Cách phân biệt món ăn dùng phẩm màu hóa học
Phẩm màu nhân tạo được bổ sung vào thực phẩm để có màu sắc đẹp, tăng tính hấp dẫn với người tiêu dùng, hoàn toàn không có giá trị về mặt dinh dưỡng, thậm chí nếu lạm dụng có thể gây bệnh.
Phẩm màu được chia làm hai loại chính:
- Phẩm màu tự nhiên: Là các chất màu được chiết xuất hoặc chế biến từ nguyên liệu hữu cơ (thực vật, động vật) sẵn có trong tự nhiên. Ví dụ, Caroten tự nhiên được chiết xuất từ các loại quả có màu vàng, Curcumin được chiết xuất từ củ nghệ, màu Caramen được chế biến từ đường…
Nhóm phẩm màu nguồn gốc tự nhiên có nhược điểm là độ bền kém, sử dụng với lượng lớn nên giá thành sản phẩm cao…
Sự khác biệt của thực phẩm khi dùng màu tự nhiên và phẩm màu nhân tạo.
- Phẩm màu tổng hợp hoá học: Là các phẩm màu được tạo ra bằng phản ứng tổng hợp hoá học. Ví dụ Amaranth (đỏ), Brilliant blue (xanh), Sunset yellow (vàng cam), Tartazine (vàng chanh)…
Các phẩm màu tổng hợp thường đạt độ bền màu cao, với một lượng nhỏ đã cho màu đạt với yêu cầu đặt ra, nhưng có thể gây ngộ độc nếu dùng loại không nguyên chất, không được phép sử dụng trong thực phẩm.
Nhiều người, nhất là cơ sở chế biến thực phẩm chuộng phẩm màu hóa học vì chúng thường đem lại màu sắc đẹp cho món ăn, không bị bay màu trong quá trình chế biến và giúp cho món ăn bắt mắt, hấp dẫn hơn, không dễ bị hỏng.
Phẩm màu hóa học thường rất rẻ, chỉ khoảng 25.000-50.000 đồng/kg với loại không có nhãn mác xuất xứ từ Trung Quốc. Rất dễ mua các loại phẩm màu này, tất cả đều được bày bán tràn lan ở chợ, chúng còn dễ sử dụng và không bao giờ bị hư.
Video đang HOT
Để phân biệt, người tiêu dùng nên lưu ý thực phẩm được nhuộm màu hóa học thường có màu sắc bắt mắt, sặc sỡ nhưng trông kém tự nhiên hơn đồ ăn dùng màu tự nhiên.
Tác hại của màu thực phẩm hóa học
Những thức ăn có chứa phẩm màu trong danh mục được phép sử dụng làm phụ gia thực phẩm của Bộ Y tế, dưới mức giới hạn dư lượng cho phép thì không gây ảnh hưởng cho sức khoẻ. Tuy nhiên, nếu lạm dụng phẩm màu, hoặc chạy theo lợi nhuận, sử dụng các phẩm màu ngoài danh mục cho phép để chế biến thực phẩm (đặc biệt là các phẩm màu tổng hợp) sẽ rất hại, có thể gây ngộ độc cấp tính, tích luỹ lâu dài có thể dẫn đến ung thư, như tương ớt có phẩm màu đỏ Sudan và hạt dưa nhuộm phẩm màu đỏ Rhodamine B.
Những lọ phẩm màu bắt mắt, không rõ nguồn gốc, không ghi thành phần…được bày bán phổ biến tại nhiều chợ.
Tất cả màu thực phẩm nhân tạo độc hại đã bị Cơ quan quản lý thuố.c và thực phẩm Mỹ cấm từ lâu, nhưng có 5 loại vẫn tồn tại trong chợ Việt Nam là màu thực phẩm: Blue1, 2; Red 3; Green 3; và Yellow 6 – đây đều là những chất có thể gây ra ung thư khi thí nghiệm ở động vật.
Blue 1 và 2 được tìm thấy trong những thức uống giải khát như (trà, sữa, rượu, bia…), kẹo, đồ nướng và thức ăn cho thú cưng có mức nguy hiểm thấp nhưng nó liên quan đến ung thư ở chuột. Red 3 tạo ra màu đỏ anh đào, rượu cocktail, kẹo, đồ nướng, đã được chứng minh gây ra khối u tuyến giáp ở chuột. Green 3 có trong kẹo và thức uống giải khát, dù là ít sử dụng, gây ra ung thư bàng quang. Những cuộc nghiên cứu thấy rằng yellow 6 là chất hay được sử dụng nhất để cho vào thức uống giải khát, xúc xích, gelatin, đồ nướng và kẹo. Yellow 6 có thể gây ra khối u ở thận và tuyến thượng thận.
Hiện màu công nghiệp vẫn được dùng khá phổ biến trong một số thực phẩm cho tr.ẻ e.m như thạch, nước trái cây, đồ ăn nhanh, kẹo bánh… Một nghiên cứu trước đây của Cục Quản lý tiêu chuẩn thực phẩm Anh còn cho thấy, việc dùng thường xuyên thực phẩm có màu công nghiệp sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến trí tuệ của trẻ, khiến chỉ số IQ giảm ít nhất 5,5 điểm.
Cách thay thế phẩm màu hóa học
Khi chế biến thức ăn tại gia đình, tốt nhất là nên sử dụng các phẩm màu tự nhiên. Nếu sử dụng phẩm màu tổng hợp thì cần biết rõ đó là phẩm màu gì, có được phép sử dụng trong chế biến thực phẩm hay không. Không mua và không sử dụng các loại phẩm màu đóng gói lẻ không có nhãn mác, nguồn gốc không rõ ràng để chế biến thực phẩm.
Theo tiến sĩ Phan Thị Sửu, Giám đốc Trung tâm Kỹ thuật An toàn Thực phẩm, Hội Khoa học Kỹ thuật An toàn Thực phẩm Việt Nam, để phòng ngừa tác hại của thực phẩm có nhuộm phẩm màu, người tiêu dùng cần chú ý nên dùng các chất màu tự nhiên (gấc, cà chua, ớt, cà rốt, dành dành, dâm bụt chua, nghệ, lá dứa thơm…). Các chất màu tự nhiên ngoài tác dụng tạo màu chúng còn có tính chống oxy hóa nên rất tốt cho sức khỏe.
Theo TNO
Truy tìm "mì chính siêu ngọt" cực độc
Tại chợ Kim Biên (Q.5, TP.HCM), vô số các loại phụ gia độc hại được bày bán công khai hoặc chào hàng không chút nào lén lút. Các loại hóa chất "giế.t ngườ.i" như phẩm màu, hàn the, formol, hương liệu... cũng được giới thiệu tràn lan.
Trong vai một người buôn bán, PV đã dễ dàng tiếp cận nơi cung cấp các loại hóa chất phục vụ cho việc kinh doanh bún, phở.
Nồi nước lèo "đặc biệt"
Chợ Kim Biên lâu nay được xem như "vựa hóa chất tử thần" vì bán nhiều hóa chất, phẩm màu, hương liệu không rõ nguồn gốc. Trong vai một người mới mở quán bún bò đang đi tìm nguồn hàng, chúng tôi dạo quanh những tiệm hóa chất và các gian hàng gia vị tại chợ Kim Biên. Hỏi tới những phụ gia để nấu bún bò, những người chủ hàng nhanh chóng bỏ qua sự nghi ngại ban đầu để luôn miệng chào mời khách. Bà chủ quán tên M., dáng người phốp pháp, miệng liên thanh giới thiệu mặt hàng chúng tôi đang cần: "Em cần gia vị nấu nước lèo phải không? Chuyện nhỏ, chỗ chị cái gì chả có. Em cần số lượng bao nhiêu? Hàng đảm bảo chất lượng. Nhanh lên không cơ quan chức năng biết thì rắc rối lắm".
Trong nháy mắt, bà M. chìa ra cho tôi xem một bao màu trắng, khoảng 500g, bên ngoài ghi dòng chữ Trung Quốc màu đỏ. Theo lời bà này thì dân buôn bún, phở không cần quan tâm nhiều đến bao bì hay mẫu mã, hoặc nguồn gốc xuất xứ, thời hạn sử dụng.... Điều mà họ quan tâm chính là mặt hàng này có đáp ứng được việc kinh doanh hay không.
Để thuyết phục khách hàng, bà M. giải thích kỹ lưỡng cách sử dụng: "Đây là loại đường phèn dùng để pha nước lèo. Loại này có 3 dạng được phân chia theo khối lượng khác nhau: Loại hạt nhỏ như hạt đậu, loại hạt như đầu ngón tay và một loại lớn được kết dính từ những hạt nhỏ hơn. Tuy vậy đặc điểm chung của chúng đều có màu trắng đục, không mùi, ẩm ướt và rất dính tay. Giá mỗi loại dao động từ 85.000 đồng cho tới 270.000 đồng/1 bịch. Mỗi bịch có khối lượng từ 1 kg tới 30 kg. Cách sử dụng loại đường phèn này cũng hết sức đơn giản, chỉ cần nấu nước lèo tới khi sôi, bỏ vào 3 - 4 ly cà phê (loại hạt nhỏ) hoặc dùng 1 viên (loại hạt lớn) thì nồi nước ấy sẽ rất ngọt như vừa ninh từ thịt thật và xương thật".
Loại mỳ chính "siêu ngọt" đang được sử dụng để chế biến các loại nước lèo "đặc biệt".
Như vậy, nếu theo như lời bà chủ quán giới thiệu thì chỉ cần bỏ ra chưa đầy 7.000 đồng là có được một nồi nước lèo bán cả trăm tô bún. "Khỏi phải hầm xương chi cho mệt, sau khi nước được đun sôi, bỏ vào một ít bột đường, đậy nắp cho nước sôi thêm một lần nữa là nước sẽ ngọt như được hầm từ 20kg xương" - Bà bán hàng giới thiệu rất kỹ lưỡng và còn bảo có rất nhiều quán bún bò lớn cũng đặt hàng loại bột này để nấu nước cho ngọt. Hàng tuần bà vẫn giao hàng tận nơi cho các cửa hàng đó.
Phó GĐ Sở Công thương TP.HCM Tôn Quang Trí trong lần trả lời báogiới xung quanh việc mua bán hóa chất dễ dàng, tràn lan tại khu vực chợ "thần chế.t" Kim Biên nói, hàng năm, Sở Công thương TP.HCM (phòng thanh tra) đều có kế hoạch phối hợp cùng với các cơ quan chức năng có liên quan tổ chức kiểm tra, khảo sát việc mua bán hóa chất tại khu vực chợ Kim Biên - phường 13, Q.5. Qua kiểm tra, hầu hết các cửa hàng đều vi phạm quy định của pháp luật về sản xuất, kinh doanh hóa chất.
"Sát thủ" từ hóa chất trôi nổi
Ngoài loại đường phèn ấy, chúng tôi tiếp tục tìm tới một cửa hàng hóa chất khác ở cuối đường Kim Biên để dò hỏi về loại bột tạo hương thịt bò và loại nước màu để nấu nước lèo.
Khi được hỏi, người phụ nữ quản lý liền mang cho chúng tôi xem những loại gia vị theo yêu cầu. Loại bột tạo hương có màu đỏ đậm giống thịt bò khô, được đựng trong chiếc túi nilon với trọng lượng khoảng 1kg. Loại nước màu chứa trong một chiếc chai nhựa, đặc quánh có dung lượng khoảng 1 lít. Giá của 2 loại này cộng vào là hơn 500.000 đồng.
Tuy giá cả có phần mắc hơn nhưng theo như lời giới thiệu của chủ cửa hàng thì chất lượng khỏi cần chê. Bởi khi nấu nước lèo, chỉ cần đợi tới lúc gần xong, người nấu bỏ vào một chút nước màu và bột tạo hương thì nồi nước sẽ rất thơm và có màu sắc y hệt như được tạo ra từ thịt bò. So với số tiề.n lớn phải bỏ ra để mua hàng chục ký thịt và xương thật về ninh thì giá đó là quá rẻ.
Điều dễ nhận thấy là chỉ một số nhỏ mặt hàng này có ghi rõ địa chỉ sản xuất, điện thoại và hạn sử dụng, còn lại phần nhiều là trong những lớp bao bì "bí ẩn". Vì thế thật khó để tìm hiểu được xuất xứ và thành phần làm ra chúng.
Hỏi về vấn đề này, những người bán hàng cũng chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện. Cũng có loại ghi tiếng Việt, có tên công ty, hình vẽ và các loại huy chương về an toàn vệ sinh thực phẩm nhưng chúng tôi tìm mỏi mắt cũng không thấy địa chỉ hay điện thoại của nơi sản xuất. Có thể chúng được những cơ sở sản xuất nhỏ lẻ trong nước làm ra.
Dạo qua các sạp bán hóa chất ở chợ Kim Biên, chúng tôi có cảm giác chủ các sạp này là những tay ảo thuật gia. Họ có khả năng biến những cái không thể thành có thể trong nháy mắt. Chỉ cần chấm một chút hóa chất hương liệu vào ca nước lạnh thì ngay lập tức sẽ có một ca nước chanh thơm mát. Cũng chẳng cần một muỗng ca cao nào mà sẽ có ngay một ly "ca cao đặc biệt" cho thực khách bằng cách tương tự. Không chỉ có vậy, họ còn tạo ra được những hương liệu mang mùi cà phê Pháp, cà phê Moka (Đức), hương sôcôla, màu đục sữa, đục rượu... Tôi hỏi ông chủ tiệm kinh doanh hóa chất: "Thế hương thịt heo dùng để làm gì?". Ông ta cho biết: "Thì bôi vào thịt heo để cho nó có mùi... thịt heo!".
Hóa ra với loại thịt heo bệnh, đã ôi thiu thì chỉ cần cho vào chút xíu hương liệu mùi thịt heo là thành tươi mới, có thể ngang nhiên bày bán ở chợ cho những người tiêu dùng ít tiề.n hoặc các quán cơm bình dân phục vụ người lao động. Suốt tuyến đường Vạn Tượng bên hông chợ Kim Biên có gần 30 sạp bán hóa chất, hương liệu. Theo điều tra của chúng tôi thì mỗi sạp như vậy bán không dưới 50 mặt hàng mà đáng chú ý nhất chính là loại đường phèn, bột tạo hương thịt và nước màu không rõ nguồn gốc dùng để nấu nước lèo cho món bún, phở, hủ tiếu được nói đến ở trên. Như vậy, trong bữa điểm tâm của người dân Sài thành với món sở thích là bún, phở hay hủ tiếu, hàng ngàn thực khách đã vô tình bị "đầ.u độ.c" hóa chất mà một phần là xuất xứ từ chợ Kim Biên
Theo 24h
Gặp n.ữ sin.h trường huyện đạt giải học sinh giỏi quốc gia Là học sinh của khối các trường THPT không chuyên tham dự cuộc thi Học sinh giỏi quốc gia lớp 12 năm 2013, em Đường Thị Hồng Nhung (HS Trường THPT Hà Trung) là học sinh trường huyện duy nhất của xứ Thanh đạt thành tích với giải Ba môn Hóa học. Trong số những học sinh (HS) của tỉnh Thanh Hóa tham...