Bỏ quên con nhỏ, sa lầy trong mại dâm, ma túy
Chồng đột ngột chết vì tai nạn giao thông khiến Vũ Thị Hoài như hóa điên dại. Và rồi từ mất mát ấy, góa phụ tuổi 20 đã không đủ bản lĩnh vượt qua cám dỗ, để cuộc đời trượt dài trong vũng lầy tội lỗi. Tuy không phải tay anh chị cộm cán hay tú bà nhiều quái chiêu nhưng Hoài được “người trong giới” biết tiếng là một gái bán dâm khá bắt mắt, một con nghiện lỳ lợm và bất cần.
Cú sốc cuộc đời
So với những học viên của Trường giáo dục lao động Thanh Xuân – Hải Phòng (Trung Tâm 05) thì Vũ Thị Hoài (SN 1990, ở thị trấn Minh Đức – Thủy Nguyên – Hải Phòng) được xếp vào danh sách những người trẻ.
Vậy nhưng, nhìn vào lý lịch trích ngang và “thâm niên” ở ngôi trường này, ai nấy đều phải “giật mình”. Tuy không phải tay anh chị cộm cán hay tú bà nhiều quái chiêu nhưng Hoài được “người trong giới” biết tiếng là một gái bán dâm khá bắt mắt, một con nghiện lỳ lợm và bất cần. Nhưng, có một điều ít ai biết, Hoài từng có một cuộc sống khác, yên ổn, hạnh phúc bên chồng và đứa con thơ.
Tuổi 17, Hoài đã là đàn bà. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông, nghèo khó nên con đường học hành của Hoài sớm đứt gánh nửa chừng. Cha Hoài mất khi Hoài mới lên 10 tuổi, mẹ Hoài ở vậy nuôi 3 chị em cô khôn lớn. Phần vì mẹ nghèo, không có điều kiện kèm cặp, bảo ban sát sao nên Hoài học hành chểnh mảng, sớm “bập” vào yêu đương.
Đang còn là cô nữ sinh lớp 10, Hoài đã yêu sâu đậm một chàng trai hơn cô 2 tuổi. Học xong chương trình lớp 10 cũng là lúc cái thai trong bụng Hoài đã thành hình hài. May mắn cho cô, chàng trai ấy đã không “quất ngựa truy phong” mà dũng cảm nhận trách nhiệm.
Giữa năm 2006, vừa tròn 17 tuổi, Hoài lên xe hoa về nhà chồng. Về nhà chồng ít lâu, Hoài hạ sinh một cậu con trai kháu khỉnh. Rồi để tạo công ăn việc làm nhằm ổn định cuộc sống gia đình, bố mẹ chồng Hoài đã mở cho cô một cửa hàng nhỏ ngay tại nhà, bán quần áo thời trang.
Còn chồng Hoài được gia đình xin cho vào làm quản đốc trong một xí nghiệp ăn nên làm ra nơi đất cảng. Cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ trôi qua trong êm đềm, hạnh phúc, cho đến một ngày…
Khoảng đầu năm 2010, trong lần chở một người bạn từ nơi làm việc về nhà, chồng Hoài gặp tai nạn giao thông và tắt thở ngay tại hiện trường. Nhận được tin dữ, Hoài gục ngã. Hai mươi tuổi đầu, Hoài đã thành góa phụ.
Lo hậu sự cho người chồng vắn số xong, Hoài mới thực sự cảm nhận được sự cô đơn, trống trải khi thiếu vắng hơi ấm người đàn ông của đời mình. Cú sốc ấy khiến cô gái trẻ không đủ bản lĩnh để vượt qua và dần dần trượt dài trong vũng lầy tội lỗi.
Hoài đã bỏ quên con nhỏ, sa lầy trong mại dâm, ma túy
Video đang HOT
Vì chồng Hoài là con trai duy nhất nên đứa con trai do vợ chồng Hoài sinh ra trở thành niềm hy vọng lớn lao của cả dòng họ. Bởi thế nên bố mẹ chồng Hoài ra sức chiều con dâu, chiều cháu nội, những mong bù đắp được thiệt thòi vì thiếu chồng, vắng cha.
Để Hoài nguôi ngoai nỗi đau mất chồng, bố mẹ chồng Hoài rất tâm lý, không những không cấm cản Hoài ra ngoài gặp gỡ bạn bè cho khuây khỏa mà còn động viên, an ủi cô rất nhiều.
Và không biết tự khi nào, Hoài cho mình cái quyền được sống ích kỷ, chỉ biết hưởng thụ, chơi bời, rồi cuộc đời cô đã bị đẩy xuống vũng lầy nhơ nhuốc chưa biết đến ngày nào có thể thoát ra.
Trượt dài trong ma túy, mại dâm
Bỏ mặc cậu con trai nhỏ mất cha khi mới 3 tuổi ấy, Hoài như con thiêu thân lao vào những cuộc vui. Khi “máu giang hồ” đã ngấm vào da thịt, Hoài bỏ mặc ngoài tai sự khuyên can của gia đình nội ngoại, bỏ mặc tiếng khóc xé lòng của đứa trẻ thiếu vắng hơi ấm mẫu tử.
Nhiều lần, Hoài bỏ nhà đi biền biệt vài tháng trời, đến khi hết tiền, hết chốn dung thân cô ta lại trở về nhà. Mỗi lần như thế, thương cháu nội cần có mẹ, gia đình chồng Hoài cắn răng tha thứ. Nhưng chỉ được vài ngày, Hoài lại rũ áo ra đi, cô ta tìm đến với chúng bạn giang hồ để sống bầy đàn và lấy làm vui thú lắm.
Những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng ấy, a dua theo chúng bạn, Hoài tìm đến ma túy đá. Hoài bảo, lúc đầu là buồn chán, nhớ chồng nên bạn rủ thì chơi. Dần dần, thứ ảo giác điên cuồng của chất kích thích ấy đã khiến Hoài chẳng còn cảm giác buồn nhớ người chồng vắn số nữa.
Ngay cả đối với đứa con do cô ta rứt ruột đẻ ra, đôi khi tỉnh giữa những cơn “phê thuốc”, Hoài cũng chỉ chợt nhớ, chợt quên.
Thứ cám dỗ chết người của ma túy khiến đầu óc Hoài chẳng còn chỗ cho tình cảm gia đình nữa: “Ban đầu em chơi ma túy đá toàn mất ngủ. Nghe bọn bạn em nó rủ rê, em chuyển sang dùng ma túy tổng hợp. Nghiện từ bao giờ em cũng không biết. Mỗi ngày, trung bình em hít hết khoảng 600 – 700 nghìn đồng…” – Hoài vô tư kể cho tôi nghe về vết nhơ đời cô ta, thành thực đến trần trụi.
Thế nhưng, có một điều rất lạ ở Hoài, đó là cô ta một mực phủ nhận chuyện bán dâm, ngay cả khi việc làm đó của cô ta từng là tang chứng để nhà chức trách đưa cô ta vào diện buộc phải cải tạo, phục hồi nhân phẩm.
Hoài bị bắt trong một đợt truy quét mại dâm của Công an Hải Phòng, sau đó, khi làm “test” về ma túy, Hoài cho kết quả dương tính nên cô ta bị buộc phải cải tạo ở Trung tâm Thanh xuân trong 2 năm liên tiếp.
Trong câu chuyện với Hoài, khi tôi gợi chuyện về mại dâm, Hoài chẳng còn giữ thái độ bình thản như khi kể cho tôi nghe về cơn nghiền thuốc, cuộc “đập đá” của cô ta nữa. Thấy thái độ ấy của Hoài, một cán bộ của Trung tâm 05 động viên: “Việc đó là sự thật thì chẳng việc gì em phải giấu cả. Dám nhìn thẳng vào sự thật thì mới có dũng khí để thay đổi…”.
Dù vậy, Hoài vẫn “sống chết” phủ nhận việc cô ta bán dâm. Người cán bộ ấy lật giở vài trang sổ ghi chép, định xem lại hồ sơ nhập trại của Hoài thì cô ta đổi giọng: “Thôi được rồi, mại dâm thì mại dâm, nhưng không bắt được quả tang…”.
Theo lời Hoài thanh minh, tội mại dâm là nỗi oan ức của cô ta. Lần ấy, tại một nhà nghỉ của “ông bố nuôi” của Hoài (Bố nuôi – con nuôi là do gã đàn ông kia và Hoài tự nhận và xưng hô với nhau như thế – PV), cô ta đã bị lực lượng công ăn bắt giữ. “Em vừa chơi “hàng” xong thì thấy đập cửa và bị bắt. Bố nuôi em là chủ mại dâm chứ em không bán dâm…”.
Vờ như đồng tình với cách giải thích rất hợp lý của Hoài, tôi hỏi cô ta về nguồn gốc số tiền đã sử dụng chơi ma túy. Khi thì Hoài bảo, tiền đó là tiền để dành bấy lâu nay của vợ chồng cô. Ngày còn sống, được đồng lương nào, chồng Hoài thường đưa cô ta cất giữ hết. Bất chợt, Hoài nói cùn: “Mà mại dâm thì mại dâm. Nhưng lần ấy không bắt được quả tang em làm việc đó…”.
“Nhưng có nhiều lần khác em làm việc đó để có tiền chích hút chứ?” – Tôi hỏi lại Hoài sau câu cãi cùn của cô ta. Hoài chẳng nói, chỉ đáp lại tôi bằng nụ cười gượng gạo.
Gặng hỏi và tôi được biết, Hoài đã yêu một gã trai mới lớn trong những lần bỏ nhà đi bụi ấy. Điều đó lý giải tại sao cô ta chối phăng việc bán dâm. Hoài bảo, người yêu mới không biết cô bị nhập trại và cô ta hy vọng, sẽ tìm lại được tình yêu sau khi ra khỏi nơi này.
Chẳng muốn tranh cãi về “nghề” vốn dĩ Hoài đã từng trải lắm, tôi chủ động hỏi cô ta về cậu con trai 5 tuổi đang được bà nội chăm sóc. Nhắc đến con giữa lúc Hoài đang hoàn toàn tỉnh táo, không lên cơn “vật thuốc” hay “phê thuốc”, cô ta chợt im lặng.
Cố ghìm nén cảm xúc đột nhiên trỗi dậy, Hoài nói: “Em vào trại, mẹ chồng em có cho nó đến thăm để động viên em cải tạo tốt. Gặp con, em phải nói dối nó là em vào đây đi làm. Nhưng chắc nó biết đấy, trẻ con bây giờ thông minh lắm. Thương con thì có thương, nhưng giờ em biết phải làm sao…”.
Khi ấy, tôi từng nghĩ có lẽ Hoài hối hận, dằn vặt lắm về những sai lầm đã xảy ra. Chẳng ngờ, Hoài khiến tôi sửng sốt: “Em không hối hận. Em dám chơi dám chịu…”.
Theo như cách lý giải của Hoài thì giờ hối hận cũng chẳng thể làm “sạch” quá khứ được. Chi bằng, phải chịu trách nhiệm về quá khứ và Hoài “dám chịu” bằng sự cắt đứt với ma túy.
Hoài khoe, từ ngày nhập trại đến nay, cô ta đã tăng 8 kg, chẳng còn “thèm” thuốc nữa. Hoài mong sớm được về với gia đình, cô bảo chưa biết có nên về sống cùng bố mẹ chồng không bởi hiện tại, ông bà chỉ còn đứa con trai của Hoài là niềm tin sống tuổi già.
Kẻng tan ca lao động buổi chiều của các học viên trong trung tâm vừa cất lên, tôi kết thúc cuộc gặp gỡ với Hoài để không phạm vào quỹ thời gian vệ sinh cá nhân ít ỏi của cô ta trước khi ăn tối theo đúng thời gian biểu chung. Hoài chào chúng tôi rồi nhanh chóng hòa vào tốp học viên đang đứng giải lao trong khuôn viên của trại. Những con người từng một thời lầm lỗi, họ đang nỗ lực cho một ngày về nẻo thiện.
Theo Phunutoday
Thiếu nữ dạt nhà bán trinh lấy tiền 'đãi bạn'
Bố mẹ bỏ nhau, sống với bà nội từ nhỏ nhưng Nguyễn Tố Lan ( 16 tuổi, ở Ba Vì, Hà Nội) bỏ nhà ra đi, mang theo 5 triệu đồng lấy trộm của người bác xuống trung tâm Hà Nội chiêu đãi các bạn chát. Sau một thời gian ngắn ăn chơi ở Hà Nội, tiền lấy trộm đã tiêu hết, cô quyết định bán đi trinh tiết để tiếp tục có tiền đãi bạn ăn chơi...
Tan đàn sẻ nghé
Cuộc sống gia đình không hạnh phúc nên anh Nguyễn Văn H. ở Ba Vì, Hà Nội đã ly dị vợ, khi đứa con của hai người mới 2 tuổi. Công việc của anh thường xuyên phải vắng nhà, đó cũng là lý do khiến 2 vợ chồng anh bỏ nhau.
Anh H. là công nhân làm đường trên tỉnh Hà Giang nên thời gian dành cho gia đình rất ít. Sau khi ly dị với vợ, anh lại tiếp tục lên Hà Giang với công việc của mình. Sau hôn nhân đổ vỡ, vợ anh bỏ sang Trung Quốc kiếm tìm hạnh phúc mới cho riêng mình.
Đứa con nhỏ 2 tuổi, tên Lan anh H. để lại cho người mẹ đã già yếu chăm sóc. Lớn lên thiếu tình yêu thương của mẹ, hơi ấm của người cha nên Lan chỉ biết vùi đầu vào những thú vui chết người với nhóm bạn xấu. 16 tuổi, Nguyễn Tố Lan lớn lên trong sự yêu thương của người bà, nhưng với cô như thế chưa đủ.
Bước vào tuổi lớn, mọi thứ xung quanh Lan đều mới mẻ, việc học hành không khiến Lan chú tâm bằng những trò mới lạ mà cô nhìn thấy trên internet. Và quán nét gần trường với nhiều games hấp dẫn khiến Lan không còn thiết đến việc học. Lan thường xuyên bỏ học khiến nhà trường đã báo về với gia đình.
Người bà già yếu đi bộ gần 10 km để tìm cháu, nghe các bạn nói thường thấy Lan ở quán nét, bà lọ mọ dò từng bước, lần đến từng quán net để tìm đứa cháu gái hư hỏng. Thấy bà, Lan quát ầm lên và bỏ về.
"Em hối hận lắm khi nghĩ lại những gì đã qua. Có lần bà đã phải đi tìm em, nhưng khi bắt gặp em đang chơi điện tử, bà bảo về, em không nghe lời còn mắng bà và đuổi bà đi. Em không về, bà ngồi ở đó đợi em. Thấy vậy, chủ quán đã không cho em chơi nữa và bảo em về. Quá bực tức vì không được chơi tiếp, em quát vào mặt bà: "Bà biến về đi !", rồi em lấy xe đi thẳng về nhà, kệ cho bà đi bộ", Lan kể lại trong sự hổ thẹn.
Sau nhiều lần phát hiện cháu ham chơi không chịu học hành, bà Lan đã đến nhà 1 người bác, nhờ bác đứng ra quản lý Lan và đưa cô về nhà để tiện trông nom. Nhưng chỉ vài ngày không được đi chơi, cơn nghiện game của Lan luôn thôi thúc cô bỏ nhà đi.
Thiếu nữ dạt nhà bán trinh lấy tiền "đãi bạn". Ảnh minh họa
Một hôm, Lan nói với bác đi học thêm, nhưng cô lại vào quán nét và bắt mối với bạn chát. Cô được bạn chát hứa hẹn nhiều điều và được kể cho nghe về những nơi hào hoa - tráng lệ ở Hà Nội. Sau hôm đó Lan về nhà và nghĩ cách trộm tiền của người bác. Nghĩ là làm, Lan đã trộm 5 triệu đồng rồi bỏ nhà ra đi.
Lan ra đi không để lại địa chỉ nên gia đình đã tìm kiếm cô trong vô vọng. Lấy được tiền, Lan bắt xe xuống Hà Nội. Sau 1 giờ đi xe từ Ba Vì đến bến xe Mỹ Đình, một người bạn trai trong nhóm chát đã đến đón cô và đưa đến gặp nhóm bạn ở Gia Lâm, Hà Nội.
Lần đầu tiên gặp mặt bạn chat, Lan đưa các bạn đến 1 quán ăn đập phá cho giống người lớn. Sau đó, cả hội đưa Lan về thuê nhà trọ, tiếp tục khám phá Hà Nội. Dần dần số tiền Lan mang theo hết sạch. Chưa biết làm gì ra tiền thì Lan được đám bạn bày cho cách dùng "vốn tự có" để kiếm tiền. Đang thiếu tiền tiêu, Lan không ngần ngại bán đi "cái ngàn vàng" để lấy tiền tiếp tục cho những cuộc vui.
Đau đớn, hối hận
Sau khi Lan đồng ý bán cái ngàn vàng của mình, cả nhóm bạn mới quen đã đi bắt mối với những người có nhu cầu mua trinh. Lan đuợc dắt đến gặp 1 người đàn ông có lẽ bằng tuổi bố cô. Ông ta trả giá 40 triệu đồng cho trinh tiết của Lan nên cô đã đồng ý. Lan và người đàn ông kia đi vào 1 nhà nghỉ để thực hiện việc mua bán.
Và khi xong việc, Lan còn đang nằm bẹp trên giường, người đàn ông kia vừa bước ra ngoài thì đám bạn của Lan đã ùa vào tịch thu số tiền bán trinh của Lan để cả bọn cùng ăn chơi, hưởng thụ. Sống bầy đàn với nhóm được một thời gian, Lan bắt đầu thấy chán sống, quyết định tách ra ở riêng. Thời gian đầu chưa dính vào ma túy, Lan chỉ đi khách lúc hết tiền và chỉ chọn những khách đẹp trai.
"Lúc ở chung với cả nhóm thì ít phải đi bán dâm, nhưng khi tách ra thì cháu phải đi bán dâm để lấy tiền trang trải cuộc sống. Nhưng cháu luôn đặt ra điều kiện cho mình là chỉ đi khách đẹp trai, có chết cháu cũng không đi với những kẻ xấu trai" - có lẽ đó là điều mà Lan tự hào lắm.
Lan còn khoe: "Cháu còn có bạn trai người Hà Nội nữa, bạn cháu đang là học sinh, nhà ở Mỹ Đình". Theo lời kể của Lan, cậu người yêu của cô tên Hùng. Hai người quen nhau trong 1 quán bar.
Hùng đang là học sinh cấp 3, nhưng được cái đẹp trai, ăn chơi và đã nghiện ma túy nhiều năm, gia đình cũng có điều kiện. Rồi chính người yêu đã ép cô dùng thử ma túy. Không dám trái ý người yêu, Lan đã mắc nghiện.
Từ ngày bập vào ma túy, Lan chẳng còn thiết tha gì với chát chít và cũng không còn kén chọn khách như trước. Mặc dù thuê nhà ở riêng nhưng Lan vẫn thích chơi ma túy trong nhà nghỉ vì cảm giác phê hơn. Lan cho biết: "Lúc đầu người yêu và em chỉ dùng thuốc "lắc" để lắc lư theo nhạc cùng lũ bạn."
Kể về cậu người yêu, Lan cho biết, ban ngày Hùng đi học, tối về khi nào có "nhu cầu" hay muốn tụ tập Hùng mới tìm Lan. Tuy vậy, Lan vẫn hãnh diện khi có cậu bạn trai học hành đàng hoàng, nhà giàu. Cô bé hồn nhiên kể với chúng tôi rằng, hai người sống với nhau như vợ chồng, nhưng Lan không hề biết nhiều về Hùng.
"Bọn em sống với nhau như vợ chồng, nhiều lần bọn em quan hệ rồi dính bầu, em định để lại nhưng anh ấy khuyên em bỏ đi. Có lần cái thai đã được 2 tháng, anh ấy bảo em đi phá bỏ, em sợ anh ấy bỏ em nên em lại đi phá.
Nhiều lần anh ấy đến ở với em cả tuần mà không về nhà, em cũng chưa bao giờ đến nhà anh ấy cả. Em sợ đến đó bố mẹ anh ấy đuổi em", Lan thật thà tâm sự.
Tôi gặng hỏi: "Thế giờ cậu người yêu ở nhà tính sao?" Lan tủm tỉm: "Cháu cũng không biết, nhưng cháu rất thích bạn ấy. Chả hiểu bạn ấy còn nhớ cháu không?"
Với sự kém hiểu biết của một cô gái mới lớn, Lan đã đánh mất cuộc đời mình. Trong một lần đi bán dâm tại địa bàn Cầu Giấy, Lan bị công an bắt và đưa lên trung tâm phục hồi nhân phẩm số 2 (Ba Vì - Hà Nội).
Suốt 5 năm, Lan chưa bao giờ hối hận vì đã trốn nhà đi. "Cháu chẳng có gì lưu luyến ở đó. Mẹ cháu còn đang bận với gia đình mới, cháu cũng chưa bao giờ hưởng hơi ấm của cha...".
Nhưng nhắc đến bà nội, Lan gục mặt xuống bàn và khóc nấc lên. Vừa khóc Lan vừa nói: "Cháu chỉ nhớ bà nội, cháu cũng thương bà lắm, vì cháu mà bà phải khổ nhiều quá, cháu không nên mắng bà những lúc bà khuyên ngăn cháu...
Có lẽ giờ bà đã già yếu hơn nhiều rồi. Đã 5 năm cháu chưa về thăm bà, không biết giờ bà sống như thế nào. Sau khi được về cháu sẽ về thăm bà nội".
5 năm Lan chưa một lần liên lạc với gia đình, với người bà nội mà Lan yêu quý. Cô cũng không biết người bà tội nghiệp liệu có đủ sức để chờ đợi đứa cháu hư hỏng như Lan quay về. Chỉ đến khi đã vấp ngã Lan mới hiểu bà là chỗ dựa duy nhất cho cô, là nơi trốn mà cô có thể đi về sau những vấp ngã của cuộc đời.
Theo Phunutoday
Gái quê sống đời ân hận sau đêm say xỉn "làm mồi nhắm" cho... cả bàn nhậu Là "chủ mưu" vụ chuốc rượu người khác, không ngờ chính "người cầm đầu" bàn nhậu lại bị biến thành nạn nhân &bullBị người đẹp tinh nghịch giữ điện thoại "làm tin", gã trai kè nạn nhân ra đê vắng đòi lại và nổi lòng tà dâm Vẫn biết trong các vụ án xâm hại tình dục, phụ nữ thường chỉ thuần túy...