Bữa cơm ra mắt mẹ chồng nhớ đời
Chắc hẳn sẽ có nhiều bạn nữ gặp phải tình huống &’khó đỡ’ như mình trong lần đầu ra mắt mẹ chồng. Quả thực dù bây giờ đã làm con dâu của mẹ ngót 5 năm nhưng thỉnh thoảng vẫn bị gia đình nhà chồng trêu tới tím mặt tím mày.
ảnh minh họa
Mình và chồng từ lúc quen và cưới nhau là 2 năm. Gia đình anh là một gia đình trí thức cơ bản, bố anh đã mất, nhà chỉ còn mẹ và cô em gái đang du học nước ngoài. Anh không theo nghiệp bố mẹ gò bó bản thân trong môi trường nhà nước mà tự lực phấn đấu và hiện đang là trưởng phòng dự án cho một công ty của Nhật tại Việt Nam. Anh không hào nhoáng nhưng rất đàn ông, ở cạnh anh mình thấy vô cùng ấm áp và an toàn. Thực sự mình cảm thấy rất may mắn vì đã quen và lấy được anh làm chồng.
Lúc quen nhau, vì tuổi của anh và mình cũng đã tương đối, anh 31 còn mình 27 nên yêu nhau được nửa năm thì anh đặt vấn đề cưới xin. Trước đó mình cũng yêu 1 lần nhưng chỉ là tình yêu thời sinh viên mơ mộng, ra trường họ quyết tâm về quê lập nghiệp vì vậy mà đã đường ai nấy đi. Mình cũng thuộc kiểu kén chọn, bởi thế mà quãng thời gian đi làm cũng được bạn bè mai mối nhưng mãi sau này khi quen anh mình mới có ý định yêu đương nghiêm túc.
Video đang HOT
Đó là một ngày mùa hè, lần đầu ra mắt mẹ chồng tương lai cũng như bao bạn nữ khác mình rất hồi hộp. Mặc dù ngoại hình và học thức mình thuộc dạng khá nhưng khả năng nấu ăn thì cũng hơi kém. Thật may, mẹ anh cũng là người thoải mái, không bắt ép mình phải nấu cơm ra mắt gì cả mà tự tay làm hết mọi thứ. Quả thực mẹ anh như vậy cũng khiến tâm lý mình cởi mở hơn rất nhiều. Nhưng để có nhiều thời gian nói chuyện mình cũng lăng xăng chạy đi chạy lại phụ bếp núc để hai mẹ con thêm thân thiết hơn.
Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như trong bữa ăn mình chả may lỡ làm một việc nhớ lại mình vẫn không hết sượng sùng. Không biết trước đó chồng mình có nhắc khéo sở thích của mình hay không mà mẹ anh nấu toàn những món khoái khẩu của mình đặc biệt là món canh cua và cà muối.
Dù rất ý tứ nhưng khi cắn miếng cà đầu tiên thì ôi thôi nước bắn đằng nước hạt bay đằng hạt mà bay đi đâu không bay lại bay ngay vào bát cơm mẹ chồng mình. Lúc đó mình bối rối mà xấu hổ kinh khủng chỉ muốn kiếm chỗ nào chui vào ngay lập tức. Cứ tưởng sẽ bị nhận ngay một bản ca anh hùng thì tự dưng mẹ chồng mình phá lên cười rồi nói: “Không sao, không sao ngày xưa mẹ cũng từng như con đấy”. Thế là cả nhà được trận cười “no” cả bữa.
Từ đó về sau, hễ ăn canh cua và cà muối là mình lại nhớ tới kỷ niệm vô cùng ấm áp đó. Thế nên dù sống cùng nhà với mẹ chồng suốt 5 năm nhưng bữa cơm nào nhà mình cũng tràn đầy tiếng cười và hạnh phúc khôn tả. Mình cảm thấy mình đúng là một trong số rất ít cô nàng ngoài kia có thể ăn ý và có được &’bà’ mẹ chồng đáng yêu đến vậy. Bởi thế người ta vẫn nói &’đàn bà sướng hay khổ là do mẹ chồng’ mà.
Theo blogtamsu
Tá hỏa khi mẹ chồng đang độ "hồi xuân"
Mẹ chồng tôi cứ "sáng nắng chiều mưa" như thế mãi cho đến khi bố chồng tôi phải lên tiếng và xin lỗi bà mới chịu nghe. Cứ thế gia đình tôi trở nên "nhộn nhịp" vì cảnh mẹ chồng "hồi xuân".
Khi con gái đến tuổi lấy chồng ai cũng lo sợ, nghĩ ngợi nhiều về chuyện làm dâu. Chẳng biết từ bao giờ cặp từ mẹ chồng - nàng dâu lại trở thành câu cửa miệng đầy định kiến. Cũng vì những suy nghĩ "của chung" ấy mà trước khi quyết định lấy chồng tôi cũng đã mất ăn, mất ngủ bao ngày. Khi thì lo về làm dâu gặp mẹ chồng khó tính, xét nét sẽ đe nạt, vì vốn "khác máu tanh lòng", khi thì cũng lo ngại bản thân chưa đủ đảm đang để làm dâu nhà người. Ngày thường sống với mẹ đẻ, chính bố mẹ tôi còn chê con gái "Con gái lớn mà ăn không nên đọn, nói không nên lời. Vụng thối vụng nát, bữa cơm cũng không nấu nổi, sau này làm sao đi làm dâu được...".
Ấy thế mà thời gian trôi đi cũng nhanh, mới ngày nào còn nơm nớp lo sợ làm dâu thì nay tôi cũng đã bước sang tuổi 38. 5 năm làm dâu xứ người giúp tôi trưởng thành hơn. Có làm dâu rồi mới biết, "mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh" chứ chẳng nhà ai nhất nhất như một, "nhân bất thập toàn" chẳng gia đình nào là toàn vẹn cả.
Mẹ chồng tôi không dữ dằn như những bà mẹ chồng mà người ta vẫn hay "vẽ" lên. Cũng không đối xử với con dâu kiểu "khác máu tanh lòng". Đối với bà con nào cũng là con, dâu con, trai gái đều là một. Chẳng vì thế mà sống chung với gia đình chồng suốt ngần ấy năm nhưng trước nay mẹ chồng, nàng dâu gia đình tôi không hề có điều tiếng gì. Thậm chí hễ tôi và mẹ chồng đi cùng nhau ai không biết lại hỏi "con gái đó à, con gái đi lấy chồng giờ về thăm mẹ à. Con gái giống mẹ quá cơ...". Có lẽ sự thân thiết của hai mẹ con tôi đã đánh tan sự ngăn cách quan niệm mẹ chồng - nàng dâu ấy.
Cho đến gần đây gia đình tôi bước dần đến cơn sóng gió. Chuyện cũng chẳng có gì nếu không phải là việc mẹ chồng tôi thay đổi 180 độ. Lý do không phải vì mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, cũng chẳng phải vợ chồng lục đục...
Cơn nguyên bắt đầu từ việc mẹ chồng tôi thay tính, đổi nết, đã gần bước sang tuổi ngũ tuần mà nay lại thích "hồi xuân". Từ cách ăn mặc, nói năng, hành động của mẹ chồng tôi hệt như những phụ nữ đương độ "hồi xuân". Những chiếc áo, quần trước đây mẹ tôi vẫn hay mặc, thậm chí còn khen đẹp nay bà vứt bỏ đi không thương tiếc, thay vào đó là ăn vận những bộ quần áo lòe loẹt, trẻ trung và coi đó là hợp thời trang. Hễ ai góp ý là mẹ tôi tỏ ý dỗi hờn, còn không ngừng nói "Bố con chúng mày giờ hùa nhau bắt nạt mẹ. Tôi muốn ăn mặc gì nay phải hỏi ý kiến anh chị sao???...".
Chưa dừng lại ở đó, mẹ chồng tôi còn chăm chỉ tô son trát phấn, xanh đỏ lòe loẹt khắp mặt. Bà thường xuyên đi mua sắm, đổi điện thoại, thay dây chuyền, nhẫn vòng... Nhiều khi nhìn mẹ chồng mà tôi ngỡ mình đang đi lạc vào lễ hội hóa trang. Đã bao lần bố chồng tôi phản ứng gay gắt "Bà nên soi gương lại mình đi, nhìn kệch cỡm khó chịu lắm. Già phải ra đạo già, trẻ phải sống đúng đọa trẻ. Giờ mình già rồi không thể bắt chước con trẻ được...". Nghe xong cứ thế là mẹ tôi đùng đùng nổi giận, khóa cửa phòng, nhịn ăn nhịn uống mấy ngày. Ai nói gì bà cũng không nghe, bà chỉ khóc, than vãn rằng "Bây giờ ông chê tôi già, tôi xấu nên mới xỏ xiên tôi, còn mấy đứa tụi con giờ đủ lông đủ cánh nên muốn bay đi hết chứ gì, không ai bênh mẹ hết. Như thế này tôi còn sống làm gì...".
Mẹ chồng tôi cứ "sáng nắng chiều mưa" như thế mãi cho đến khi bố chồng tôi phải lên tiếng và xin lỗi bà mới chịu nghe. Cứ thế gia đình tôi trở nên "nhộn nhịp" vì cảnh mẹ chồng "hồi xuân". Ngày nào cũng to tiếng, lời qua tiếng lại của người này người kia, khi thì phải nịnh lên nịnh xuống mẹ tôi mới chịu. Trước kia hễ mua gì là mẹ chồng lại nhờ tôi, còn bây giờ bà luôn chê tôi không biết mua sắm, gu thẩm mỹ kém, có khi lại nặng lời nói "ra là chị không muốn mẹ chồng xinh đẹp nên mới mua cho tôi mấy thứ đồ già khắm khú này chứ gì?".
Chán chẳng buồn khuyên vợ, khuyên mẹ nên cả bố chồng và vợ chồng tôi đành nhắm mắt cho qua, chờ đến lúc mẹ chồng thôi không "hồi xuân" nữa. Thế nhưng đỉnh điểm của nỗi chán chường khi có mẹ chồng đang độ "hồi xuân" là việc mẹ chồng tôi thường xuyên tự ý vào phòng tôi dùng mỹ phẩm của tôi, hay mặc đồ của tôi. Nhiều khi bạn bè tôi hỏi "hai mẹ con mặc đồ chung của nhau à, vừa hôm trước nhìn thấy mẹ chị mặc chiếc váy hệt chiếc váy chị đang mặc". Lúc đó tôi ngượng tím mặt nên đành phải đánh trống lảng.
Tôi không biết mình nên làm gì để mẹ chồng có thể thay tâm đổi tính, sống đúng đạo già. Chứ nếu mẹ chồng tôi cứ tiếp tục như vậy thì cả gia đình tôi sẽ khó có một ngày sống yên ổn.
Theo ĐSPL
Trai dại ăn quả đắng nhớ đời vì si mê "chân dài" Lan đẹp, chân dài và có nhiều người sủng ái, Hoàng không hiểu sao cô lại yêu người quá thường như anh? Thế nên anh chiều chuộng cô hết cỡ để rồi ôm hận. ảnh minh họa Phải nói Lan rất đẹp. Làn da trắng hồng, đôi môi đỏ thắm, đôi mắt biết cười và đặc biệt là Lan sở hữu chiều cao...