Bộ mặt thật của gã chồng “bẫy” bố mẹ vợ để vay tiền
Sau 1 năm kết hôn, nghe những lời ngon ngọt từ chồng, H. đã nhờ bố mẹ cho vốn và vay hộ tiền ngân hàng đề xây nhà. Tuy nhiên, từ ngày có nhà mới, bi kịch liên tiếp đổ lên đầu cô gái trẻ.
Mơ về ngôi nhà hạnh phúc
Sinh ra trong một gia đình có điều kiện ở Văn Giang, Hưng Yên, Nguyễn Thị H. (SN 1984) và Nguyễn Thành Nhân đem lòng yêu thương nhau. Nhưng sớm nhận thấy tình yêu của Nhân chỉ bắt nguồn từ toan tính nên gia đình H. ngăn cản quyết liệt. Tuy nhiên, là một kẻ cơ hội, Nhân không dễ dàng gì từ bỏ mà vận dụng đủ mọi cách, cũng như mọi thủ đoạn để buộc H. phải cưới mình. Cuối cùng, đám cưới được tổ chức trong tiếng thở dài của bố mẹ H. và niềm vui chiến thắng của Nhân. Cưới xong, H. theo Nhân về một xã thuộc huyện Gia Lâm, Hà Nội.
Khi H. sinh con trai đầu lòng, vợ chồng không có nhà để ở mà phải đi thuê nhà ngoài khu vực Như Quỳnh. Hàng ngày, Nhân ra đầu phố làm xe ôm còn H. chỉ ở nhà, số tiền ít ỏi ấy không đủ cho 3 miệng ăn, thế là, bố mẹ H. vẫn phải chu cấp hàng tháng cho con cháu.
Thương con phải đi thuê nhà, bố mẹ gọi vợ chồng H. về và cho tiền để về quê chồng ở Gia Lâm làm nhà. Bố vợ cho 150 triệu chưa đủ, Nhân nằn nỉ với vợ nhờ bố vay thêm ngân hàng cho hơn 100 triệu nữa để xây căn nhà mái bằng to. H. về nhà nhờ bố mẹ đứng tên vay tiền hộ. Thương con gái, bố mẹ H. đành lòng vay tiền cho con. Căn nhà xây hết gần 400 triệu, trong đó, tiền bố mẹ vợ vay và cho lên đến hơn 300 triệu. Căn nhà hạnh phúc xây xong cũng là lúc Nhân thay đổi tính nết lộ rõ bản tính thực dụng của mình. Nhân không còn đi làm nửa mà suốt ngày tụ tập bạn bè nhậu nhẹt, ăn chơi, cờ bạc. H. phải gửi con đi trẻ và đi làm bán hàng thêm kiếm tiền nuôi chồng, nuôi con. Nhân còn đưa bố mẹ về ở cùng. Vốn ghét H. vì cho rằng cô cậy có tiền nên bố mẹ Nhân đi đâu cũng nói xấu con dâu.
“Cứ tưởng có nhà mới em sẽ được hạnh phúc, nào ngờ bao nhiêu tai họa, bất hạnh dồn dập đổ lên đầu em, trong khi đó, nợ ngân hàng bố mẹ vay cho đến hạn mà em không biết lấy đâu ra để trả, chồng không đi làm. Em xấu hổ với bố mẹ và hối hận vì đã nghe lời anh ta” – H. tâm sự.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Bộ mặt thật của gã chồng
Mỗi khi vợ nhắc đến tiền là Nhân lại lao vào đánh vợ và tuyên bố xanh rờn: “Tao không vay nên không phải trả. Nhà mày vay, nhà mày phải trả”. Không những thế, Nhân còn thường xuyên đuổi vợ và con ra đường. Thậm chí, trời nắng nóng như thiêu như đốt mà hắn không cho vợ con dùng quạt điện. Có đêm, nóng mắt với vợ, hắn đuổi vợ con ra khỏi nhà. Không chịu đựng nổi, H. lên chính quyền nhờ can thiệp nhưng khi có người đến thì cả gia đình Nhân đều cho rằng H. dựng chuyện, cậy tiền xây nhà nên đuổi bố mẹ chồng ra ngoài đường. Tháng nào, Nhân cũng tìm cớ đánh vợ hòng gây áp lực để H. phải chán mà bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Không ít lần H. nghĩ đến giải pháp ly hôn, tuy nhiên, nghĩ đến khoản tiền nợ bố mẹ và căn nhà là mồ hôi nước mắt của bố mẹ đẻ, H. không đành lòng. Nhưng cuối cùng, không thể tiếp tục cuộc sống với người chồng đầy toan tính này, H. quyết định ly hôn. Song cao tay hơn, khi biết ý vợ, Nhân nhanh chóng làm thủ tục sang tên căn nhà cho bố mẹ đẻ.
Ngày chuẩn bị ra tòa, H. đau xót khi phát hiện ra mình có thể trắng tay khi ly hôn. Cô đã nhanh chóng tìm đến trung tâm tư vấn của Hội LHPN mong tìm được con đường sáng. Hoàn cảnh của cô được các tham vấn một cách kỹ càng và nhờ có sự giúp đỡ của Trung tâm, một luật sư đã đứng ra bảo vệ quyền lợi cho H. miễn phí tại tòa. Nhờ đó, Nhân và gia đình phải trả lại số tiền gia đình H. đã vay cho để làm nhà và tài sản còn lại được chia đôi.
Đến thời điểm hiện tại, H. tạm nhẹ người vì khoản nợ đã được xong, những ngày ám ảnh bị chồng chửi đánh không còn. “Nếu cứ âm thầm ra tòa, chắc tôi se trắng tay và phải tự trả nợ vì tôi không hiểu biết. May mà có sự hỗ trợ từ cơ quan bảo vệ phụ nữ” – H. chia sẻ.
Theo VNE
Ân hận vì xây nhà trên đất bố vợ cho
Tôi xây nhà trên đất của bố mẹ vợ cho, cũng vì thế mà giờ đây thi thoảng lại phải nghe bố mẹ kể công vì tôi nhờ nhà vợ. Thi thoảng vợ chồng to tiếng, vợ tôi lại lớn giọng bảo nếu có chuyện gì thì tôi phải là người ra khỏi nhà.
Tôi cưới vợ cách nhà gần 10 km. Cưới xong, vợ chồng tôi được ông bà nội cho một mảnh đất gần nhà, và ông bà ngoại cũng cho một mảnh đất nhỏ chia từ mảnh đất ông bà đang ở. Lúc ấy vợ tôi chưa có công việc, nên định mở tạp hóa bán hàng, mà đất ở nhà nội cho thì không phù hợp để kinh doanh buôn bán, vì thế vợ chồng tôi đã thống nhất bán mảnh đất bà nội cho rồi lấy tiền đó xây nhà trên mảnh đất của ông bà ngoại cho. Vì mảnh đất này ở mặt đường lớn, thuận tiện cho việc buôn bán hơn.
Nhiều người thấy thế bảo tôi dại, sao không bán mảnh đất ông bà ngoại cho rồi về làm nhà trên đất bà nội cho, như thế không mang tiếng là ở rể, không mang tiếng là ở nhờ trên đất của bố mẹ vợ. Nhưng tôi cứ nghĩ đơn giản, ở đâu tiện thì sống, quan trọng gì ở rể hay không ở rể đâu.
Nhưng bây giờ, sau gần 10 năm sống trên mảnh đất của bố mẹ vợ cho tôi mới thấy vô cùng phức tạp. Mặc dù, để dựng được căn nhà trên mảnh đất đó, tôi đã phải bán mảnh đất bố mẹ đẻ cho ở quê, vậy mà hình như vợ và bố mẹ vợ tôi đã quên mất điều này.
Thi thoảng vợ chồng tôi to tiếng là vợ tôi lớn tiếng bảo nếu có chuyện gì thì tôi phải là người ra khỏi nhà, vì đây là mảnh đất bố mẹ cô ấy cho, nên không việc gì cô ấy phải đi. Còn ông bà ngoại thì đi đâu cũng kể lể, cho con rể đất, rồi không có mảnh đất này để mở cửa hàng tạp hóa thì lấy gì để mà sống.
Mỗi khi có anh em nhà vợ đến chơi, bố mẹ vợ lại dẫn đến nhà tôi rồi giới thiệu, mảnh đất này tôi cho vợ chồng nó để xây nhà. Nghe thế người ta lại trầm trồ, ông bà thương con gái quá, chia cả đất cát cho dựng nhà cửa thì còn gì bằng. Rồi họ nhắc nhở tôi, con rể phải sống sao cho phải với bố mẹ vợ nhé.
Không chỉ có vậy, nhà vợ chồng tôi xây lên mang tiếng là 2 nhà tách biệt nhưng vẫn trên mảnh đất ấy, chỉ vài ba bước chân là đến nơi, vì thế mặc dù không ở rể nhưng tôi cũng gần như ở rể, nhà có việc gì là tôi phải lăn lóc vào làm. Rồi vợ chồng động to tiếng một tý là đã đến tai ông bà ngoại, họ lại kéo nhau xuống "chấn chỉnh" tôi phải sống như thế này, như thế kia. Trong khi đâu phải cái gì tôi cũng sai, có khi con gái họ sai nhưng họ cũng bênh con gái mà đổi tội cho mình.
Tôi cứ nghĩ, như gia đình tôi ăn riêng, ở riêng mà còn phức tạp như thế, huống hồ là ở rể, ra vào chạm mặt thì không biết nó phức tạp đến mức như thế nào. Đàn ông tốt nhất là nên tự chủ về mọi thứ, chứ phải nhờ nhà vợ thế nào cũng bị vợ khinh thường. Với tôi bây giờ, sai lầm lớn nhất của tôi chính là xây nhà trên đất của bố mẹ vợ cho.
Theo TTVN
"Đứt gánh" ở rể Vợ tôi không phải là một người phụ nữ khéo léo, mâu thuẫn của hai vợ chồng đáng lẽ phải giữ kín thì cô ấy lại đi kể với bố mẹ. Hình chỉ có tính chất minh họa. Tôi quê ở Hải Dương, vợ tôi là người Hà Nội, sống tại quận Long Biên. Cô ấy là chị cả trong một gia đình...