Bức tranh kỳ lạ trong Tử Cấm Thành gây tranh cãi suốt 300 năm, phóng đại gấp 10 lần mới khám phá được bí ẩn: Hóa ra có mối liên quan với cuộc đời họa sĩ
Trong Tử Cấm Thành từng có một bức tranh kỳ lạ mang tên “Ong và hổ” gây tranh cãi suốt thời gian dài.
Hiện bức tranh được đặt tại Bảo tàng Cung điện Quốc gia Đài Bắc (Đài Loan, Trung Quốc).
Được biết, tác giả của bức tranh là Hua Yan (1682 – 1756), quê ở tỉnh Phúc Kiến. Ông là một họa sĩ nổi tiếng dưới triều nhà Thanh.
“Ong và hổ” – Bức tranh kỳ lạ gây tranh cãi suốt nhiều thế kỷ
Bức tranh “Ong và hổ” trong Tử Cấm Thành đã có lịch sử gần 300 năm kể từ khi nó được tạo ra. Tuy nhiên đến nay vẫn có nhiều tranh cãi, nghi ngờ về nội dung xung quanh bức tranh.
Ban đầu, bức tranh không phải là một tác phẩm nghệ thuật được mọi người coi trọng. Thậm chí còn bị đánh giá là một tác phẩm ngớ ngẩn, kỳ quặc khi được phát hiện vào đầu thế kỷ 18.
Đến đầu thế kỷ 19, “Ong và hổ” bắt đầu gây sự chú ý. Trong thời kỳ này, một số học giả nghiên cứu để đi tìm nội dung bí ẩn phía sau. Đặc biệt, hình ảnh con hổ trong bức tranh là vấn đề được đem ra bàn cãi, mổ xẻ.
Trong văn học, nghệ thuật và tôn giáo Trung Quốc, hổ là con vật thể hiện sức mạnh, quyền uy. Hổ được coi là linh thú bất khả xâm phạm, là biểu tượng chống lại những điều xấu xa, bảo vệ cái thiện. Hổ thường xuất hiện với dáng đứng hiên ngang, đôi mắt sắc lẹm, bộ lông dày mượt cùng các hoạt động dũng mãnh như: Vồ mồi, săn bắt, nô đùa,…
Tuy nhiên, trong bức tranh “Ong và hổ”, con hổ xuất hiện rất lạ. Hổ không có dáng đi lẫm liệt mà đầu cúi phía trước, móng vuốt có miếng đệm dày giống như con mèo. Nếu không có bộ lông vằn đặc trưng, nhiều người còn lầm tưởng đây là một con mèo bị ốm. Hổ trong bức tranh “Ong và hổ” có ánh mắt sợ hãi, rụt rè; móng vuốt cụp vào trong. Trông nó vừa đáng thương vừa buồn cười!
Bức tranh “Ong và hổ” trong Tử Cấm Thành từng là chủ đề được bàn cãi
Video đang HOT
Các học giả nhận định con hổ trong tranh không tuân theo quy luật tự nhiên. Thế nhưng nhiều chuyên gia khác lại cho rằng chú hổ này là sản phẩm của trí tưởng tượng. Vì thế, Hua Yan không cần phải tuân theo quy luật tự nhiên. Họ cũng cho rằng vì là một bức tranh ngẫu hứng nên dĩ nhiên chẳng chứa đựng hàm ý sâu xa gì.
Thế nhưng, có một điều đặc biệt mà mãi về sau người ta mới phát hiện ra, đó là một con ong đằng sau con hổ. Thoạt đầu, mọi người nghĩ có lẽ do lưu truyền quá lâu nên bức tranh đã cũ, xuất hiện chấm đen nhỏ. Nhưng đó không phải là vết bẩn, vết nấm mốc. Khi mang đi trùng tu, họ đã phóng tranh to gấp 10 lần và phát hiện ra đó là một con ong nhỏ. Đến lúc này, bức tranh mới thật sự hoàn thiện và người ta vô cùng ngưỡng mộ trước tài tình của họa sĩ Hua Yan.
Đằng sau bức tranh là cuộc đời nhiều oan trái của tác giả
Nhiều người cho rằng, qua hình ảnh con hổ, Hua Yan đang ngụ ý chính bản thân. Rõ ràng ông là người có tài năng nhưng vẫn phải bán tranh để kiếm sống. Ông phải chịu đựng nhiều khổ cực, bị người đời coi thường và con hổ trong bức tranh là biểu hiện nội tâm của Hua Yan.
Tuy nhiên trong tranh, con hổ và con ong đối mặt với nhau và đấu tranh không ngừng. Điều này thể hiện tinh thần sống ngoan cường, bất khuất. Đồng thời thể hiện sự dũng cảm, kiên trì đối mặt trước mọi khó khăn, thách thức.
Tác giả Hua Yan sinh ra trong một gia đình nghèo tại tỉnh Phúc Kiến (Trung Quốc). Cha mẹ ông là nông dân và làm thêm công việc làm giấy viết. Mặc dù gia đình không khá giả nhưng cha mẹ vẫn cho ông học hết bậc tiểu học. Sau này khi cha mất đi, ông phải bỏ học giữa chừng, về nhà theo nghề làm giấy cùng người chú.
Từ nhỏ, Hua Yan đã yêu thích hội họa và văn học. Ông bắt đầu vẽ tranh từ rất sớm. Ngay cả khi đang làm việc, ông cũng vẽ lên bất cứ đâu như trên nền đất, tường nhà hay nền cát.
Trong một lần khi đang nguệch ngoạc trên tường, một họa sĩ đi ngang qua nhìn thấy đã rất ngạc nhiên. Sau đó, vị họa sĩ nhận Hua Yan làm học viên và đầu tư cho ông học vẽ bài bản. Nhờ đó, kỹ năng hội họa của ông được cải thiện. Hua Yan nhanh chóng trở thành một họa sĩ nổi tiếng. Các tác phẩm của ông tạo được tiếng vang lúc bấy giờ. Hua Yan còn được Hoàng đế Khang Hy đánh giá cao và ông trở thành một trong những họa sĩ phục vụ trong cung đình.
Hua Yan có rất nhiều những bức họa nổi tiếng
Sau khi tên tuổi Hua Yan được nhiều người biết đến, tranh của ông bán rất chạy. Nhưng vào năm Khang Hy thứ 12, một gia tộc tại tỉnh Chiết Giang mời Hua Yan đến để vẽ 4 bức tranh lớn treo trên tường nhà thờ tổ đường.
Tuy nhiên, do xuất thân thường dân của ông nên sau đó, họ đã từ chối thẳng thừng. Thay vào đó, họ mời một họa sĩ họ Trương đến để vẽ. Điều này khiến ông cảm thấy xấu hổ ê chề. Không chịu được, ngay nửa đêm hôm đó, Hua Yan đã cầm đuốc vẽ 4 bức tranh lên 4 bức tường của nhà tổ đường.
Hua Yan biết hành động này là phạm pháp, có thể dẫn tới thảm họa nên ông đã bỏ trốn, rời khỏi quê hương. Hua Yan quyết định tới Hàng Châu để tìm kiếm cơ hội phát triển tốt hơn. Lúc này, ông đã không còn trẻ tuổi. Nhưng nhờ tài năng của mình nên ông đã kết bạn được với nhiều người có tiếng tăm trong giới nghệ thuật.
Dưới ảnh hưởng và sự động viên, khích lệ của những người bạn, Hua Yan bắt đầu rẽ hướng sang nghiên cứu thơ ca. Ông nung nấu khát vọng trở thành người tài giỏi như họ. Nhưng đáng tiếc là ông không thành công dù đã rất nỗ lực và chăm chỉ. Sau này, để mưu sinh, ông bắt buộc phải rao bán những bức tranh cũ của mình trên phố với giá rẻ mạt.
Có thể thấy, bức tranh “Ong và hổ” là một di tích văn hóa vô cùng quý giá, là đóng góp lớn đối với hội họa Trung Quốc cổ đại. Sức hấp dẫn, độc đáo mà nghệ thuật mang lại cùng nội hàm tư tưởng sâu sắc dường như mở ra một cánh cửa bí ẩn xuyên thời gian, không gian giúp chúng ta cảm nhận được nhiều điều thú vị.
Áo giáp đi ngược xu hướng của binh lính Trung Quốc xưa: Làm bằng giấy nhưng cứng hơn thép, cản được kiếm, tên và cả đạn
Thật khó để tưởng tượng rằng áo giáp giấy lại có sức mạnh đáng gờm tới mức đao kiếm, mũi tên hay đạn súng hỏa mai đều không thể xuyên thủng.
Người Trung Quốc xưa rất chuộng dùng áo giáp giấy thay vì sắt hoặc thép. (Ảnh: Sohu)
Bất cứ một quốc gia nào từng tham chiến chắc chắn việc chế tạo áo giáp rất quan trọng. Trong các cuộc chiến, áo giáp chính là phần không thể thiếu để bảo vệ các binh sĩ khi giao chiến trước khả năng sát thương của vũ khí. Chúng được thiết kế đơn giản hay cầu kỳ đều phụ thuộc vào mức độ phát triển kỹ thuật, công nghệ của các nền văn minh. Nhiều người cho rằng, những bộ áo giáp làm từ sắt hoặc thép mới đảm bảo an toàn. Nhưng, người Trung Quốc thời xưa lại không nghĩ vậy, họ cho rằng áo giáp giấy mới là lựa chọn tốt nhất.
Theo Ancient Origins, người phát minh ra nghề làm giấy là thái giám Thái Luân. Sách "Hậu Hán thư - Thái Luân truyện" ghi: "Từ xa xưa, chữ viết đa phần được viết trên thẻ tre, có người viết trên lụa nên gọi là chỉ (giấy). Lụa thì đắt tiền còn thẻ tre thì nặng, không thuận tiện cho con người. Thái Luân liền nảy ra ý tưởng sử dụng vỏ cây, cây gai dầu, vải cũ và lưới đánh cá để làm giấy". Nhờ công lao của Thái Luân, kỹ thuật và nguyên liệu làm giấy đã không ngừng phát triển qua các triều đại, trong đó, đặc biệt nhất phải kể tới việc tận dụng giấy làm thành áo giáp.
Áo giáp giấy được đề cập nhiều trong sử sách cũ của người Trung Quốc. (Ảnh: Sohu)
Đáng ngạc nhiên là, những bộ áo giáp bằng giấy và lụa cũng được nhắc tới trong nhiều ghi chép cổ đại. Trong cuốn sử ký Tề Kỉ Hạ - Đông Đôn Hầu từng đề cập, áo giáp giấy được sử dụng vào thời Đường Huyền Tông. Vào thời đó, ngoài áo giáp sắt, các loại khác được làm từ vải, lụa, gỗ. Ở thời nhà Đường, áo giáp của binh lính không chỉ mạnh mẽ, vững chắc mà còn phải đảm bảo yếu tố lộng lẫy và đẹp đẽ. Thậm chí, nhiều bộ áo giáp còn được vẽ hoa văn và sơn son thếp vàng.
Áo giáp giấy bắt đầu được sử dụng với quy mô lớn vào thời nhà Đường và Tống. Sau đó, nó còn trở thành một trong những loại áo giáp tiêu chuẩn của quân đội nhà Tống và nhà Minh với hơn 30.000 bộ được dùng mỗi lần ra trận. Trong tài liệu lịch sử có ghi chép về việc nhiều vị quan lại địa phương đã viết sớ xin đổi 100 bộ giáp sắt lấy 50 bộ áo giáp giấy cao cấp. Vậy ưu điểm của áo giáp giấy là gì?
Áo giáp giấy của quân đội nhà Minh lại được làm bằng giấy cực mềm dẻo, dày ba tấc, mỗi miếng vuông đóng bốn đinh, tên hay súng đạn khó xuyên thủng. (Ảnh: Sohu)
Người phát minh ra áo giáp giấy là Từ Thương, một tiết độ sứ nhà Đường. Đáng tiếc, không có nhiều thông tin chi tiết về cách chế tạo áo giáp giấy của Từ Thương. Duy nhất chỉ có "Tân đường thư" ghi: "Mũi tên không thể xuyên thủng áo giáp giấy." Trong ghi chép của sổ tay quân sự thời nhà Minh, áo giáp giấy có tay và mũ bằng bông, giấy và mây. Hay trong "Võ Bị Chí" và"Luận về sự chuẩn bị sẵn sàng của quân đội" năm 1621, chỉ huy hải quân Mao Nguyên Nghi giải thích rằng đối với những người lính ở miền nam "lựa chọn tốt nhất cho bộ binh là áo giáp giấy, trộn với nhiều loại lụa và vải". Các ghi chép thời nhà Thanh lại dành sự ưu ái cho giấy Hàn Quốc vì độ dẻo dai.
Trong ghi chép của quân lính ở tỉnh An Huy, nơi nổi tiếng về sản xuất giấy, áo giáp giấy được xếp từ những miếng vảy hình tam giác. Chúng được làm từ 10 - 15 lớp giấy được làm từ vỏ cây dâu tằm. Ngoài ra, chúng còn được tẩm thêm nhựa thông và một số loại nhựa cây khác. Áo giáp giấy của quân đội nhà Minh lại được làm bằng giấy cực mềm dẻo, nhẹ được xử lý và đập cho đến khi mềm ra, dày ba tấc, mỗi miếng vuông đóng bốn đinh, tên hay súng đạn khó xuyên thủng.
Kênh Discovery's MythBusters đã thực hiện nhiều cuộc thí nghiệm để kiểm tra khả năng bảo vệ của áo giáp giấy. (Ảnh: Discovery's MythBusters)
Từ những thông tin đó, kênh Discovery's MythBusters đã thực hiện nhiều cuộc thí nghiệm để kiểm tra khả năng bảo vệ của áo giáp giấy. Trong quá trình thử nghiệm, nhóm thực hiện chương trình đã tạo ra hai loại áo giáp bằng giấy. Một loại được tẩm nhựa thông, một loại không. Giấy được sử dụng để làm nên áo giáp dày khoảng 13mm. Sau đó, các chuyên gia đã thử sử dụng nhiều loại vũ khí để thực hành trên chiếc áo giáp, bao gồm gươm, súng lục của thế kỷ 18 và loại súng côn xoay của thế kỷ 19. Họ đã rất bất ngờ bởi áo giáp giấy có thể chống lại tên và kiếm hiệu quả hơn áo giáp bằng thép và sắt.
00:04:10
Cuộc thí nghiệm kiểm tra khả năng bảo vệ của áo giáp giấy.
Tại sao nọc độc bọ cạp lại được mệnh danh là chất lỏng đắt nhất thế giới? Mặc dù một lượng nọc độc bọ cạp nhỏ có thể giúp bạn kiếm được một khoản tiền kha khá, nhưng việc kinh doanh nọc độc bọ cạp khó có thể biến bạn thành triệu phú. Rất ít người trong chúng ta có thể cưỡng lại sức hấp dẫn của kế hoạch làm giàu nhanh chóng. Nếu tìm kiếm trên Google với cụm...