Cảm ơn anh đã đến với cuộc đời em
Em gặp anh, thời gian trôi thật lặng lẽ, tưởng chừng như những người ngoài xa lạ. Thế rồi, cái xa lạ ấy dần dần đã đến bên em, đã làm cho em biết cuời, biết hồn nhiên trong cuộc sống, biết yêu đời hơn nữa.
Lại không ngờ rằng cái vô tư nô đùa của anh đã làm cho em yêu anh. Anh biết không? Những nụ cuời, sự quan tâm của anh, những cuộc nói chuyện của anh đã làm cho em vui, cảm động, đã làm cho em yêu anh từ lúc nào không biết, nhưng anh ơi, những lúc đó em ao uớc em là con trai thì tốt biết mấy. Em có thể chủ động thổ lộ tình cảm của mình, có thể nói cho anh biết tình cảm của em.
Em đã đấu tranh với tình cảm của em rất dài, không biết phải làm gì, phải làm sao để anh có thể nhận biết được tình cảm của em, chỉ biết chơi thật vô tư, quan tâm anh chân thành nhưng chỉ dừng ở một mức độ nào đó. Thế rồi, tình cảm đó chưa được nửa kia hiểu thì nửa kia phải đi xa, trái tim bé nhỏ của em lúc này không biết phải làm gì khi nghe tin , ngớ ngẩn hơn, em còn có ý định tỏ tình với anh và hi vong sẽ có thêm niềm tin để chờ anh về. Nhưng không được, em sợ thất bại nhất là trong chuyện tình cảm. Em đã âm thầm lặng lẽ dập tắt hi vọng đó trong nỗi buồn.
Ngày anh ra đi, em không muốn về nhà, em không muốn tiễn anh. Em đã cố không nghĩ về anh, vì em đã thất vọng, không còn chút hi vọng nào nữa. Nhưng rồi hạnh phúc đã mỉm cười với em, sang bên kia anh đã nhắn tin gọi điện về cho em, cũng từ đó những cuộc nói chuyện những cách xưng hô: ” tui và hàng xóm”, ” bà ăn xin và ông ăn xin” … lần lượt được nói chuyện cười đùa với nhau hàng tiếng đồng hồ không biết chán.
Cũng từ đó, em đã có thêm hi vọng, em đã yêu anh hơn, đã ngày càng nhớ anh nhiều hơn, đặc biệt hơn nửa kia của em cũng đã biết thương, biết nhớ em rồi cũng yêu em từ lúc nào không biết. Nhớ lại những cuộc nói chuyện thật vui, dù không trực tiếp nhưng em rất hồi hộp mỗi khi nghe những câu như: ” bà ăn xin có nhớ ông ăn xin không?” ” tui nhớ hàng xóm nhiều lắm”. Tim em đã rung động để rồi thổn thức mỗi khi đêm xuống. Có lẽ đó là những kỷ niệm đẹp của hai ta, cả anh và em sẽ không bao giờ quên được anh yêu nhỉ? Ôi! hạnh phúc nhất là ngày anh trở về, nóng lòng chờ anh ở sân bay, nóng lòng muốn nhìn anh sau 3 tháng xa cách. Một hình bóng, một hình bóng mà mình đã mong chờ bấy lâu rồi cũng xuất hiện. Anh thật đẹp trai, phong độ buớc ra tất cả mọi nguời đến gần anh, bắt tay anh, chỉ riêng em, đứng sững sờ chân run như kiểu không bước nổi chỉ biết nhìn về anh, nhìn mắt anh để muốn nói lên một câu ” em rất nhớ anh”. Anh đến gần em, không dám ôm em, chỉ biết ôm vai em một tý và bảo “Lâu ngày em nhỉ?”. Thật thú vị, không ai biết anh em mình yêu nhau, anh đã rón rén tạo cơ hội nắm tay em, dù chỉ một cái chạm nhẹ cũng đủ anh em minh cảm thấy thật hạnh phúc.
Ngồi trên xe về nhà, càng thú vị hơn khi cứ dửng dưng nói chuyện với mọi người như chưa thể có chuyện gì xảy ra, anh ngồi gần em, anh không dám ôm em, nhưng giữa cái mùa đông lạnh lẽo ấy em vẫn cảm nhận anh thật tuyệt, anh đã mang hơi ấm thật nồng nàn đến bên em. Tim em nóng bừng, chỉ biết cười biết hồi hộp khi được gặp lại anh, chỉ biết run khi được ngồi gần anh. Thật tuyệt cái cảm giác ngày đó có lẽ trong đời này em không bao giờ quên. Tình yêu đó, giờ đây đã được chứng minh thật sâu sắc hơn. Hai trái tim của đôi ta như hoà quyện vào nhau. Anh làm gì, em làm gì chúng ta đều biết. Anh mệt, đã có em ở bên, em mệt đã có anh ở bên quan tâm tới nhau. Anh ơi! hãy mãi là bờ vai để em tựa vào mỗi khi em mệt nhé. Hãy mãi làm cho tình yêu của chúng ta luôn nồng nàn nhé, hãy làm cho chúng ta luôn hạnh phúc nhé. Hãy giữ mãi câu này nhé ” anh cần em trong cuộc đời này, và em cũng vậy” Hãy mãi là người chờ em trước cửa để cởi mũ dắt xe vào nhà và hỏi ” có mệt không em?” mỗi khi em đi học về muộn nhé. Em cảm thấy rất vui, hạnh phúc rất nhiều vì điều đó. Cảm ơn rất nhiều tình yêu của tôi, cảm ơn anh. Anh yêu của em ạ! Em biết anh rất mệt trong công việc để có cuộc sống tôt hơn. Em biết và rất hiểu điều đó, nhưng anh ạ, hãy nghĩ đến em mỗi khi anh cảm thấy mệt mỏi nhé bởi vì giờ đây em rất tự tin, khi anh nghĩ đến em chắc anh sẽ đỡ mệt hơn đó. Hãy san sẻ cùng em những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống nhé. Cũng như em đã từng chia sẻ cùng anh, mỗi lúc em buồn em đã tìm đến anh, anh đã giúp em vượt qua mọi khó khăn đó. Đã cho em niềm tin hơn trong cuộc sống. ” Ông ăn xin ơi” hãy nhớ một điều rằng nhé, dù có gặp khó khăn gì, dù có trắc trở gì thì bà ăn xin vẫn mãi ở bên ông. Ông hãy tìm niềm tin ở bà mà vượt qua mọi khó khăn đó nhé. Cuối cùng em muốn nói với anh: ” Anh ơi, em yêu anh rất nhiều” ” cảm ơn anh đã đến với cuộc đời em”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngàn lần xin lỗi anh
Anh thương yêu. Chỉ khi xa nhau rồi em mới gọi anh bằng anh. Những ngày này anh có biết không lòng em đau đớn khôn nguôi về tất cả. Hạnh phúc, quá khứ kỷ niệm đan xen lẫn cùng đau khổ.
Lời cuối cùng em muốn gửi về anh là anh hãy quên em đi, mặc dù điều đó em biết rằng không phải là điều dễ dàng gì. Suốt cuộc đời này em đã mang nặng trong lòng mình một nỗi đau một sự ân hận tiếc nuối và xót xa trong lòng. Nhưng con người ta đâu có thể sống theo ý mình và thay đổi số phận mình được anh ơi. Em đã là con người của bất hạnh của nước mắt khi gặp anh khi trao gửi mọi niềm tin cho anh, em tưởng rằng đã tìm thấy được một tương lai thực sự một hạnh phúc thực sự đang chờ đợi ở phía trước nhưng em đã lầm vì em là con người nửa vời. Em đã không đủ dũng cảm để tự tin đi theo con đường mình đã chọn. Em nghĩ nhiều quá sợ nhiều thứ quá. Bên em còn một đứa con bé bỏng cần chăm sóc còn cha mẹ già còn anh em lầm đường lạc lối giờ đây em là niềm hy vọng cuối cùng của họ. Em có thể dập tắt mọi hy vọng trong con người mình nhưng em không thể dập tặt mọi hy vọng trong lòng những người thân của mình. Vì em biết em không thể sống thanh thản như vậy được.
Từ khi biết nhận thức biết trách nhiệm và nghĩa vụ của một con người em đã phải ý thức rằng mình phải bù đắp phần nào những đau khổ, hờn tủi, cực nhọc của bố mẹ của gia đình. Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu. Không thể trọn vẹn chữ tình em sẽ cố gắng làm trọn chữ hiếu. Anh hãy hiểu cho em. Giờ đây em biết anh đang phải cố gắng lắm để hiểu rằng anh đã mất em anh không thể níu giữ em được và em không thể thuộc về anh. Anh còn cả một quãng đời phía trước cả một tương lai rộng mở. Em biết rằng anh sẽ vượt qua được tất cả vì anh cũng là con người hiếu nghĩa ân tình trọn vẹn. Anh hãy sống thật vui nhé bao nhiêu đau khổ em sẽ nhận hết về mình. Cuộc đời em từ nay cũng không bao giờ mơ tưởng đến hai từ hạnh phúc cho bản thân nữa rồi. Em đã tự tay phá bỏ đi mọi ước mơ một tương lai thì làm sao em dám giữ anh là của mình nữa em thà để anh đau khổ một lần nhưng anh sẽ được hạnh phúc mãi mãi còn hơn là sống trong một tình yêu không lối thoát. Anh thương yêu em gọi anh lần cuối trong cuộc đời này để rồi sẽ vĩnh viễn là dấu chấm hết trong cuộc đời anh để mọi hình ảnh của em từ nay tan biến trong anh và để anh khép lại mọi tình cảm anh dành cho em. Anh là người đàn ông tốt nhất đời này ai gắn bó được bên anh là một hạnh phúc một sự may mắn. Em cầu chúc cho anh được hạnh phúc và sẽ sớm có một gia đình trọn vẹn là của mình. Anh cần yêu và được yêu thực sự. Vĩnh biệt anh
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã tin vào duyên số Đó là khi em quen anh, em đã tin duyên số là có thực. Em và anh đều không tin vào chuyện chát chít qua mạng nhưng chúng mình đã quen nhau như thế. Ban đầu, cả hai xác định chỉ là bạn bè vì kẻ Bắc người Nam. Mỗi ngày, chúng ta chia sẻ cho nhau mọi việc trong cuộc sống: công...