Buổi sáng chồng hằn học gọi về ký đơn, tối tôi ghé qua thì chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng
Cách đây một tháng, tôi và chồng quyết định ly thân vì anh ta ngoại tình.
Tôi cũng muốn bỏ qua cho chồng cũng là cho cuộc hôn nhân của chúng tôi thêm cơ hội và để con gái có gia đình đủ đầy cha mẹ. Thế nhưng chồng tôi không cần cơ hội đó, anh ta một mực muốn ly hôn để cưới cô bồ trẻ đẹp.
Làm sao có thể giữ được người muốn ra đi, tôi đành chấp nhận ly hôn. Thế nhưng khi chúng tôi thông báo mọi chuyện với gia đình hai bên thì ông bà nội ngoại đều xúm vào khuyên chúng tôi nghĩ lại. Chúng tôi quyết định tạm thời ly thân, tôi đưa con gái ra khỏi nhà.
Tôi biết chồng đã quyết chí ly hôn, anh ta chấp nhận ly thân là để chiều lòng bố mẹ mà thôi. Chính vì thế vừa ly thân được 1 tháng, anh ta đã sốt sắng và hằn học bắt tôi đến ký đơn bằng được, để anh ta nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này trên pháp luật. Còn có thể đường đường chính chính rước người tình về làm vợ.
Tôi biết chồng đã quyết chí ly hôn, anh ta chấp nhận ly thân là để chiều lòng bố mẹ mà thôi. Ảnh minh họa
Video đang HOT
Đúng là cuộc đời không bao giờ có thể nói trước được chữ ngờ. Sáng hôm ấy anh ta gọi điện một mực bắt tôi trong ngày hôm đó phải qua chỗ anh ta để ký đơn. Buổi tối tôi ghé qua thì đón chờ tôi lại là một là một cảnh tượng tang thương. Bố mẹ chồng ngồi câm lặng trong nhà, bố chồng ủ rũ, phờ phạc trông thấy, còn mẹ chồng thì liên tục lau nước mắt. Vừa nhìn thấy tôi, bà vội vàng chạy lại rồi ôm chầm lấy tôi òa khóc.
Lúc ấy tôi mới biết chồng tôi vừa gặp tai nạn thảm khốc. Hiện tại anh ta đang được cấp cứu trong bệnh viện, chưa biết sống chết thế nào. Mẹ chồng tôi đã vào viện với con trai nhưng vì quá đau buồn mà ngất xỉu ngay tại bệnh viện. Ông bà đành ở nhà chờ tin tức, có vào viện cũng chẳng giải quyết được gì.
Tôi thẫn thờ không thể tin nổi. Vừa lúc sáng anh ta còn gọi điện giục giã tôi đến ký đơn bằng được, bây giờ đã hôn mê trong phòng cấp cứu chẳng biết có qua khỏi hay không. Trong lòng tôi lúc ấy cũng có phần thương cho anh ta nhưng tôi không quá buồn đau hay suy sụp. Bởi suy cho cùng tình nghĩa giữa tôi với anh ta cũng đã cạn kiệt rồi.
Cũng may cuối cùng chồng tôi đã qua cơn nguy kịch. Khi tôi vào thăm anh ta, chồng tôi xanh xao, yếu ớt nằm trên giường bệnh. Anh ta nắm chặt tay tôi thều thào nói lời xin lỗi, mong tôi đừng rời bỏ anh ta, hãy tha thứ cho lỗi lầm của anh ta khi trước. Anh ta hối hận lắm rồi, trải qua sống chết anh ta mới nhận ra ai là người quan trọng nhất với mình.
Một gã đàn ông ngoại tình về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? (Ảnh minh họa)
Vụ tai nạn đó đã lấy đi đôi chân khiến anh ta phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Chẳng thấy mặt mũi cô bồ của anh ta đâu, có lẽ nghe tin đã sợ mất mặt mà chạy vội rồi. Anh ta chỉ còn có tôi để bấu víu, có xin lỗi và mong được quay lại cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng tôi không bao giờ có thể quên được những gì anh ta đã làm với mình. Nếu anh ta không gặp tai nạn thì lúc này chúng tôi đã nộp đơn ra tòa và anh ta vô cùng phấn khởi vui vầy bên duyên mới rồi.
Song không chỉ anh ta mà bố mẹ chồng tôi cũng nỉ non xin tôi thương tình đừng bỏ rơi anh ta. Thậm chí đến bố mẹ tôi cũng khuyên một ngày vợ chồng cũng nên nghĩa, bây giờ tôi ruồng rẫy anh ta thì thiên hạ sẽ nói tôi không ra gì. Chưa nói chúng tôi vẫn chưa hoàn tất thủ tục ly hôn.
Tôi phải làm thế nào đây, chẳng còn tình nghĩa gì mà phải chăm sóc cho người đàn ông tật nguyền ấy ư? Chẳng lẽ vì lo sợ điều tiếng mà tôi phải hy sinh vì một kẻ phản bội sao? Phụ nữ sao cứ mãi phải chịu đựng khổ sở như vậy? Một gã đàn ông ngoại tình về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? Thật là nực cười!
Đừng vì sợ hãi ban đầu mà không dám dấn thân, hãy cứ can đảm bước, vì sau tất cả mọi thứ đều sẽ tốt đẹp hơn!
Stephen King có một câu nói nổi tiếng như thế này: 'Thời điểm đáng sợ nhất luôn luôn là ngay trước khi bạn bắt đầu. Sau đó, mọi thứ nhất định sẽ tốt đẹp hơn'.
Có bao giờ bạn nghĩ rằng cảm giác an toàn và mong muốn được ở trong vùng an toàn của mình sẽ giới hạn khả năng của bạn? Bạn luôn loay hoay với những điều mới mẻ, sợ cảm giác thách thức bản thân và nghĩ về thất bại. Điều đó không được tính là lo xa hay cẩn thận, mà đó chính là bạn đang tự sắm cho mình những chiếc hàng rào vô hình và xây nên thành lũy kiên cố, để "nhốt" những khả năng tuyệt vời của bạn trong đó.
Stephen King có một câu nói nổi tiếng như thế này: "Thời điểm đáng sợ nhất luôn luôn là ngay trước khi bạn bắt đầu. Sau đó, mọi thứ nhất định sẽ tốt đẹp hơn". Sự thật chính là như vậy, mỗi dự án mới đều là một cuộc hành trình, và thái độ nhìn nhận của bạn sẽ giúp bạn mở cánh cửa ra cho cuộc hành trình đó. Khi bạn đón nhận mọi thứ với sự tự tin, hào hứng và quyết tâm tiến lên phía trước, không có bất cứ điều gì khiến bạn run sợ. Bạn xem nhẹ sự thất bại, coi vấp ngã khi khởi đầu là điều cốt yếu. Và chắc chắn, bạn luôn thành công dù bạn đi được bao xa. Thành công ở đây trước hết đến từ việc bạn DÁM TRƯỞNG THÀNH.
Còn khi bạn đón nhận sự việc với sự sợ hãi, run rẩy, khối óc nhanh nhạy của bạn đã hình dung ra muôn ngàn cảnh tượng khốc liệt thì hỡi ôi, bạn đang nhút nhát đấy ư? Bạn sợ việc phải bắt đầu, bạn sợ cả việc tiến lên, bạn không dám chấp nhận thất bại vì bạn nghĩ rằng điều đó chẳng hay ho gì. Nhưng ai đó vẫn nói, nếu không đôi lần đón nhận trái đắng từ việc thất bại, chúng ta sẽ chẳng thể nhận ra thành công có vị ngọt như thế nào. Và quan trọng hơn cả, bạn cứ định sợ hãi đến bao giờ?
Cuộc hành trình có thể chẳng có gì to tát, chỉ cần bạn gật đầu và dũng cảm bước đi. Trong Nhà Giả Kim cũng đã có một câu nói nổi tiếng như thế này: "Khi bạn thực sự mong muốn một điều gì, cả vũ trụ sẽ hợp lại giúp bạn đạt được nó." Vậy tại sao chúng ta không thử nghiệm, nhón một chân ra khỏi vùng an toàn, dùng một tay vén tấm rèm sợ hãi lên và chờ đón những điều mới mẻ đang tới?
Thật ra, cuộc sống này không có định nghĩa thế nào là thất bại, thế nào là thành công, bởi mỗi người đều tự đi tìm cho mình những khái niệm riêng biệt. Có những người xem thành công là thất bại, nhưng cũng có những người biến thất bại thành thành công. Có những người chọn cách sống nặng nề, mệt mỏi và áp lực, trong khi đó lại có những người luôn tự biết hô biến những điều đen tối, khai trừ triệt để năng lượng tiêu cực ra khỏi bản thân mình. Còn bạn thì sao?
Bất cứ sự việc gì cũng vậy, chúng chỉ có thể gây ra nỗi sợ hãi cho bạn ở một vài giây đầu tiên khi bạn tiếp nhận thông tin. Còn về sau, chúng có đáng sợ hay không đáng sợ, có nên vượt qua hay không vượt qua, là trái đắng hay là quả ngọt... Tất cả đều do cách nhìn nhận từ sâu trong tiềm thức của bạn. Hãy sống đơn giản như một đứa trẻ, tròn ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò và chín tháng bắt đầu lò dò để học đi. Đôi khi, dùng bản năng tiến về phía trước không biết sợ hãi chính là cách tốt nhất để bạn chinh phục cuộc sống này.
Đừng để bản thân thụt lùi lại phía sau chỉ vì không dám tiến lên phía trước. Cuộc sống này mỗi ngày đều trôi qua vội vã, cả thế giới đều đang vội chuyển mình. Vậy nên, một phút chần chừ của bạn chính là ngàn năm lạc hậu so với sự nhộn nhịp ngoài kia. Hãy cứ can đảm đương đầu, vì sau tất cả mọi thứ đều sẽ tốt đẹp hơn, chỉ là bạn có muốn hay không mà thôi!
Làm thế nào để giữ mối quan hệ tốt đẹp với nhà chồng? Hầu hết chị em đều cảm thấy khó khăn khi hòa nhập với gia đình nhà chồng vì những khác biệt về hoàn cảnh, quan điểm sống. Vậy làm thế nào để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với nhà chồng? Coi nhà chồng là gia đình chứ không phải đối thủ Hãy chấp nhận sự thật rằng họ là gia đình...