Bố tôi đòi bán nhà để chia cho các cháu nhưng nhất quyết không cho con đẻ 1 xu nào
Đành rằng không cho con cái nhưng bán nhà rồi thì mẹ tôi sẽ ở đâu?
Nhà tôi có hai chị em, chị gái tôi đã lập gia đình, còn tôi thì vẫn đang trong quá trình thuyết phục gia đình chấp nhận nàng dâu không được lòng bố mẹ. Thành thử, năm nay gần 40 tuổi rồi tôi vẫn giường đơn gối chiếc.
Bố tôi là trưởng họ nên có chút gia trưởng, tuy vậy nhưng mẹ tôi vẫn luôn cố gắng dung hòa mọi thứ trong nhà. Chị em tôi có thể nói là niềm tự hào của gia đình khi luôn đạt được thành tích học tập cao ngất ngưởng, đủ để bố tôi có thể mang đi khoe tất thảy họ hàng. Đến tuổi trưởng thành, cả tôi và chị đều có công việc đề huề, chẳng phải cúi đầu với thiên hạ.
Chị em chúng tôi luôn chia sẻ với mẹ từng chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống. Kể cả khi có những bất đồng thì 3 mẹ con vẫn luôn cố gắng tìm cách để giải quyết để có thể thấu hiểu nhau. Thế nhưng, với bố tôi thì không!
Bố luôn cảm thấy thành tích của chị em tôi là chưa đủ. Khi tôi nhận được học bổng du học nước ngoài, tôi đã xin bố một khoản chi phí nhỏ để trang trải trong những ngày đầu ở nơi đất khách quê người. Tuy nhiên, bố tôi đã từ chối. Điều đáng nói, sau này tôi vô tình biết được cũng trong khoảng thời gian đó, bố đã chi 1 khoản không nhỏ để xin việc cho thằng cháu con chú tôi.
Chị tôi cũng khó tìm được tiếng nói chung với bố. Thu nhập của chị tôi khá cao, mỗi tháng chị tôi đều đóng góp một khoản để bố mẹ có thể chi phí cho sinh hoạt hằng ngày. Mẹ tôi luôn từ chối không nhận tiền của con gái. Thế nhưng, dạo gần đây tôi mới biết, bố luôn liên lạc riêng với chị để yêu cầu chị gửi cho nhiều khoản tiền lớn nhỏ.
Vài năm nay bố tôi gần như không có mặt ở nhà, kể cả ngày lễ tết. Bố tôi Nam tiến ở tuổi gần 70 để làm ăn chung với ông bạn thân. Chúng tôi không phản đối vì biết điều kiện sinh hoạt của bố ở đó rất tốt, vả lại có muốn phản đối cũng không được.
Vậy là mẹ tôi cứ ở 1 mình trong căn nhà rộng lớn. Chẳng biết bố tôi làm ăn thế nào nhưng tuyệt nhiên chẳng gửi về cho vợ đồng nào.
Video đang HOT
Chiều hôm qua, mẹ tôi gọi điện giọng nghèn nghẹn khiến tôi sốt ruột vô cùng.
- Bố mày đang đòi mẹ bán cái nhà ở Hải Phòng đi…
Tôi giật mình, phải dừng xe bên đường để hỏi cho rõ chuyện.
- Nhà nào cơ? Bố đòi bán nhà mình ạ? Sao tự nhiên lại bán đi?
- Bố mày bảo mấy đứa cháu trong họ đang khởi nghiệp mà không có vốn liếng gì nên bán đi chia cho chúng nó.
Tôi phải mất đến vài phút đồng hồ để cố phân tích lời mẹ nói. Dẫu vậy, tôi vẫn không sao có thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
- Bán nhà để cho các cháu họ? Con với chị Hà lúc ra đời bố có cho nổi đồng nào đâu, bọn con cũng có đứa nào chết đói đâu? Thế tức là bố muốn bán nhà đi để chia cho họ hàng, còn con cái thì bố định thế nào ạ? Rồi bán nhà đi xong mẹ ở đâu?
Mẹ tôi thở dài, giọng nói đầy mệt mỏi.
- Bố mày còn bảo đáng ra mày với cái Hà phải chi tiền ra cho các em lập nghiệp. Cái Hà không đồng ý nên bố mày mới giãy nảy lên đòi bán nhà chia hết cho các cháu họ cháu hàng. Còn con cái 1 đồng cũng không cho.
Sau cùng, khi bình tĩnh lại thì tôi không còn ngỡ ngàng nữa, thay vào đó tôi thấy khá khôi hài. Nếu không phải là chuyện trong chính nhà mình thì tôi nghĩ chắc ai đó đã rảnh rỗi mà bịa đặt ra mất.
Hiện tại, tôi chẳng buồn trách cứ ai. Có điều, tôi nghĩ mình cần phải có kế hoạch rõ ràng. Nếu bố tôi nhất quyết bán cái nhà đi thì phận là con trai duy nhất, tôi phải sắp xếp đón mẹ về nhà mình chăm sóc. Đành rằng không cho con cái nhưng bán nhà rồi thì mẹ tôi sẽ ở đâu?
Bố bạn gái đang lưỡng lự chuyện cưới xin, nào ngờ cái tát của tôi dành cho em trai cô ấy khiến ông đồng ý ngay lập tức
Tôi hỏi mãi Hiền mới chịu nói là em trai bỏ học, đi theo bọn xấu, vay mượn tiền để ăn chơi, bây giờ nợ hơn 1 tỷ và bắt bố mẹ bán nhà đi trả nợ.
Tôi và Hiền yêu nhau đã lâu, trong khi bố mẹ tôi luôn ủng hộ chuyện cưới xin của hai đứa thì bố cô ấy lại không ưa tôi. Mỗi lần đến nhà bạn gái chơi, tôi luôn bị bố cô ấy hắt hủi.
Bởi Hiền xinh đẹp nên ông muốn con gái phải lấy chồng giàu có mới cân xứng. Còn tôi thì lương tháng hơn 10 triệu, bố mẹ làm công nhân, lấy nhau sau này Hiền sẽ phải chịu nhiều vất vả.
Mặc cho bố Hiền ngăn cản, tôi và Hiền vẫn yêu nhau, vì có tôi ở bên nên chẳng chàng trai nào dám bén bảng đến bên cạnh Hiền.
3 hôm trước, thấy bạn gái buồn, không muốn nói chuyện mà như muốn khóc. Tôi hỏi mãi Hiền mới chịu nói là em trai bỏ học, đi theo bọn xấu, vay mượn tiền để ăn chơi, bây giờ nợ hơn 1 tỷ và bắt bố mẹ bán nhà đi trả nợ.
Không ngờ đứa em ngoan ngoãn của Hiền, đang học ở một trường lớn, là sự hãnh diện và hi vọng của cả gia đình, nay lại hư hỏng đến thế này. Tôi chẳng biết phải giúp bạn gái thế nào, vì tôi đâu có nhiều tiền như thế. Chỉ biết khuyên nhủ dỗ dành người yêu cho bớt buồn phiền.
Trong cái rủi cũng có cái may, nhân lúc gia đình Hiền đang buồn, tôi sẽ qua thuyết phục bố mẹ cô ấy cho chúng tôi cưới xin. Bởi em Hiền đang nợ số tiền lớn thế, nếu tin này đồn ra ngoài, chuyện kén rể sẽ khó khăn hơn nhiều.
Ảnh minh họa
Vậy nhưng khi tôi đến nói chuyện xin được cưới Hiền, bác trai tỏ vẻ muốn tôi phải đưa một khoản tiền lớn mới cho cưới, không thì thôi. Đúng lúc tôi đang bối rối không biết phải nói sao thì Tuấn - em trai Hiền từ trong phòng bước ra.
Mặt Tuấn vênh váo, rồi quát bố mẹ phải bán nhà đi trả nợ, nếu không em ấy sẽ đưa chủ nợ đến nhà phá tan mọi thứ. Bác trai sợ tái mặt không dám nói gì, còn bác gái quỳ xuống khóc mà cầu xin cậu quý tử đừng đuổi bố mẹ ra khỏi nhà.
Không thể chấp nhận được cách hành xử hỗn hào của đứa em hư. Tôi nóng mặt bước đến tát cho Tuấn rất mạnh rồi chỉ thẳng mặt em ấy nói: "Bố mẹ không có nợ nần người ta nên không có nghĩa vụ trả nợ. Cho em ăn học, không lo học mà thích tụ tập chơi bời, chơi được thì phải chịu được. Còn có anh ở đây, thử xem em có dám đưa ai về đây đòi nợ bố mẹ không?".
Với cách nói năng dứt khoát, thấu hiểu luật, Tuấn sợ tái mặt không nói được câu nào. Khi em ấy bỏ đi rồi, hai bác liền đồng ý chuyện cưới xin của chúng tôi ngay.
Mọi việc diễn ra nhanh đến bất ngờ khiến tôi rất vui. Sau đó tôi bàn với hai bác khóa chặt cửa nhà lại và cả nhà tạm thuê nhà trọ ở một thời gian. Khi nào mọi chuyện yên ổn rồi sẽ về. Để cho Tuấn tự chịu trách nhiệm với sai lầm của em ấy gây ra. Bởi nếu hai bác cưu mang Tuấn lần này thì sẽ có nhiều lần sau nữa.
Chưa rơi vào bước đường cùng thì em ấy chưa hối lỗi, chưa nhận ra cái sai. Vì vậy cứ để em ấy nếm mùi vị của đời mới hiểu được giá trị của đồng tiền, không phải kiếm dễ dàng như khi tiêu.
Tâm tình: Tốt nghiệp đại học đi làm lương 5 triệu, bố bắt em nghỉ làm về quê Cảm giác em đang trong giai đoạn khó khăn, không có được sự động viên của gia đình mà còn bị bàn lùi nữa nên chán quá. Em vừa tốt nghiệp năm ngoái, trầy trật vài tháng làm ở vài nơi mới tìm được bến đậu có thể gọi là tạm ổn. Ước mơ của em là được làm trong ngành dạy trẻ...