Cái chết bất ngờ của người đàn ông nghèo (Kỳ cuối)
Bác sĩ William đã dành hết quãng thời gian của mình trong bệnh viện tâm thần để biên soạn cuốn từ điển Oxford nổi tiếng thể giới.
Phiên tòa xét xử William diễn ra tháng 4/1872 tại Kingston Assizes. Tòa tuyên án William vô tội do thực hiện hành vi trong tình trạng vô thức. Sau phiên tòa, William được chuyển đến bệnh viện tâm thần Broadmoor.
William là bệnh nhân điều trị lâu nhất tại đây. Do những đóng góp trước đây trong quân đội, William được ưu tiên ở trong hai buồng giam thông với nhau. Những lúc tỉnh táo, William vẫn nghiên cứu và đọc sách. Trong buồng giam của anh có một kệ sách lớn, một bộ bàn ghế, và những dụng cụ mĩ thuật để anh có thể vẽ. Quản lý bệnh viện còn cho người tới dọn dẹp phòng giam của William thường xuyên.
Mặc dù có những ưu đãi đặc biệt những William không được rời khỏi bệnh viện. Các chuyên gia cho rằng anh khó có khả năng thích nghi với cuộc sống bên ngoài.
William đã viết thư cho vợ George, xin lỗi về điều kinh khủng anh gây nên cho gia đình họ và gửi tiền cho gia đình này thường xuyên để giảm bớt gánh nặng về tài chính.
Vợ George đã tha thứ cho William, nhiều lần cô cùng bọn trẻ tới bệnh viện thăm William. Món quà cô thường xuyê mang đến cho William là những cuốn sách và tạp chí.
Những ngày đầu năm 1880, khi đọc một cuốn tạp chí do vợ George gửi vào, William biết được thông tin một nhà nghiên cứu đang tìm những người có khả năng cho việc biên soạn cuốn từ điển Oxford. William cảm thấy hững thú với việc này, anh muốn đóng góp điều gì đó cho xã hội để chuộc lại sai lầm của mình.
Việc biên soạn cuốn từ điển nổi tiếng này bắt đầu từ năm 1857, do Tiế sĩ Richard Chenevis đề xuất ý tưởng, nhưng sau một thời gian dài, cuốn từ điển vẫn chưa hoàn thiện và thiếu nhiều thông tin. Công việc này được coi là tẻ nhạt và tốn nhiều thời gian. Sự quan tâm của thành viên tham gia biện soạn mất dần. Dự án đã có thời điểm được coi là không thể hoàn thành được.
Năm 1879, việc biên soạn được giao cho James Murray, một giáo viên dạy ngữ văn người Scotland. James đã thiết kế riêng cho mình một phòng làm việc để tập trung vào công việc. Ông cũng tranh thủ sự giúp đỡ của những người quan tâm và muốn đóng góp. Thông tin tìm kiếm tình nguyện viên mà William đọc được chính là do James đăng tải.
William đã được James nhận vào dự án của mình. William bắt tay ngay vào công việc và dành hết quãng đời còn lại của mình cho cuốn từ điển này.
Khối lượng công việc vô cùng nhiều, James đã mất gần một năm để có thể xây dựng được hệ thống từ, bắt đâu từ “A” đến “Ant”. Dự kiến phải mất hơn 20 năm để có thể hoàn thiện dự án. Nhưng trên thực tế, cuốn từ điển đó đã mất gần nửa thế kỷ để có thể hoàn thiện đến chữ “Z”.
Video đang HOT
Kể từ khi làm việc với bác sĩ William, công việc của James có tiến triển hơn rất hiều. James ấn tượng với kết quả nghiên cứu của William, nhanh chóng và có độ chính xác cao.
Hơn 10 năm khi William và James cùng nhau làm việc, tháng 1/1991, James Murray quyết định đến Broodmoor thăm William. Họ cùng nhau ăn trưa, trao đổi thông tin với nhau ngay tại phòng giam của William, James cảm thấy William là một con người tài năng và khá thú vị. James hứa sẽ quay lại thăm William.
Tình bạn của hai người trở nên thân thiết hơn. Hình ảnh hai người đàn ông đam mê với công việc ngồi cùng nhau trong phòng giam của William để biên soạn cuốn từ điển nối tiếng đã khiến nhiều người khâm phục.
Bộ từ điển Oxford
Thời gian này, James nhận thấy tinh thần và sức khỏe của William xấu đi. William ngày càng rơi vào trạng thái hoang tưởng nặng. Ông luôn tưởng tượng ra những người lính xuất hiện cạnh mình mỗi khi đêm xuống.
James thường xuyên đến Mỹ hơn để chăm sóc người bạn của mình. Ông cho rằng việc bị giam lỏng trong bệnh viện mà không có sự liên hệ với người thân đã khiến tinh thần của William xấu đi, đó là một sự bất công đối với William.
Năm 1902, William 68 tuổi, ông là người điều trị lâu dài nhất tại Broadmoor. Bệnh viện Broadmoor có giám đốc mới, tiến sĩ Bryan. William không thích người này bởi ông khá cộc cằn với những người điều trị và bị giam tại đây. Điều này đã khiến tình trạng của William thực sự xấu đi. Ông thường xuyên bỏ ăn và chỉ chăm chú vào công việc biên soạn từ điển của mình.
Tháng 12/1902, trong một cơn tuyệt vọng và giẫn dữ, William đã dùng dao cắt bỏ dương vật của mình. Không ai biết lý do tại sao William hành động như vậy.
Sau hơn một tháng điều trị, sức khỏe của William tốt hơn, ông được chuyển đến một cơ sở điều trị khác gần với gia đình mình.
Ngày 26/7/1915, James Murray qua đời sau một cơn đau tim. Ông đã dành 35 năm cho việc biên soạn cuốn từ điển.
Năm 1918, William mắc chứng mất trí nhớ. Một năm sau, ông được chuyển đến bệnh viện tâm thần dành cho người cao tuổi ở Hartford, Connecticut.
Ngày 26/3/1920, William Chester Minor qua đời ở tuổi 85. Ông được chôn cất tại nghĩa trang Haven Evergreen.
Giống như James Murray, William không thể đợi đến khi cuốn từ điển Oxford được xuất bản.
8 năm sau đó, cuốn từ điển Oxford nổi tiếng được xuất bản với hơn 400.000 từ và cụm từ. Đây được coi là một kiệt tác đáng chú ý nhất của thế kỷ 20
Theo Khampha
Cái chết bất ngờ của người đàn ông nghèo (Kỳ 1)
Một người đàn ông nghèo bất ngờ bị bắn chết trên đường đi làm. Hung thủ là một bác sĩ phẫu thuật mắc bệnh hoang tưởng.
Biểu tượng của nhà máy bia Red Lion
2h sáng ngày 17/2/1872, George Merrett, 34 tuổi, rời khỏi nhà đến nơi làm việc. Anh làm công nhân tại nhà máy bia Red Lion.
Công việc của George luôn đòi hỏi anh phải dậy rất sớm và làm theo ca dài trong điều kiện nóng nực. Tiền lương của anh chỉ đủ để nuôi sống gia đình nhỏ của mình. Anh sống cùng vợ và 6 người con tại một căn nhà nhỏ trên đường Cornwall, Lambeth, London, cách nơi làm việc không xa.
George và vợ anh, Eliza có 6 đứa con, đứa bé nhất 1 tuổi, đứa lớn nhất mới chỉ 13 tuổi. Eliza đang mang bầu đứa thứ 7. Họ sống cuộc sống nghèo đói trong một khu vực tồi tàn ở London. Mặc dù công việc của George khá vất vả, nhưng cả hai vợ chồng còn may mắn hơn những gia đình khác sống cùng khu khi họ có công việc ổn định. Họ cố gắng làm tất cả những gì có thể vì những đứa con của mình.
Sáng lạnh hôm đó, George rời khỏi nhà đi làm như bình thường. Anh đi dọc con đường Belvedere Roadtoward. Khi tới gần bức tường lớn bao quanh nhà máy, anh nghe thấy tiếng la hét, nó cắt ngang sự im lặng vốn có tại thời điểm 2h. Tiếng la hét càng lúc càng lớn hơn và nghe rõ hơn, George bước nhanh về phía tiếng la hét phát ra với sự lo lắng, bất ngờ, George nhìn thấy một người đàn ông trung tuổi, tay cầm súng hướng về phía mình.
George giật mình bỏ chạy, anh nghe có tiếng súng phát ra phía sau, hình như người đàn ông này đang cố gắng xả súng về phía anh. Vài giây sau đó, George trúng đạn, bị hai viên đạn trúng vào cổ, William nằm gục xuống đường.
Một số công nhân làm việc gần đó nghe thấy có tiếng súng liền chạy lại, họ hoảng hốt khi nhìn thấy George nằm trên vũng máu. George vẫn còn thở. Anh được đưa đến bệnh viện Thomass. Chỉ gần tiếng sau đó, Geroge qua đời do mất quá nhiều máu.
Cảnh sát nhanh chóng xác nhận được nghi phạm liên quan đến cái chết của George.
Gần hiện trường, một nhân viên cảnh sát khi đang đi tuần phát hiện có tiếng súng nổ, anh ta phát hiện một người đàn ông lạ đang vội vã rời đi. Khi bị hỏi, người này khai nhận rằng anh ta vừa nổ súng bắn một người lạ. Ngay lập tức, người đàn ông này được đưa tới đồn cảnh sát trên đường Tower.
Sau gần 30 phút tra hỏi, cảnh sát phát hiện ra người đàn ông này không giống như những tội phạm hình sự khác mà họ đã tiếp xúc.
Nghi phạm là William Chester Minor, 37 tuổi, một người đàn ông gốc Mỹ. William vừa chuyển đến Lambeth được một vài tháng.
William là bác sĩ phẫu thuật, từng làm việc trong quân đội. Vào thời điểm đó, cảnh sát phát hiện William có những dấu hiệu bất thường về tâm lý. William cư xử và hành động như một người bị tâm thần, hoang tưởng.
William khai rằng mình đã nhầm George với một người khác. Anh nghĩ George là một chiến binh, người thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của mình và đang có ý định giết hại anh. Lời khai này rõ ràng đã chứng minh William có vấn đê về tâm lý.
Các nhân viên cảnh sát gặp khó khăn trong vấn đề thấm vấn lấy lời khai, họ băn khoăn không biết liệu William có đủ điều kiện để hầu tòa.
Điều tra kĩ hơn về William, thám tử Scotlan Yrard phát hiện ra nhiều điều phức tạp ở con người này.
William Chester Minor sinh tháng 6/1834 tại một phòng khám nhỏ ở Ceylon, bây giờ là Sri Lanka, một hòn đảo nằm ngoài bờ biển của Ấn Độ. William là con trai một người truyền giáo đến định cư ở Ceylon. Hai năm sau đó, em gái William, Lucy ra đời.
Khi vừa tròn 3 tuổi, mẹ William qua đời vì bệnh lao. Hai năm sau, cha anh gặp gỡ và kết hôn với một người phụ nữ gốc Mỹ đến từ New York. Gia đình anh có thêm 6 đứa trẻ, hai trong số đó đã chết vì bệnh ngay từ bé. Thời gian này, cha William làm việc tại nhà máy in, mẹ hai anh dạy học ở trường địa phương.
Ngay khi còn bé, William đã tỏ ra là một đứa trẻ thông minh, ham học hỏi. William thích thú với việc học ngoại ngữ, và đặc biệt rất thích thổi sáo. Cha mẹ William đặt nhiều niềm tin ở cậu con trai đầu này. Họ hi vọng William sẽ được được học hành tử tế tại Mỹ.
William trông khá điển trai, mới chỉ 14 tuổi, cậu đã được nhiều cô gái theo đuổi, một lý do khiến gia đình anh muốn anh đến Mỹ học là để tránh xa những cô gái này. William được gửi đến nhà chú mình, Alfred ở New Haven, Connecticut.
Theo Khampha
Tội ác kinh hoàng của "góa phụ hay cười" (Kỳ cuối) Hành động giết người của Nannie vượt quá sự tưởng tượng của mọi người khi cô lên kế hoạch giết chết chính mẹ đẻ của mình. Nannie Doss, góa phụ hay cười Trước Giáng sinh, khi mới kết hôn được vài tháng, Nannie bắt đầu quan tâm đếm mục hẹn hò trên các tờ báo của Kansas, viết thư, trả lời mail của...