Bố vợ bệnh nặng, chồng tôi cho vay tiền nhưng có một loạt điều kiện buộc tôi đưa đơn ly hôn ngay lập tức
Tôi cầm tờ giấy A4 chi chít chữ mà cảm thấy tình cảm vợ chồng cũng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
Tôi thương bố lắm. Mẹ tôi sinh khó, vừa sinh tôi xong đã bị băng huyết qua đời ngay trên giường đẻ. Tôi nghe người ta kể lại, bố tôi nhận tin từ y tá mà ngồi thụp xuống băng ghế, ôm mặt khóc rưng rức. Vì sinh non, tôi phải nằm viện lại mấy ngày để theo dõi. Những ngày đó, bố đều chực chờ trước cửa phòng cấp cứu nhi, luôn ngóng mắt vào trong để tìm kiếm tôi. Bà nội tôi kể rằng, lần đầu tiên được bế tôi trong tay, tay bố tôi luống cuống mà mắt thì rưng rưng.
Vì nỗi đau mất vợ, bố tôi lại càng thương tôi hơn vì tôi thiệt thòi. Tuổi thơ của tôi là những ngày được bố đèo ra ruộng, lên núi. Bố làm ruộng thì tôi được bố đặt trong một bóng râm cùng chai nước nhỏ và một con búp bê. Ngay cả con búp bê ấy, bố cũng dành dụm lắm mới mua được cho tôi chơi.
Ở với bố 27 năm, cuối cùng tôi cũng phải đi lấy chồng. Ngày tôi cưới, bố cười nhưng mặt buồn thiu. Bố bảo tôi phải đối xử tốt với nhà chồng, thương yêu chồng. Dặn dò các kiểu bố mới đi về.
Mỗi tuần, dù có bận bịu thế nào, tôi cũng về thăm bố, ở chơi với bố một ngày chủ nhật. Vợ chồng tôi không hòa thuận nên chồng tôi ít về. Bố hỏi, tôi giấu, nói anh bận công việc nên không về được.
Video đang HOT
Tôi vẫn nhớ bố hay xoa đầu tôi, hôn tóc tôi bảo tôi là công chúa nhỏ của bố. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi tính tình keo kiệt, bủn xỉn. Không hiểu sao trước đây tôi lại đồng ý làm vợ anh, bất chấp can ngăn của mấy chị đồng nghiệp lớn tuổi. Lấy chồng rồi, muốn mua cho bố bát phở 30 nghìn, tôi cũng phải giấu giếm. Bố tôi chắc hiểu nên mỗi khi tôi mua gì về, bố đều bảo bố không thèm, bố không muốn ăn… Bố càng nói, tôi càng đau lòng. Cảm giác như tôi là kẻ bất hiếu, làm con cũng không làm tròn bổn phận được.
Hai năm nay, bố tôi đau bệnh thường xuyên vì tuổi cao. Mỗi khi bố tôi bệnh, chồng tôi chỉ ghé thăm, hỏi han vài tiếng, mua cho bố tôi lốc sữa là xong. Tôi thương bố, tự cắt xén chi tiêu, thậm chí vay mượn tiền cho bố chữa bệnh. Chồng tôi biết chuyện, chúng tôi cãi nhau suốt ngày vì tiền bạc.
Tuần trước, bố tôi lại nhập viện vì đau tim. Lần này ông cần tiền để phẫu thuật. Tôi hỏi vay chồng. Vay chứ không phải mượn, tôi sẽ trả lãi đầy đủ. Ấy thế mà chồng tôi lại đưa cho tôi tờ giấy điều kiện, bắt tôi đọc và kí cam kết. Cầm tờ A4 chi chít chữ, tôi bỗng thấy tình cảm vợ chồng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
Chồng tôi bảo chỉ cho vay nốt lần này, lần sau nếu bố tôi bệnh, tôi không được can thiệp cũng không được hỏi vay tiền anh ta nữa. Rồi tôi phải giao thẻ ngân hàng cho anh ta để anh ta quản lí tiền bạc, tránh thất thoát. Tôi cũng không được chi tiêu bất cứ thứ gì mà không thông báo cho anh…
Tôi cười trong nước mắt, xé toạc tờ giấy trước sự ngạc nhiên của chồng rồi đưa anh ta tờ A4 khác với nội dung tôi đã chuẩn bị từ lâu: Đơn ly hôn. Tôi không thể chấp nhận nổi một người chồng như anh ta. Về thôi, về ở với bố, chăm bố những ngày cuối đời để cảm nhận bình yên, còn hơn sống lay lắt với một kẻ không xem bố mình ra gì. Tôi làm vậy là đúng phải không? Mong nhận được sự động viên từ mọi người.
Tìm bạn đời có điều kiện tương đồng
Tôi 41 tuổi, đã ly hôn khá lâu, có một con gái 8 tuổi. Hiện tôi sống cùng con tại TP HCM.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một thành phố lớn ở miền Bắc, từng học thạc sĩ và làm việc ở nước ngoài (châu Á) sau khi tốt nghiệp đại học tại Hà Nội. Hơn 10 năm trước, tôi quyết định trở về Việt Nam làm việc và đảm nhiệm chức vụ quản lý trong một nhà máy tại tỉnh thuộc miền Nam Việt Nam.
Ngoại hình tương đối ưa nhìn, tôi biết cách ăn mặc và khá thời trang, thân hình cân đối dù không có nhiều thời gian luyện tập. Tính tôi quyết đoán và mạnh mẽ trong công việc, không ngại khó khăn. Tôi tinh ý, biết quan sát, thẳng thắn và không thích sự mập mờ, đặc biệt trong các mối quan hệ. May mắn thành công trong sự nghiệp, tôi có một công việc tốt với thu nhập cao so với mặt bằng chung, có nhiều bất động sản giá trị. Tuy nhiên, tôi lại kém may mắn khi không có một cuộc hôn nhân hạnh phúc và gia đình trọn vẹn cho con.
Do là người gốc miền Bắc nên tôi không có ý định sinh sống và làm việc lâu dài tại miền Nam, dù công việc rất tốt. Tôi có suy nghĩ muốn nghỉ hưu sớm rồi chuyển hẳn về Bắc sinh sống để có thời gian nghỉ ngơi và tụ tập với bạn bè, chăm sóc bản thân, luyện tập thể thao và đi du lịch. Tuy nhiên, tôi không muốn làm xáo trộn việc học của con, không muốn cháu phải thay đổi và làm quen với môi trường mới khi còn quá nhỏ. Bởi vậy tôi dự định sẽ nghỉ hưu và chuyển về miền Bắc sinh sống khi con gái tốt nghiệp tiểu học.
Tôi muốn tìm một người bạn trai từ 48 đến 56 tuổi, độc thân hoặc đã ly hôn, sinh sống tại những thành phố gần Hà Nội hoặc ở Hà Nội, tính tình quân tử, ngoại hình gọn gàng, sạch sẽ và có phong thái của một người đàn ông, không ki bo, soi mói và đặc biệt không lợi dụng người khác. Người tôi muốn tìm là người có điều kiện tương đồng để cùng nhau chia sẻ và hướng đến cuộc sống an yên khi nghỉ hưu, người có thể cùng tôi chăm sóc gia đình (cả hai bên), tập luyện thể thao (tôi thích tennis và golf), cùng tôi lái xe rong ruổi khắp các tỉnh thành để thăm thú, cùng trải nghiệm những chuyến du lịch dài ngày trong và ngoài nước.
Cám ơn các độc giả đã đọc bài viết của tôi.
Phụ nữ khôn ngoan: 3 điều giấu kín như bưng, 3 lời huyên thuyên mỗi ngày Người phụ nữ khôn ngoan có những việc "có chết" cũng không hé nửa lời, nhưng cũng có những lời cứ huyên thuyên cả ngày không dứt. 3 điều giấu kín như bưng Số dư trong ngân hàng Người phụ nữ khôn ngoan luôn giữ bí mật về số tiền mà mình đang có. Phụ nữ kiếm được nhiều tiền đương nhiên đáng...