợ chồng khiến họ trông già hơn tuổi và cả hai đều đang phải vật lộn với tình trạng sức khỏe nghiêm trọng, nhưng họ từ chối từ bỏ cuộc chiến chống lại sa mạc hóa.
Tububatu và Taoshengchagan đã nhận được nhiều giải thưởng và sự công nhận cho những nỗ lực của họ trong nhiều năm qua và trở thành nguồn cảm hứng cho các nhà bảo vệ môi trường trên toàn thế giới.
Vụ 27 xác ướp "không phải người" trong sa mạc: Tiết lộ mặt trái đầy đen tối của lịch sử nhân loại
Vẹt không phải loài sống trong sa mạc, vậy tại sao chúng lại ở đó?
Sa mạc lớn nhất thế giới? Hãy gọi tên Sahara. Nhưng nếu phải tìm sa mạc khô cằn nhất, danh hiệu ấy thuộc về sa mạc Atacama của Chile. Chính bởi sự khô cằn này mà bên trong sa mạc Atacama đầy rẫy những bí ẩn, và đôi khi là những sự thật hết sức đen tối.
Được ghi danh vào kỷ lục Guinness là sa mạc khô cằn nhất, Atacama có môi trường vốn không dành cho con người sinh sống. Vậy mà người xưa vẫn có những bộ tộc sống ở đó, và họ phải trao đổi tất cả mọi thứ có thể để tồn tại. Chỉ là với một môi trường như thế, việc tìm ra những món đồ lông vũ sặc sỡ của loài chim là điều không tưởng. Nhưng nó lại tồn tại! Thậm chí còn là một biểu tượng của nền văn hóa Nam Mỹ thời kỳ tiền Columbus.
Jose Capriles - nhà khảo cổ từ ĐH Bang Pennsylvania cùng với mẹ của mình - bà Eliana Flores Bedregal, cũng là một nhà khảo cổ, đã đi tìm bí ẩn đằng sau hàng tá xác ướp vẹt được tìm thấy tại sa mạc Atacama. Tổng cộng, số vẹt này bắt nguồn từ ít nhất 6 loài, có niên đại từ năm 1100 - 1450.
"Những loài chim nhiệt đới từng là biểu tượng kinh tế, xã hội và tín ngưỡng của người bản địa thời kỳ tiền Columbus. Tại núi Andes (Nam Mỹ), những mẫu vải vóc được tạo từ lông vẹt rất được người xưa xem trọng."
Tuy nhiên, những cái xác còn chỉ ra một sự thật khá đen tối, bởi lẽ các loài chim như vậy không thuộc về sa mạc này. Chúng được mang đến đây từ những khu rừng mưa nhiệt đới, và theo Capriles, cuộc sống của chúng chắc chắn không hạnh phúc. Chúng bị nuôi nhốt để lấy lông, và bộ lông ấy bị nhổ trụi ngay sau khi mọc lên.
Đôi khi, những sợi lông ấy được nhổ sẵn rồi chuyển đến Andes qua những chuyến hàng đặc biệt, nhưng cái xác của 27 con vẹt cho thấy một sự thật rằng nhiều con đã được mang tới đây, chỉ để nuôi lấy lông.
Hầu hết các xác ướp trong nghiên cứu được lấy từ khu vực khảo cổ có tên Pica 8 thuộc sa mạc Atacama. Trước kia, người xưa đã chôn số vẹt này cùng với thi thể người chết, với đuôi thường bị cắt bỏ. Đôi khi, chúng được sắp xếp với tư thế hết sức cầu kỳ: mỏ mở ra, lưỡi thè, có lẽ với mục đích mô phỏng khả năng nhại lại âm thanh của con người. Một số có cánh rộng mở, dường như để có thể bay mãi mãi sau khi sang thế giới bên kia.
Tuy nhiên khi xem xét những cái xác này, họ nhận ra rằng lúc còn sống, lũ vẹt có thể đã bị gãy cánh, trong khi chân bị trói khá chặt. Một số khác thì được chăm sóc kỹ hơn: như bấm móng hoặc bấm mỏ.
Có một điều chắc chắn rằng những chú vẹt ấy không thể là loài bản địa của sa mạc này, và quá trình vận chuyển chúng đến đây không dễ. Hành trình từ Amazon tới Atacama thời xưa có thể mất nhiều tháng, dù cũng có khả năng chúng được bắt ở địa điểm gần hơn. Một khi tới đây, lũ vẹt sẽ trở thành những vật nuôi có giá trị, nhưng cũng bị tra tấn rất nhiều vì bộ lông thương hiệu của chúng.
Thác nước chảy hiếm có trên núi đá sa mạc Australia Nước chảy thành dòng trong khung cảnh đẹp ở tảng đá sa thạch nguyên khối khổng lồ nằm trong vườn quốc gia Uluru-Kata Tjuta. Thác nước chảy hiếm có trên núi đá sa mạc Australia Sau những trận mưa lớn nhất ở vùng sa mạc phía bắc Australia, đã tạo ra những thác nước tuyệt đẹp trên nền đá nổi tiếng thế giới...