Cả tháng tôi chẳng được đụng vào người vợ
Cứ đụng vào người là cô ấy kêu mệt, chỉ muốn ngủ và không có nhu cầu, làm ơn để cô ấy yên…
ảnh minh họa
Hai vợ chồng tôi bằng tuổi nhau, mới chưa đầy 40 tuổi, nhưng tần suất quan hệ thì như người 60 tuổi. Cả tháng trời chẳng quan hệ lần nào, vợ vẫn chẳng cảm thấy gì, còn tôi dằn vặt vẫn phải chịu đựng vì vợ không cho.
Cả hai vợ chồng tôi đều bận, tôi làm quản lý cho một công ty nước ngoài, đi làm từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối mới về, tuần làm việc bắt đầu từ thứ 2 đến thứ 7, ngày nghỉ duy nhất trong tuần là chủ nhật thì hôm lại về quê, hôm lại gặp gỡ bạn bè.
Thú thực là thời gian cho mình cũng không có, nói gì đến thời gian dành cho vợ cho con. Vợ thì giận dỗi, hay nói tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ công việc, không quan tâm đến vợ con, gia đình. Thi thoảng cáu lên, cô ấy lại nói tôi nghỉ việc đi, kiếm công việc khác để làm.
Đứa bé thi thoảng lại ốm, tôi nhiều lần đề nghị vợ thuê giúp việc, không muốn thuê cả ngày thì thuê theo giờ cũng được. Đi làm về, họ cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, còn vợ dành thời gian chơi với con, nhưng vợ không chịu, cô ấy tự ôm tất cả việc nhà, con cái, không có thời gian chăm sóc bản thân, rồi lúc nào cũng kêu mệt mỏi, không tự tin và không chịu chiều chồng.Còn vợ làm kinh doanh cho một công ty bất động sản, công việc của cô ấy cũng bận rộn cả ngày. Ngoài công việc, cô ấy còn phụ trách chăm sóc và đưa đón hai đứa con, một đứa đang học lớp 2 và một đứa mới 3 tuổi. Chúng tôi không có ông bà nội ngoại giúp đỡ, cũng không thuê giúp việc. Một phần vì vợ muốn tiết kiệm chi phí, một phần vì cô ấy không muốn có người lạ trong nhà.
Thấy vợ lúc nào cũng khó chịu, nên cả tháng trời, tôi không dám động vào người vợ, vì cứ động vào là cô ấy lại kêu mệt, chỉ muốn ngủ và không có nhu cầu chăn gối. Có hôm thì cô ấy lấy lý do con ốm, sợ con thức giấc. Nếu cố tình thì cô ấy dằn dỗi, khóc lóc, nói tôi không tâm lý, chỉ muốn đat được mục đích của mình mà không quan tâm đến cảm xúc, nhu cầu của vợ.
Tôi vốn rất sợ nước mắt, nhất là nước mắt của phụ nữ nên thà nhịn chứ không bao giờ làm tới cùng. Vì suy cho cùng, để đạt được mục đích mà vợ chẳng vui vẻ gì thì tôi cũng không thỏa mái. Sự chịu đựng lâu ngày, khiến tôi luôn cảm thấy ức chế. Chỉ ước vợ hiểu được những cảm xúc của tôi mà đừng tiếp tục trốn tránh nghĩa vụ của mình.
Video đang HOT
Theo Đất Việt
Mặc cảm vì mất trinh, đêm tân hôn vợ không cho chồng đụng vào người
Mặc cảm vì mất trinh nên đêm tân hôn vợ không cho chồng đụng vào người rồi khóc nức nở. Nào ngờ, chồng ôm chặt nói một câu khiến cả đời người làm vợ không thể nào quên.
ảnh minh họa
Vốn xinh đẹp, được nhiều chàng trai để ý. Nhưng cuộc sống của cô chẳng hạnh phúc, bởi vì tình yêu của cô dành cho người đàn ông đầu tiên trọn vẹn nhưng anh ta lại chẳng trân trọng cô. Cô từng có mối tình kéo dài gần 4 năm, suốt những năm tháng đó cô đã chỉ biết duy nhất một chàng trai đó. Nhưng tình yêu của anh dành cho cô thì lại không giống những gì cô đã dành cho anh. Cô yêu thương anh đến thế để rồi đổi lại anh ta lại là một gã sở khanh. Anh ta cướp cái ngàn vàng của một người con gái xong rồi bỏ đi mất khi buông lại câu nói:
-Giờ em mất cái ngàn vàng rồi, anh không thể cưới em về làm vợ. - tát anh ta một cái rồi cô chỉ nói được đúng một câu:
- Anh... anh là đồ khốn nạn.
Thế rồi cô bỏ đi, bản thân cô đã ôm trong mình nỗi đau thương về tình yêu đã cũ ấy mãi một thời gian dài. Mãi về sau này mới có dịp quen với người đàn ông của hiện tại là anh. Người cô quyết định trở thành vợ của người đàn ông ấy.
Bất cứ người phụ nữ nào khi trong mình không còn nguyên vẹn cũng sẽ cảm thấy vô cùng mặc cảm. Bởi vì thế, anh mới quan tâm và yêu thương cô gái đó đến vậy. Có với nhau gần 2 năm yêu nhau, anh tin tưởng mình đã chọn đúng người phụ nữ của đời mình.
Còn cô, cô chỉ hi vọng anh mãi về sau vẫn sẽ yêu thương cô như thế. Ngày cưới của cô và anh vô cùng bình dị, êm đềm. Tất cả mọi thứ đều diễn ra đúng như ước muốn của cô gái ấy. Chỉ có một điều khiến cô mãi tổn thương. Đêm tân hôn cô lại chẳng muốn được gần gũi chồng mình.
Mặc cảm vì mất trinh, đêm tân hôn vợ kiên quyết không cho chồng đụng vào người. Anh mới ngỏ ý:
- Vợ ơi, anh muốn được yêu thương em...
- Không được đâu.
- Em sao thế?? - anh ngơ ngác, còn cô thì đôi mắt ngân ngấn nước rồi òa khóc:
-Anh mà biết em không còn trong trắng sẽ khinh em đúng không?? - thay vào một cái tát hay một câu nói chửi rủa dành cho người vợ mới cưới của mình thì không. Người chồng ấy lại dùng một cái ôm chặt lấy vợ nói:
-Anh cưới em về làm vợ, làm mẹ của con anh. Anh cưới người con gái anh yêu chứ không phải lấy cái màng trinh mỏng manh đó làm vợ.
- Nhưng em, em không xứng đáng.
- Sao em có thể suy nghĩ như thế?? em có gì mà không xứng đáng?? Em quá xứng đáng với những gì em đã làm.
- Em...
- Đừng nghĩ ngợi nữa. Suốt thời gian qua em đã vất vả rồi. Từ ngày hôm nay đã có anh chăm sóc em rồi.
- Em vẫn thấy mình có lỗi lắm anh à. Có lỗi với anh vì đến với anh chẳng còn nguyên vẹn.
- Lại nghĩ nhiều rồi. Anh thì lại thấy mình may mắn vô cùng vì cưới được một người phụ nữ như em làm vợ.
- Anh sẽ không hối hận chứ, sẽ không trách em nữa.
- Anh có gì mà trách em, có gì đâu mà hối hận. Anh mừng lắm khi em đồng ý trở thành vợ của anh. Anh yêu em, vợ ngốc ạ.
Trong vòng tay ôm chặt của chồng mình cô mỉm cười hạnh phúc. Có lẽ, hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy là đủ rồi. Tình yêu của cô, những tổn thương mà cô phải chịu rồi cũng đến ngày cô tìm được một người đàn ông chữa lành nó.
Còn anh, anh tin tưởng vào quyết định của mình, người phụ nữ anh chọn đã phải chịu nhiều tổn thương rồi. Anh tự nhủ sẽ chăm sóc cô tốt hơn cả những ngày trước kia. Gia đình nhỏ của cô và anh sẽ hạnh phúc trọn vẹn hơn bao giờ hết.
Theo Blogtamsu
Chắt chiu gởi tiền cho người yêu ăn học suốt 7 năm, ra trường anh nói chia tay vì không hợ Thêm nữa, mẹ anh đi xem bói về, thầy phán tuổi tôi và anh khắc nhau, cưới về sẽ không hạnh phúc. Người yêu phấn đấu học đại học. Ảnh minh họa Tôi và người yêu bằng tuổi nhau, cùng học từ thời cấp ba. Trong khi, tôi an phận học lớp trung cấp kế toán gần nhà thì anh quyết tâm phấn...