Bộ phim nhất định phải xem cùng người yêu ngày Valentine
Cuộc đời này, được già đi cùng nhau là một hạnh phúc.
Vào 11h sáng thứ 3 hàng tuần, sẽ có một bộ phim nằm trong danh sách 200 bộ phim hay nhất mọi thời đại được giới thiệu đến khán giả. Đây đều được xem là những siêu phẩm điện ảnh kinh điển của thế giới từ trước đến nay.
Ở độ tuổ.i 85, Emmanuelle Riva đã là người lớn tuổ.i nhất được đề cử giải Oscar trong suốt chiều dài lịch sử của giả.i thưởn.g, nhưng cái kết có hậu lại dành cho Anna Hathaway trong vai Fantin ở bộ phim Những Người Khốn Khổ. Nhưng bỏ qua điều đó, Emmanuelle Riva đã đạt được giả.i thưởn.g lớn hơn thế trong lòng những người yêu điện ảnh, Anne của Emmanuelle Riva trong tác phẩm Amour (2012) của đạo diễn Michael Haneke sẽ là một hình ảnh kinh điển trong điện ảnh ở thể loại bi kịch lãng mạn.
“Amour” là một bộ phim kinh điển về tình yêu
Bộ phim kể về một đôi vợ chồng giáo viên dạy Piano về hưu, sống trong một căn hộ tiện nghi tại Paris. Tại đó cuộc sống của họ trôi qua êm đềm hạnh phúc, nhưng đến cái tuổ.i gần đất xa trời, Anne (Emmanuelle Riva) – người vợ trong một lần ăn cơm đã có dấu hiệu đầu tiên của một cơn đột quỵ và sau lần đó, bà với căn bệnh quái ác của tuổ.i già đã dần dần mất đi sức khỏe, sự minh mẫn của mình. Bà dần dần phải di chuyển bằng xe lăn rồi không thể cử động, chỉ có thể nằm một chỗ.
Trong hoàn cảnh đó, người chồng Georges (Jean-Louis Trintignant) và bà đã thể hiện một tình yêu tuyệt đẹp, một thứ tình cảm không phải nồng nhiệt của tuổ.i trẻ, mà đơn giản và gần gũi của tuổ.i già, của bao nhiêu năm cùng chung sống, cùng chia sẻ. Bộ phim không xây dựng tình yêu bằng những lát cắt tuổ.i trẻ của họ, mà thuần hiện tại, hiện thực – một căn hộ, hai người già, một vài người giúp việc, thỉnh thoảng có con gái định cư ở nước ngoài đến thăm.
Dùng nhiều cảnh tĩnh, máy quay cố định, trong khung hình cố định đó, họ – hai người già chậm rãi và tận hưởng cuộc sống, họ ăn cùng nhau, làm mọi thứ cùng nhau. Ở độ tuổ.i của họ, nếu gọi bệnh tình của Anne là một sự thử thách tình yêu đối với người chồng Georges thì có vẻ khiên cưỡng và thiếu thuyết phục khi họ đã ở bên nhau trên cả một hành trình dài của cuộc sống, trong mọi khuôn hình khi Anne còn khỏe mạnh đều thấy bóng dáng của một thứ tình cảm sâu sắc, một tình yêu không cần bàn cãi.
Căn bệnh tai biến quái ác đó chỉ càng tô đậm thêm hơn nữa thứ tình cảm thiêng liêng vượt lên trên tất thảy của hai số phận, đã gắn chặt cuộc đời nhau bằng tất cả những mảng màu tối sáng trong suốt mấy chục năm trời chung sống.
Tuổ.i già đã lấy đi nhiều thứ của con người
Bối cảnh chỉ có vậy, nhưng trong cái khuôn hình tĩnh đấy, sự động đậy rất chậm của hai thân thể già nua, sự chăm sóc của một người chồng dành cho vợ, do tuổ.i tác, điềm tĩnh và chậm chạp, nhưng lại gây ra những hiệu ứng rất mạnh về mặt cảm xúc. Không có những cảnh âu yếm đầy tình cảm như cách những cặp vợ chồng ở lứa tuổ.i trẻ hơn sẽ làm, họ không cần tất cả những điều như thế để thể hiện tình yêu của mình.
Tình yêu đó là sự thấu hiểu, sự thấu hiểu của người chồng về mặc cảm, xấu hổ và nhụ.c nh.ã mà người vợ cảm thấy để làm những hành động vụng về như khoá trái cửa phòng mẹ để không cho con gái vào thăm vì ông biết bà sẽ cảm thấy đau khổ khi có ai đó chứng kiến bản thân mình bất lực như vậy. Những chi tiết nhỏ của một tình cảm lớn. Những hành động nhỏ của sự ân cần và yêu thương hết mực.
Video đang HOT
Người Việt Nam có câu “con chăm cha không bằng bà chăm ông”, đổi vị trí của ông và bà, Amour đã hoàn toàn thể hiện được điều đó, chỉ có sự thấu hiểu nhau của một tình cảm sâu sắc mới khiến cho họ, Georges và Anne trở nên tuyệt đẹp trong một bi kịch buồn vậy. Chỉ có thể có một tình yêu lớn đến mức nào thì Georges mới hành động như cách ông đã làm cho Anne, một cách đầy ngạc nhiên nhưng vô cùng đáng thông cảm. Một cái kết không phải mang đến cảm giác buồn, mà mang đến một cảm giác của sự trọn vẹn của một cuộc đời đã đến hồi kết thúc.
Nhưng tình yêu của họ vẫn còn mãi
Chính vì một kịch bản súc tích và cô đọng, đầy chất tĩnh như vậy, việc diễn xuất của những diễn viên chính là yếu tố quyết định hoàn toàn sự thành công của bộ phim. Emmanuelle Riva, và Jean-Louis Trintignant dường như chính là những sự lựa chọn hoàn hảo. Tuổ.i thực của họ ngoài đời cũng tương đồng với tuổ.i của vai diễn, có lẽ chính vì lẽ đó, ở họ toát lên toàn bộ được sự mệt nhọc của tuổ.i già, của sự cận kề với cái chế.t, nhưng họ không sợ hãi, không lẩn tránh và than trách, họ đã sống một cuộc đời ý nghĩa và tuyệt đẹp, cuộc đời của hai diễn viên chính chắc cũng vậy.
Emmanuelle Riva là một cái tên đã từng rất thành công của điện ảnh Pháp, người đã có những thước phim tuyệt vời trong bộ phim Hiroshima, Mon Amour (1959) của đạo diễn Alain Resnais. Nhưng có lẽ ít người nhớ được bà cho đến vai diễn Amour đầy ấn tượng này.
Bà diễn mà như đang thể hiện chính mình, từ việc là một người vợ đầu ấp tay gối qua bao nhiêu năm với Georges, cho đến việc thể hiện một người bị tai biến, bị bại liệt, chỉ còn diễn ở sự run rẩy, ánh mắt, khóe môi, sự đãng trí, lãng quên, giận dỗi, buồn khổ, đa.u đớ.n. Xem bộ phim này mới thấy đáng tiếc cho bà vì đã không được vinh danh ở giả.i thưởn.g Oscar. Jean-Louis Trintignant cũng vậy, hoàn hảo và đáng quý.
Phim lấy nhiều khung hình tĩnh với bối cảnh hạn chế
Michael Haneke không phải là một đạo diễn xa lạ đối với người hâm mộ điện ảnh, là một người Đức, phim của ông luôn luôn chứa đựng giá trị nhân đạo, một tinh thần nhân văn chủ nghĩa đầy sâu đậm. Haneke luôn biết cách đưa những hình ảnh tưởng như giản đơn của cuộc sống để truyền tải vào đó một câu chuyện đầy hàm súc và cảm động. Từ chủ đề về một tình yêu giản dị vô cùng của hai vợ chồng già trong một căn hộ nhỏ. Haneke đã mang đến những cung bậc cảm xúc trái chiều, nhưng tựu trung lại ở đó là giá trị nhân bản đầy tính thiện và đẹp của cuộc đời. Trong cuộc đời đó, những mặt tốt xấu ẩn hiện, nhưng người ta luôn tìm được trong cái đơn giản nhất, sự tuyệt đẹp của cuộc sống.
Trailer của bộ phim
Bộ phim đoạt giải Cảnh Cọ Vàng cho bộ phim xuất sắc nhất tại liên hoan phim Cannes 2012, và giải Oscar cho phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc nhất, cùng với rất nhiều các giả.i thưởn.g khác nhau của các liên hoan phim lớn trên thế giới. Emmanuelle Riva rất không muốn xuất hiện trong cảnh bà tắm khỏ.a thâ.n, tuy nhiên sau khi cân nhắc kĩ vì cảnh đó ít nhiều cũng quan trọng cho cả bộ phim nên bà đã đồng ý. Ở ngoài đời, Emmanuelle Riva hơn Jean-Louis Trintignant 3 tuổ.i. Emmanuelle Riva đã được thử vai cùng với nhiều nữ diễn viên lớn tuổ.i khác người Pháp, cảnh để diễn thử chính là cảnh bữa sáng khi Anne bị tai biến lần đầu tiên. Haneke nhận ra rằng khi đó Riva đã diễn rất thật và cảm động nên đã chọn bà cho vai diễn Anne này.
Theo Danviet
Bộ phim gây kinh ngạc khi được đề cử tại Oscar 2017
Moonlight được nhiều tờ báo trao cho danh hiệu "Bộ phim xuất sắc nhất" của năm 2016 dù giả.i thưởn.g Oscar còn chưa tìm được chủ nhân.
Thế giới điện ảnh có nhiều bộ phim hay nhưng không có cơ hội lan tỏa rộng rãi đến khán giả. Ai đã xem những bộ phim này đều muốn chia sẻ đến mọi người bởi sự cảm động, sâu sắc, nhân văn, lãng mạn... Những bộ phim như thế sẽ được giới thiệu tới độc giả vào lúc 11h, thứ 5 hàng tuần, mời các bạn đón đọc!
Trong danh sách đề cử Oscar 2017, sự xuất hiện của Moonlight đã khiến khán giả phần nào thỏa mãn về tính công bằng của giả.i thưởn.g điện ảnh lớn nhất hành tinh này. Nếu như năm ngoái, Oscar bị chỉ trích với một danh sách đề cử toàn những bộ phim và diễn viên da trắng thì năm nay, Moonlight là đại diện da màu lọt vào danh sách đề cử phim xuất sắc nhất.
Bộ phim đang nhận được nhiều lời khen của báo giới
Đây là tác phẩm thứ hai của đạo diễn da màu Barry Jenkins. Với 8 đề cử Oscar và rất nhiều lời khen tặng từ báo giới, vậy có gì đặc biệt trong bộ phim điện ảnh này?
Cây bút phê bình phim của tờ New Yorks Times đã mô tả về Moonlight là một bộ phim về da màu, về nghèo đói và về đồng tính. Trong phim còn ngập tràn những chi tiết sử dụng m.a tú.y, bị bắt giữ và bạo lực học đường. Nhưng bên cạnh những mặt tối đen trong thế giới của những người da màu ở Mỹ, Moonlight còn có những tia hy vọng.
Dựa trên vở kịch "In Moonlight Black Boys Look Blue" của Tarell Alvin McCraney, Moonlight gần như vừa là một bộ phim tài liệu về xã hội Mỹ và vừa là một bài thơ được viết bằng ánh sáng, âm nhạc và những khuôn mặt đầy sống động của những nhân vật trong phim.
Moonlight được chia thành 3 chương, 3 giai đoạn trong cuộc đời của nam chính Chiron. 3 giai đoạn này được đóng bởi các diễn viên khác nhau. Alex Hibbert thể hiện hình ảnh Chiron khi còn là cậu bé với đôi mắt mở to nhìn thế giới. Ashton Sanders là khi Chiron đã trở thành chàng thanh niên với những trăn trở và Trevante Rhodes trong vai người đàn ông trưởng thành.
Phim xoay quanh thế giới và mối quan hệ của những người da màu
Trong bộ phim này, đạo diễn Barry Jenkins đưa khán giả đi tìm về bản chất và ý nghĩa của sự nam tính. Làm thế nào có thể mạnh mẽ như kỳ vọng? Làm thế nào để tàn nhẫn? Làm thế nào để dịu dàng? Làm thế nào để dũng cảm? Và học tất cả những điều đó như thế nào.
Cuộc đời của Chiron là đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi như vậy, một cách đầy sợ hãi và bối rối. Cảnh đầu phim, Chiron đã chạy trốn khi tìm cách thoát khỏi lũ trẻ muốn bắt nạt cậu bé, chỉ vì cậu nhỏ hơn so với đám bạn, và bị gọi bằng những biệt danh khuất nhục.
Cuộc đời của Chiron còn bị ảnh hưởng bởi mối quan hệ đầy phức tạp với mẹ mình (Naomie Harris) - người phụ nữ bị m.a tú.y đẩy tới mức tuyệ.t vọn.g. Mẹ của Chiron bị điều khiển bởi tên trùm bán m.a tú.y Juan (Mahershala Ali). Thế nhưng Juan lại trở thành một người cha thay thế của Chiron và bạn gái hắn - Teresa (Janelle Monae) lại trở thành điểm tựa tinh thần cho cậu bé.
Juan là một nhân vật đặc biệt ấn tượng trong "Moonlight"
Với Chiron, Teresa giống như một ốc đảo giữa sa mạc, nơi chốn cậu có thể tìm thấy một bữa ăn ngon lành, một nơi trú ngụ sạch sẽ và là một người có thể trút hết tâm tình.
Trong Moonlight, gần như xuất hiện tất cả những gì đặc trưng nhất trong thế giới người da màu. Những đứ.a tr.ẻ không có bố, m.a tú.y, nhạc hip hop, tội phạm đường phố. Đạo diễn đã làm ra một bộ phim hoàn toàn vắng bóng hình ảnh của người da trắng. Chỉ có người da màu, với thế giới và các mối quan hệ xã hội của họ.
Cuộc đời của Chiron đầy những sự bi kịch khi phải vật lộn với sự nghèo khó của cuộc sống, với m.a tú.y, với bạo lực và cả tình yêu với giới tính của mình. Thế nhưng Moonlight không phải là một điều gì đó quá tăm tối.
Bộ phim đã làm sự trần trụi của cuộc sống này giảm bớt đi. Đi qua tất cả những đau khổ và cả bế tắc trong tình yêu, nhưng Chiron vẫn lớn lên, vẫn tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống và tự do. Chiron tìm thấy thế giới và sự hiểu biết của mình và từ đó, khán giả cũng thấy được những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống.
Dàn diễn viên và đạo diễn của bộ phim
Moonlight không có gì phức tạp. Bộ phim là một dòng chảy tuyến tính của thời gian giống như những gì Boyhood đã thể hiện trên màn ảnh. Nhưng điều ly kỳ của bộ phim là khi cậu bé da màu Chiron bước qua được những gì tăm tối nhất của cuộc đời, tìm đến với những sắc màu kỳ diệu của cuộc sống.
Như cách đạo diễn Barry Jenkins tạo ra nhân vật Juan - một tên buôn m.a tú.y nhưng lại giàu lòng trắc ẩn. Juan là người đã bảo vệ Chiron trong suốt thời thơ ấu. Khi Juan dạy Chiron tập bơi, giữa lúc bị nhấn chìm giữa làn nước, Chiron hiểu một điều rằng Juan sẽ không bao giờ bỏ cậu bé giữa đại dương xa lạ.
Moonlight được tổng cộng 8 đề cử Oscar, trong đó có Phim xuất sắc nhất, Nam phụ xuất sắc nhất dành cho Mahershala Ali với vai trùm m.a tú.y Juan, Nữ phụ xuất sắc nhất Naomie Harris trong vai người mẹ nghiệ.n ngập đầy đau khổ của Chiron, Đạo diễn xuất sắc nhất cho Barry Jenkins. Với sự xuất hiện của Moonlight, Oscar 2017 sẽ mang thêm nhiều hương vị và màu sắc mới.
Trailer của bộ phim
Theo Danviet
Siêu phẩm hại não nhất của tài tử Leonardo Di Caprio "Inception" khiến khán giả phải suy ngẫm, không chỉ bởi những tầng ý nghĩa của phim mà còn ở cái kết lơ lửng. Vào 11h sáng thứ 3 hàng tuần, sẽ có một bộ phim nằm trong danh sách 200 bộ phim hay nhất mọi thời đại được giới thiệu đến khán giả. Đây đều được xem là những siêu phẩm điện ảnh...