Bố mẹ bắt em phải phá thai và bỏ anh
Vì những điều tiếng không tốt do bác họ anh thêu dệt nên, bố mẹ em ra sức cấm cản đến mức em bị vỡ ối và sảy thai.
Em và anh ấy quen nhau tình cờ qua một người bạn của anh. Sau một thời gian bọn em yêu nhau và hai đứa đều xác định sẽ đi tới hôn nhân. Lúc quen em, anh làm việc tại một ngân hàng nhưng sau đó anh nghỉ việc vì định kinh doanh bên ngoài cùng bác anh ấy. Mọi việc đã bàn bạc xong xuôi nhưng sau đó có một vài lý do mà bác anh ấy lại không làm nữa. Thế là anh thất nghiệp. Thời gian đó, em đang làm khóa luận để chờ tốt nghiệp. Vì muốn bài vở được tốt hơn nên em đã nghỉ công việc làm thêm. Vì thế, em có thời gian ở bên anh nhiều hơn bởi em biết anh buồn lắm.
Trước đó, anh ở cùng hai người anh họ. Hai anh ấy lại mê mấy trò cá độ bóng đá. Chẳng hiểu thế nào mà anh bắt đầu chơi trò đó và có mấy ai chơi lại không bị nợ nần đâu. Chuyện gì đến rồi cũng đến. Anh nợ. Anh trở nên chán nản, không muốn đi tìm việc làm và buồn lắm. Em đã động viên anh hãy cố lên và làm lại từ đầu. Bố mẹ anh giúp anh trả nợ và phải hứa không theo con đường cũ. Thật may là số tiền anh nợ không nhiều và trong thời gian đó, anh cũng đã xin việc để đi làm tại một công ty. Tuy nhiên, do công việc không phù hợp nên anh lại nghỉ.
Từ thời điểm đó đến nay đã có quá nhiều chuyện mệt mỏi và đau lòng xảy ra. Tình cảm của bọn em vẫn tốt, anh ấy thương em vì phải chịu đựng anh ấy. Em ra trường và cũng tạm thời tìm được một công việc. Bọn em đã định về quê em để ra mắt bố mẹ nhưng đúng hôm đó lại xảy ra một chuyện bất ngờ nên phải hoãn lại. Thời gian sau, mẹ em ra chơi nhà chị gái vì chị em sinh em bé. Mẹ em đã gặp anh và không hề có ý phản đối, thậm chí, những lần gọi cho em, mẹ còn hỏi thăm anh và hỏi hai đứa dạo này thế nào.
Rồi em có bầu. Bọn em không cố ý vì hai đứa biết tình hình hiện tại là chưa nên có. Bọn em đã dùng biện pháp bảo vệ nhưng không hiểu tại sao lại như thế? Em đã mất một thời gian mới đủ can đảm gọi về cho bố mẹ. Bố mẹ em không đồng ý. Rồi bố mẹ anh biết. Sau một thời gian rất ngắn, hai bác quyết định gọi vào nhà em để xin bố mẹ em cho hai bác đến nhà nói chuyện vì đã ra nông nỗi này rồi.
Video đang HOT
Nhưng có một chuyện trái ngang quá. Bố mẹ anh lại nhờ một ông bác gọi vào nói chuyện vì bố anh run nên không dám. Coi như bác ấy đại diện cho nhà trai. Ông bác ấy gọi hôm đó thì không sao nhưng các hôm sau ông ấy gọi vào toàn kể chuyện quá khứ của anh và thêu dệt lên rất nhiều: Rằng anh cá độ bóng đá nợ hàng trăm triệu, học hành dở dang không có bằng đại học, ăn chơi lêu lổng… Bố mẹ em nghe thế nên nhất quyết bắt em phá thai dù em đã giải thích rất nhiều. Trong thời gian đó, ông bác kia vẫn gọi vào nhưng hai đứa em cũng như gia đình anh không hề biết.
Cái thai ngày càng lớn. Em không có ý là muốn thách thức bố mẹ hay thế nào cả nhưng em thật sự không nỡ bỏ cái thai và anh nhất quyết không cho em bỏ. Thời gian sau, chị em và anh rể về chơi đã khuyên giải bố mẹ. Một hôm, chị gọi điện ra và nói hai đứa thu xếp về đi, bố mẹ nguôi rồi, chắc chắn là đồng ý. Anh xin nghỉ làm về cùng em. Ai mà ngờ được, anh về, vừa mới ăn xong bữa cơm, mẹ em đã nổi khùng lên rồi không giữ được bình tĩnh và đuổi anh đi. Em chỉ biết khóc nhìn anh đi, em bị giữ lại. Sáng hôm sau, mẹ bắt em đi phá thai. Em đành đi nhưng xuống bệnh viện, người ta không làm vì thai đã to quá rồi. Lúc này, em đã mang bầu được 5 tháng. Mẹ nhờ bác sĩ hỏi hết chỗ này đến chỗ khác để phá thai cho em.
Em đã bị làm mọi cách để phá thai nhưng con em mệnh lớn nên không bị sao cả. Nhưng rồi sau những gì đã làm, em bị vỡ ối và phải nhập viện. Em bị sảy thai. Thời gian nằm viện, em đau đớn lắm. Em đã phải nói đủ mọi cách để bố mẹ cho em ra Hà Nội lại nhưng phải hứa là cắt đứt hoàn toàn với anh. Lúc đó, bố mẹ nói gì em cũng đồng ý vì em hận mẹ. Em không thể sống ở nhà mà cứ giả vờ cười nói với mẹ được.
Em đi nhưng không được bằng đại học theo. Em thất nghiệp. Em mất phương hướng lắm. Em không biết phải làm gì nữa. Em đã nghĩ tới cái chết nhưng anh biết và không để em làm thế. Anh nói: “Con chết rồi, anh không còn gì ngoài em nữa. Anh đòi bỏ việc mà công việc này anh phải vất vả lắm mới có được. Hơn nữa, em vẫn yêu anh nhiều lắm nhưng em đòi chia tay vì em biết bố mẹ và mọi người xung quanh anh nghĩ gì. Anh đã cãi nhau với bố mẹ vì em. Bố mẹ anh không trách em, mọi người thương em nhiều hơn là trách. Nhưng bây giờ em phải làm sao đây? Em rối lắm, mọi người cho em lơi khuyên với.
Theo VNE
Cặp song sinh chào đời cách nhau 24 ngày
Một bà mẹ ở Mỹ không giấu được hạnh phúc khi hai con trai chào đời ở tuần thứ 24 và 28 nhưng vẫn khỏe mạnh.
Vợ chồng cô Lindalva DaSilva bế hai con trai. Ảnh: Caters
Cô Lindalva DaSilva, sống ở Somerville, bang Massachusetts, kể lại rằng cô bị vỡ ối vào ngày 27/2, trong khi ngày dự sinh là 18/6.
"Lúc đó tôi rất lo sợ và nghĩ rằng sắp mất hai con rồi", DaSilva, 35 tuổi, nói.
Bà mẹ tương lai lập tức được đưa đến bệnh viện Tufts và được chính bác sĩ Sabrina Craigo, trưởng khoa nhi của bệnh viện theo dõi.
"Chúng tôi làm tất cả những gì có thể để kiềm chế cơn chuyển dạ và tiêm thuốc kháng sinh để kéo dài thời gian từ lúc vỡ ối đến lúc sinh", ông Craigo nói. Bệnh viện cũng tiêm thuốc cho cô DaSilva nhằm bảo vệ não em bé và giúp phổi hoàn thiện hơn.
Bé Alexandre cất tiếng khóc chào đời vào ngày 2/3 khi mới hơn 6 tháng với cân nặng 680 g. Thông thường những đứa trẻ được sinh ra ở tuần thứ 24 có khoảng 50 đến 60% cơ hội sống sót.
"Tôi như trút bỏ được nỗi lo khi nghe thấy tiếng khóc của thằng bé", bà mẹ hai con nhớ lại. "Nếu nó khóc được nghĩa là nó còn sống. Các nhân viên y tế bế bé lại cho tôi hôn và câu đầu tiên của tôi là nó quá nhỏ".
Lúc mới sinh, bé Alexandre rất yếu và phải nằm máy thở. Trong khi đó, DaSilva phải nằm lại viện thêm 3 tuần cho tới khi sinh hạ bé Ronaldo ở tuần thai thứ 28 vào ngày 26/3. Bé Ronaldo nặng hơn 1,1 kg, không phải nằm máy thở và có 90% cơ hội sống.
Theo Nydailynews, hai bé trai vẫn phải nằm ở viện để theo dõi từ lúc mới sinh. Cả hai đã tự thở được, lên cân tốt và sẽ được về nhà vào tuần tới.
Theo VNE
Bị ngăn cấm tình yêu vì ông bà bạn trai sống ác Khi gia đình biết tôi quen anh, cha không mấy thích thú, chỉ đơn giản đời trước ông bà của anh ăn ở với người ngoài rất ác. Nghĩ mãi, khóc mãi, hôm nay tôi phải viết ra để vơi chút lòng buồn bã. Tôi và anh quen, quý mến nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Khi gia đình biết...