Cái giá đắng chát khi chấp nhận để chồng mình đi xuất khẩu lao động 3 năm
Chị uất ức và ném luôn chiếc điện thoại xuống nền nhà vỡ tan tành. 3 năm hi sinh chờ chồng những mong ngày anh trở về gia đình hạnh phúc cuộc sống sung sướng hơn, nào ngờ cái giá mà chị nhận được…
Lương công nhân ba cọc ba đồng của hai vợ chồng chỉ đủ sống. Năm ấy đùng một cái đứa con của anh chị phải đi viện. Chi phí chữa trị cho con tốn khá nhiều. Chút ít tiết kiệm của hai vợ chồng đã chi hết cho con, cũng may mắn là con qua khỏi, sau đó sức khỏe lại bình thường.
Sau lần con bị ốm ấy, anh bảo anh phải đi kiếm việc đó nhiều tiền để làm, chứ trông chờ mấy đồng lương công nhân thế này thì chỉ có chết. Một hôm anh về nhà bảo với chị là đã có cách kiếm tiền. Anh bảo rằng sẽ đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài để đổi đời sau này, về nước kiếm chút vốn vợ chồng sẽ xoay ra buôn bán làm ăn.
Lúc đầu, chị không đồng ý để chồng đi những 3 năm trời, nhưng nghĩ lại lương công nhân chẳng là bao, khi có việc thì không biết kiếm đâu ra tiền. Thôi thì chị đành hi sinh cho tương lai của con, vậy là chị đã đồng ý để chồng đi. Vợ chồng chị đã tìm cách vay mượn bạn bè, người thân, đồng thời thuyết phục bố mẹ chồng cầm cố ngôi nhà để vay ngân hàng cùng với số tiền tiết kiệm được suốt thời gian qua giúp anh thực hiện chuyến xuất khẩu lao động.
Anh đi được 1 tháng thì chị phát hiện mình mang bầu đứa con thứ 2. Những ngày không chồng chị vẫn cố gắng vừa đi làm vừa lo cho con nhỏ. Anh cũng không quên gọi điện thường xuyên về động viên vợ và chia sẻ cuộc sống ở ở nơi xứ người. Ngày đứa con thứ 2 chào đời, chị có thể cảm nhận được tiếng cười hạnh phúc của chồng mình từ đầu dây bên kia.
Video đang HOT
Thế rồi ba năm dài đằng đẵng cũng trôi qua, đã đến lúc anh được về nước đoàn tụ với gia đình. Các khoản vay nợ cho anh trước khi đi cũng đã được anh gửi về trả đầy đủ. Chị còn tích cóp được một khoản kha khá từ việc anh gửi về để làm vốn mở cửa hàng. Chị đã vui sướng biết bao, chỉ mong chờ đến giây phút được gặp lại chồng mình.
Thế nhưng ngày đón anh trở về chị đã không thể nhận ra chồng mình.Từ vẻ ngoài cho đến cách nói chuyện với gia đình của chồng hoàn toàn thay đổi. Anh trở nên khác lạ, sành điệu và kiêu ngạo hơn trước rất nhiều. Đến cả hai đứa con anh cũng chỉ vồ vập ôm hôn nó được một lát rồi vội đưa trả cho vợ ngay.
Những món ăn ngày xưa chị nấu anh thích thì giờ anh chẳng thèm động đũa. Đêm đầu tiên sau từng ấy ngày xa cách, anh chỉ ôm vợ qua quýt rồi lăn ra ngủ mà không biết chị khóc ướt gối. Có lẽ nào sau từng ấy thời gian anh đã trở nên khác với ngày xưa đến như vậy?
Mới về nước có mấy ngày nhưng chị thấy chồng mình ngoài việc ôm khư khư chiếc điện thoại ra thì anh không thích làm gì. Kể cả con anh cũng chẳng thèm quan tâm đến. 3 bố con chẳng khác nào những người xa lạ.
Cho đến một lần trong một lúc chồng ra ngoài đầu ngõ uống nước với bạn để quên điện thoại ở nhà, chị vô tình đọc được tin nhắn của một người phụ nữ lạ gửi đến cho chồng qua facebook. Chị choáng váng khi thấy dòng tin: “Em nhớ anh lắm chồng à! Về mấy hôm rồi mà chưa gặp nhau, mau qua với em đi”.
Chị mò vào facebook của người phụ nữ đó thì ngớ người khi biết cô ta về cùng đợt với chồng chị, và họ làm cùng nhau ở bên ấy. Lúc này thì chị đã không thể nào ngăn được dòng nước mắt của mình nữa. Chị không ngờ ba năm cách xa nhau biền biệt, từng ấy thời gian chờ đợi mà anh lại có thể âm thầm phản bội vợ con như thế. Hóa ra ở nước ngoài, anh đã có bóng dáng của người phụ nữ khác bên cạnh mình.
Anh về nhà thấy vợ khóc lóc thảm thiết, anh cũng không một lời giải thích. Cuối cùng, anh chỉ ậm ừ xin lỗi với vợ và hai con rồi van xin chị giải thoát cho anh. Chị uất ức và ném luôn chiếc điện thoại xuống nền nhà vỡ tan tành. 3 năm hi sinh chờ chồng những mong ngày anh trở về gia đình hạnh phúc cuộc sống sung sướng hơn, nào ngờ cái giá mà chị nhận được lại đắng chát thế này sao ?
Theo PNVN
Lý trí mách bảo tôi không nên chờ đợi anh thêm 3 năm nữa
Con tim mách bảo tôi nên chờ anh, hy vọng anh sẽ hiểu được tình cảm của tôi và muốn anh vì tôi mà thay đổi suy nghĩ.
Ảnh minh họa
Tôi và anh quen nhau gần 4 năm, từ hồi tôi còn học lớp 12. Anh hơn tôi một tuổi, lúc đó đang là sinh viên năm nhất. Lúc đầu quen nhau, do tính cứng đầu của một cô học trò mới lớn mà tôi với anh thường xuyên cãi vã. Tính anh hiền và vì thương tôi nên anh bỏ qua tất cả, luôn nhường nhịn, lo lắng cho tôi. Từ ngày tôi bước chân xuống Sài Gòn đến nay đã được gần 3 năm, anh luôn là người bên cạnh lo cho tôi từ cái ăn, cái ở... đến cả trường học hiện nay cũng do anh chọn giúp. Mọi người đều thấy chúng tôi đẹp đôi, hạnh phúc. Do sống chung với nhau khoảng thời gian khá dài nên chúng tôi hiểu nhau lắm, có thể nói lúc nào chúng tôi cũng đi với nhau, vì vậy tính cứng đầu của tôi cũng dần biến mất, tôi khác hơn. Tất nhiên là gia đình 2 bên đều biết chúng tôi yêu nhau, cũng mơ một ngày đám cưới diễn ra không xa.
Rồi đời không như mong muốn, gia đình muốn anh đi xuất khẩu lao động bên Nhật 3 năm. Tôi thực sự không muốn anh đi nhưng vì thương anh và nghĩ cho tương lai của anh nên tôi không cản, để anh tự quyết định. Từ ngày quyết định sẽ đi Nhật, anh khác trước nhiều hơn, không còn nhường nhịn tôi nữa, chúng tôi thường xuyên có những cuộc tranh cãi. Cách đây một tháng, anh chia tay tôi, nói không muốn tôi ở lại chờ đợi phí mất tuổi xuân và cảm thấy tình cảm của hai đứa nhạt dần đi. Anh chán. Do tôi có gương mặt lạnh, tính ít nói, không hòa đồng, nên anh nói nếu tôi không thay đổi anh sẽ không lấy tôi, vì sẽ không hợp tính mẹ anh, hàng xóm sẽ nói ra nói vào, gia đình không hạnh phúc.
Do 3 năm nay ở Sài Gòn một tay anh lo cho tôi nên tôi ỷ lại vào anh quá nhiều, anh muốn tôi tự lập. Chúng tôi chia tay nhau trong êm đềm. 3 ngày sau anh đòi quay lại, nói vẫn còn yêu tôi rất nhiều, anh xin lỗi. Tôi chấp nhận tha thứ cho anh. Một tháng sau đó, khi anh vừa đậu phỏng vấn đi Nhật, lại một lần nữa anh chia tay tôi, vẫn những lý do đó. Anh vô tình hơn, tàn nhẫn hơn lần trước rất nhiều. Mặc cho tôi có nói với anh bao nhiêu lần là tôi chấp nhận chuyện anh đi Nhật, chuyện tôi sẽ thay đổi tính cách dần dần nhưng anh nhất quyết không chịu. Anh nói yêu tôi rất nhiều nhưng tôi nhận nỗi đau nhiều hơn là tình yêu của anh. Tôi rối lắm, một mặt nghĩ anh vì tôi mà quyết định như vậy, mặt khác lại nghĩ anh khác rồi.
Hiện anh đi học tiếng, nếu mọi chuyện ổn thỏa tháng 9 này sẽ bay. Giờ con tim mách bảo cho tôi thời gian 3 năm để chờ anh, hy vọng anh một ngày sẽ hiểu được tình cảm của tôi và muốn anh vì tôi mà thay đổi suy nghĩ, thực sự anh từng rất tốt với tôi và tôi thương anh nhiều lắm. Lý trí lại bảo anh đã rất quá đáng, chỉ biết nghĩ cho gia đình, còn tôi chẳng là gì, anh bắt tôi làm điều tôi không muốn, trong khi nhiều lần anh làm tổn thương tôi mà tôi luôn bỏ qua. Như vậy là anh yêu tôi sao? Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Cái giá đắng chát khi chấp nhận để chồng đi xuất khẩu lao động 3 năm Chị uất ức và ném luôn chiếc điện thoại xuống nền nhà vỡ tan tành. 3 năm hi sinh chờ chồng những mong ngày anh trở về gia đình hạnh phúc cuộc sống sung sướng hơn, nào ngờ cái giá mà chị nhận được lại đắng chát thế này sao? Lương công nhân ba cọc ba đồng của hai vợ chồng chỉ đủ...