Cái tên se duyên
Dạo một vòng quanh vườn bưởi trĩu quả, Thiếu tá QNCN Đăng Văn Ngọc, nhân viên Đội Bảo quản-sửa chữa đạn Kho KV4 (Cục Quân khí, Tổng cục Kỹ thuật) hái tặng chúng tôi những trái bưởi ngon nhất, rồi cùng vợ là Nguyễn Thị Ngọc, giáo viên Trường THPT Đông Triều (thị xã Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh) kể lại câu chuyện tình lãng mạn giữa hai người.
Năm 2003, Nguyễn Thị Ngọc về nhận công tác tại Trường THPT Đông Triều. Lúc đó, chị là giáo viên trẻ nhất trường. Dịp tháng 11, nhà trường tổ chức kỷ niệm 40 năm thành lập. Kho KV4 là đơn vị kết nghĩa nên chuyện các anh bộ đội tình nguyện đến giúp nhà trường thực hiện nhiệm vụ và phối hợp tổ chức các hoạt động sinh hoạt tập thể cũng là lẽ tự nhiên. Tham gia các hoạt động tại trường, Đăng Văn Ngọc ấn tượng với cô giáo trẻ có khuôn mặt trái xoan, mái tóc dài ngang vai, nhiệt tình và năng nổ. Khi cùng nhau xây dựng kịch bản chương trình, họ lại phát hiện cả hai có tên giống nhau. Vậy là tình cảm giữa hai người bắt đầu từ đó.
Buổi tối diễn ra lễ kỷ niệm, nhà trường tổ chức đốt lửa trại. Trong lời bài hát “Nối vòng tay lớn”, mọi người quây quần bên đống lửa, riêng cô giáo trẻ được Đăng Văn Ngọc mời vào vòng tròn cùng nhảy khiến mọi người cổ vũ, reo hò không ngớt. Kết thúc đêm lửa trại, cả hai đã trao cho nhau ánh mắt ngập ngừng, kèm theo số điện thoại.
Video đang HOT
Thiếu tá QNCN Đăng Văn Ngọc và vợ.
Vào một ngày cuối tuần, khi Nguyễn Thị Ngọc đang quây quần cùng gia đình thì có tiếng chuông cổng. Mở cửa, cô gái bất ngờ khi nhìn thấy chàng bộ đội tên Ngọc hôm nào đi cùng cô bạn đồng nghiệp ở trường đến thăm gia đình mình. Sau khi mời khách vào nhà, qua những lời thăm hỏi, giới thiệu, Đăng Văn Ngọc đã “ghi điểm” trước mọi người bởi sự điềm đạm, chững chạc của anh Bộ đội Cụ Hồ.
Thời gian lặng lẽ trôi, năm 2004, khi tình yêu đến độ chín, Đăng Văn Ngọc và Nguyễn Thị Ngọc nên duyên vợ chồng đúng dịp kỷ niệm tròn 10 năm Trường THPT Đông Triều và Kho KV4 kết nghĩa. Đại diện hai cơ quan lên phát biểu, thể hiện mối quan hệ gắn bó khăng khít, bền chặt và cùng chúc phúc cho cặp đôi hạnh phúc viên mãn. Nhớ lại kỷ niệm năm nào, Đăng Văn Ngọc thì thầm với vợ: “Vì cùng tên mà chúng ta nên duyên. Vì tâm đầu ý hợp mà chúng ta có một gia đình hạnh phúc vẹn đầy”.
Trông chờ tái hợp với chồng cũ, khi đón con về hy vọng trong tôi vụt tắt
Hôm qua, chồng cũ đến đón con về nhà nội, ở lại chơi 1 ngày cuối tuần. Chiều nay, anh ấy chở con gái về, vừa thấy tôi, con bé đã òa khóc nức nở.
Vợ chồng tôi ly hôn được 2 năm rồi nhưng chưa lúc nào tôi nguôi nhớ về chồng cũ. Vinh, chồng cũ của tôi, là người đàn ông ham công việc đến mức vô tâm với vợ con. Vì quá yêu nên tôi cứ bao dung hết lần này đến lần khác.
Đến khi bị bệnh, phải nằm viện cả tuần mà chồng chỉ đến hỏi han qua loa vài câu thì tôi bất mãn thật sự. Sau đợt đó, tôi nghĩ thông suốt rồi quyết định ly hôn, giải thoát cho cả 2. Cứ nghĩ hậu ly hôn, tôi sẽ được sống tự do, thoải mái và nhanh chóng quên đi Vinh. Nhưng không, tôi lại càng nhớ nhung chồng cũ và hối hận vì bản thân đã quá nóng vội khi đưa đơn ly hôn.
2 năm trôi qua, Vinh vẫn đều đặn đến đón con gái về nhà nội chơi vào ngày cuối tuần. Những khi con bệnh, anh vẫn ở qua đêm để chăm sóc con cùng tôi. Thỉnh thoảng, giữa chúng tôi cũng chung chăn gối một cách rất bình thường. Mà càng như thế, tôi càng mong sẽ quay lại với chồng cũ, sẽ tái hợp để cùng nuôi con.
Mới đây, chồng cũ lại đến đón con gái về nhà nội. Nhưng khi về nhà, vừa thấy tôi, con bé đã òa khóc nức nở rồi kể chuyện bố dẫn con đi chơi với 1 cô gái xinh xắn, trẻ trung lắm. Cô ấy còn về nhà nội, ăn cơm chung với ông bà thân thiết lắm. Con không muốn bố đi cùng cô ấy, cũng không muốn về nhà nội nữa.
Tôi đau điếng trước những lời nói ngây thơ của con gái. Dù thừa biết chuyện này trước sau gì cũng sẽ xảy đến vì Vinh còn trẻ nhưng tôi không ngờ lại đến nhanh đến vậy. Bao nhiêu dự định cho tương lai tái hợp của tôi cũng vì thế mà vụt tắt.
Tối, tôi trăn trở, không sao ngủ được khi tưởng tượng cảnh Vinh hẹn hò cùng người con gái khác. Biết là tôi đang ghen tuông vô lý nhưng sao tôi vẫn không thể thoát ra được những cảm giác khó chịu này. Hay tôi hẹn gặp Vinh, bộc bạch thẳng tình cảm của mình và mong Vinh tái hợp để cùng chăm lo cho con gái? Tôi chỉ sợ anh không đồng ý, lúc đó, lòng tự trọng của tôi cũng chẳng còn nữa.
Đồng nghiệp chồng đến nhà chơi, nghe anh tiết lộ bí mật tôi cay xè mắt, vội vàng xin lỗi chồng Từ ngày tôi ở nhà chăm con, chồng thường xuyên về muộn hẳn, thậm chí ngày cuối tuần cũng mất tăm. Tôi và chồng bằng tuổi, là bạn cấp 3 của nhau nhưng mãi khi lên đại học mới bắt đầu yêu nhau. Ra trường được hai năm, khi đã có công ăn việc làm ổn định, chúng tôi quyết định tiến đến...