Cám ơn người thứ ba
Nếu không có cái ngày em gọi điện nói chị hãy trả tự do cho anh ấy, nói chị hãy để anh ấy được sống với tình yêu của mình là em, thì chị vẫn chưa tỉnh ngộ.
Em à, khi chị viết những dòng này và em đọc được, có lẽ em sẽ cho chị là người đàn bà nham hiểm, thâm độc. Em sẽ nghĩ rằng chị đang chửi khéo em, lời cám ơn kia chỉ là sự phỉ báng. Em có quyền nghĩ như vậy vì chị luôn nghĩ, trong chuyện tình cảm này, em đã sai khi chen ngang vào cuộc sống gia đình chị.
…Nhưng giờ chị đã nghĩ khác, chị thật sự cảm thấy chuyện em cướp mất chồng chị, xen ngang vào hạnh phúc gia đình chị mới khiến chị nhận ra, người đàn ông ấy thật sự không xứng đáng với tình yêu của chị. Em có hạnh phúc không, đó là câu hỏi thật lòng của chị. Chị không giận mà thương em, vì nghĩ rằng, có thể lúc này em đang gánh hậu quả giống như chị, đang chịu cảnh một ông chồng lăng nhăng trai gái. Con người đó là bản chất rồi em ạ, không thay đổi được gì đâu em. Dù sao cũng là kiểu cả thèm chóng chán, muốn cưới em nhưng rồi anh ta cũng sẽ chán nhanh mà thôi.
Chị từ ngày chia tay chồng chị cũng buồn lắm. Chị luôn trách cứ em đã phá hoại gia đình chị nhưng khi chị gặp được người đàn ông hiện tại, chị mới thấy, tất cả đều là số phận. Không nên níu kéo một kẻ bội bạc, cũng không nên dành tình cảm cho một kẻ đã không còn yêu thương mình. Chị đã tìm được người yêu thương chị chân thành, sẵn sàng chấp nhận quá khứ và cả đứa con riêng của chị.
Chị từ ngày chia tay chồng chị cũng buồn lắm. Chị luôn trách cứ em đã phá hoại gia đình chị nhưng khi chị gặp được người đàn ông hiện tại, chị mới thấy, tất cả đều là số phận. (ảnh minh họa)
Nếu không có cái ngày em gọi điện nói chị hãy trả tự do cho anh ấy, nói chị hãy để anh ấy được sống với tình yêu của mình là em, thì chị vẫn chưa tỉnh ngộ. Chị vẫn tin mấy năm qua anh ấy chân thành với chị, chị tin là anh ta không yêu ai khác ngoài chị. Nhưng tình yêu là gì chính chị cũng không hiểu, chị cứ mụ mị như vậy, chỉ tới khi chị gặp người đàn ông hiện tại này.
Video đang HOT
Dù sao thì em cũng giúp chị nhận ra chồng chị trước đây chính là gã đàn ông lăng nhăng. Dù sao thì em cũng giúp chị hiểu, anh ta không hề yêu chị mà chỉ lấy chị vì của cải nhà chị. Chị có thế lấy một người chồng tốt hơn anh ta, nhưng chị đã mù quáng tin vào những lời đường mật kia. Cuối cùng chị cũng vượt qua tất cả, cũng tự đứng lên tìm lại hạnh phúc cho riêng mình và chị thực sự có một mái ấm hạnh phúc. Cám ơn em vì đã từng là người thứ ba của chồng chị.
Theo Eva
Vĩnh biệt anh - Mối tình đầu đầy ngang trái
Anh! Phải chăng là anh đã quên em - người con gái đã yêu thương anh hơn cả bản thân mình. Ngày hôm nay, khi một mình chạy xe trong đám cưới của đứa bạn, em đã trông thấy anh. Anh không đi một mình. Ôm chặt lấy anh lúc đó là một cô gái mà em không hề quen mặt.
Bạn thân của anh bảo đó là bạn gái mới của anh. Anh biết cảm giác của em lúc ấy thế nào không? Trái tim em như ngừng đập.
Em vội vàng quay xe trở lại, phóng như điên về phòng và nằm vật xuống giường khóc nức nở. Vậy là hết, tất cả đã chấm dứt thật rồi. Anh đã rời xa em vĩnh viễn, bỏ mặc em cô đơn trên cõi đời này. Em không thể tin nổi những gì đang diễn ra ngay trước mắt mình.
Hai năm trời yêu nhau có ít quá không anh? Không xinh đẹp thướt tha để sánh bước bên chàng trai đẹp trai, hào hoa như anh nhưng em vẫn thường được mọi người khen là dễ thương và hiền hậu. Chẳng phải anh cũng đã từng nói là anh yêu em vì điều đó đấy sao? Tình yêu đầu đời với những rung động dịu êm, em đã cố sức nâng niu và gìn giữ. Vậy mà rồi tất cả đã vỡ tan trước mắt em.
Ảnh minh họa
Bao nhiêu kỷ niệm, những lúc buồn vui mình đã từng cùng nhau chia sẻ.... Thế rồi anh ra đi không một lời giải thích, không chút vấn vương. Em đã tự vấn lòng mình, có phải em làm vậy là có lỗi, là cố chấp? Nhưng nghĩ thế nào, em cũng không thể thay đổi quyết định của mình, đành dằn lòng để anh ra đi với hy vọng một ngày kia anh sẽ hiểu ra và quay về bên em.
Em đã sống trong chờ đợi, nuôi hi vọng mỏi mòn. Đã bao lần em cầm điện thoại lên, bấm số phone của anh nhưng rồi lại không đủ can đảm để thực hiện cuộc goi, khi nghĩ đến cái giá cho sự trở về của anh lại là cái quý giá nhất của cuộc đời con gái của em. "Em đúng là suy nghĩ thiển cận. Bây giờ người ta yêu nhau, chuyện đó là quá bình thường. Chắc em không yêu anh thực lòng nên mới giữ gìn với anh như vậy ". Câu nói của anh vẫn còn văng vẳng bên tai em.
Mặc cho em níu kéo, mặc cho nước mắt em tuôn rơi cùng những lời giải thích, anh vẫn giận dữ bỏ đi. Tại sao anh không chịu hiểu em chỉ muốn dành giây phút thiêng liêng ấy cho đêm tân hôn của chúng ta? Tại sao anh không chịu hiểu em làm vậy là vì chính tình yêu của hai đứa? Tại sao...???
Những ngày sống không có anh thật là khó khăn đối với em. Dường như em đã quá quen với cảm giác có anh bên cạnh. Không được nghe tiếng anh nói cười, không được nhìn thấy anh hàng ngày... là cả sự thiếu vắng, hụt hẫng lớn lao. Em luôn phải tự an ủi mình rằng nhất định một ngày kia anh sẽ trở về, rằng anh cần có thời gian để suy nghĩ chín chắn hơn... Chính suy nghĩ ấy đã tiếp thêm cho em sức sống. Nhưng một tháng, hai tháng...anh vẫn lặng im như chưa từng có sự tồn tại của em trên cõi đời này. Cho đến tận hôm nay... thế giới quanh em như chao đảo!
Một tháng qua em không ăn không ngủ, suốt ngày chỉ nằm nhìn lên trần nhà mặc cho nước mắt chảy dài. Bọn bạn cùng phòng khuyên mãi không đựơc rồi cũng chán, chúng để mặc cho em một mình suy nghĩ. Đau đớn, trách hận và thất vọng, em như phát điên mỗi khi nghĩ đến hình ảnh anh và cô gái đó. Em không muốn đối diện với sự thật, không muốn tin rằng em đã mất anh mãi mãi, và không chịu hiểu rằng, người em yêu không hề yêu em nhiều như những lời anh đã nói...
Con người không giống như những loài sinh vật khác, luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt. Mạnh mẽ hơn sau mỗi lần vấp ngã, trưởng thành hơn khi đối mặt với nỗi đau. Là người có nhận thức, được học hành tử tế... em buộc lòng phải tỉnh táo để chấp nhận sự thật đắng cay đó.
Người ta thường bảo, khi yêu con người thường hay mù quáng, đấy là lúc lý trí phải nhường chỗ cho tiếng nói của trái tim... Không sai đúng không anh? Trong em giờ đây chỉ có sự đỗ vỡ.... một cảm giác mất mát không thể bù đắp nối... cảm giác đó không thể gọi thành tên. Nhưng em không thể làm trái với lương tâm và lý trí của mình. Em buộc lòng phải nhận ra rằng: mình đã mãi mãi không thuộc về nhau nữa rồi.
Thật khó khăn nhưng rồi em cũng chẳng còn thấy oán hận anh như những ngày đầu tiên. Em muốn anh hiểu điều đó. Có lẽ chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau. Thế nên số phận mới sắp đặt cho anh đùa cợt tình cảm của em như vậy. Thế nên anh đâu có lỗi gì, đúng không anh?
Lời cuối gửi đến anh, em muốn anh hãy sống thật hạnh phúc, bên người con gái không phải là em. Chẳng phải em cao thượng gì đâu, chỉ vì em không muốn có thêm một người con gái nữa lại đau khổ vì yêu anh như em. Anh hãy dành trọn tình yêu thương cho người con gái ấy. Hãy làm như vậy vì chính bản thân em nữa, nghe anh. Tận đáy lòng mình, em sẽ luôn cầu chúc cho anh và người ấy!...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Người tình bỉ ổi không buông tha cho tôi Vợ chồng tôi đã cưới nhau được hơn 5 năm, nhưng thời gian ở cạnh nhau lại không được nhiều vì chồng tôi là người kinh doanh anh phải thường xuyên bay sang nước ngoài để làm ăn, có khi 1 năm chỉ ở nhà được 2 hoặc 3 tháng là nhiều. Nếu như những bà vợ khác thì sẽ vô cùng lo...