Bộ phim kinh dị The Platform và thông điệp rùng mình về sự ích kỷ và lòng tham giữa nghịch cảnh
Đạo diễn Galder Gaztelu-Urrutia với bộ phim kinh dị trên Netflix đã gợi ra nhiều suy nghĩ sâu xa về sự ích kỷ.
Lối ẩn dụ tầng trên – tầng dưới để diễn tả phân tầng giai cấp có vẻ không mới, nhất là sau khi bộ phim Parasite của Bong Joon Ho được xướng tên với tượng vàng Oscars. Nhưng với The Platform – Hố Sâu Đói Khát, thế giới tưởng tượng ấy đã khắc họa tính chuyển dịch thiên biến của cuộc sống tốt hơn; không phải lúc nào chúng ta cũng ở tầng trên hay ai đó sẽ ở tầng dưới mạt kiếp. Nói theo thành ngữ Việt Nam, “không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời”. Tôi thích chi tiết người đàn ông ngồi dưới tầng sâu của chiếc Hố, vung tiền mong mua lấy chút thức ăn. Tiền lúc đó, đâu còn nghĩa lý gì nữa đâu?
The Platform không rườm rà trong nội dung, các tuyến nhân vật gọn gàng, bối cảnh không khiến người xem phân tán khi chỉ xoay quanh chiếc hố sâu hun hút. Tuy nhiên, nhịp độ phim đủ nhanh để khán giả không bị ngủ gật với một bộ phim kết hợp của thể loại sci-fi, kinh dị và tâm lý xã hội. Những thế giới tưởng tượng, thể hiện một lát cắt của quy luật cuộc sống như vậy, dường như đang ngày càng được các đạo diễn ưa chuộng hơn. “Dark” – tăm tối, người ta cũng có thể gọi các tác phẩm này như vậy. T
The Platform có đủ những yếu tố của một bộ phim kinh dị tầm trung: cảnh lấy mạng người, tử thi, những hình ảnh khiến chúng ta mất dần cảm giác ngon miệng, lờm lợm đến vài bữa không hết. The Platform có 333 tầng, giả sử theo cách tính trung bình mỗi tầng có 2 người thì cả chiếc Hố sẽ có 666 người. 666: Con số của quỷ dữ. Đạo diễn không đưa ra những chi tiết đó để dọa dẫm người xem như một bộ phim kinh dị bình thường, đằng sau là những thông điệp. “Thông điệp” cũng là điều mà nhân vật chính Goreng muốn gửi tới Ban điều hành chiếc Hố ở cuối bộ phim.
The Platform có 333 tầng, giả sử theo cách tính trung bình mỗi tầng có 2 người thì cả chiếc Hố sẽ có 666 người. 666: Con số của quỷ dữ. Đạo diễn không đưa ra những chi tiết đó để dọa dẫm người xem như một bộ phim kinh dị bình thường, đằng sau là những thông điệp.
Với tôi, điều đáng sợ không phải bàn tiệc chỏng chơ hay những kẻ hạ quyết bạn cùng tầng để qua cơn đói với thông điệp cũ kĩ – khi bị đẩy tới đường cùng người ta sẵn sàng làm tất cả để sinh tồn. Thứ đáng sợ là điệu cười man dại, sự thỏa mãn phủ phê của những kẻ từ tầng dưới vươn lên tầng trên: Không có sự cảm thông cho những kẻ đang ở dưới như chính hoàn cảnh trước đó một tháng của họ. Tất cả chỉ mệnh ai nấy sống, mệnh ai nấy béo tốt.
Và đâu đó trong những tình tiết như vậy, tôi nhìn thấy những lát cắt nhỏ để người ta suy ngẫm.
Trailer phim “The Platform”
Bi kịch không lối thoát từ những kẻ tích lũy, vơ vét
Mô hình của chiếc Hố khá đơn giản: Bạn ở tầng 0 sẽ được thưởng thức một bữa tiệc linh đình, thịnh soạn. Càng xuống sâu, đồ ăn càng vơi bớt, tới những tầng hơn 100 thì đến cái xương hay lõi trái cây cũng chẳng còn. Và bạn biết có bao nhiêu tầng tất cả ở gần cuối phim: 333 tầng.
Hai nhân vật Goreng và Imoguiri đã tính, nếu mỗi người chỉ ăn đúng khẩu phần của mình, khả năng sẽ có đủ thức ăn cho tất cả mọi người là rất cao – sau đó Goreng có tính toán lại về việc sẽ phải bắt một số tầng ăn cách ngày để chia đủ cho cả chiếc Hố. Ta không biết chính xác bao nhiêu thức ăn là đủ, nhưng nhìn chung, nếu mỗi người không tham lam, ăn quá mức, vơ vét quá mức thì khả năng sống sót của mọi người sẽ cao hơn.
Mệnh đề giả định này là mấu chốt của mọi vấn đề: “Nếu mỗi người không tham lam”. Xã hội hiện đại với mục tiêu tích lũy tài sản càng nhiều càng tốt dường như có quá ít chỗ cho lòng trắc ẩn. Ai có thể không tham lam khi có điều kiện để vơ vét? Chỉ một số ít. Họ bị mắc kẹt trong suy nghĩ: sự đủ đầy này là ngắn hạn, nếu không kịp hưởng thụ, tháng sau sẽ tiếc nuối, bị đẩy xuống một tầng khác, có thể với một bạn cùng tầng với súng và dao.
Ta không biết chính xác bao nhiêu thức ăn là đủ, nhưng nhìn chung, nếu mỗi người không tham lam, ăn quá mức, vơ vét quá mức thì khả năng sống sót của mọi người sẽ cao hơn.
Sự đoàn kết đối chọi với chủ nghĩa cá nhân?
Trong mọi cuộc chiến chống lại “cái ác”, luôn cần có những người lãnh đạo đứng luôn đoàn kết mọi người. Goreng đã quyết định cùng anh bạn Baharat chia đồ ăn cho từng tầng, biểu trưng cho một xã hội công bằng hơn. Ngay từ ban đầu, Imoguiri đã muốn mọi người đoàn kết lại, “chỉ ăn đúng khẩu phần của mình và chuẩn bị 2 khẩu phần ăn cho người ở tầng dưới”. Cô đã không thành công trong việc thuyết phục người ở tầng dưới cho đến khi Goreng phải dùng biện pháp mạnh. Không ai biết nó còn có tác dụng với tầng dưới nữa không, nhưng rất khó để có thể thuyết phục hơn 300 tầng khi bạn đang lửng lơ ở những tầng đầu.
Chúng ta không thể giải quyết những vấn đề chung, bi kịch chung nếu mỗi cá nhân chỉ khư khư biết tới lợi ích của riêng mình.
Sự đoàn kết không thể tới ngay tức khắc, nó sẽ đến từ từ và cần những người dám đứng lên chống lại cơ chế vận hành khắc nghiệt của chiếc Hố. The Platform cũng đặt ra một câu hỏi, liệu sự đoàn kết có vượt qua được chủ nghĩa cá nhân khi ai cũng chỉ mong mình được sống sót và thoát khỏi đây? Chiếc Hố như một đấu trường sinh tử, nơi người ta giao đấu với nhau trên bàn ăn. Chúng ta không thể giải quyết những vấn đề chung, bi kịch chung nếu mỗi cá nhân chỉ khư khư biết tới lợi ích của riêng mình.
Sự tham lam, ích kỷ lây lan tàn phá không có điểm dừng
Đâu là thứ virus gieo rắc trong chiếc Hố nếu bạn phải tìm ra một điều như vậy? Lòng tham lam và niềm sung sướng khi nhìn người khác phải chịu khổ.
Những người ở tầng đáy luôn mơ sáng mai thức dậy thấy mình sung sướng hơn, có đồ ăn ngon hơn, ngồi trên đầu người khác, có thể làm bất cứ điều gì với mâm thức ăn, để hỉ hả, khoái trá trước nỗi khổ của người ở dưới.
Sự tham lam, ích kỷ gần như không chừa một ai trong chiếc Hố (trừ những nhân vật chính) giống như dịch bệnh cũng không bỏ sót bất cứ ai. Thí nghiệm nhà tù Stanford đã phần nào chứng tỏ nếu con người có điều kiện đánh thức “con quỷ” trong mình, họ sẽ làm. Tham lam và ích kỷ luôn lẩn khuất ở đâu đó, chỉ chờ thời điểm phù hợp – như khi được ở một tầng cao, nó sẽ lây lan và khiến người ta thành kẻ độc ác. Nhưng xã hội không phải lúc nào cũng tăm tối như vậy, sẽ luôn có người chiến thắng, không khuất phục và đánh bật ra khỏi người. Goreng, đến cuối cùng của bộ phim là một người như vậy.
Tham lam và ích kỷ luôn lẩn khuất ở đâu đó, chỉ chờ thời điểm phù hợp – như khi được ở một tầng cao, nó sẽ lây lan và khiến người ta thành kẻ độc ác.
Trước nghịch cảnh, nhiều người chọn lòng trắc ẩn, chọn lương tri và ý thức, chọn giúp đỡ mọi người, chọn những giá trị tinh thần tích cực cũng như trong chiếc Hố, Goreng chọn mang theo một cuốn sách và với Imoguiri là chú chó Ramses II khi vào sống trong Hố. Nhưng cũng có nhiều người chọn dao, chọn súng, chọn những thứ gây sát thương như lòng ích kỷ, sự phân biệt đối xử. Cuộc sống luôn cho chúng ta lựa chọn như một tia hy vọng. Bạn có thể không phải người chiến thắng cuối cùng, không phải kẻ sống sót, cuộc sống có thể đẩy bạn vào những mảng tối đầy tiêu cực nhưng chí ít, bạn đã giúp được một phần nào đó cho cộng đồng.
The Platform đã phát hành trên Netflix.
The Platform: Pha châm biếm hoàn hảo về "thói hư" giành giật đồ ăn của con người, phim kinh dị đáng xem nhất lúc này
The Platform xứng đáng trở thành phim kinh dị hay nhất năm của Netflix, phản ánh sự phân cấp giàu nghèo trong xã hội dưới góc nhìn ám ảnh của bộ phim khoa học viễn tưởng.
Sau 6 tháng công chiếu tại TIFF, bộ phim The Platform của đạo diễn Galder Gaztelu-Urrutia cuối cùng đã được ra mắt trên kênh Netflix. The Platform xuất hiện đúng lúc giữa đại dịch Corona, trở thành bộ phim được nhiều khán giả săn đón trong thời gian tự cách ly.
The Platform là một bộ phim khoa học viễn tưởng kết hợp yếu tố kinh dị giật gân, phản ánh tệ nạn bất bình đẳng giữa giàu và nghèo trong xã hội. Nhân vật chính của phim bị mắc kẹt trong nhà tù địa ngục, buộc phải chia sẻ căn phòng chật chội của mình với một người cùng phòng khó ưa.
Mượn cấu trúc nhà tù thải đồ ăn để chỉ trích sự phân cấp giàu nghèo trong xã hội
Nam diễn viên Ivan Massagué trong vai Goreng, một người đàn ông phải tự nguyện phục vụ 6 tháng tại một nhà tù địa ngục như một giao ước trao đổi lợi ích. Cấu trúc của tòa nhà là một nhà tù địa ngục kiểu thông tầng theo chiều dọc. Mỗi tầng sẽ có hai tù nhân và được ở trong vòng 30 ngày. Cuối chu kỳ này, khí gas sẽ bơm kín phòng khiến các tù nhân bất tỉnh và khi tỉnh dậy, họ đã ở một tầng mới.
Hãi hùng cảnh tượng tranh giành đồ ăn trong phim.
Điểm đặc biệt của The Platform nằm ở bữa ăn của các tù nhân. Mỗi ngày, họ sẽ chỉ được ăn một lần và chất lượng bữa ăn ra sao còn phụ thuộc vào các tầng trên. Theo thứ tự tầng 1 sau khi ăn xong, sẽ đẩy đồ thừa xuống tầng 2, lần lượt cứ như thế cho đến tầng 331. Mọi chuyện sẽ chả sao nếu như tù nhân được ở tầng 1, nhưng sẽ là thảm họa nếu như "trúng số" vào tầng 50 trở lên, giờ đây đồ ăn của họ trông không khác gì một bãi rác khổng lồ. Những tù nhân tầng dưới còn phải chứng kiến cảnh người người dẫm đạp nhau, nhảy bổ lên bàn tranh giành đồ ăn của tầng trên. Lúc này, có chăng muốn không bị đói thì tù nhân chỉ còn cách nhặt những tàn dư còn sót lại của trận chiến.
The Platform là một phép ẩn dụ thâm thúy cho sự khủng bố cao ngất ngưởng của chủ nghĩa tư bản, những cá nhân giàu có đắm chìm tận hưởng thời gian sung sướng của mình ở trên đỉnh, trong khi những người vô hình ở phía dưới ăn sống lẫn nhau. Hệ thống nhà tù này không mang lại lợi ích cho ai, nhưng vẫn bảo thủ không chịu thay đổi, nó khuyến khích mỗi cá nhân lấy càng nhiều càng tốt.
The Platform là một câu chuyện kinh dị chứa ý nghĩa triết lý trong cuộc sống nhưng không khiến người xem cảm thấy quá nặng nề khi tiếp nhận. Đạo diễn Galder Gaztelu-Urrutia đưa khán giả vào sâu một địa ngục không có ánh sáng của sự văn minh, nơi quan điểm đạo đức bị bẻ cong nhưng vẫn còn tồn tại le lói những suy nghĩ lạc quan. Giữa đại dịch Corona, thế giới địa ngục mà The Platform mang đến chắc chắn không phải là nơi mà khán giả muốn ghé thăm nhưng hoàn toàn có thể tìm thấy những điều đáng để chiêm nghiệm trong cuộc sống. The Platform đã được trao giải People's Choice Award, bộ đôi biên kịch David Desola và Pedro Rivero quả thực đã có cách khai thác sự phân cấp giàu nghèo vô cùng khác biệt.
Iván Massagué - hóa thân hoàn hảo từ anh chàng ngây thơ đến người đàn ông cùng khổ bị chà đạp
Để lột tả bức tranh giàu - nghèo một cách trần trụi nhất đến với khán giả, có công sức lớn đến từ nhân vật chính Goreng do nam diễn viên Iván Massagué thủ vai. Anh bước vào tầng 47 với những hy vọng nhất định, cả sự ngây thơ khi trông chờ vào sự tôn trọng từ những người ở trên và sự đối xử tử tế từ anh bạn tù cùng phòng. Nhưng rõ ràng viễn cảnh đó không có thực, sự tham lam và sợ hãi đã cai trị tất cả.
Một vai diễn xuất sắc của Iván Massagué.
Thông qua việc bị đảo giữa các tầng và chứng kiến sự man rợn của đồng loại, đạo đức và chiến lược của Goreng đã bắt đầu bị thay đổi, buộc anh phải làm những điều khác với con người mình trước đây. Iván Massagué đã thành công khi thể hiện đủ sắc thái biểu cảm của nhân vật, từ một anh chàng ngây thơ đến một chiến binh sinh tồn bền bỉ.
Những hình ảnh
Phim nhuốm màu u ám với nhịp "chạy tầng" dữ dội, gây ám ảnh cực mạnh
Đối với những khán giả yếu bóng vía, cách kể chuyện của The Platform có thể xem là hơi tàn bạo. Nhịp bộ phim khá nhanh khi đẩy khán giả lên xuống liên tục qua các tầng của nhà tù, buộc chúng ta phải chứng kiến rất nhiều phân cảnh kinh hoàng. Phim cũng đòi hỏi người xem phải có một dạ dày đủ khỏe, bởi khi xuống các tầng thấp hơn, thứ đồ ăn mà chúng ta chứng kiến dường như không còn là đồ ăn nữa. The Platform mang một khung cảnh ảm đạm nhưng chuyển động với một tốc độ dữ dội khiến người xem liên tục dán mắt vào màn hình, nhăn mặt dự đoán điều gì sẽ xảy ra.
Câu chuyện di chuyển liền mạch từ hài hước, đến khủng bố, sau đó là cơn giận dữ được bộc lộ rõ rệt nhưng dường như hoàn toàn vô vọng của Goreng. Anh là một người duy tâm và quyết tâm không để bản thân mình rơi vào tuyệt vọng. Nhờ đòn bẩy là sự công kích của những tù nhân tầng dưới, anh đã có thể ảnh hưởng đến những người ở trên. Điều này từng được xem là không tưởng, bởi sức mạnh vốn di chuyển từ tầng trên xuống.
Thông điệp truyền tải của The Platform không quá nhiều nhưng những gì nó nói thì lại hiệu quả một cách tàn nhẫn, ném thẳng vào mặt người xem những sự thật trần trụi. Quá trình tiến triển của bộ phim khiến người xem cảm thấy vô cùng "khó chịu", khó cưỡng lại cho đến tận cùng. Với cách tiếp cận khá bạo của phim, có lẽ The Platform sẽ phù hợp với những người trưởng thành và có một hệ thần kinh đủ khỏe để nghiền ngẫm. The Platform châm biếm sự bất bình đẳng tràn lan của cuộc sống hiện đại, và tình cờ giống với nỗi sợ hãi và tranh giành thực phẩm, giấy toilet của cuộc sống hiện đại giữa đại dịch Corona.
Trailer phim "The Platform"
The Platform đang phát hành trên Netflix.
Giải mã đoạn kết và những chi tiết ẩn dụ trong 'The Platform - Hố sâu đói khát' Bộ phim kinh dị, viễn tưởng, giật gân mới của Netflix đã đem tới cho khán giả một trải nghiệm điện ảnh độc đáo với lớp lang các chi tiết được cài cắm và một cái kết mở nhưng mang đầy tính nhân văn. Trailer The Platform 1, Hình dạng của nhà tù Trong phim, nhà tù được xây dựng theo chiều thẳng...