Cầm 9 triệu tiền lương về nhà, chồng vừa đếm vừa làu bàu vài câu rồi vứt trả tôi 200 nghìn đồng
Tôi cầm 200 nghìn đồng mà nước mắt cứ chực rơi vì quá uất ức và chán nản.
Sau khi cưới, vợ chồng tôi dốc hết tiền tiết kiệm, bán vàng cưới và vay mượn tiền họ hàng, bạn bè để mua căn hộ chung cư ngay trung tâm thành phố hơn 5 tỷ. Khi đó, công việc của tôi còn rất tốt, mỗi tháng thu nhập không dưới 50 triệu. Chồng tôi làm thấp hơn nhưng cũng là người biết tiết kiệm, vun vén, không ăn chơi, tiêu xài phung phí. Vì thế, tôi đã tự tin cho rằng mình sẽ nhanh chóng trả xong số nợ 2 tỷ đã vay mượn.
Nhưng người tính không bằng trời tính, chỉ vài tháng sau khi mua chung cư, công việc của tôi rơi vào bế tắc, phải bán đi cửa hàng đang kinh doanh. Đang làm chủ, tôi phải xách hồ sơ đi xin việc ở những cửa hàng khác với mức lương thấp hơn rất nhiều. Trước đây, chồng tôi không bao giờ dám lên mặt với vợ thì bây giờ, anh kênh kiệu, cho rằng nếu không có anh thì tôi không làm nên trò trống gì.
Sau đó, anh cau mày, làu bàu mắng tôi kiếm ít tiền, không đủ để trả nợ và tuyên bố sẽ cho tôi ăn rau ăn dưa nguyên tháng. (Ảnh minh họa)
Chuyện tiền bạc trong nhà cũng do chồng tôi quản lí. Anh tiết kiệm đến mức ki bo, keo kiệt. Mỗi tháng, tôi nhận lương về chưa nóng tay, chồng đã bảo tôi đưa hết cho anh. Anh đếm đi đếm lại từng đồng rồi đưa lại cho tôi vài trăm nghìn dằn túi. Tôi thích gì, muốn gì cũng không có tiền mà mua. Đôi khi chán nản quá, tôi lại cảm thấy hối hận vì đã vung tay mua nhà quá sớm, khi tiền tích lũy chưa đủ.
Video đang HOT
Hôm qua, tôi nhận lương 9 triệu, đem về nhà thì chồng đã đợi sẵn. Anh cầm số tiền mà tôi bỏ công sức ra cày cuốc cả tháng, đếm đi đếm lại. Sau đó, anh cau mày, làu bàu mắng tôi tháng này không có thưởng và tuyên bố sẽ cho tôi ăn rau ăn dưa nguyên tháng. Tôi hỏi tiền dằn túi đâu, anh bực bội ném vào người tôi 200 nghìn đồng. Cầm tiền mà mắt tôi cay xè vì uất ức và chán chường.
Mới cưới chưa được một năm mà kinh tế vợ chồng tôi đã lâm vào khủng hoảng, vợ chồng mặt mày sưng sỉa, chẳng ai muốn nói chuyện với ai vì lục đục tiền nong. Tiền nợ mỗi tháng chúng tôi phải trả là hơn 50 triệu, vượt xa con số chúng tôi làm được. Bây giờ tôi lại có suy nghĩ bán căn hộ để mua căn hộ khác nhỏ hơn, lấy tiền trả nợ cho thoải mái, nhẹ nhàng đầu óc. Nhưng tôi sợ chồng không đồng ý vì anh đã khoe khoang khắp nơi về căn hộ này rồi. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cái cảnh túng thiếu này đây?
(hongnghi…@gmail.com)
Mẹ chồng hùng hổ tuyên bố "đưa thẻ lương đây, đảm bảo được ăn ngon mà còn dư tiền" và kết quả khiến bà méo mặt
"Chưa hết tháng đã hết tiền là không thể chấp nhận. Chị chi tiêu phá mả thế thì tiền núi cũng hết. Từ tháng sau đưa lương của vợ chồng anh chị đây tôi cầm..." - mẹ chồng Hương sồn sồn mắng.
Cuộc sống của vợ chồng Hương đảo lộn từ khi có mẹ chồng và em gái của chồng lên đây ở. Ban đầu, chỉ có em gái lên Hà Nội ăn học. Hương và chồng đã phải nhận nuôi em ăn ở miễn phí. Nhưng một thời gian sau, mẹ chồng Hương cũng khăn gói lên đây ở, với lý do coi cháu và chăm con gái.
Kể thu nhập của vợ chồng Hương cao thì không sao, đằng này cả 2 người mới được gần 20 triệu. Trong đó đã phải thuê nhà hết 5 triệu, chi phí ăn uống - sinh hoạt hàng tháng cũng ngót nghét 5 triệu, số còn lại lo tiền học và bỉm sữa cho con. Thành ra cuộc sống của 2 vợ chồng cũng chẳng dư giả là mấy!
Cuối tháng trước, phải đóng tiền học cho con nên Hương bí tiền. Cô mới thủ thỉ với chồng: "Mai anh bắn thêm cho em 2 triệu nhé. Tận mùng 5 em mới có lương mà tiền ăn hết rồi". Ai ngờ những câu nói đó lại bị mẹ chồng nghe thấy.
Bà phi vào phòng, sồn sồn mắng con dâu: "Chị ăn tiêu như phá mả vậy? Chưa hết tháng đã hết tiền. Mà bảo ăn cao lương mỹ vị thì tốn chứ ăn rau, ăn thịt bình thường thì tốn cái gì? Chi tiêu như thế thì tiền núi cũng hết.
Thế này đi, từ tháng sau đưa tiền lương của vợ chồng anh chị đây tôi giữ. Tôi mà quản chi tiêu, kiểu gì mỗi tháng cũng để ra được 2-3 triệu. Không những thế cả nhà còn được ăn uống đầy đủ ngon lành. Chứ chị tiêu pha thế này, sạt nghiệp mất thôi. Phải thương chồng mình đi làm vất vả mới kiếm được tiền chứ?".
(Ảnh minh họa)
Đây không phải lần đầu mẹ chồng mắng Hương chi tiêu hoang phí. Từ ngày bà lên đây, lúc nào cũng dòm ngó xem con dâu tiêu tiền thế nào. Đã không ít lần bà phàn nàn, thậm chí còn gọi thẳng về cho bố mẹ đẻ của Hương trách họ ngày xưa chiều con quá, giờ đi làm vợ nhà người ta vẫn giữ thói "tiểu thư" cũ. Hương nghe thấy mà lộn ruột, nhưng vì chồng ngăn cản nên cô không cãi trả.
Nhưng hôm nay Hương chẳng nhịn nhục nữa. Cô mỉm cười nói luôn với mẹ chồng: "Vâng. Thế từ tháng sau tiền lương của 2 vợ chồng con sẽ đưa cho mẹ giữ ạ. Tổng cộng là 14 triệu. Lương con đi làm là 7 triệu. Mỗi tháng anh Lộc đưa con 7 triệu, còn lại để chi tiêu cá nhân. Trừ tiền nhà 5 triệu, tiền học của cháu 4 triệu thì còn lại là tiền ăn, tiền sinh hoạt và bỉm sữa cho bé Bi ạ".
Thế là từ hôm đó, mẹ chồng Hương giữ tiền chi tiêu của cả nhà. Hương lại càng nhàn hạ, mỗi chiều tan tầm, chẳng phải mải mốt đi chợ, mà chỉ việc về thẳng nhà, có món gì nấu món đó.
Gần 1 tháng sau, thực tại cũng chẳng khác gì lúc Hương giữ tiền là mấy. Những bữa thịt cá bắt đầu ít dần, thay vào đó là rau, trứng và đậu. Một hôm đi làm về, Hương thấy em chồng làu bàu với mẹ: "Sao mẹ bảo mẹ quản tiền thì sẽ dư giả với được ăn ngon. Thế mà con chỉ thấy ăn rau, với đậu thế này. Con ngán tận cổ rồi mẹ ạ". Mẹ chồng quay ra mắng nó: "Không ăn được cũng phải lặng ngắt. Tao còn phải lấy cả tiền riêng ra bù vào rồi đây này. Không ngờ tiền ăn uống mà tốn thế. Đến chóng cả mặt". Em chồng Hương bĩu môi: "Tưởng mẹ thế nào chứ...".
(Ảnh minh họa)
Tối hôm trước hết bỉm của con, Hương ung dung sang phòng mẹ chồng xin tiền. Cô thấy bà đang cầm trên tay 600.000 đồng, cẩn thận đếm từng ngày còn lại cho đến ngày mùng 5 (ngày Hương lĩnh lương). Cô thấy vừa thương vừa buồn cười mẹ chồng, nhưng mà kệ, phải cho bà 1 bài học. Hương vào phòng nói mẹ đưa cho 400 đi mua bỉm cho cháu mà mặt mẹ chồng "ngắn tũn".
Sáng sớm hôm nay, Hương sang đưa cho mẹ tiền lương của 2 vợ chồng thì bà nhất quyết không giữ nữa, ái ngại nói với cô: "Thôi, giờ mẹ hiểu con chi tiêu thế nào rồi. Từ nay mẹ không trách con chi tiêu hoang phí nữa. Trước mẹ mắng con cũng là lo cho cuộc sống của 2 vợ chồng mày mà thôi. Thứ 4 này mẹ cũng về quê, nhà cửa bỏ bê lâu cũng không được. Mẹ sốt ruột lắm".
Hương biết thừa bà đang xấu hổ về câu tuyên bố cách đây hơn 1 tháng. Nhưng cô không làm khó dễ mẹ chồng nữa. Bởi bà cũng đang ân hận rồi.
Biết nguyên nhân mình luôn là "cái gai" trong mắt mẹ chồng, tôi bật khóc vì thương mẹ và đồng ý dọn ra khỏi nhà ngay trong đêm Vô tình nghe được câu nói của mẹ chồng, tôi bật khóc, đồng ý dọn ra khỏi nhà ngay trong đêm theo ý của bà. Nhà chồng tôi giàu có, còn nhà tôi chỉ có mức sống trung bình, không quá nghèo khó cũng chẳng giàu có dư dả gì. Bố mẹ tôi là giáo viên về hưu, sống nhờ tiền lương hưu...